Editor: Toujifuu
***
Ngày thứ hai lại chạy nửa ngày đường, đường càng ngày càng khó đi, rất nhiều địa phương cơ bản là dùng hết cả tay lẫn chân cùng leo lên.
Mục đích sau cùng là một thác nước, dòng nước trên vách đá treo cao vài trăm thước phi xuống nổ vang rơi vào khe sâu. Chúng ta cách kẽ nứt hơn mười mét xa xa đối mặt cùng sợi xích bạc thiên hà kia.
“Dựa theo tấm địa đồ này vẽ, cửa vào bảo thất ở phía sau đối diện thác nước. Có lẽ là bởi vì niên đại lâu đời, địa hình có biến hóa, trên bản đồ tiêu ký đó là một cái hồ, hiện tại lại thành khe núi. Vì xác nhận điểm này, tôi trải qua rất nhiều khảo chứng, mới dám khẳng định. Hiện tại vấn đề lớn nhất, chính là chúng ta phải đi qua thế nào. Mọi người có học bay không?”
Mê Lộ chỉ vào đối diện hỏi. Chúng ta hai mặt nhìn nhau, Chi Ảnh lắc đầu, nói:
“Nơi đây không có đường có thể đi qua?”
“Có lẽ có, nhưng tôi tốn thời gian hai ngày cũng không tìm được, đường kia chí ít không phải thoáng chốc chúng ta có thể phát hiện.”
Vậy làm sao bây giờ? Chi Ảnh bắt đầu hao tổn tâm trí.
“Tôi đi xem.”
Ta ở trong chú mục ngạc nhiên của mọi người đắc ý nho nhỏ một chút, Phong Thần Chi Dực mỗi ngày có thể để cho ta bay nửa giờ, cho dù bay không được tốt cũng không quá cao, nhưng cự ly hơn mười mét này ta vẫn có thể không có trở ngại.
“Mê Lộ, cửa vào kia ở nơi nào?”
“Nga, tôi chưa từng đi qua, không thể khẳng định địa điểm cụ thể của cửa vào. Tôi đoán địa phương ở cạnh sờn khối đá kia, còn có bên cạnh cái cây kia, cùng với phần trên gần đỉnh thác nước là có khả năng nhất. Cậu tra từng bước xem.”
“Ba địa điểm này cách nhau rất xa, hơn nữa lại là ở phía sau thác nước, Du Nhiên cậu cẩn thận. Nếu như cậu ở bên đó xảy ra chuyện gì, chúng tôi không có biện pháp giúp cậu.”
“Không tin thực lực của tôi? Tôi không phải con gà mờ nhỏ cái gì cũng đều không hiểu. Chờ xem, tôi rất nhanh sẽ trở lại.”
Vẫy vẫy tay. Ta phát động kỹ năng phi hành Phong Thần Chi Dực, thân thể nhẹ phiêu phiêu di động lên. Đây là lần đầu phi hành của ta, cảm giác rất mới lạ. Cũng có chút không ổn định, bay lung lay lắc lắc. Tiểu Bạch nắm chặt tóc ta. Mỗi lần ta lắc lư nó sẽ chi chi kêu loạn. Ta tức, thấp giọng mắng:
“Câm miệng, nếu như nhóc sợ thì trở lại ở cùng Tiểu Hắc đi.”
“Không muốn, em muốn ở cùng chủ nhân.”
Tiểu Bạch lắc đầu giống như trống bỏi, còn nói:
“Chủ nhân. Anh bay thực dọa người, kỹ thuật không qua được ải a.”
“Lôi thôi dài dòng, anh đây không phải lần đầu tiên sao, có thể không ngã xuống đã là không tồi rồi. Ngồi ổn, nếu như nhóc không tự mình ngồi ổn cũng đừng trách anh.”
Tiểu Bạch thành thật, ngoan ngoãn nằm sấp trên đầu ta, theo ta chợt cao chợt thấp “phiêu đãng”. Lung lay lắc lắc cuối cùng cũng tới bên thác nước, ta rõ ràng nghe thấy đầu vai truyền đến thanh âm thở phào nhẹ nhõm nho nhỏ. Cái tên tiểu hỗn này.
“Tiểu Bạch, xem xem dùm anh. Nơi nào có cửa động có thể đi vào?”
Tiểu Bạch nhìn nửa ngày, nói:
“Chủ nhân, em nhìn không ra. Nơi đây bị cấm chế.”
Đáng hận, thật đúng là muốn ta đi tìm từng địa phương a? Chọn chuẩn một phương hướng. Ta lảo đảo tiến lên.
Có lẽ là hệ thống đại thần thấy ta bay thực sự kinh tâm động phách cũng không đành lòng lăn qua lăn lại ta. Cư nhiên một lần đã để cho ta tìm đúng địa phương. Xuyên qua vụ khí băng lãnh cùng màn nước khí thế bức người, ta cắm đầu khua vào trong thạch thất. Thạch thất không lớn. Chỉ có thể cung cấp mấy người đặt chân. Bên trong có một tấm giường đá một cái ghế đá, có lẽ là do nhiều năm hơi nước thấm nhuần, tất cả đều lộ ra cỗ thanh khí, sờ sờ, lạnh lẽo đến xương.
“Đinh ——”
Có truyền âm. Mở ra nghe, Chi Ảnh ở đầu kia vội vàng hỏi:
“Du Nhiên, tìm được không?”
“Tôi phát hiện một gian thạch thất, không biết có phải hay không.”
Đối diện truyền đến tiếng xì xầm nói chuyện, rất nhanh Chi Ảnh hồi âm:
“Hẳn là sẽ không sai. Tôi lập tức bắn mũi tên qua, cậu đem dây thừng bên trên tìm một chỗ cột chắc, chúng tôi sẽ leo theo dây thừng.”
Buộc dây thừng? Thạch thất trống không có một vật, trên vách trơn bóng giống như trái trứng gà luộc, ta đến nơi nào tìm chỗ buộc thứ đó? Tìm xem mọi nơi, bỗng nhiên thấy ghế đá kia, trọng lượng của nó đầy đủ, hơn nữa hình như là lợi dụng hòn đá nổi nguyên bản trên mặt đất chạm khắc thành, cùng mặt đất trọn vẹn một khối không có một tia đường nối, vừa vặn lợi dụng được.
Tuy rằng có thừng thô trợ giúp tất cả mọi người có thể lại đây, nhưng thoạt nhìn vẫn có vài phần mạo hiểm, trong đó biểu hiện tốt nhất lại là Mê Lộ đẳng cấp thấp nhất. Vì vậy nói, có một số việc tuyệt không phải đẳng cấp cao là nhất định có thể được a. Sau khi tất cả mọi người theo thừng thô leo vào thạch thất, Mê Lộ bắt đầu ở trong thạch thất tìm cơ quan đường ngầm. Thạch thất này vừa nhìn là thấy hết, vừa nhỏ vừa sáng ngay cả cái khe cũng không có, ta hoàn toàn nhìn không ra có chỗ nào có thể đặt được cơ quan, liền thập phần khiêm tốn hiếu học theo sát Mê Lộ, dự định xem xem vị chuyên gia này làm thế nào biến ra xương từ trong trứng gà.
Chuyên gia tự nhiên có biện pháp độc đáo của chuyên gia, ghế đá, giường đá trong mắt ta hoàn toàn không có cái gì để nhìn, hắn không chỉ nhìn, còn đưa tay sờ tới sờ lui nửa ngày. Sau cùng, cư nhiên thực sự để cho hắn tìm được một cái khe:
“Ai tới giúp tôi đem chỗ này nâng lên trên, cần lực lượng lớn một chút.”
So khí lực không phải mặt mạnh của ta, ta quay đầu nhìn Chi Ảnh, ai biết cậu ta lại nhìn Yamaga. Thật đúng là nhìn không ra, Yamaga ôm thanh đường đao nhỏ mảnh như vậy, cư nhiên lại là loại hình lực lượng?
Tiểu Nhật Bản mặt lạnh không nói hai lời liền đi tới nâng phiến đá kia, Mê Lộ ở một bên kêu lên:
“Nhẹ chút nhẹ chút, chậm chút, đúng, không nên vội.”
Mê Lộ khẩn trương từng tấc kêu, chúng ta duỗi dài cái cổ dán mắt vào khe đá tối om om kia, kẽ hở càng lúc càng lớn, theo phiến đá lên cao rốt cục lộ ra toàn cảnh của nó.
Phiến đá vừa mới nhấc lên, một cỗ bụi đập ra. Quạt bụi ra, mới nhìn thấy phía dưới kia là một trận đồ tràn đầy bụi bặm. Mê Lộ cẩn thận quét bụi ra, chúng ta phát hiện trận đồ là được khắc trên mặt đất, từng đạo khe lõm tổ hợp thành một đồ án hình tròn. Cũng không phức tạp, thoạt nhìn tựa như là một chữ.
“Đây là Thủy.”
Tâm Khúc hoan hô kêu,
“Người ta tu là công pháp hệ Thủy, chữ này đã thấy qua nga.”
“Ý tứ của nó là cần thả nước vào? Vậy nước từ đâu tới?”
Lão Đạo sờ sờ cằm, nói:
“Bên ngoài ngược lại có rất nhiều nước, bất quá hẳn là sẽ không đơn giản như vậy.”
Trầm mặc, ai cũng không nói. Mê Lộ gãi gãi đầu, một hồi nhìn nhìn thác nước ầm ầm ngoài cửa thất, một hồi nhìn chăm chú trận đồ trên mặt đất, khó xử a. Yamaga bỗng nhiên nói:
“Nhanh lên một chút, nó sắp rớt.”
Chúng ta mới phát hiện nam nhân khối băng này vẫn luôn chống phiến đá, mà phiến đá cũng vẫn luôn đè xuống. Mê Lộ cắn răng một cái, nói:
“Mặc kệ, Tâm Khúc, cô đi lấy chút nước đến, lúc bỏ vào cũng đem công pháp hệ Thủy phóng ra, chúng ta thử vận khí xem.”
Tâm Khúc nghe tiếng tiếp nhận cái chai Mê Lộ đưa cho đến cửa vào thạch thất lấy đầy một lọ nước của thác nước, đem nó trút vào trong khe lõm của trận đồ, lại vận lên công pháp, ta thấy một tia hơi nước ngưng tụ ở trên ngón tay cô nàng, hợp vào trong trận đồ. Mặt đất nhẹ nhàng rung động, Yamaga đột nhiên buông tay, phiến đá kia đứng nghiêng nghiêng trên mặt đất không có tiếp tục rớt xuống nữa.
“Xem ra đoán đúng rồi.”
Mê Lộ cười cười, nói:
“Cơ quan hẳn không chỉ có một chỗ này, nhìn nơi đây kết cấu phong thuỷ, chí ít cũng nên có Tứ Tượng mới đúng. Mọi người cùng nhau tìm xem, xem nơi nào còn có khe đá như vậy.”
Có kinh nghiệm cùng mục tiêu rõ ràng, chúng ta rất nhanh tìm được ba phiến đá còn lại. Sau khi dựa theo cách cũ phá giải, tường đá thạch thất vô thanh vô tức hòa tan ra một cửa động cao bằng một người, chúng ta lần lượt đi vào.