Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 175

Đầu thương quất ở trên thân Huyết Ma, giống như từng cái túi nước bị đập trúng, một lần quét ngang liền có ba, bốn con Huyết Ma bị đánh xơ xác, hơn một trăm con Huyết Ma, chỉ qua thời gian một nén nhang đã bị Lâm Minh quét sạch!

Đúng lúc này, ở cách đó không xa, vô số sương mù đỏ tươi hội tụ cùng nhau, một con Huyết Ma ước chừng lớn gấp đôi Huyết Ma bình thường chậm rãi huyễn hóa ra. Khác biệt với Huyết Ma bình thường chính là, trên mặt nó đã có thể phân biệt ngũ quan rõ ràng, hiển nhiên Huyết Ma này là một con cường đại nhất.

Lâm Minh nhìn thấy một đầu Huyết Ma cuối cùng này, khóe miệng nổi lên vẻ cười ác độc, hai chân đạp mạnh trên mặt đất, thân thể hắn giống như tia chớp bắn tung ra ngoài, khoảng cách mười mấy trượng hoàn toàn mất đi ý nghĩa.

Cả người hắn bùng phát khí thế hừng hực, Giao Long Xuất Hải!

“Bùng!”.

Lâm Minh đâm một thương trúng thân thể Huyết Ma kia, năm ngàn cỗ chấn động chân nguyên bùng nổ, trực tiếp chấn cho nó thành đám sương mù đỏ tươi.

Tiếp theo là một luồng năng lượng khí huyết chui vào trong cơ thể Lâm Minh, chỉ có điều là con Huyết Ma này gần như tương đương với một gốc cây Huyết Linh Chi năm trăm năm.

Trước sau, tổng cộng Lâm Minh giết chết chín mươi chín con Huyết Ma bình thường, cùng với một con Huyết Ma đầu lĩnh, tương đương với một hơi ăn mười mấy cây Huyết Linh Chi năm trăm năm.

Lực lượng khí huyết khổng lồ kịch liệt chạy quanh ở trong cơ thể Lâm Minh, trong lúc nhất thời hắn cũng không hấp thu hết được.

Nếu nói trước kia khí huyết của Lâm Minh tràn đầy như hỏa lò bùng cháy, như vậy hiện tại, khí huyết của hắn giống như đám khói cuồn cuộn bốc thẳng lên hướng trời cao!

- Thực thống khoái!

Lâm Minh phun ra một hơi dài, có cảm giác chưa hết sức. Tuy rằng đã trải qua một trận chiến ác liệt, nhưng hiện tại tình trạng của hắn ngược lại còn tốt hơn so với trước đó!

“Còn có rất nhiều lực lượng khí huyết bị áp chế ở trong cơ thể, chưa có hấp thu hoàn toàn. Nhưng dù vậy, lực lượng khí huyết của ta cũng tăng trưởng thật to, chiến đấu kịch liệt một ngày đều không có chút mỏi mệt!”.

Lâm Minh đột nhiên nhớ tới điều gì, dùng Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương rạch một đường ở lòng bàn tay, sau đó, lập tức xảy ra một màn khó tin, không ngờ vết rạch này lại lành lặn với tốc độ lấy mắt thường có thể thấy được, qua thời gian không tới mấy lần hô hấp đã hoàn toàn khép lại.

Lần này, Lâm Minh cũng có hơi ngẩn người, tuy rằng hắn biết lực lượng khí huyết cường đại thì năng lực tự lành khôi phục thân thể sẽ tăng cao rất lớn, nhưng không nghĩ tới tăng cao nhiều như vậy.

Năng lực khôi phục sức khỏe biến thái như thế, ở trong chiến trường cũng không cần e ngại bị thương nữa. Nếu ngày sau còn kiếm được thiên tài địa bảo gì đó bổ sung khí huyết, nói không chừng thật sự có thể đạt tới tứ chi gãy sống lại trong truyền thuyết, thậm chí đạt tới một giọt máu có thể sống lại.

- Địa Ngục giới chấm dứt! Cửa thứ hai, Ngạ Quỷ giới!

Thanh âm lạnh lùng kia lại vang lên trong tai Lâm Minh, cảnh vật chung quanh nhanh chóng biến hóa, từ địa vực màu máu biến thành một mảng thế giới u ám. Ngẩng đầu nhìn lại, bầu trời lờ mờ như nước đục, vô số quạ đen bay lên như đám mây đen che phủ bầu trời, không còn thấy ánh sáng mặt trời.

Trên mặt đất có một dòng sông lớn nước chảy cuồn cuộn, nước sông nhợt nhạt nổi sóng ba đào. Một loại tử khí mênh mang ập vào mặt! Ở bên bờ sông có một tấm bia đá đen, phía trên viết hai chữ to thể chữ triện cổ xưa tang thương, Hoàng Tuyền!

“Ngạ Quỷ giới! Thì ra là thế! Na Y trước có nói qua, Vu Thần tháp chia làm bảy tầng, phân biệt là Địa Ngục giới, Ngạ Quỷ giới, Sinh Súc giới, Vu Nô giới, Phàm Nhân giới, Thần Sứ giới, Vu Thần giới, vốn ta tưởng rằng, những cái tên này chỉ là người Nam Cương đặt ra do tôn giáo và mê tín, không nghĩ tới là thật sự! Chỉ có điều là, thất giới này không tồn tại trong Vu Thần tháp, mà tồn tại ở Thí Luyện sinh tử! Vu nữ bình thường căn bản không có cơ hội nhìn thấy!”.

Đúng lúc này, trong Hoàng Tuyền sinh ra sóng lớn cùng lốc xoáy cuồn cuộn, từng con từng con Ngạ Quỷ từ trong nước sông nhợt nhạt vọt ra, kêu gào phóng vọt tới phía Lâm Minh!

...

Ở bên ngoài Vu Thần tháp, Na Y cùng Na Thủy cùng yên lặng chờ đợi.

Na Thủy nói:

- Tỷ tỷ không tiến vào Vu Thần tháp cùng với vị ca ca kia, cùng nhau nhận khảo nghiệm của Vu Thần sao?

Na Y nói:

- Vu Thần lực trong Vu Thần tháp có hạn, hai người cùng nhau tiến vào Vu Thần tháp, hiệu quả không tốt, hơn nữa thực lực của ta hiện tại, nhiều nhất chỉ vượt qua tầng thứ tư mà thôi...

Na Y chỉ mới vừa tròn mười lăm tuổi, hiện nay nếu nàng tiến hành thí luyện Vu Thần tháp thì còn hơi sớm một chút.

Na Y có dã tâm của mình, nàng muốn đi thông qua tầng thứ năm Vu Thần tháp, tiến vào tầng thứ sáu, đạt được tán thành của Vu Thần, gây dựng lại bộ lạc họ Na!

Từ khi thành lập bộ lạc họ Na tới nay, Vu nữ có thể thông qua tầng thứ ba Vu Thần tháp, tiến vào tầng thứ tư đã rất không tệ rồi.

Thông qua tầng thứ tư bước vào tầng thứ năm, đó chính là thiên tài tuyệt đỉnh.

Thông qua tầng thứ năm tiến vào tầng thứ sáu, thì lại là truyền thuyết.

Bộ lạc họ Na tồn tại hơn ngàn năm, chân chính tiến vào tầng thứ sáu, cũng chỉ có một người!

Người này chính là đảm nhiệm Vu Thần sứ đệ nhất của bộ lạc họ Na, chỉ huy bộ tộc chinh chiến tứ phương, mở rộng ranh giới, đánh hạ bộ lạc họ khác.

- Tỷ tỷ! Vị ca ca họ Mộc kia hiện tại đến tầng thứ mấy rồi?

Na Thủy hỏi.

- Hắn...

Na Y nhăn mày lại, nàng có hơi khó hiểu nhìn Vu Thần tháp. Trước đó, Lâm Minh thông qua ba tầng trước với tốc độ mau đến khó tin. Đương nhiên, tuy rằng nàng ngạc nhiên thán phục, nhưng cũng không có gì bất ngờ, dù sao Lâm Minh có thực lực của cường giả Luyện Cốt cực hạn, thông qua ba tầng trước thế như chẻ tre cũng là chuyện bình thường.

Nhưng kỳ quái là, sau khi Lâm Minh thông qua ba tầng ngoại tháp, rồi dường như mất tích. Nàng nhìn chằm chằm vào pháp trận Vu Thần tháp của tầng thứ tư, lại phát hiện pháp trận thủy chung không có vận chuyển, điều đó chứng minh Lâm Minh vẫn chưa có bước vào tầng thứ tư.

“Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Với thực lực của Mộc Lâm, không có khả năng không thông qua được bốn tầng trước, hắn hẳn là thông qua tầng thứ năm, tiến vào tầng thứ sáu, ít nhất phải tương đương với đảm nhận Vu Thần sứ đại nhân đệ nhất mới đúng!”.

“Chẳng lẽ Mộc Lâm đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn ở trong Vu Thần tháp?”. Nghĩ đến đây, trong lòng Na Y thắt lại.

“Nhưng... Vu Thần tháp chỉ là một ảo trận, hẳn là sẽ không phát sinh chuyện ngoài ý muốn mới đúng! Chẳng lẽ...”. Na Y chấn động trong lòng, đột nhiên nhớ tới, ở trong điển tịch cổ xưa của Vu tộc từng tồn tại truyền thuyết...

Truyền thuyết nói thật rất lâu trước kia, Vu Thần sáng lập Thần quốc ở Vu Thần giới, Vu Thần tháp chính là cửa vào đi thông tới Thần quốc, nếu được thần lựa chọn thì có thể mở ra cánh cửa của Thần quốc, từ Thần quốc trở về tức là vua của Nam Cương!

Vua của Nam Cương... Na Y hít sâu một hơi, cảm xúc phập phồng...

...

“Gầy trơ xương như khúc củi, hốc mắt lõm sâu, cặp mắt đỏ tươi... Đây là Ngạ Quỷ của Ngạ Quỷ giới”. Lâm Minh nhìn quỷ hồn dữ tợn đánh tới trước mặt, chúng nó gầy chỉ còn lại có bộ xương, chân dưới ngắn nhỏ, đầu cực lớn, khóe miệng toét ra đến sau đầu, một miệng răng nanh dài sắc nhọn, đầu lưỡi màu đỏ thật dài thè lè xuống bên ngoài, nước miếng không ngừng nhỏ giọt.

- Mặc kệ Ngạ Quỷ hay là Huyết Ma, giống nhau đều giết chết!

Lâm Minh canh chuẩn đầu Ngạ Quỷ xông tới trước nhất chém ra một thương!

“Bốp!”.

Đúng lúc này, liền xảy ra một màn khó tin, không ngờ mũi thương của Lâm Minh lại không hề bị cách trở quét qua thân thể Ngạ Quỷ, mà bản thân Ngạ Quỷ lại không tổn thương mảy may nào, vẫn như trước vọt tới hướng Lâm Minh.

Nó chụp móng vuốt xuống, Lâm Minh ánh mắt chợt ngưng trọng, thi triển thân pháp Kim Bằng Phá Hư, trong nháy mắt biến mất tại chỗ, nguy hiểm lắm mới tránh khỏi một kích của nó.

“Miễn dịch với công kích vật lý?”. Trong lòng Lâm Minh lập tức hiểu được, bản thân Ngạ Quỷ là quỷ hồn, căn bản không phải là thực thể.

“Thì ra là thế, đối phó với chúng cần phải dùng võ kỹ, đánh nổ tung tiêu tán hồn phách của chúng, nếu là võ giả võ kỹ không mạnh, gặp phải một cửa này liền có chút phiền phức rồi”.

Kỳ thật Lâm Minh trước nay thuộc loại võ giả võ kỹ không mạnh, chỉ là mấy ngày trước, hắn đánh bậy đánh bạ sáng tạo ra Lôi Hỏa Sát.

Lôi Hỏa Sát dùng một lần, sẽ trực tiếp rút sạch bốn thành chân nguyên của Lâm Minh, đương nhiên không thể tùy tiện sử dụng.

Tuy nhiên không hề gì, hắn còn có chân nguyên hóa hình, còn có thể sử dụng lực lượng của Lôi Đình chi hỏa.

Lâm Minh run lên trường thương, trên Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương toát ra từng đạo điện xà màu tím, quay chung quanh thân thương, rung động “két két”.

Lôi đình vốn chính là lực lượng trừ tà, quỷ hồn sợ ánh mặt trời, nhưng càng sợ sấm sét hơn, nếu là trời giông tố có quỷ hồn lao tới, sẽ trực tiếp bị sấm sét đánh tan tác, vạn kiếp bất phục.

Nhưng mà, trong truyền thuyết có quỷ hồn tu vi siêu cường, đủ cường đại để cứng rắn chống lại lôi đình. Chúng còn dùng lực lượng lôi đình để rèn luyện tạp chất trong hồn phách. Đây chính là cái gọi là độ lôi kiếp, quỷ hồn vượt qua lôi kiếp, trong cơ thể sẽ dựng dục ra lực lượng thuần dương, cuối cùng có thể tu thành thân thể thuần dương, không khác gì với người sống.

Đương nhiên, những con Ngạ Quỷ trước mặt Lâm Minh này hiển nhiên chưa đạt tới cảnh giới đó.

“Xoạt...”.

Điện xà phun ra nuốt vào, một con Ngạ Quỷ bị lôi điện đánh trúng, trực tiếp bị hồn phi phách tán!

Một luồng năng lượng linh hồn tinh thuần theo đó chui vào cơ thể Lâm Minh, ngay sau đó, hắn cảm nhận linh hồn lực trong cơ thể rõ ràng tăng lên một ít.

- Hả? Linh hồn cường đại?

Lâm Minh thoáng hơi ngạc nhiên, tiếp theo trong lòng vô cùng vui mừng, trước khi đạt tới Tiên Thiên, linh hồn lực rất khó tu luyện. Trước kia Lâm Minh đều phải dựa vào vận chuyển Thái Nhất Linh Hồn quyết trong Minh Văn thuật để rèn luyện lực lượng linh hồn, nhưng tiến cảnh rất chậm.

Tuy rằng linh hồn lực của Lâm Minh so với võ giả cùng cấp đã cường đại hơn rất nhiều, nhưng dùng để chống đỡ khi vẽ Minh Thân phù vẫn còn có chút miễn cưỡng, cho nên sau khi Lâm Minh vẽ xong Minh Thân phù hai lần, đều phải mê man thời gian rất lâu.

“Không nghĩ tới, Ngạ Quỷ giới này có thể tăng mạnh lực lượng linh hồn, quá tốt rồi!”.

Đối với một Minh Văn sư mà nói, linh hồn lực thật sự quá trọng yếu. Hơn nữa sau Tiên Thiên là bắt đầu tu luyện linh hồn, nếu có thể sớm một chút thiết lập trụ cột vững chắc cho Tiên Thiên, như vậy ngày sau tu luyện tất nhiên sẽ xuôi buồm thuận gió.

Nghĩ đến đây, trong lòng Lâm Minh sục sôi chiến ý, Lôi Linh trong cơ thể dường như cũng bị sự hưng phấn của hắn lây lan, cấp tốc xoay tròn quay chung quanh hạt giống Tà Thần.

Điện xà thô to từ trên thân thể Lâm Minh bắn ra, “bùm bùm đùng đùng” sóng điện quang khiến người ta nhìn thấy mà ghê người.

“Sát!”.

Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương như hóa thành một con cự long màu tím vọt lên bay múa, vô số tia chớp bắn nhanh ra hướng bốn phía, hình thành một màng lưới điện thật lớn. Ở trong gió lốc dạng tia chớp này, từng phiến từng phiến Ngạ Quỷ giống như tuyết trắng bị lửa thiêu đốt, nhanh chóng tan rã hóa thành hư ảo.

Tiếng quỷ khóc kêu rên thê thảm không dứt bên tai, năng lượng linh hồn tinh thuần cuồn cuộn không ngừng chui vào cơ thể Lâm Minh, tẩm bổ linh hồn trong tinh thần chi hải của hắn. Ý thức của Lâm Minh cảm nhận rõ ràng chưa từng có, một số biến hóa ở chung quanh, đều không thoát khỏi cảm nhận của hắn.

Đúng lúc này, một tiếng quỷ khóc thê lương vang lên bên tai Lâm Minh, Lâm Minh vốn không cần ngẩng đầu nhìn, lực lượng linh hồn của hắn đã trước một bước tập trung vị trí của đối phương.

Con oán linh màu tím này, hình dáng của nó rõ ràng là một mỹ nữ, mà chỉ có đầu không có thân thể. Ở xa xa nhìn lại, cái đầu của nó cực lớn có tới mười mấy trượng, giống như khảm ở trên bầu trời mờ nhạt, mái tóc bạc dài mấy chục trượng bay tung theo gió.
Bình Luận (0)
Comment