Bọn họ liền như vậy đi rồi?
Chuẩn bị tinh thần đại chiến một hồi, Phong Hồi Tuyết có điểm phản ứng không kịp, sửng sốt vỗ vỗ đầu tiểu Hòa .”Ngươi bị giết mấy lần?”
Tiểu Hòa so đo ngón tay.”Sáu lần.”
“Rớt vài cấp đi, võ công còn không?”
“Không rớt cấp.” Tiểu Hòa nói.
Phong Hồi Tuyết dại ra.”Ngươi sẽ không vẫn là 0 cấp?”
Tiểu Hòa gật đầu.
Phong Hồi Tuyết thạch hóa.
Suất Suất Suất xen vào: “Tiểu hài tử, ngươi thật là bởi vì ‘cái kia cái kia’. . . . . . mới bị người ta khảm ?”
‘Cái kia cái kia’ là gì? tiểu Hòa mờ mịt nhìn hắn. Lệnh bài Kiến Thành sao? Vậy đúng rồi, tiểu Hòa gật đầu.
Suất Suất Suất vui mừng vỗ vai hắn nói: “Có tiền đồ! Hảo mầm a! Giang sơn có đại nhân tài xuất thế a. . . . . . Ở tân thủ thôn ta đã nhìn ra. . . . . . Hắc hắc hắc hắc. . . . . .” Liên tiếp tiếng cười không rõ nguyên nhân .
Phong Hồi Tuyết khinh bỉ liếc nhìn Suất Suất Suất một cái, sờ cằm nói, “Lão tử bất quá bị thầy giáo chà đạp hai tuần lễ không thể login, ngươi liền thảm thành như vậy . Tốt nhất đi theo ca ca ta hỗn đi. Anh bạn nhỏ, phải cố luyện cấp một chút đi.”
Tiểu Hòa tuy cảm thấy luyện cấp vất vả, nhưng hôm nay bị như thế thật sự rất uất ức , cúi đầu nghĩ nghĩ, gật đầu nói: “Tốt.”
Đáp ứng xong rồi, tâm lý cũng khá cao hứng, cặp mắt loan thành hình bán nguyệt.
Phong Hồi Tuyết cười ha ha, kéo hắn đi qua.”Đến, nhận thức nhận thức.”
Suất Suất Suất, lão đại.
Suất Nha Suất, lão Tam.
Suất Thêm Suất, lão Tứ.
. . . . . . . . . . . .
. . . . . .
Suất Liền Suất, chính là Phong Hồi Tuyết, Lão Thất.
Suất Phi Suất, lão Bát.
. . . . . . . . . . . .
. . . . . .
Tiểu Hòa đầu đều hôn mê, nhận thức nửa ngày mới phát hiện: “Như thế nào không có nhị ca?”
Suất Suất Suất thần sắc cổ quái: “Thuần khiết a. . . . . .”
“Cây non a. . . . . .”
“Đóa hoa a. . . . . .”
Cảm thán một trận xong, mấy người thương lượng đi nơi nào luyện cấp. Tiểu Hòa phía trước bị giết choáng váng đầu,nên không đi theo, trước logout nghỉ ngơi .
Ngày hôm sau login, tiểu Hòa đi trước Tử Kim sơn. Đến huyệt động, muốn đem Cầu Lông Ngắn cùng Mắt To trả lại cho vợ chồng quái vật, chúng nó lại kiên trì không chịu thu hồi. Tiểu Hòa không có biện pháp, lúc này Phong Hồi Tuyết phát tin tức gọi hắn, đành bất đắc dĩ ly khai.
Hôm nay trừ bỏ người trong Soái Ca thế gia còn có một nữ sinh có mặt, chính là em gái họ của Phong Hồi Tuyết – tiểu Đinh Đang.
Tiểu Đinh Đang chống nạnh nói với tiểu Hòa: “Đến, bảo ta Đinh Đang tỷ tỷ.”
Tiểu Hòa nghi hoặc hỏi: “Ngươi so với ta lớn hơn sao?”
“Đương nhiên, ta đã cấp ba , sắp thi vào trường cao đẳng a!”
Tiểu Hòa mặt giãn ra: “Chúng ta đây không sai biệt lắm, năm nay ta cũng thi vào trường cao đẳng.”
Tiểu Đinh Đang chỉ vào hắn: “Gạt người! Ngươi không phải mới 16 sao? Ta 18 tuổi, lớn hơn.”
Tiểu Hòa nói: “À.”
“À cái gì à, ngươi không cảm thấy ta lớn hơn ngươi sao?”
Tiểu Hòa gật đầu nói: “Đúng vậy, Đinh Đang tỷ tỷ.”
Tiểu Đinh Đang chán nản.
Hai tiểu hài tử ở phía sau líu ríu, phía trước nhất bang lão nam nhân 25 cấp vẻ mặt hắc tuyến.
Đến địa phương luyện cấp, tiểu Hòa phóng xuất hai tiểu BOSS, lập tức đưa tới một trận kinh hô . Nam nhân thì cảm thán tiểu Hòa ‘vận chó’, tiểu Đinh Đang thì bị hai tiểu động vật đáng yêu mê muội, xông lên sờ tới sờ lui, mò đến hai tiểu quái vật chít chít gọi bậy.
Mọi người bắt đầu giết quái. Tiểu Hòa mới phát hiện mình không có vũ khí, không có kỹ năng, lượng máu thấp đến chỉ cần quái vật chạm vào một chút liền sẽ đi sống lại, không khỏi xấu hổ vạn phần. Hai tiểu quái vật kia so với hắn đều lợi hại hơn. Lúc bắt đầu, hai cái miệng nhỏ nhắn cắn quái, được chút kinh nghiệm sau cư nhiên một đứa có thể phun tiểu hỏa cầu, một đứa có thể phun băng khí.
Vì thế, tiểu Hòa bị mọi người an bài một nhiệm vụ gian khổ: đứng ở một bên giúp mọi người “chụp ảnh”, phải đem tư thế giết quái oai hùng của các soái ca chụp trúng hết.
Vì thế, trong khi luyện cấp sẽ thường xuyên nghe được có người kêu, “Tiểu Hòa, đến một tấm!”
“Tư thế này, đến một tấm!”
“Chụp mau lên, lão tử sắp chống đỡ hết được rồi.” Tiểu Hòa vừa thấy, Suất Phi Suất vẻ mặt mỉm cười đang đơn độc giết quái, ra vẻ phi thường thoải mái. Tiểu Hòa vội vàng bấm nút, nhưng vừa chụp xong liền thấy Suất Phi Suất đã bị quái vật áp đảo , chỉ có tứ chi vẫn đang ở bên ngoài giãy dụa.
Đến thời điểm nghỉ ngơi ăn cơm , tiểu Hòa đã tăng lên cấp 6, hắn thật hoảng sợ. Kỳ thật kinh nghiệm tăng nhanh như vậy, thứ nhất bởi vì 10 cấp đầu không cần nhiều kinh nghiệm lắm, thứ hai bởi vì Soái Ca thế gia giết là quái cấp 40, đối với tiểu Hòa mà nói tương đương với vượt cấp giết quái, kinh nghiệm đương nhiên tăng cao .
Tiểu Hòa không rõ ràng lắm cách tính điểm kinh nghiệm, lại hiểu được bánh ít đi, bánh quy lại, cười ha ha nói: “Ta làm mì cho mọi người ăn nhé!”
Lúc đang nhóm lửa, hộp thư của tiểu Hòa đột ngột báo hiệu có thư. Tiểu Hòa lật xem, cư nhiên là Hạ Khinh Y.
“Ngươi bị người của Thủy Thiên các giết?”
Hắn làm sao mà biết? Thuận tay hồi âm: “Đúng vậy.”
“Mấy lần?”
“Sáu lần.”
“Ừ.”
‘Ừ’ là ý tứ gì? Tiểu Hòa oai đầu suy nghĩ nửa ngày, không hiểu được, cũng không để trong lòng, tiếp tục làm mì.
Kết quả, buổi tối ngày hôm sau, cơ hồ toàn bộ Mộng Du Giang Hồ mọi người đang nhiệt liệt thảo luận đệ nhất tin tức: nghe nói Hạ Khinh Y đơn thương độc mã trên phố Kim Lăng thành ám sát Nguyệt Tại Thủy Thiên. Nhất kích tức trúng. Nguyệt Tại Thủy Thiên đương trường hóa thành bạch quang, Hạ Khinh Y phiêu nhiên bỏ đi, không người dám ngăn đón.
“Tình sát! Này tuyệt đối là tình sát!”
Phong Hồi Tuyết hi lý rầm rầm vừa ăn mì uống nước, vừa kết luận.
“Không nghĩ tới Hạ Kình thật sự đi sát Nhạc Tại Uyên. Mỹ nhân a! Quả nhiên là họa thủy!” Suất Suất Suất cảm thán.
Hôm nay luyện cấp vừa xong, Soái Ca thế gia ngồi dưới đại thụ nghỉ ngơi, vừa ăn mì tăng nội lực vừa bình luận sự kiện ám sát ngày hôm qua .
Tiểu Hòa cắn mì hỏi.”Hạ Kình là ai?”
“Chính là Hạ Khinh Y, đây là tên thật của hắn trong hiện thực .”
“Kia Nhạc Tại Uyên chính là Nguyệt Tại Thủy Thiên?”
“Thông minh!” Phong Hồi Tuyết gật đầu.
“Ngươi làm sao biết được?” Tiểu Hòa tò mò hỏi.
“Hắc hắc hắc hắc.” Phong Hồi Tuyết không có trả lời, chính là phát ra tiếng cười chiêu bài của Soái Ca thế gia.
Tiểu Đinh Đang hưng phấn truy vấn.”Ca, ngươi không phải là biết tin hot gì chứ? Nói mau, sao lại là tình sát? Có phải hay không có một chuyện tình xưa đầy réo rắt thảm thiết động lòng người?”
“Réo rắt thảm thiết động lòng người cái đầu ấy!” Phong Hồi Tuyết chùi chùi miệng, bắt đầu bài giảng.”Nghe nè. Hạ Khinh Y cùng Thu Thủy Y Nhân, nguyên lai ở trong hiện thực là một đôi tình nhân, nghe nói là thanh mai trúc mã. Chết tiệt, lão tử như thế nào không có ‘cây mơ’ của mình chứ! Sau đó, Hạ Khinh Y đậu vào đại học A. Năm thứ hai, Thu Thủy cũng đậu vào. Hai người ở trong trường học tiếp tục quá cuộc sống hạnh phúc khoái hoạt .”
Tiểu Đinh Đang ngáp một cái.”Ca, giảng trọng điểm.”
Tiểu Hòa tắc hâm mộ nghĩ, Đại học A rất khó thi vào a, nếu ta cũng có thể đậu thì tốt quá.
“Trọng điểm chính là, đang lúc Hạ Khinh Yhọc năm thứ 4, vạn ác trò chơi, được xưng là 99% giống như thật sự – Mộng Du Giang Hồ – ra đời . Cái kia quảng cáo a, tuyên truyền a, thật chấn động lòng người . Nhưng Hạ Khinh Y với mục tiêu tốt nghiệp đi làm kiếm tiền không có thời gian chơi, Thu Thủy – mới học năm thứ 3- lại đi tham gia.”
“Mọi người đều biết đấy, mỹ nhân mà, luôn sẽ gặp phải nguy hiểm. Có một ngày, thích hành động một mình Thu Thủy mỹ nhân bị một đống du côn lưu manh vây ở bên trong ngõ nhỏ đùa giỡn, thật 100% đó. Ngay tại khẩn yếu quan đầu, Nguyệt Tại Thủy Thiên đạp đám mây bảy sắc. . . . . A, tiểu Hòa, nước súp dư đó chừa cho ta. . . . . .”
Tiểu Hòa hoảng sợ, Phong Hồi Tuyết rõ ràng đoạt lấy nguyên nồi canh, ngửa đầu uống sạch.
“Nói đến đâu rồi? Đám mây ~~~ đúng, đạp bạch vân cứu mỹ nữ Thu Thủy Y Nhân.”
“Sau đó đâu?” Tiểu Đinh Đang hỏi.
“Sau đó đương nhiên là mỹ nữ lấy thân báo đáp, trong hiện thực cũng cùng Hạ Khinh Y chia tay , từ nay về sau cùng Nguyệt Tại Thủy Thiên quá những ngày hạnh phúc khoái hoạt .”
“Ca, ngươi làm sao mà biết rõ như vậy?”
“Hắc hắc, ngươi quên sao, ca của ngươi cũng học đại học A . Thu Thủy Y Nhân là hoa hậu giảng đường của Đại học A , chuyện của nàng ai mà chẳng biết. Hơn nữa Hạ Khinh Y cũng là danh nhân a. Kỳ thật chúng ta đều học đại học A , mấy tên này chung ký túc xá với ta, mấy tên này ở cách vách .”
Tiểu Hòa lần đầu dùng ánh mắt sùng bái nhìn bọn Soái Ca thế gia .
Suất Lại Suất bị hắn nhìn xem ngượng ngùng, vội vàng tự thú: “Ta luyện hai năm mới đậu, ha ha, hơn nữa ngành ta chọn không được tốt lắm, điển hình là tam lưu đệ tử của nhất lưu đại học.”
“Nói gì là anh hùng cứu mỹ nhân cảm động mỹ nhân lấy thân đền đáp , một cái cớ mà thôi.” Suất Suất Suất nói: “Tuy rằng Hạ Kình rất đẹp trai, nhưng họ Nhạc kia cũng rất tuấn tú, mấu chốt là hắn rất có tiền. Mẹ nó, người ta đến trường lái xe Porsche đó! Đó mới thật là suất a. Nếu ta là nữ nhân ta cũng tìm một cơ hội quen người như thế.”
Suất Phi Suất nói: “Xì, ngươi lạc hậu rồi. Xe Porsche đó là học kỳ trước, học kỳ này người ta lại đổi chiếc mới.”
Tiểu Đinh Đang vẻ mặt đầy ảo mộng: “Hạ Khinh Y thật lãng mạn nga, giống như trong TV kiếm khách cô độc a, quần áo trắng, nắm một con ngựa gầy, đầy người tiêu điều. . . . . .” Ánh mắt biến thành hồng tâm.
Tiểu Hòa xen vào: “Hạ Khinh Y mặc quần áo là màu xanh , hơn nữa hắn cưỡi con lừa.”
Tiểu Đinh Đang trợn mắt trừng nhìn hắn.
Suất Suất Suất nói: “Ngươi xem đi, Hạ Khinh Y giết Nguyệt Tại Thủy Thiên một lần, chờ đợi hắn chính là Thủy Thiên các đuổi giết. Ai~, Hạ Khinh Y tuy rằng rất lợi hại, nhưng hắn tiến vào trò chơi quá muộn , cho dù chính mình có thể luyện cấp rất cao, nhưng muốn phát triển thế lực khẳng định sẽ bị Thủy Thiên các chèn ép.”
Tiểu Hòa thầm nghĩ may mắn mình không nói cho bọn họ nghe phán đoán của mình. Vừa rồi hắn còn tưởng rằng Hạ Khinh Y là đang báo thù cho mình chứ, nếu nói ra, khẳng định sẽ bị bọn họ cười chết.
Bất quá vị Hạ Khinh Y kia thật sự có điểm đáng thương. Tiểu Hòa nhớ tới lúc trước bộ dáng một thân cô đơn của người kia.
Lắc đầu, tiểu Hòa bắt đầu thu thập nồi. Lúc này Suất Suất Suất bỗng nhiên nhảy dựng lên: “Trời đất, ta thu được tin tức. Hạ Khinh Y lại giết Nguyệt Tại Thủy Thiên một lần nữa.”
Giang hồ truyền thuyết rằng:
Lần này ám sát thật sự suất đến rớt lông =_=
Nghe nói tối hôm đó, trăng rằm mười lăm tròn vằn vặc. Nguyệt Tại Thủy Thiên cùng Thu Thủy Y Nhân đang ngâm thơ thưởng nguyệt trên cầu sông Tần Hoài. Lúc đó có một cơn gió thổi qua, một chiếc thuyền con bập bềnh trôi gần cầu, hình ảnh đẹp như thơ như họa. Trên cầu, hai người áo dài phiêu phiêu, tựa như một đôi thần tiên quyến lữ.
Đang ở cơn gió nhỏ thổi a thổi, muốn đem chiếc thuyền con thổi qua vòm cầu thì bỗng nhiên một người từ trong thuyền nhảy lên, ngay sau đó một mảnh kiếm quang quấn quanh Nguyệt Tại Thủy Thiên. . . . . .
Một lát sau, kiếm quang biến mất, Nguyệt Tại Thủy Thiên cũng biến mất.
Dưới ánh trăng người nọ đứng đưa lưng về Thu Thủy, đem kiếm nhẹ nhàng thu vào vỏ. Thu Thủy Y Nhân ánh mắt long lanh, muốn nói lại thôi.”Ngươi. . . . . .”
Người nọ dường như không nghe thấy.
Đang ở lúc này, thuyền con mới trôi ra vòm cầu, người nọ nhón mũi chân một chút, dừng lại trên thuyền . Chiếc thuyền thế nhưng một cái cũng chưa lắc lư, tựa như chỉ có một chiếc lá cây rơi xuống thuyền.
Hạ Khinh Y lại tiếp tục phiêu nhiên bỏ đi.
“Oa!” Tiểu Đinh Đang hai mắt tỏa sáng, nghẹn đã lâu, rốt cục vẫn là một câu: “Thật suất a!”
“Hư cấu, hư cấu!” Suất Nha Suất đem tờ tin tức giang hồ vứt một bên, “Cư nhiên miêu tả hắn so với ta còn đẹp trai hơn, khẳng định là hư cấu .”
Tiểu Hòa cắn ngón tay của mình, trong lòng có loại cảm giác quái dị .
Toàn game online mọi người đang chờ Hạ Khinh Y ám sát lần thứ ba. Cùng lúc đó, Hạ, Nguyệt, Thu Thủy tình yêu tay ba khúc mắc đã truyền hừng hực đầy khí thế khắp game. Tình tiết rất chi là nóng bỏng, so với Phong Hồi Tuyết kể lại không biết thăng cấp bao nhiêu lần.
Thủy Thiên các đã bắt đầu toàn diện đuổi giết Hạ Khinh Y. Nguyệt Tại Thủy Thiên cũng liên tiếp một mình xuất hiện trên đường phố, hiển nhiên là mai phục dụ ra Hạ Khinh Y để giết. Nhưng mà nhân vật chính Hạ Khinh Y lại bỗng nhiên tiêu thất, suốt một tháng không có tin tức gì. Đang lúc mọi người sắp phai nhạt chuyện này thì hắn lại đột ngột hiện thân, đánh bị thương nặng Nguyệt Tại Thủy Thiên trong vòng vây kín xung quanh. Đáng tiếc lần này đại giới quá lớn, nghe nói hắn cũng bị trọng thương, cuối cùng dựa vào tuyệt diệu khinh công miễn cưỡng phá vây mà đi.
Bị thương nặng?
Tiểu Hòa buông tờ báo xuống. Gần nhất hắn dưỡng thành thói quen mua báo. Nhìn xem Soái Ca thế gia không ai online, hắn phát ngốc một hồi rồi gửi thư cho Hạ Khinh Y: “Ngươi có khỏe không?”
Rất nhanh có thư hồi âm. “Khỏe.”
“Ngươi là giúp ta báo thù sao?” Tự mình đa tình cũng muốn hỏi một chút, bằng không cái loại cảm giác là lạ này cứ quấn quanh trong lòng.
“Ừ.”
Tiểu Hòa bị dọa đến, nhưng lập tức cảm thấy thực vui vẻ.”Ngươi ở nơi nào? Ta đi nhìn ngươi.”
“Thái Hồ, thôn Lan Khê.”