Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1603

Chương 1603: Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù

Lâm Minh lấy một ít tài liệu trong tu di giới ra, sau đó là suy diễn phân tích, con mắt của Lâm Minh càng ngày càng sáng, Hủy Diệt Hỏa Phù có năng lượng hỏa diễm không hợp cấu vân của Tu La Thiên Đạo, kỳ thật không phải cấu vân của Tu La Thiên Đạo có chỗ thiếu hụt, mà là pháp tắc hỏa diễm của Lâm Minh không cùng cấp bậc với Tu La Thiên Đạo!

Nếu như mượn nhờ Niết Bàn chi hỏa của Tiểu Ma Tiên, hơn nữa có thiên kiếp chi hỏa, hai chủng hỏa diễm dung hợp làm một thì như thế nào?

Lâm Minh cảm thấy mình đã bắt lấy điểm mấu chốt, hắn cải tạo Hủy Diệt Hỏa Phù vẫn chỉ ở cực hạn kết hợp với Tu La Thiên Đạo , mà đi đi hình thái công kích của Hủy Diệt Hỏa Phù!

Trong người Tiểu Ma Tiên có hỏa diễm là hắc Phượng Hoàng Niết Bàn chi viêm, bản thân có thuộc tính hủy diệt.

Mà thiên kiếp chi hỏa của mình hắn có thuộc tính hủy diệt.

Nếu như có thể kết hợp chúng hoàn mỹ, như vậy Hủy Diệt Hỏa Phù sẽ mạnh tới tận cùng!

Chỉ có hỏa diễm hoàn mỹ mới có thể phù hợp Tu La Thiên Đạo.

- Tiên nhi, ngươi cho ta mượn Niết Bàn chi hỏa!

Lâm Minh lúc này ném một ít tài liệu còn thừa vào trong trận pháp, lúc này nói với Tiểu Ma Tiên.

Tiểu Ma Tiên cũng nhìn ra Lâm Minh cải tạo đã tới thời điểm mấu chốt, tự nhiên sẽ không vào lúc này đùa nghịch tính tình với Lâm Minh, tay nàng chỉ gảy nhẹ, một đoàn hỏa diễm màu đen xuất hiện trong tay của nàng.

Hỏa diễm này không có linh tính, nó biến hỏa đủ loại trong hư không, lại giống như con phượng hoàng nhỏ.

Lâm Minh cũng đưa tay ra, tà thần lực mở ra, thiên kiếp chi hỏa hắn phóng xuất ra, Tiểu Ma Tiên có hỏa diễm, Lâm Minh có thiên kiếp chi hỏa càng táo bạo hơn, giống như muốn xuyên thủng qua hư không.

Hai chủng hỏa diễm chậm rãi dung hợp vào nhau.

Vốn hai chủng hỏa diễm này có tác dụng hủy diệt, dung làm một chỗ có thể sinh ra lực lượng hủy diệt, nhưng mà trong hơn hai mươi năm qua Tiểu Ma Tiên cùng Lâm Minh sớm chiều ở chung, sinh hoạt như phu thê phàm nhân, bọn họ lần này đã sớm suy nghĩ thông suốt rồi. Hơn nữa song tu lâu dài cho nên năng lượng hỏa diễm của bọn họ giao hòa với nhau.

Cứ như vậy Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên phóng xuất hai chủng hỏa diễm dung hòa hoàn mỹ với nhau.

Hỏa diễm có hai màu đen xám. Lập tức an tĩnh lại. Chúng lặng lẽ thiêu đốt trên không trung. Giống như không nhìn thấy chút nhiệt độ cao nào cả, không có linh tính Niết Bàn hỏa diễm của Tiểu Ma Tiên và cuồng bạo hủy diệt từ thiên kiếp chi hỏa của Lâm Minh.

Nhưng mà Lâm Minh biết rõ hỏa diễm này càng đáng sợ, không cảm thấy nhiệt độ nhưng mà nhiệt độ cuồng bạo của nó rất khủng bố!

Nhìn thấy một đám hỏa diễm này, mười ngón tay của Lâm Minh như bay, hắn không ngừng ném các tài liệu vào trong trận pháp, rất nhanh đã biến thành chất lỏng vẽ phù.

Lâm Minh dùng thần văn bút chấm vào chất lỏng và vẽ phù văn.

Tinh thần lực củ Lâm Minh hiện tại tiêu hao rất nhiều, nhưng mà do tinh thần phấn khởi nên vẫn có thể duy trì liên tục.

Thời gian trôi qua, Lâm Minh không ngừng vẽ phù văn khiến Tiểu Ma Tiên hoa mắt lên

Qua một canh giờ Lâm Minh mới hoàn thiện nét cuối cùng.

Trong sát na này toàn bộ thần văn phù sáng lên chói mắt.

Lâm Minh lấy thần chi phù văn ấn vào trong thần văn phù, hình thành một cái thần văn phù nguyên vẹn, một bước cuối cùng dung hợp Tu La Thiên Đạo, Lâm Minh đã sớm suy diễn vô số lần, làm rất hoàn mỹ.

Lâm Minh rót chân nguyên toàn thân và vận chuyển pháp tắc, vô số phù văn pháp tắc hội tụ vào, trút xuống Hủy Diệt Hỏa Phù, không qua một nén hương đã hoàn thành Hủy Diệt Hỏa Phù!

Nhìn thấy Hủy Diệt Hỏa Phù đã được cải tạo, Lâm Minh cảm khái ngàn vạn, hắn cầm phù văn chỉ có vài thốn, không biết trút xuống bao nhiêu tâm huyết mới làm ra thành phẩm.

Một tấm thành phẩm này còn có rất nhiều chỗ thiếu hụt, bởi vì Lâm Minh hiện tại trạng thái tinh thần không tốt, hơn nữa một ít chi tiết, tỉ mĩ còn chưa suy diễn đúng chỗ cho nên vẫn cần phải cải tiến.

Lâm Minh đánh giá mình nhiều nhất cần mười ngày là có thể chế tác Hủy Diệt Hỏa Phù hoàn mỹ!

- Chế tác hỏa phù này cần pháp tắc hỏa diễm đạt tới thất cấp, bản thân hỏa phù đồng thời dung hợp Niết Bàn chi hỏa cùng thiên kiếp chi hỏa, vậy gọi nó là Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù đi.

Lâm Minh đặt tên cho tác phẩm của mình, Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù này đại biểu trình độ thần văn thuật và Tu La Thiên Đạo pháp tắc lĩnh ngộ tới cực hạn của hắn hiện tại.

Trong lòng của hắn thầm nghĩ, ngày sau tự luyện chế Tham Lang Thiên Châu, thậm chí là vài loại đan dược khác của Đạo Cung Cửu Tinh cũng phải hao phí nhiều thời gian vào Minh Dược Phù, cải tạo Minh Dược Phù tới mức cực hạn của bản thân.

Như vậy sẽ không uổng công mua sắm các tài liệu trân quý.

- Thành công?

Tại Lâm Minh nhìn thấy Tiểu Ma Tiên cười hì hì hỏi.

- Ân.

Lâm Minh gật gật đầu, tác phẩm này chưa hoàn mỹ, mười ngày sau hắn có thể làm Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù hoàn mỹ.

- Chúng ta bây giờ đi mua tài liệu.

Còn phải chế tác hai mươi tấm Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, cộng thêm chế tác phù văn này độ khó không nhỏ, còn phải cân nhắc tỷ lệ thất bại, Lâm Minh đánh giá mình phải chuẩn bị ba mươi phần tài liệu mới được.

Vì vậy Lâm Minh lại đi tới chỗ bán tài liệu, lúc này giá cả tăng thêm năm thành. Giá cả như vậy là quá cao.

Lâm Minh cũng không so đo, trả Cửu Dương ngọc xong sau đó bắt tài liệu tới tay.

Trở lại trong phù văn thất, Lâm Minh không có trực tiếp đi làm, mà là tĩnh tọa mười giờ, thông qua ngồi xuống điều tức, điều chỉnh trạng thái tới mức tốt nhất.

Kế tiếp Lâm Minh lại tham gia quá trình điên cuồng, hắn liên tiếp dùng thời gian tám ngày vẽ ra hai mươi mốt tấm thần văn phù.

Nhiều ra một tấm là Lâm Minh cố ý lưu cho mình mà thôi.

- Rốt cục làm xong?

Tiểu Ma Tiên nhìn thấy thần văn phù thành phẩm, mặt lộ vẻ vui mừng hỏi.

- Làm xong!

Hai mươi tấm thần văn phù, mỗi một tấm Lâm Minh đều khắc chữ "Lâm" ở góc phải của nó.

Đây là ký hiệu do người chế tác lưu lại, ký hiệu này chính là Thần Văn Sư cố ý làm, bởi vậy chấn động cũng không giống, cho nên căn bản không thể giả tạo.

Đối với Thần Văn Sư nổi tiếng mà nói, ký hiệu bọn họ lưu lại chính là chiêu bài của bản thân, chỉ cần bọn họ ín ký hiệu lên, một tấm thần văn phù bình thường sẽ có giá trị khác biệt.

Nhìn thấy hai mươi mốt tấm thần văn phù có chữ "Lâm" thì Lâm Minh phi thường hài lòng, hắn sáng tạo ra chấn động thuộc về mình.

Thời gian mười ngày này Lâm Minh đã đưa ra cải biến trọng yếu cho Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù này, cải biến này giúp uy lực của Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù nhỏ đi, nhưng mà Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù có một hiệu quả không tưởng tượng nổi.

Nếu hiệu quả này bị Thần Văn Sư khác biết rõ, chỉ sợ sẽ oanh động toàn bộ Thần Văn Thành.

Lâm Minh muốn lợi nhuận ba tỷ điểm tích lũy, tự nhiên phải thủ thắng nhờ chất lượng của phù văn rồi, mà không có khả năng dựa vào số lượng chồng chất.

Lâm Minh lấy ra một tấm và lưu lại hai mươi tấm thần văn phù, lúc này đi vào khu nhiệm vụ.

Bây giờ là giữa khuya, đại sảnh nhiệm vụ thanh vắng, tổng cộng có mười mấy người mà thôi.

Lâm Minh nhìn thấy Tô Nhã đang nằm sau cái bàn dài.

Đêm khuya Tô Nhã mặc quần áo sợi tơ màu đỏ, nhìn qua không khác gì váy ngủ, áo tuy rộng nhưng không thể che lấp hết dáng người ngạo nhân của Tô Nhã.

Nàng lười biếng nằm trên trường kỷ, đôi mắt dễ thương hơi hạp, lông mi dài nhẹ run rẩy, dường như mang theo thần sắc ủ rủ.

Bên người của nàng có một bàn nhỏ do cây mây biến thành, trên bàn có ly rượu màu đỏ.

Loại nữ nhân này vốn là vưu vật thế gian, cho dù động tác nào cũng mang theo phong tình vạn chủng.

Tô Nhã đã sớm chú ý tới Lâm Minh, nhưng mà không có quan tâm tới hắn.

Thẳng tới khi Lâm Minh đi đến trước tủ nhiệm vụ, đặt hai mươi tấm Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù lên mặt bàn, Tô Nhã mới chậm rãi mở to mắt.

- Ta đến giao nhiệm vụ.

Lâm Minh nói rõ ràng.

Tô Nhã quét mắt nhìn qua hai mươi tấm Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù, đương nhiên trong mắt Tô Nhã chính là Niết Bàn Thiên Kiếp Hỏa Phù mà thôi.

Tô Nhã tại thần văn thuật cũng có mộ ít tạo nghệ, nàng liếc thấy ra Lâm Minh làm ra Hủy Diệt Hỏa Phù cũng không vấn đề, đều là thành phẩm.

- Ngươi đã hoàn thành...

Tô Nhã kinh ngạc nhìn qua Lâm Minh liếc, cầm chén rượu nhỏ trước mặt uống một ngụm, trên mặt mang theo biểu lộ không chấn động gì cả,

- Trong ba tháng, hao phí một trăm năm mươi phần tài liệu, làm ra hai mươi tấm Hủy Diệt Hỏa Phù...

Tô Nhã nhàn nhạt nói ra "Công tích" của Lâm Minh.

Nếu là tứ phẩm Thần Văn Sư đỉnh cấp thì vẽ hai mươi tấm Hủy Diệt Hỏa Phù, tối đa chỉ dùng ba mươi phần tài liệu, đại khái mười ngày có thể hoàn thành.

Mà Lâm Minh cho dù thời gian hay tài liệu đều tiêu hao gấp tám chín lần Thần Văn Sư khác, điểm này thật khó coi.

Hơn nữa dù vậy Tô Nhã cũng không tin những thần văn phù này do Lâm Minh hoàn thành độc lập, hơn phân nửa có một ít trưởng bối tham dự, nếu không hắn là Thần Văn Sư trẻ tuổi làm sao có thể vẽ ra tứ phẩm Hủy Diệt Hỏa Phù đỉnh cấp chứ?

Nàng nhận định Lâm Minh tới đây nhận nhiệm vụ này chính là muốn luyện tập, chuyện này khiến cho Tô Nhã rất không thoải mái, thực tế là tình huống nhiệm vụ của nàng rất nặng nề.

Nhưng mà mặc kệ như thế nào, Lâm Minh là một Thần Văn Sư trẻ tuổi có tiền đồ, nếu không có chẳng thể đạt được Tiết trưởng lão thưởng thức, điểm này Tô Nhã cũng sẽ không phủ nhận.

Cho nên nàng không có nói móc Lâm Minh cái gì, chỉ miễn cưỡng nói một câu.

- Để đó a, các ngươi có thể đi.

Hai mươi tấm Hủy Diệt Hỏa Phù, đối với tám vạn trương tứ phẩm thần văn phù mà nói như muối bỏ biển, nàng tự nhiên không có phản ứng quá lớn.

Ngược lại Lâm Minh hoàn thành nhiệm vụ khiến nàng có chút ngoài ý muốn, nàng vốn tưởng rằng ba tháng trước Lâm Minh căn bản đang đùa nàng.

- Này, thái độ của ngươi là gì thế?

Tiểu Ma Tiên khó chịu! Lâm Minh tân tân khổ khổ ba tháng mất ăn mất ngủ làm ra đồ vật này, Tô Nhã này bày ra bộ dáng mặc kệ, điểm này khiến cho Tiểu Ma Tiên phi thường căm tức.

Trong mắt nàng xem ra nữ nhân nhìn qua phong tình vạn chủng ở trước mặt kỳ thật còn không xứng làm tiểu thiếp của Lâm Minh, chảnh cái gì chứ?
Bình Luận (0)
Comment