Võng Du Chi Tuyệt Sắc Thiếu Niên

Chương 26

Đợi một hồi, không có trả lời, Hạ đại ca không nhận ra mình sao?

Tiểu Hòa có chút xấu hổ cúi đầu, nhìn mũi chân:” Có phải hay không cùng trò chơi không quá giống, ta đã điều chỉnh một chút.”

Vẫn là không có thanh âm, tiểu Hòa rốt cục phát hiện không khí quỷ dị trong đại sảnh. Người chung quanh nhìn hắn với ánh mắt đều thực cổ quái, ngay cả tân nương chú rễ cũng giống như bị điểm huyệt đứng không ra tiếng. Tiểu Hòa vội vàng đảo qua biểu tình của mọi người, cuối cùng chống lại ánh mắt Nguyệt Tại Thủy Thiên nóng cháy đắc như phải thiêu cháy, theo bản năng liền nắm tay Hạ Kình.

” Hạ đại ca.”

Quen thuộc xưng hô rốt cục làm cho Hạ Kình lược lược hoàn hồn, từ trên mặt hắn dời tầm mắt, cúi đầu. Thiếu niên ngón tay oánh bạch mảnh khảnh đang cầm lấy tay hắn. Tay trắng nõn cùng màu da của bản thân hình thành mãnh liệt xung đột thị giác. Hạ Kình tâm thần rung động, đầu óc thế nhưng sinh ra vài khỉ niệm, cơ hồ là phản xạ đem bàn tay nhẵn nhụi bóng loáng của hắn giữ trong bàn tay to của mình.

” Tiểu Hòa?”

Khẩu khí còn hơi nghi vấn, nhưng trong lòng Hạ Kình đã thập phần xác định, cái ánh mắt đơn thuần lại hơi tính trẻ con nhìn hắn như vậy, cùng tiểu Hòa trong trò chơi giống nhau như đúc. Nhưng tại sao hắn trưởng thành thành bộ dạng này? Quả thực là muốn mạng hắn à.

” Vâng.” Tiểu Hòa vui vẻ gật đầu.” Hạ đại ca ngươi nhận ra ta? Ta chỉ biết Hạ đại ca nhất định sẽ nhận ra ta.” Mặt sau một câu đã hơi đắc ý, ngửa đầu xem Hạ Kình, lại bị hắn ánh mắt chuyên chú nhìn xem đỏ mặt lên.

Tiểu Hòa nghiêm mặt ửng đỏ , nghiêng đầu đánh giá hắn:” Hạ đại ca cùng bên trong trò chơi một bộ dáng a, chỉ có tóc ngắn thôi, bất quá vẫn tốt xem lắm.” Nói xong quay đầu nhìn xung quanh,” Phong đại ca bọn họ ở nơi nào, ta chưa thấy bọn họ.”

Hạ Kình đã bình tĩnh tâm thần, chỉa chỉa bàn lân cận,” Phong Hồi Tuyết sao? Hắn chính là.”

Tiểu Hòa theo tay Hạ Kình, nhìn đến một thanh niên cắt tóc húi cua, thấy thế nào cũng như nam sinh đại học bình thường. Tiểu Hòa nhìn một hồi lâu, mới từ diện mạo bình thường kia tìm ra vài phần bộ dáng của Phong Hồi Tuyết trong trò chơi.

” Phong đại ca.” Tiểu Hòa hướng hắn cười một cái.

Nam sinh phi thường mộng ảo ngây ngốc cười đáp lại tiểu Hòa một cái, sau đó rất nhanh xoay người, lấy tay bưng kín cái mũi.

Tiểu Hòa sửng sốt, không biết hắn làm sao vậy, muốn đi đến nhìn xem, tay vẫn còn bị Hạ Kình nắm. Hạ Kình không có buông tay, khụ một chút nói,” Không cần qua, hắn không có việc gì.”

” Sao cơ.”Tiểu Hòa khó hiểu , dừng lại cước bộ. Nhìn xem trái phải, trong đại sảnh không khí quỷ dị làm cho hắn khá co quắp bất an, giống như quấy rầy đến hôn lễ người khác.

” Hạ đại ca ta phải đi.”

Hạ Kình ngẩn ra nói:” Sao phải đi?”

Hắn lúc này mới thoáng khôi phục chút lý trí bình thường cùng mẫn tiệp, liên tiếp hỏi mấy vấn đề:” Ngươi như thế nào lại một người tới nơi này, đến báo danh sao? Có người đi cùng không?”

” Ta đến xem Hạ đại ca a.” Tiểu Hòa có chút ảo não nói,” Khoang thuyền trò chơi đã bị mẹ bán, về sau không thể ngoạn trò chơi. Hạ đại ca vừa muốn sắp xuất ngoại, ta sợ về sau không cơ hội, cho nên mới tới.”

Tiểu Hòa thập phần áy náy hướng bên cạnh tân nương tạ lỗi:” Hoa Thảo tỷ tỷ, thực xin lỗi, không báo trước với ngươi đã chạy đến đây.”

Hoa Hoa Thảo Thảo hốt hoảng nói:” Không quan hệ…… Không quan hệ……”

” Hoa Thảo tỷ tỷ, chúc ngươi, ân, mỹ mãn hạnh phúc, sớm sinh quý tử.” Tiểu Hòa không quá thuần thục nói xong lời chúc phúc.

” Nga…… Cám ơn cám ơn…… Ngươi cũng hạnh phúc, sớm sinh quý tử……” Hoa Thảo tiếp tục vướn trong hoảng hốt.

Tiểu Hòa ngẩn người.

Lúc Tiểu Hòa nghiêng người cùng Hoa Thảo nói chuyện, Hạ Kình cũng hơi đổi quá thân mình, bất chợt chống lại ánh mắt của Nhạc Tại Uyên. Cùng là nam nhân, hắn đương nhiên hiểu được Nhạc Tại Uyên dưới bề ngoài tao nhã kia che dấu mãnh liệt ánh mắt là ý nghĩa gì. Hạ Kình không dấu vết lách qua từng bước, ngăn trở tầm mắt Nhạc Tại Uyên.

Cùng Hoa Thảo nói xong, tiểu Hòa nhớ tới một sự kiện khác, quay đầu hỏi Hạ Kình:” Hạ đại ca, ngươi chừng nào thì xuất ngoại, ta đi tiễn ngươi được không ?”Do dự mãi, lại bổ sung nói.” Kỳ thật nước ngoài một chút cũng không tốt, thức ăn cũng không ngon, ta vừa mới đi qua, thật sự đó.”

Sau lưng Nhạc Tại Uyên ánh mắt đâm người, Hạ Kình thản nhiên nói:” Xuất ngoại sao? Ta cự tuyệt.”

Hắn kỳ thật không nói lớn, nhưng là trong đại sảnh vừa mới thoáng khôi phục chút tiếng vang đã im lặng lại. Duẫn Thu ngồi cách hắn không xa, đơn giản nghe được nhất thanh nhị sở, sắc mặt nhất thời biến đổi. Ngày hôm qua nàng mới hỏi hắn có xuất ngoại hay không, lúc ấy đáp án của hắn là cơ hội khó được, khẳng định sẽ đi. Chẳng lẽ là nàng nghe lầm sao?

Tiểu Hòa kinh hỉ:” Thật sự?”

Hạ Kình mỉm cười một chút.

Tiểu Hòa trong lòng vui vẻ nói không nên lời, lại không biết nên nói gì cho phải, suy nghĩ nửa ngày nói:” Kia, Hạ đại ca, ta đi nhé. Ông nội đang đợi ta, đúng rồi, ta có di động, nói số cho ngươi.”

Hạ Kình:” Không cần, Phong Hồi Tuyết đã nói số phone cho ta biết.”

” Ác.” Tiểu Hòa lại quay đầu nhìn xem Phong Hồi Tuyết, hắn còn đưa lưng về phía mình, hiện tại đang bụm mặt nằm úp sấp trên bàn, còn một bên nhéo đùi hắn.

Phong đại ca…… thật sự là so với trong trò chơi càng kỳ quái hơn.

Hạ Kình cũng muốn sớm một chút rời đi, nhưng tân nương ngay tại bên cạnh, tổng không thể trước mặt người ta mặt nói.

Lúc này Hoa Hoa Thảo Thảo cuối cùng khôi phục bình thường, mở miệng ngăn đón tiểu Hòa:” Mọi người đến đây còn đi đâu nữa, thái không cho ta mặt mũi.”

Hoa Hoa Thảo Thảo cười vui vẻ, tâm tình phi thường tốt. Vốn trong tiệc cưới, cô dâu nên là người tối bắt mắt tối xinh đẹp, đáng tiếc ngại vì mặt mũi không thể không mời Thu Thủy Y Nhân. Kết quả người ta ăn diện trang điểm xinh đẹp đến tiệc cưới, đoạt mất ít nhất một nữa nổi bật của bản thân. Hiện tại nửa đường đến đây một thiếu niên đem Thu Thủy Y Nhân nổi bật cướp sạch, nhìn Thu Thủy Y Nhân sắc mặt không tốt xem lắm, Hoa Thảo trong lòng rất sảng khoái.

Hoa Thảo đoan trang hỏi tiểu Hòa:” Ngươi thật là tiểu Hòa, là Tiểu Hòa Lưu Thủy?”

Tiểu Hòa gật đầu.

” Ngươi trong trò chơi và hiện tại bộ dáng kém không phải chỉ một chút nửa điểm a. Ngươi là không phải điều chỉnh hạ thấp xuống dung mạo?” Hoa Thảo cũng là người chơi lão luyện, trong lòng lập tức biết rõ.

“Ừ.”

Hoa Thảo đem đề tài chậm rãi dẫn đi.” Thế hạ thấp bao nhiêu?”

“150%.” Tiểu Hòa rất thành thực, lúc trước đã sớm cùng người khác nói qua, đáng tiếc không một ai tín.

Hoa Thảo cho dù biết hắn điều chỉnh biên độ khẳng định không nhỏ, nhưng cũng không dự đoán được quá lớn như vậy, thì thào nói:” Vậy ngươi chỉ có thể nâng lên 50% nếu muốn?”

” Ân? Hình như không thể nâng lên được.” Tiểu Hòa không hề tâm cơ nói tiếp.

Cái này không chỉ Hoa Thảo, mọi người lại cùng nhau ngây người, nhưng mà nhìn gương mặt vẫn còn mang tính trẻ con kia của hắn, không một ai hoài nghi lời hắn.

Hạ Kình không tự giác nắm chặt bàn tay tế hoạt trong tay. Nhìn thấy tiểu Hòa diện mạo như vậy, nói không sợ hãi hay không thích đó là gạt người. Nhưng khi kinh hỉ qua đi cũng là cảm giác càng nhiều không thể nắm chắc, có lẽ vẫn là bình thường thì tốt hơn. Hạ Kình phát hiện bản thân đã bắt đầu hoài niệm tiểu Hòa trong trò chơi, cái gương mặt đó trước và sau chỉ duy nhất thuộc về bản thân .

Tay bị nắm đau, tiểu Hòa nghi hoặc liếc mắt nhìn Hạ Kình. Hạ Kình phát hiện, hơi hơi buông lỏng, tiểu Hòa lập tức rút tay ra. Hiện tại Hạ đại ca làm cho người ta có một loại cảm giác áp bách kỳ quái, trước kia chưa từng cảm giác qua.

Một lát sau mới có người nói chuyện, là Diệp Thanh Thanh, mang theo tươi cười trước sau như một theo bàn kế bên đi đến bên Hoa Thảo, ánh mắt phức tạp nhìn tiểu Hòa nói:” Tiểu Hòa đệ đệ thật sự là thâm tàng bất lộ. Đổi thành người khác, a, không phải, đổi thành ta mà nói, khẳng định sẽ đem loại chuyện này tuyên dương đến toàn bộ Giang Hồ đều biết mới tốt.”

Nàng nói lý châm chọc quá nồng, ngay cả luôn luôn trì độn như tiểu Hòa đều nghe ra một chút ý không đúng, tuy rằng vẫn không quá hiểu được nàng rốt cuộc là ý tứ gì.

Hạ Kình nhíu mày, lúc này mới nhìn về phía Duẫn Thu . Quả nhiên nàng bị Diệp Thanh Thanh chen vào nói bóng bẩy khiến sắc mặt trắng bệch. Không để ý đến Diệp Thanh Thanh, hắn kéo qua tiểu Hòa, trực tiếp nói với Hoa Thảo:” Không ngại ta mang nhiều thêm một người chứ?”

Hoa Thảo cười ha hả đáp:” Đương nhiên không ngại, bất quá ngươi lời này nói tốt nhỉ, giống như tiểu Hòa đệ đệ của chúng ta là người nhà của ngươi vậy.”

Hạ Kình cười đạm.

Diệp Thanh Thanh tự biết nói lỡ, giảng hòa bằng cách nhắc nhở Hoa Thảo nên tiếp tục đi kính rượu. Hoa Thảo dặn dò tiểu Hòa mời ông nội vô chung vui, đi ra bàn tiếp theo . Đại sảnh dần dần lại khôi phục náo nhiệt, nhưng náo nhiệt mang theo quỷ dị, các tân khách trên mặt biểu tình khác nhau, ánh mắt lại phi thường nhất trí nhìn hướng về một bàn.

Tiểu Hòa gọi điện thoại kêu ông nội còn đang canh bên ngoài vào, rồi cùng với Hạ Kình làm bạn đi ra đại sảnh chờ ông nội. Lúc đi lại không thể tránh cho dẫn tới các tân khách một trận xôn xao, nói đúng ra là lại xem được một màn không hề chống cự mà thạch hóa bất đồng trình độ, rồi lại bị Hạ Kình cao lớn thân hình ngăn trở tầm mắt nhìn không tới mỹ nhân mà bắt đầu bất mãn xôn xao.

Người phục vụ ở bàn Hạ Kình thêm hai ghế dựa. Ở bên ngoài chờ đã lâu, ông nội rốt cục có thể ngồi xuống hảo hảo ăn một chút. Ông nội bao một bao tiền lì xì tặng Hoa Thảo, Hoa Thảo từ chối một chút rồinhận lấy.

Tiểu Hòa đói bụng, chỉ lo ăn, hồn nhiên không phát giác bản thân đã thành phong cảnh trong mắt người khác. Hắn thích ăn cá, Hạ Kình đã sớm biết, gắp một khối cá Hoa Quế to đặt vào trong chén hắn. Tiểu Hòa ngẩng đầu tươi cười một cái, sau đó tiếp tục vùi đầu ăn, tuyệt không biết hắn kia bởi vì rượu cơm ăn no mà tươi cười đặc biệt sáng lạn có bao nhiêu đại lực sát thương.

Đối diện tươi cười, Hạ Kình một trận thất thần, Nhạc Tại Uyên đóng băng chiếc đũa giữa không trung, nửa ngày không biết gắp đi xuống, mà một bàn trừ bỏ Duẫn Thu, giống như đều bị sát trụ, thế nhưng không phát hiện hai người bọn họ dị thường.

Ăn đủ rồi, tiểu Hòa buông chiếc đũa, lặng lẽ kéo kéo tay áo Hạ Kình bên người, tiến đến bên tai hắn thấp giọng hỏi:” Hạ đại ca, ngươi có biết toilet ở nơi nào không?”

Hạ Kình bị hắn thổi tới nhiệt khí bên tai biến thành tâm viên ý mãn, tiểu Hòa lại hỏi một lần mới nói:” Ta mang ngươi đi.”

Tiểu Hòa cùng ông nội nói một tiếng, đi theo Hạ Kình ra ngoài. Tới rồi toilet, Hạ Kình nhìn xem bên trong không ai, mới cho tiểu Hòa đi vào, bản thân vẫn đứng ở ngoài cửa. Tiểu Hòa nghi hoặc quay đầu lại hỏi hắn:” Hạ đại ca ngươi không vào sao?” Ánh mắt tinh thuần lại thản nhiên.

Hạ Kình bỗng nhiên lý giải Phong Hồi Tuyết. Vô tình phát ra mị lực như vậy thật sự không phải người huyết khí phương cương -đại học nam sinh Phong Hồi Tuyết có thể ngăn cản. Càng thật giận chính là tiểu gia hỏa này đối với mị lực bản thân tựa hồ một chút cũng không biết, thái độ vô tội đến làm cho người ta nghĩ muốn tróc lại đặt trên đầu gối đánh một chút.

” Ngươi đi đi, ta không cần.” Hạ Kình nhìn trên hành lang vài tân khách do do dự dự lén lút đi tới, ngữ khí có chút lành lạnh bỏ thêm một câu.” Ngươi mau một ít, có rất nhiều người…..chờ dùng đó.”

Bởi vì Hạ đại ca nói có người chờ, tiểu Hòa rất có hiệu suất giải quyết nhan rửa tay đi ra, liền nhìn đến một đám nam, còn có vài người nữ đang chờ ở bên ngoài. Khi hắn đi ra, bọn họ động tác thực nhất trí cùng nhau trừng nhìn hắn.

Hạ Kình nói:” Đi thôi.”

Tiểu Hòa gật đầu, đi rồi vài bước cảm giác mặt sau giống như có người đi theo, quay đầu lại, thế nhưng chính là mấy người vừa mới ở bên ngoài toilet kia.

” Bọn họ thật nhanh a.” Tiểu Hòa tuyệt đối là ngữ khí tán thưởng.

“……” Hạ Kình trầm mặc.

Trở lại bàn tiệc, tiểu Hòa kinh ngạc phát hiện chỗ của mình đã bị người ngồi. Xem bóng dáng thế nhưng là Nguyệt Tại Thủy Thiên. Hắn chính nghiêng thân mình, cùng Quý ông nội trò chuyện với nhau thật vui.

Tiểu Hòa mặt nhăn mi nhíu, không nghĩ đi qua, chạy tới chỗ Phong Hồi Tuyết chào hỏi. Đáng thương Phong Hồi Tuyết vừa mới mới tốt một chút, thấy đến hắn lại phản xạ có điều kiện bắt đầu bịt chết mũi, một bên băng bó cái mũi vừa nói:” Tiểu Hòa, ngươi ngươi ngươi, cái này….. Mùa hè…… con người ta dễ dàng nóng lên…… Ngươi biết điều đó chứ?”

Bọn Suất Suất Suất đều làm bộ không biết hắn, rời hắn rất xa, miệng nói:” Dọa người a, dọa người a.” ánh mắt lại không rời tiểu Hòa.

Tiểu Hòa bắt đầu nhận thức một đám, nhìn người bên cạnh Phong Hồi Tuyết mày rậm mắt thô nửa ngày:” Suất đại ca.”

Hiện tại từ ” Suất” này thực làm cho Suất Suất Suất đại quẫn, bất quá lập tức da mặt dày nói:” Thế nào, có phải so với trò chơi càng đẹp hơn đúng không? “

Tiểu Hòa trong lương tâm thành thực hiền lành từ chối nửa ngày, cuối cùng khó xử nói:” Suất đại ca, để cho ta suy nghĩ tưởng tượng xong sẽ trả lời ngươi.”

Suất Suất Suất buồn bực thiếu chút nữa phun huyết.

Lúc này Quý ông nội ở bên kia gọi:” Tiểu Hòa a, lại đây.”

Quý ông nội cười ha ha vỗ vai Nhạc Tại Uyên,” Thật sự là xảo, nơi này có đàn anh của con. Lại đây nhận thức một chút.”

Tiểu Hòa không tình nguyện đi đến, ánh mắt không thèm nhìn tới Nhạc Tại Uyên, đem Hạ Kình đổ lên trước mặt ông nội nói:” Hạ đại ca, Phong đại ca bọn họ cũng học đại học A.”

Quý ông nội vui tươi hớn hở nói:” Tốt lắm tốt lắm, cũng không tệ. Bất quá tiểu Nhạc với ngươi là cùng một hệ, là trực hệ sư huynh của con. Tiểu Nhạc a, tương lai tiểu tôn nhà ta liền nhờ ngươi chiếu cố nhé.”

Nhạc Tại Uyên tao nhã cười:” Đó là đương nhiên.”

Nguyệt Tại Thủy Thiên thế nhưng cũng là hệ tài chính ? Tiểu Hòa ngẩn ra, thốt lên,” Ông nội, con muốn đổi hệ.”

Tiểu tôn tử rõ ràng không lễ phép làm cho Quý ông nội có chút xấu hổ, nhưng là đối với tiểu tôn tử như thế nào cũng phát không ra hỏa, đành phải nói với Nhạc Tại Uyên:” Nhìn xem nhìn xem, đứa nhỏ này chính là tùy hứng như vậy, bị sủng quá.”

Nhạc Tại Uyên tươi cười không thay đổi, mắt đứng ở trên mặt tiểu Hòa:” Nên sủng mới đúng.”

Tiểu Hòa bỗng nhiên có một loại cảm giác bị gì đó trành thượng, kéo lấy Hạ Kình.” Hạ đại ca?”

Ngẩng đầu nhìn Hạ Kình, lại phát hiện hắn chính đang nhìn Nhạc Tại Uyên, ánh mắt lạnh lùng.chưa từng thấy quá.

Tiểu Hòa kêu làm cho mặt Hạ Kình nhu hòa một chút, cúi đầu nói:” Đổi hay không đổi hệ đều giống nhau, ngươi trước học thử xem có thích hay không.”

” Vâng.” Tiểu Hòa gật đầu.

Nhạc Tại Uyên cười khẽ nói:” Hạ sư huynh đại khái không biết, ta vừa mới là phụ đạo viên của tân sinh năm nay. Chỗ công tác của Sư huynh hình như cách trường học rất xa đi. Bất quá chỗ đó rất có tiếng a, chúc mừng sư huynh.”

Vẫn không nói chuyện Duẫn Thu bỗng nhiên lạnh lùng mở miệng:” Năm nay phụ đạo viên tân sinh hình như là ta đi?”

Nhạc Tại Uyên nhìn nàng, tao nhã cười nói:” Ngươi đại khái nghĩ sai rồi.”

” Phụ đạo viên tổng cộng ba người, hai người kia ta đều gặp qua, như thế nào không thấy ngươi ?”

Nhạc Tại Uyên tươi cười đạm xuống:” Ngươi muốn gọi điện thoại hỏi chủ nhiệm hệ không?”

Duẫn Thu cứng đờ, ngậm miệng không thèm nhắc lại.

Hạ Kình thờ ơ lạnh nhạt, lúc này mới nói với Quý ông nội:” Thời gian không còn nhiều lắm, ngày mai tiểu Hòa phải đi báo danh. Ông xem…..”

Kỳ thật thời gian sắp mau chín giờ. Bình thường, tiệc cưới sớm đã tan tiệc , hôm nay không biết như thế nào đến bây giờ lại không thấy ai rời ghế.

Quý ông nội nhìn xem đồng hồ: ” Ôi, thực trễ quá.”

Hạ Kình đi nói lời chào tạm biệt với Hoa Thảo. Tiểu Hòa cùng bọn Phong Hồi Tuyết cáo biệt xong, ba người đi ra khách sạn. Nhạc Tại Uyên không có đi theo, nhìn bóng dáng ba người biến mất ở đại sảnh, hắn ngoạn chìa khóa xe trên tay mỉm cười hỏi Duẫn Thu:” Xem ra người ta quên ngươi rồi, muốn ta đưa ngươi về trường học không ?.”

Duẫn Thu đứng lên.” Cám ơn, không cần.”

Trong căn phòng một khách sạn nhỏ, tiểu Hòa đi chân trần nhảy lên giường:” Ông nội, con ngủ.”

” Ôi.” Quý ông nội nhìn tiểu tôn tử đang hưng phấn,” Con nhảy nhẹ thôi, đừng đem giường khách sạn làm hỏng.”

Bên ngoài khách sạn, Hạ Kình mâu quang thâm thúy nhìn lầu hai căn phòng tối phía tây tắt đèn, khóe miệng hiện lên một tia cười nhợt nhạt.

Tiếng chuông di động nhắc nhở hắn có tinh nhắn, mở điện thoại xem, là Duẫn Thu: Ngươi có còn nhớ hay không ngươi là cùng ta đi chung tới?

Hạ Kình buông máy, thả lại trong túi, lại nhìn thoáng qua căn phòng phía tây.

Hắn thật sự quên.

Đèn đỏ. Nhạc Tại Uyên dừng lại xe, nhìn chằm chằm đèn đỏ đối diện vài giây, xuất ra di động quay số.

” Alô, Ngô chủ nhiệm sao? Em là Nhạc Tại Uyên, là như thế này, về tân sinh phụ đạo viên năm nay……”
Bình Luận (0)
Comment