Vũ Cực Đỉnh Phong

Chương 53

Toàn thân La Lương run lên, nhất thời quỳ rạp xuống đất, kích động nói:

- Nô tài nguyện ý, nô tài nguyện ý!

La Dật gật đầu, nở nụ cười nói:

- Được rồi, đứng lên đi, nhiều người như vậy, không nên bối rối. Từ hôm nay trở đi, ngươi theo ta rời đi, tạm thời chịu thiệt làm tổng quản cho ta vậy!

Quản gia La phủ và quản gia viện lạc trong La phủ không hề giống nhau. Đơn giản mà nói, quản gia trong các viện lạc, ngoại trừ chủ nhân viện lạc ra, tất cả người còn lại đều không có tư cách xen vào công việc của bọn họ. Nếu như thực lực chủ nhân đủ mạnh, trong La phủ không có người nào dám can đảm tới trêu chọc mà nói, như vậy thân phận quản gia cũng trở nên siêu nhiên trong toàn bộ La phủ! Cho dù là gia chủ cũng không có quyền lực trực tiếp đối với quản gia viện lạc.

La Lương kích động tới toàn thân run rẩy, ngay cả thanh âm cũng thoáng run run.

- Cảm tạ lão gia coi trọng! Cảm tạ lão gia coi trọng!

Vừa hay “Dật thiếu gia”, nhưng lập tức đôi thành “lão gia”. La Dật thoáng gật đầu, La Lương này quả nhiên là hạng người tâm tư tinh minh, có thể dùng được.

- Cứ gọi là thiếu gia đi!

La Dật đối với xưng hô lão gia này thực sự không quen.

- Phòng thừa trong viện lạc rất nhiều, ngươi có thể dẫn theo người nhà cùng tới ở!

- Dạ! Cảm tạ thiếu gia ân điển!

La Lương không hề câu nệ, lập tức đổi giọng, lúc này, khuôn mặt kích động và hưng phấn tới đỏ bừng.

La Dật thấy bộ dáng này của hắn, không khỏi bật cười nói:

- Nếu như làm quản gia của ta, sau này cần phải luyện công phu dưỡng thần cho tốt. Bởi vì, một chút chuyện nho nhỏ như vậy liền kích động thất thố, không sợ chọc cười người ta sao?

Thân thể La Lương nhất thời run lên, cũng hơi thấp thỏm bất an, nhưng về phương diện khác, có một loại tình cảm mãnh liệt không nói nên lời cuộn trào trong lòng.

La Lương hắn cả đời phải làm nô tài, vẫn chưa từng được ai coi trọng! Từ ba tháng trước phát hiện ra La Dật, hắn liền ôm tư tư muốn đánh cuộc một phen, cuối cùng cũng đã trở thành thủ hạ có chút tín nhiệm của hắn. Mà hôm nay, đối phương càng cho hắn chức trách một “quản gia viện lạc” như vậy!

Tuy nói là quản gia viện lạc, lại nói một quản gia như hắn hiện tại còn chưa thể quản quá nhiều người. Thế nhưng về thân phận địa vị đã hoàn toàn khác nhau! Đơn giản nếu như bên ngoài mà nói, La Lương hắn đại biểu cho thiếu gia dòng chính La gia, La Dật! Đây là loại vinh quang như thế nào?

La Lương thầm thầm cảnh báo chính mình, nhận được sự coi trong của thiếu gia chính là một cơ hội hiếm hỏi, như vậy chính mình tuyệt đối không để hắn mất mặt! Nếu như sau này trong phủ đệ gặp phải một ít chuyện gì đó, hắn liện có vẻ mặt khiếp sợ và dại ra, chẳng phải khiến cho La Dật thiếu gia bị xem nhẹ?

Hồi tưởng lại La Dật thiếu gia vô luận là lúc nào cũng mang theo vẻ tươi cười thong dong và bình tĩnh, La Lương càng cảm thấy tự thẹn.

- Cẩn tuân theo giáo huấn của thiếu gia!

La Lương hít sâu một hơi, một lúc lâu mới đẩy lùi được vẻ hưng phấn và kích động trên mặt, nhưng trong ánh mắt vẫn để lộ ra một tia, cung kính khom người về phía La Dật.

La Dật nhìn thoáng qua, nở nụ cười thỏa mãn, cũng không để ý nhiều, đứng ở chỗ này, lẳng lặng chờ đợi.

Mà các nô bộc xung quanh, lúc này đã sớm thành thành thật thật đứng nơi xa, không dám đơn giản tới gần. Trong ánh mắt nhìn về phía La Dật càng mang theo vài phần sợ hãi. Bọn họ vẫn lo lắng cuối cùng La Dật sẽ tới tìm bọn họ gây phiền phức.

Đợi không bao lâu sau, Xuân đi cuối cùng cũng đi ra, nàng cầm trên tay một bao y phục nho nhỏ. La Lương nhìn thời cơ, rất nhanh tiên tới nghênh đón, tiếp nhận chiếc bọc nhỏ trong tay Xuân di. Xuân di thoáng sửng sốt, thấy La Dật mỉm cười, suy nghĩ một chút, liền để cho La Lương tiếp nhận. La Dật dẫn theo Xuân di, La Lương cung kính bước theo sau, ba người chậm rãi bước trên con đường lớn.

Tất cả mọi người biết, từ giờ khắc này trở đi, La Dật mới chân chính xoay người. Hắn, chính là thiếu gia dòng chính được tất cả mọi người La gia chú ý! Mà vị La Dật thiếu gia nổi tiếng “phế sài” trước kia đã trở thành quá khứ.

...

Trong Phần Thiên Viện, mấy người La Dật đã tới nơi này.

Hiện tại trong Phần Thiên Viện chưa có nô bộc tỳ nữ, có vẻ cực kỳ yên tĩnh. Xuân di dưới sự nâng đỡ của La Dật chậm rãi tham quan tòa viện lạc tinh mỹ một lượt, trên khuôn mặt đã có chút vết nhăn không khỏi dâng nên nỗi niềm kích động.

- Không hổ là La phủ, Phần Thiên Viện này so với phủ đệ lão gia Bích gia cung không thua kém bao nhiêu!

Bích gia, chỉ là một tiểu gia tộc tại Thiên Đô Phủ mà thôi, so với La gia căn bản là trên trời và dưới đất, hoàn toàn không thể so sánh. Xuân di trước đây chỉ là một thị nữ thiếp thân tiểu thư, tư nhiên đã đi qua phủ đệ lão gia.

- Dật thiếu gia cuối cùng cũng rẽ mây nhìn thấy mặt trời, nhị gia và tiểu thư trên trời có linh thiêng, cũng có thể ngủ yên rồi...

Xuân di nghĩ, nhìn thoáng qua La Dật với nụ cười ôn hòa bên cạnh, cảm giác thỏa mãn mọc lên từ tận đáy lòng nàng.

- Nếu như nhị gia và tiểu thư còn đang... Thật tốt biết bao?

Không kìm nổi, nàng lại nghĩ tới La Thiên Phong và tiểu thư của nàng, trong nụ cười cũng mang theo một tia nước mắt vòng quanh...

- Xuân di, sau này người hãy ở trong phòng này đi!

Tiến vào trong viện lạc, La Dật dẫn Xuân di vào một gian phòng tại mặt nam, gian phòng này lấy ánh sáng rất tốt, xuyên thấu qua song cửa sổ có thể nhìn thấy tiểu kiều lưu thủy bên ngoài, tinh xảo tao nhã, khiến tâm tình trở nên bình yên, tốt đẹp hơn.

- Tốt... Tất cả do Dật thiếu gia làm chủ là được.

Xuân di biết đây là một mảnh hiếu tâm của La Dật, cũng biết cho dù là cự tuyệt, chỉ sợ La Dật cũng sẽ an bài cho nàng ở chỗ này, chẳng bằng vui vẻ tiếp thu.

La Dật nở nụ cười, gật đầu, sau đó quay sang nói với La Lương bên cạnh:

- Được rồi, có có hai mươi nô bộ và mười thị nữ, cần chúng ta phải đi Nội Vụ Các lĩnh người... Ngươi có thể mang theo lệnh bài của ta tới lĩnh!

Vừa nói, La Dật rút từ từ thắt lưng chiếc lệnh bài màu đen lấy được từ tay La Thiên Phách buổi sáng ngày hôm nay, đưa cho La Lương, La Lương nhanh chóng khom người lĩnh mệnh nói:

- Rõ!

Nói xong, xoay người rời đi, bước nhanh tới Nội Vụ Các.

Cơ nghiệp La gia cực lớn, La phủ nhìn không biết đầu cuối, không có bộ phận chuyên môn quản lý mà nói, chỉ sợ đã sớm rối loạn thành một đoàn. Mà Nội Vụ Các chính là bộ phận quản lý những chuyện hàng của La gia như chi tiêu, vị trí nô bộc, thị nữ...

- Xuân di, ta lại mang theo người đi tham quan xung quanh một chút, sau này người không cần phải khổ cực như vậy nữa rồi, chờ khi La Lương lĩnh nô bộc, tỳ nữ trở về, người có thể chọn từ trong đó một ít thị nữ thiếp thân!

La Dật nâng cánh tay Xuân di vừa đi vừa nói, đồng thời dẫn nàng tới khắp Phần Thiên Viện tinh tế quan sát một lượt.

Diện tích Phần Thiên Viện đích xác không nhỏ, so với phòng ở của La Dật và Xuân di trước đây rộng lớn hơn không biết bao nhiêu lần.
Bình Luận (0)
Comment