Editor: Toujifuu
***
Trong một gian khách điếm tốt nhất Ngật Sơn Thành, Ám Dạ bao gian phòng chữ Thiên. Bốn tên cặn bã kia vừa vào thành đã bị Ám Dạ đuổi đi, bọn chúng lúc gần đi sắc mặt cực kém, đáng tiếc đối với chúng ta không có nửa điểm uy hiếp.
Ta cùng Ám Dạ ngồi mặt đối mặt, Lăng Thiên một mình chạy đến một bên uống rượu của anh ta (vẫn là ta ủ, tiểu tử này hiện tại đã xem ta là kho rượu miễn phí -_-), nói rõ không có hứng thú đối với chuyện này.
“Du Nhiên, tôi không biết cậu từ nơi nào biết chuyện của ngũ tinh ngũ thạch, tin tức thật là linh thông. Cậu trước đây hẳn cũng là nhân vật trọng yếu của bang phái nào đó?”
Ám Dạ vừa mở miệng đã muốn chụp lời ta, thực sự là thói quen xấu.
“Đại danh của Ám Dạ phó thành chủ tôi nghe qua rất nhiều lần, xin yên tâm, tôi nghĩ lấy uy danh của Đông Long Thành các anh trong trò chơi sợ là không có mấy người dám đến lừa bịp. Đương nhiên, lấy cách làm người của Ám Dạ phó thành chủ hẳn là cũng không đến mức khi dễ cung tiễn thủ nho nhỏ như tôi đây.”
Ta nhìn hắn, nụ cười hình thức tiêu chuẩn của Ám Dạ kia một tầng bất biến. Ta vốn cũng không trông cậy vào việc cái tên khôn khéo này sẽ thoáng cái liền tin tưởng “người xa lạ” ta đây, thế nhưng trong lòng ít nhiều vẫn có chút thất vọng.
“Tôi biết đến là viên tinh thể phía nam. Nếu như nhớ không lầm, hẳn là kêu ‘Nam Hải Huyễn Tinh’?”
“Không sai, đích thật là một khối trong ngũ tinh. Như vậy cậu muốn dùng tin tức này đổi cái gì đây?”
Hồ ly, rõ ràng đã muốn vô cùng, còn giả bộ! Ta rất rõ ràng, cái nhiệm vụ biến thái kia đối với Đông Long Thành mà nói trọng yếu bao nhiêu, khối Nam Hải Huyễn Tinh kia hắn khẳng định muốn lấy, chẳng qua bản lĩnh giả bộ của người này quá lô hỏa thuần thanh, đến bây giờ da mặt còn chưa từng động một chút.
“Trang bị tôi hiện tại còn chưa quá cần, nếu không cho tôi một vạn kim tệ đi. Nghe nói Đông Long Thành có thể mua nhà ở tư nhân, có thể cho tôi một gian không? Không cần quá lớn.”
Một vạn kim tệ, đối với Đông Long mà nói ngay cả một sợi lông trâu cũng không được tính như, thành thị lớn như vậy, thuế thu mỗi ngày đều trên dưới tám chín vạn. Về phần gian nhà kia lại càng không đặt ở trong mắt Ám Dạ, tin tức này của ta cơ bản chẳng khác nào tặng không. Nếu như không phải sợ cái gì cũng đều không cần sẽ dẫn tới lòng nghi ngờ của bọn họ, ta còn thực dự định nói không cho hắn.
“Du Nhiên thực sự là người sảng khoái. Đây là thẻ bất động sản của Đông Long Thành, cậu cầm nó đến Đông Long Thành, chỉ cần là phòng ốc vô chủ đều có thể tùy ý chọn một căn. Về phần kim tệ đáng tiếc ngày hôm nay trên người tôi không mang nhiều như vậy, trước tiên đưa cậu năm nghìn có thể chứ? Phần còn lại tôi sẽ nhanh chóng gửi cho cậu.”
Đương nhiên không có vấn đề, vốn ta không quá lưu ý đối với những món tiền đó, lấy gian phòng kia cũng chỉ là xung động nhất thời, không nghĩ tới Ám Dạ ngược lại rộng rãi, trực tiếp cho một khối thẻ bất động sản quyền hạn cao nhất, có thứ này ta đến Đông Long Thành lấy cái biệt thự đào viên cũng đều được. Kế tiếp ta đem địa điểm cùng thời gian mình phát hiện Nam Hải Huyễn Tinh tỉ mỉ nói cho Ám Dạ, sau khi hắn nghe xong lập tức liền rời đi. Có lẽ ngày hôm nay hắn sẽ tìm người đi vớt món đồ kia.
“Chuyện đã làm xong, vậy đi thôi. Danh vọng của chúng ta còn chưa tẩy trắng.”
Lăng Thiên vỗ vỗ vai ta, khiến ta bừng tỉnh từ trong hồi ức. Trong nháy mắt ban nãy ta nhớ lại rất nhiều chuyện trước đây. Tuy rằng hiện tại trở về không được, nhưng những từng trải đó ta vĩnh viễn cũng sẽ không quên.
Tiếp tục ở lại động khoáng nham thạch ba ngày, danh vọng của ta cùng Lăng Thiên cuối cùng cũng lại biến thành dương. Sự kiện lần này còn để cho ta phát hiện một vấn đề khác, khi danh vọng của ta biến âm, Tiểu Bạch cùng Tiểu Hắc đều sẽ trở nên rất kỳ quái, bộ dáng như là không có tinh thần gì. Như thế xem ra Thần Ngữ Giả không chỉ cần mị lực, ngay cả phương diện danh vọng cũng là có yêu cầu. Vì thế ta lôi kéo Lăng Thiên quét khô lâu thêm một ngày, kiên quyết đem danh vọng xông lên dương 500.
“Dừng ở đây đi, danh vọng thế này có lẽ đã được rồi. Lăng Thiên anh ngày đó hình như cũng có chuyện phải không? Bởi vì tôi mà làm chậm trễ lâu như vậy, thực sự là ngượng ngùng.”
Lăng Thiên yên lặng thu hồi trường kiếm, nói:
“Không sao, chuyện của tôi cũng không phải quá cấp bách. Tôi muốn để cậu theo tôi đi làm một nhiệm vụ.”
“Nhiệm vụ gì?”
Nhiệm vụ có thể khiến cho Lăng Thiên coi trọng nhất định không đơn giản, ta bỗng chốc tỉnh táo tinh thần. Lăng Thiên cười cười với ta, nói ra câu khiến cho ta chấn kinh:
“Nhiệm vụ khai mở chủng tộc.”
******************
Trong thế giới rộng lớn này, sinh tồn các loại sinh linh. Ngoại trừ nhân loại, còn có vô số sinh vật trí tuệ ẩn tàng tại mỗi bí cảnh không để người biết. Như yêu tộc, tiên tộc của đại lục phương đông, ma tộc, thần tộc của đại lục phương tây. Khi thời cơ chín muồi, những chủng tộc thần bí này cuối cùng sẽ có một ngày xuất hiện ở trước mặt nhân loại, cùng nhân loại thăm dò thế giới tràn ngập kỳ ngộ cùng mạo hiểm này.
Trên đây là hiểu rõ duy nhất của ta đối với cái gọi là chủng tộc trong 《 Thế Giới 》, nó được đặt trong giới thiệu trò chơi trên trang web của nhà phát hành. Trò chơi bắt đầu đã lâu, thế nhưng những chủng tộc đó chưa ai tìm được, lâu dần rất nhiều người đều đã quên còn có một cái thiết định như vậy. Chẳng lẽ Lăng Thiên cái tên may mắn này tìm được đầu mối khai mở chủng tộc mới?
Không cần nhìn cũng biết, trong mắt ta khẳng định đang bốc lên kim quang, vui tươi hớn hở mà tiến đến bên người Lăng Thiên. Loại nhiệm vụ cỡ lớn này không chỉ chơi vui, thù lao cũng tuyệt đối dày, có thể gặp không thể cầu a!
Trải qua sự giải thích của Lăng Thiên, ta mới biết được nhiệm vụ chủng tộc này cùng nhiệm vụ bình thường rất không giống nhau. Anh ta tuyệt không phải thực sự nhận được nhiệm vụ, mà là trong lúc vô ý đạt được một kiện vật phẩm tương quan. Lăng Thiên lấy ra cho ta xem, đó là một pho tượng xinh đẹp, hình người thủy tinh cỡ bàn tay, vóc người thon dài, khuôn mặt mỹ lệ kia, liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra đây là một nữ nhân. Bất đồng với người thường chính là, vị nữ nhân này có một đôi tai dài nhọn nhọn. Ta ngẩn ngơ, hỏi:
“Người này sẽ không phải là tinh linh chứ?”
“Hình như phải.”
“Tinh linh không phải sinh vật thuộc trận doanh thần tộc của phương tây sao? Anh xác định cái này là vật phẩm nhiệm vụ chủng tộc của phương đông chúng ta?”
“Cái này tôi cũng không biết. Tôi lại chưa từng làm qua.”
Ngẫm lại cũng đúng, loại nhiệm vụ chưa ai từng làm này là không thể qua bằng lẽ thường. ^^ Lăng Thiên là thế nào lấy được thứ này đây? Không giống như là gần đây có được, chẳng lẽ là thứ “kiếp trước” anh ta tìm được? Nhớ tới Lăng Thiên cho tới bây giờ chưa từng nói qua anh ta vì sao luyện lại, chẳng lẽ có quan hệ với cái này? Vật như vậy hẳn là rất có lực hấp dẫn nga, nhiệm vụ hệ thống cỡ lớn, nếu có người biết sự tồn tại của thứ này sợ là sẽ không bỏ qua. Ừm, loại sự tình này hình như rất phức tạp, vẫn là không nên nghĩ quá nhiều tương đối tốt.
“Nhanh lên một chút đi, tôi còn chưa làm qua nhiệm vụ lớn như vậy, hy vọng không nên quá biến thái.”
Ở trong ánh mắt mong đợi của ta, Lăng Thiên đốt sáng pho tượng thủy tinh nho nhỏ này. Bạch quang phát sáng, ta cảm giác như đang ngồi trên một truyền tống trận cự ly siêu dài, thoáng lóa mắt, thế giới trước mắt hoàn toàn thay đổi hình dáng.
“Ở đây, là nơi nào a!?”
Thấy những thứ trước mắt, khiến cho ta mục trừng khẩu ngốc.
Hoàn quyển 2.