Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1461

Chương 1461: Tu La Thiên Thư

Trên đỉnh Đế Khắc Thạch, trước mặt Tiểu Ma Tiên chính là chữ "Tiên", chân nguyên trong người tiêu hao tám chín thành, cơ hồ khó có thể duy trì cân đối, nàng lườm trước mặt Lâm Minh có chữ "Lâm", hai chữ "Tiên" cùng "Lâm" hai lớn nhỏ không bao nhiêu, đều là một thước vuông nhưng mà chữ "Lâm" này bút tích càng sâu hơn, bút họa mạnh mẽ, giống như cấu sắt ẩn chứa khí tức lăng lệ ác liệt, để trên ý cảnh càng tốt hơn!

Đây là Lâm Minh chiến đấu nhiều năm, vô số lần chém giết sinh tử tích lũy sát ý lại, trong đó có ẩn chứa ý tứ hàm súc, ở phương diện này Tiểu Ma Tiên lớn lên trong Ma Thủy Thiên Cung, không có trải qua nhiều mưa gió như Lâm Minh nên không bằng được.

- Biến thái quả nhiên là biến thái, tiềm lực của hắn cũng mạnh như vậy... Thật không biết trên người của hắn có bí mật gì.

Tiểu Ma Tiên không phục lắm, nàng có được Phượng Hoàng Chân Thể, hai mươi sáu tuổi đã tới Thần Hải trung kỳ, có thể chiến đấu với truyền nhân Thiên Tôn bốn mươi bốn tuổi, nhưng mà thiên phú và tiềm lực thì nàng không thể nào thắng được Lâm Minh, ngược lại bị Lâm Minh ẩn ẩn áp chế.

Thực không cách nào tưởng tượng, Lâm Minh có gì cậy vào.

Ngay một khắc này trên Đế Khắc Thạch đột nhiên có thần quang màu tím lóe lên, những ánh sáng tím này tùy ý luân chuyển, hào quang khiến người ta không mở mắt ra được.

- Đây là cái gì?

Tiểu Ma Tiên đã giật mình, nàng vốn tới gần cực hạn rồi, trước kia nàng dùng Hấp Thiên Ma Công đối kháng hạt giống hỗn độn của Lâm Minh, thiệt thòi năng lượng rất lớn, hiện tại đột nhiên bị thần quang xuất hiện đột ngột chiếu vào người, nàng chỉ cảm thấy một đạo thần quang kỳ dị tiến vào trong người, nàng thở nhẹ một tiếng, thân thể mất đi cân đối, cơ hồ sắp ngã xuống.

Mà đúng lúc này nàng đột nhiên cảm giác thân thể nhẹ hơn, cánh tay bị một tay giữ chặt, một dòng chân nguyên tùy ý lưu chuyển trong người của nàng, thoải mái nội thế giới khô cạn của nàng.

Cách ống tay áo Tiểu Ma Tiên có thể cảm giác được cánh tay rắn chắc kia, năm ngón tay hữu lực, nàng cũng nhận ra đó là ai, Lâm Minh có chân nguyên hùng hậu hơn nàng, trước ki đối kháng chiếm tiện nghi, hiện tại đương nhiên là có dư lực.

Tay của Lâm Minh chạm vào cổ tay của Tiểu Ma Tiên là tách ra, sau đó rót chân nguyên vào trong người của Tiểu Ma Tiên, Lâm Minh kéo dài khoảng cách với Tiểu Ma Tiên, hắn vốn muốn truyền âm hỏi tình huống của Tiểu Ma Tiên, mà đúng lúc này trên Đế Khắc Thạch xảy ra một màn làm cho hắn kinh sợ.

Không riêng gì Lâm Minh, đám người dưới Tuyệt Bích Nhai cũng kinh ngạc ngây người nhìn qua Đế Khắc Thạch.

Trên Đế Khắc Thạch, những thần quang lạp lòe hội tụ thành kiểu chữ màu vàng, những kiểu chữ trên Đế Khắc Thạch này hiện ra từng cái, tản ra lực lượng kỳ dị, làm cho người ta hoa mắt, không cách nào nhìn thẳng!

Bọn họ chỉ cảm thấy những kiểu chữ này thì hai mắt đau đớn, giống như hai mắt sau đó bị mù.

Rất nhiều người kìm lòng không được hai mắt nhắm lại, có ít người trong ánh mắt thậm chí có máu tươi chảy ra ngoài.

- Đây là tình huống gì? Thiên địa dị tượng?

- Bởi vì có tuyệt thế thiên tài khắc tên lên chỗ cao nhất của Đế Khắc Thạch cho nên phát sinh dị tượng.

Trong nội tâm của rất nhiều người hiện ra suy nghĩ này, trong vũ trụ này một khi sinh ra biến hóa kỳ dị gì đó sẽ dễ dàng dẫn phát thiên địa dị tượng.

- Lâm Lan Kiếm, hắn rốt cuộc làm gì, những chữ màu vàng kia ghi lại cái gì?

Ở cách Tuyệt Bích Nhai không xa, Độc Vũ Yêu Vương dốc sức liều mạng trừng lớn hai mắt, muốn xem chữ trên Đế Khắc Thạch viết cái gì.

Hắn ẩn ẩn cảm giác những kiểu chữ màu vàng kia ẩn chứa khí tức mạnh mẽ, hắn vừa tới Tuyệt Bích Nhai thì nghe người ta nói qua rồi, nếu như có thể mang tiên của mình khắc lên Đế Khắc Thạch, chẳng những có theerdudowcj rát nhiều số mệnh của nhân kiệt thượng cổ ẩn trong Đế Khắc Thạch gia trì, còn có thể nhận ban thưởng trực tiếp.

Hiện tại Độc Vũ Yêu Vương hoài nghi, những chữ màu vàng này chính là nội dung ban thưởng, hắn xem xong không chừng có thể thu hoạch gì đó!

Nhưng mà mặc cho Độc Vũ Yêu Vương quán chú chân nguyên vào hai mắt như thế nào cũng không cách nào thấy rõ những chữ đó, ngược lại áp lực thật lớn làm cho hai mắt của hắn chảy máu, con mắt phồng lên, giống như con mắt có thể rơi ra ngoài.

- Đáng chết!

Trong nội tâm Độc Vũ Yêu Vương mang theo không cam lòng, mạch máu trên khóe mắt của hắn căng phồng lên, hai mắt đỏ tươi! Hắn không thể không nhắm mắt lại, con mắt không dùng được thì hắn đành phải dùng cảm giác.

Độc Vũ Yêu Vương sử dụng thần thúc muốn dò xét Đế Khắc Thạch có ghi chữ gì, nhưng mà thần thức của hắn vất vả đột phá uy áp trên Tuyệt Bích Nhai đạt tới độ cao ba mươi sáu dặm, nhưng mà vừ tiếp xúc tới Đế Khắc Thạch trong thì thần thức cảm giác của Độc Vũ Yêu Vương giống như lâm vào hôn mê vô hạn, linh hồn giống như sụp đổ.

- Ah!

Độc Vũ Yêu Vương kêu thảm một tiếng, hắn giống như rắn căn thu hồi thần thức lại, nhưng mà lúc này miệng của hắn phun máu tươi, sắc mặt tái nhợt, linh hồn bị thương.

Đế Khắc Thạch là thần tích còn sót lại trong Tu La Lộ, cho dù là ai thì và có tu vị gì, muốn khiêu chiến quy tắc của nó đều sẽ bị Đế Khắc Thạch trừng phạt!

Mà lúc này trên không trung, Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên nhìn rõ ràng chữ lập lòe trên Đế Khắc Thạch.

Hàng thứ nhất chỉ có bốn chữ có thần quang bao phủ và hỏa diễm lập lòe.

Bốn chữ là -- "Tu La Thiên Thư" !

Dưới bốn chữ này có nhiều chữ nhỏ hơn:

- Tam Thập Tam Thiên, đại đạo mênh mang, ta lập chí tìm kiếm võ đạo cực hạn, trong ba mươi ba ức năm ta đi khắp Tam Thập Tam Thiên, trùng tu ba mươi ba kiếp, cả đời một Thiên Tôn, cả đời một phong thần, muốn tìm hiểu Thiên Đạo chí lý...

Hàng văn tự này hiển nhiên không phải là khẩu quyết, mà là một lời nói đầu của chủ nhân Tu La Lộ, cũng chính là lời nói đầu của Tu La Thiên Thư!

Lời nói đầu có chữ màu vàng, chỉ có mấy trăm chữ, nhưng mà đọc xong tâm thần của Lâm Minh rung động.

Trong đầu của hắn hiểu chủ nhân Tu La Lộ tìm kiếm võ đạo cực hạn, dùng ba mươi ba ức năm đi khắp Tam Thập Tam Thiên,

Mỗi một trọng thiên chủ nhân Tu La Lộ đều phong ấn tu vị của mình, Tòng Linh Khai Thủy, cứ như vậy hắn trùng tu ba mươi ba kiếp.

Cả đời một trăm triệu năm!

Hơn nữa trong trăm triệu năm này hắn đều từ phàm nhân tu thành Thiên Tôn, rồi sau đó tu thành chân thần!

Đây chính là ý nghĩa của câu: "Cả đời một Thiên Tôn, cả đời một phong thần!"

Nhưng mà mặc dù ba mươi ba kiếp đã xong chủ nhân Tu La Lộ vẫn không đạt được mục tiêu của mình, tổng hợp Tam Thập Tam Thiên Đạo, hắn vẫn cảm giác thiếu thốn gì đó.

Tam Thập Tam Thiên Đạo dường như không phải toàn bộ võ đạo.

Chủ nhân Tu La Lộ dùng thời gian ba trăm triệu năm một mình mở một thế giới -- Tu La Lộ, dùng nó ngộ đạo, hắn tiên đoán Thiên Đạo nguyên vẹn có ba mươi sáu, cũng chính là ba mươi sáu trọng thiên.

Nhưng mà ba trọng thiên sau vì đủ loại nguyên nhân nên không thể phát triển diễn hóa ra, mà là biến thành hạt giống thế giới!

Nếu như mang ba hạt giống thế giới này thai nghén ra, tập hợp đủ ba mươi sáu Thiên Đạo thì có thể tìm hiểu chí lý của thiên đạo, sống vĩnh hằng, chúa tể thiên hạ, thậm chí có thể trở thành "Thiên." Trở thành tạo vật chi chủ.

Nhìn thấy đoạn văn tự này Lâm Minh cảm giác trong nội tâm dời sông lấp biển, không cách nào nói được nữa.

Hắn tự nhiên biết rõ ba trọng thiên cuối cùng chính là Ma Châu, ma phương và tử tạp thần bí.

Ba đồ vật này bản chất chính là hạt giống thế giới!

Nếu như hoàn toàn diễn biến chúng ta, có thể tập hợp đủ ba mươi sáu Thiên Đạo, thành tựu chí tôn.

Chuyện này cũng đại khái vượt qua cảnh giới Chân Thần, đi tới cực hạn của võ đạo.

- Chủ nhân Tu La Lộ thật đáng sợ, theo như lời của hắn thì chủ nhân Tu La Lộ này ít nhất sống qua ba mươi sáu ức năm, trùng tu ba mươi ba kiếp, cả đời một Chân Thần, sau đó dùng ba ức năm cuối cùng mở Tu La Lộ là một đại thế giới khủng bố, đây là khái niệm gì?

Hắn khó tưởng tượng được cảnh giới của chủ nhân Tu La Lộ...

Người như vậy hiện tại còn sống hay chết? Đang ở nơi nào?

Trong lòng Lâm Minh sinh ra đủ loại ý niệm, mà đúng lúc này hắn phát hiện trên Đế Khắc Thạch sau đoạn lời nói đầu bắt đầu xuất hiện cổ kinh tối nghĩa, mà dưới cổ kinh là đạo văn lập lòe.

Trong cổ kinh này mỗi câu mỗi chữ đều ẩn chứa ý cảnh khó nói nên lời, những đạo văn này hỗn hợp thành Tam Thập Tam Thiên Đạo, càng vô cùng huyền diệu.

Lâm Minh tinh thần chấn động, bất chấp suy nghĩ chuyện chủ nhân Tu La Lộ, bắt đầu ghi nhớ văn tự của chủ nhân Tu La Lộ.

Bên cạnh Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên cũng như thế.

Đế Khắc Thạch hiện ra những vật này, bảo tồn phi thường ngắn, lại ẩn chứa lượng tin tức khoognr lồ, chỉ cần nhớ kỹ văn tự thì không có gì khó, nhưng mà nhớ kỹ ý cảnh thì đó là chuyện cực khó.

Nhưng mà Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên đều là người có ngộ tính tuyệt đỉnh.

Trong thời gian mười hô hấp ngắn ngủi, văn tự hiện ra mấy trăm chữ mà thôi.

Nhưng mà văn tự không phải nội dung chủ thể của Tu La Thiên Thư, không có nói bất cứ phương pháp tu luyện gì cả, ngược lại là quy tắc chung, mặc dù không có liên quan gì tới thuật tu hành, nhưng mà ý nghĩa của nó vô cùng to lớn, hoàn toàn giúp người ta tu hành nhanh hơn.

Sau khi hào quang ảm đạm đi, Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy hồi hợp và kinh ngạc.

- Đây là công pháp do chủ nhân Tu La Lộ lưu lại?

- Chắc là thế, nhưng mà đó là cương lĩnh, chỉ dựa vào cái này căn bản không cách nào tu luyện...

Trên không trung lúc này, Lâm Minh đã không cảm thụ được uy áp của Đế Khắc Thạch nữa, lơ lửng trên không trung phi thường dễ dàng, giống như hắn đã được Đế Khắc Thạch hoàn toàn tán thành.

Cúi đầu nhìn qua phía dưới, thần quang óng ánh hiện ra, rất nhiều võ giả dưới Tuyệt Bích Nhai chật vật không chịu nổi, rất nhiều người đều bị thương, con mắt đổ máu nhẹ, những người mưu toan dùng thần thúc quan sát văn tự là bị nặng nhất, cơ bản bị thương linh hồn.

- Hình như chỉ có chúng ta mới có thể nhìn thấy Tu La Thiên Thư.

Lâm Minh như có điều suy nghĩ nói ra, như vậy xem ra đây là ban thưởng do chủ nhân Tu La Lộ lưu lại.

Đây cũng hợp tình lý, chủ nhân Tu La Lộ tự nhiên sẽ không mang truyền thừa của mình lưu lại cho người tầm thường, đó là phung phí của trời.

Đúng lúc này hai cột sáng từ trong Đế Khắc Thạch bắn ra, phân biệt bắn vào người của Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên, chui vào trong huy chương nhiệm vụ mà bọn họ đang nắm giữ, sau một khắc hai huy chương nhiệm vụ này bay ra, ánh sáng nhạt dần dần hòa tan, hóa thành hai thần chi phù văn lập lòe, mà thần chi phù văn này có màu sắc không phải màu xanh biếc như Lâm Minh suy đoán, mà là màu đen đỏ, chính là phù văn cấp Thái Huyền!
Bình Luận (0)
Comment