Võng Du Chi Tiểu Nương Tử, Thân Cá Chủy Tiên

Chương 1

Bật game lên, hiện ra màn hình đăng nhập, đánh tên tài khoản, mật khẩu - đăng nhập.

Ân? Tên tài khoản hoặc mật khẩu sai?

Tiếu Trác Hy nhíu mày, liếc nhìn kỹ tên tài khoản một lần, rồi lần nữa gõ lại mật mã, đăng nhập lại.

Vẫn là tên người sử dụng hoặc mật khẩu sai.

Vẻ mặt Tiếu Trác Hy có chút biến sắc, tư thế ngồi so với vừa rồi nghiêm chỉnh hơn rất nhiều.

Xóa hết cả ô điền mật mã đi, thật cẩn thận kiểm tra lại tài khoản, rồi lại thật cẩn thận gõ vào mật khẩu lần nữa.

Không ngoài dự đoán, vẫn là mật khẩu sai.

Tiếu Trác Hy hít một cái thật sâu, đứng dậy, một cước đá văng cái ghế dựa, bước qua phòng cạnh bên

Phòng bên cạnh cửa đóng chặt, Tiếu Trác Hy đập cửa phòng bang bang, người ở bên trong mới mở cửa ra.

"Làm gì a?" Khe cửa hé ra gương mặt của một cô gái khoảng 21 - 22, vẻ mặt bực mình nhìn cậu.

Tiếu Trác Hy nghiến răng nghiến lợi nhìn cô "Tiếu Khâm Khâm, là mày đổi mật khẩu tài khoản của tao có phải không?"

Cô gái đứng bên trong, cũng chính là em gái sinh đôi Tiếu Khâm Khâm của cậu, miệng nhai kẹo chewingum nhóp nhép, nghe xong lời của cậu, thoải mái thừa nhận: "Phải đó, sửa từ sáng giờ rồi mà, ông mới phát hiện sao?"

Tiếu Trác Hy thò tay, dùng sức cốc lên đầu cô "Nha đầu chết tiệt kia, mau sửa lại cho tao!"

Tiếu Khâm Khâm không chút khách khí thò tay đập lại "Xú tiểu tử, ai bảo không luyện tài khoản cho tui! Không trả rồi sao!"

"Mày nói coi, một nam nhân như tao mà ngày nào cũng bị đám bất nam bất nữ đó quấy rầy, mày phải người không hả?" Tiếu Trác Hy gắt gao nhăn mày lại, nói "Mau đi, nghe lời, sửa lại cho anh đi!"

"Mơ đi!" Tiếu Khâm Khâm hướng cậu nhăn mặt nhăn mũi một cái, rồi đóng cửa lại cái "rầm".

Trước khi đóng cửa còn chu mỏ thổi một cái bong bóng cao su rồi "bóc" một tiếng, bong bóng vỡ ra.

"Tiếu Khâm Khâm, mày làm vậy là không có đạo đức!" Tiếu Trác Hy vẫn là không hết hy vọng, "Tao luyện con đó gần một năm rồi a a a!"

"Ngại quá, đạo đức bao nhiêu tiền một ký hử? Tui có bao nhiêu bán cho ông hết đó, có cần không?" Thanh âm Tiếu Khâm Khâm ở trong phòng càng lúc càng xa, phỏng chừng đã đi lại trước máy tính.

"Mày là đồ vô lương tâm!" Tiếu Trác Hi tức giận lại đập cửa.

Thanh âm Tiếu Khâm Khâm vẫn khí định thần nhàn: "Đúng vậy, tui không có lương tâm, lương tâm của tui đều bị ông ăn hết rồi."

". . . . . ." Tiếu Trác Hy bị lời của nàng làm nghẹn họng, xem ra cứng rắn không được, chỉ có thể dịu dàng, "Em gái à, em đem tài khoản trả lại anh đi, em là một đại mỹ nhân xinh đẹp như vậy, chơi cái con gay đó làm gì a!"

Khẩu khí dịu dàng như vậy, khiến cho thanh âm của Tiếu Khâm Khâm ở bên trọng vọng ra cũng bắt đầu trở nên nhỏ nhẹ, ngọt ngào "Yên tâm đi anh à, em nhất đinh có thể tìm được một tên đồng bọn gay cùng chí hướng cùng đồng cam cộng khổ với em mà, yên tâm!"

". . . . . ." ngọt không được mà mặn không xong, kiểu này thực sự làm cho Tiếu Trác Hy trong nháy mắt trở nên vô lực, chỉ có thể tiếp tục lấy lòng "Khâm Khâm ngoan, em trả tài khoản lại cho anh đi..."

"Ừ, được thôi!" Tiểu Khâm Khâm đột nhiên mở cửa ra, cười thực ngọt ngào nhìn cậu "Anh biết đó, em đây cũng không phải là loại người không nói lý lẽ mà ha, cho nên, anh chỉ cần luyện cho em một acc mãn cấp, a không, chỉ cần luyện đến 90 cấp là được rồi, em lập tức trả lại cho anh!"

"Mày!" bộ dạng ngụy trang lấy lòng của Tiếu Trác Hi nhất thời tan thành mây khói "Tiếu Khâm Khâm, mày đừng có quá đáng!"

Dứt lời, một phen đẩy cô ra, xông vào phòng.

Máy tính trên bàn vẫn còn bật, acc Thanh Vân mãn cấp của mình vẫn còn đang đứng ở Tiểu Trúc Phong ngắm trăng, y phục phiêu phiêu, nhìn như rất thích ý.

Vẫn chưa kịp nhìn rõ khung tán gẫu đang nói cái gì, Tiếu Khâm Khâm đã đứng ở cửa gân cổ rống to "Mẹ ơi! Mẹ coi con trai của mẹ kìa! Chạy đến phòng con gây sự nè nè!!!"

"Ê, Tiếu Khâm Khâm, mày..." Tiếu Trác Hy cuống quít nhảy xuống khỏi ghế bàn máy tính.

Nhưng mẹ hai người, Thường Phương đã xách theo dao chặt thịt vọt từ trong phòng bếp lao tới, trên dao còn lấm tấm mấy mẩu thịt vụn, máu cũng ròng ròng chảy xuống trông thiệt là dễ sợ "Tiếu Trác Hy! Mày lại ăn hiếp em gái của mày phải không? Ở đâu ra đứa làm anh giống mày a? Từ nhỏ tới lớn chuyên môn ăn hiếp em gái của mình, mày coi cha mày đi, bằng tuổi mày, ngày nào ổng cũng giúp gia đình trông nom em nhỏ!"

"Ai, ai mẹ a... không phải mẹ chứ, xách luôn cả dao theo?" Thường Phương vọt đến bên cạnh Tiếu Trác Hy, cậu vội vàng đưa hai tay che phía trước, từng bước lui ra sau.

Đừng giỡn a, một khi mẹ mà kích động lên, không cẩn thận vung dao chém lại, vậy chẳng phải là cậu chết chắc sao?

"Nếu sớm biết mày không nghe lời như vậy, lúc sinh mày ra lóc hai cái lỗ tai của mày ra bằm làm thịt băm vắt thành vằn thắn ăn cho rồi!"

Thường Phương dùng tay không nhéo lỗ tai của cậu mà kéo, lôi cậu ra khỏi cửa phòng Tiếu Khâm Khâm "Còn dám ăn hiếp Khâm Khâm nữa, tao lóc luôn lỗ tai của mày, tối nay làm sủi cảo thịt người cho mày ăn!"

"Mẹ, có phải con không phải con ruột do mẹ sinh ra không vậy a!" Tiếu Trác Hy xoa xoa lỗ tai, hữu khí vô lực mà hỏi.

"Tao cũng nghĩ là không phải!" Thường Phương lườm cậu một cái, lại xách dao chặt thịt trở lại phòng bếp, chỉ chốc lát sau, trong phòng bếp vẳng lên tiếng chặt thịt rầm rầm.

"Mày..." Tiếu Trác Hy đưa tay lên, muốn cốc đầu con nhỏ kia một cái, nhưng Tiếu Khâm Khâm lại xoay người hướng đến phòng bếp, há mồm tỏ vẻ muốn hô to lên.

"Dừng dừng dừng, tao sai rồi, có được chưa?" Tiếu Trác Hy vội vàng kéo cô lại "Không biết ăn hiếp mày từ hồi nào nữa? Chẳng phải hồi bảy tám tuổi đùa giỡn cùng bạn học kéo tóc mày chút xíu thôi sao, vậy mà còn giả bộ tới tận bây giờ, đúng là chịu không nổi! Quả nhiên độc ác nhất là lòng dạ đàn bà, nhỏ mọn như quỷ a!"

"Đừng nói nhảm nữa, có luyện hay không?" Tiếu Khâm Khâm vên váo tự đắc nhìn cậu "Dù gì tui cũng không có hề chi hết, tuy là cái tài khoản mặt sữa kia của ông tui cũng không thích lắm, nhưng dù gì cấp mãn rồi so với 90 cấp vẫn tốt chán."

"Mày... Được! Tao luyện!" Tiếu Trác Hy nghiến răng nghiến lợi nói xong, Tiếu Khâm Khâm đã đóng cửa lại cái rầm.

Thanh âm cách một cánh cửa những vẫn rõ ràng truyền ra "Vậy làm phiền rồi, anh hai tốt~~~"
Bình Luận (0)
Comment