Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 1858

Chương 1858: Tranh chấp. (1)

Thời điểm này, đột nhiên Lâm Minh mở hai mắt ra, hắn nhíu mày.

Ngay lúc vừa rồi, Lâm Minh tản mát cảm giác ra, bắt được một cảnh khiến nội tâm của hắn không thoải mái.

Do dự một chút, Lâm Minh đứng lên đi ra ngoài cửa.

Cảm giác giám thị vẫn theo đuôi Lâm Minh...

- Giao ra đây, nếu không ngươi sẽ đẹp mắt!"

Một giọng nói lạnh như băng vang lên, trong lời nói mang theo ý cay nghiệt.

Trong phòng nha hoàn, hai thiếu nữ tay chống éo đang vây quanh một tiểu nữ tử mười lăm mười sáu tuổi.

Gương mặt nhỏ nhắn của nữ tử này hơi trắng, nàng nắm chặt tay nhỏ, vô ý thức che ở trước ngực, biểu hiện ra sợ hãi bất lực trong lòng của mình.

- Ngươi là tiểu tiện nhân, ta đánh chết ngươi, nhanh giao ra đây, chúng ta vừa mới tiến vào phòng đã nhìn thấy ngươi thu hồi chai thuốc, cũng nghe thấy mùi thuốc, đừng mong phủ nhận!

Hai thiếu nữ này là nha hoàn Hồn Tộc, các nàng đang đòi hỏi tiểu nữ hài Nhân tộc, chính là bình đan dược mà Lâm Minh đưa cho tiểu nữ hài này.

Đối với Lâm Minh mà nói đây là đan dược không có tác dụng gì, nhưng mà đối với mấy nha hoàn đang kẹt ở Hậu Tiên, không tiến vào Tiên Thiên mà nói, đây chính là linh dược khó gặp.

Lúc trước mấy nha hoàn này vào trong phòng Lâm Minh, chỉ nghe được mùi thuốc đã có thể phân biệt rõ những đan dược này trân quý, đây tuyệt đối là linh dược duyễn khí bồi nguyên, cho dù là Nhân tộc, hay là đối với Hồn Tộc đều có chỗ tốt.

Cho nên bọn họ sinh ra lòng cướp đoạt, trước đó ở trước mặt Lâm Minh các nàng không có lộ ra, dù sao Lâm Minh tuy xuất thân chủng tộc hèn kém, nhưng nhìn qua chỉ sợ là võ giả ngoài Mệnh Vẫn Kỳ, các nàng không phải đối thủ, nhưng mà hiện tại đan đã rơi vào trong tay tiểu nữ hài, vậy không cần khách khí.

Đừng nhìn các nàng bình thường khúm núm trước người khác, nhưng trước mặt nha hoàn Nhân tộc thì rất hung ác, nha hoàn Nhân còn phải giặt quần áo cho các nàng, bị các nàng phân công.

- Nhanh lên! Loại đan dược này không phải Nhân tộc các ngươi xứng dùng.

Trong mấy nha hoàn này cũng có một đại đầu lĩnh, ả nắm cổ áo tiểu nữ hài. Bàn tay tất vào mặt "Ba ba ba", uy hiếp mười phần.

- Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt đúng không? Xem chúng ta xé nát mặt của ngươi ra.

Đại nha hoàn này nắm lấy gò má phấn điêu ngọc trạch của tiểu nữ hài chậm rãi vặn vẹo, trên mặt mang theo nụ cười khoái ý, mà mặt của tiểu nữ hài bị vặn đỏ lên.

Trong mắt tiểu nữ hài đầy nước mắt, nàng cố gắng mở to hai mắt không cho nước mắt lưu lại. Nàng cầm chặt tay nhỏ, cắn răng nói:

- Đây là thứ công tử cho ta, không phải cho các ngươi.

- Ha ha! Ta thấy tên Nhân loại kia vừa ý tiểu tiện nhân ngươi rồi, muốn lấy ngươi làm thiếp đúng không? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Cũng không lấy nước tiểu soi mặt của mình, một nha hoàn Nhân tộc xuât thân hèn kém, chết cũng không ai chú ý tới. Có chết cũng ném ra ngoài cho chó ăn! Đừng nói là ngươi, cho dù là ‘ công tử ’ trong miệng của ngươi cũng suýt bị đóng thành băng, tính toán là cái rắm gì! Hắn trong chúng ta đúng là cao thủ, nhưng mà trong Tiểu Cực Cung còn có trưởng lão, hộ pháp, đệ tử hạch tâm, trước mặt bọn họ hắn còn không bằng con chó.

Nha hoàn kia nói xong liền đẩy nữ hài tử.

Tiểu nữ hài một đứng không vững gã vào góc tường, đầu đâm vào mặt tường phát ra tiếng "Đông" trầm đục.

Nàng không có kinh nghiệm luyện thể lục trọng mà là trực tiếp tụ nguyên, cái va chạm này làm hai mắt hoa lên. Trời đất quay cuồng, nhưng mà nàng vẫn cắn răng nắm chặt tay nhỏ, quyết không buông tay.

Ở đây Hồn tộc có địa vị thống trị, Nhân tộc bị kỳ thị nghiền ép, tiểu nữ hài này rất rõ, thực lực là tất cả.

Nàng sẽ bị người ta tùy ý thịt cá, cũng là do thực lực thấp kém.

Mà nàng là tiểu nữ hài Nhân tộc. Bị người ta giết chết, thái bổ cũng là chuyện bình thường.

Mà bây giờ nàng vất vả đạt được cơ hội, đạt được công tử kia ban thưởng linh dược, khiến cho nàng nhìn thấy hy vọng đột phá, cứ như vậy buông tha thì nàng không cam tâm!

Đây có khả năng là cơ hội duy nhất giúp nàng đứng lên, đứng thẳng làm người.

- A! Vẫn xương cứng, ta động thủ đoạt cũng được, nhưng mà cướp xong thì kết cục của ngươi càng thê thảm.

Nha hoàn đầu lĩnh cười nói.

Mà thời điểm này nha hoàn bên cạnh nói:

- Trong giới chỉ đúng không!

Nha hoàn kia nói xong, lập tức đoạt giới chỉ trong tay của tiểu nữ hài, đầy là giới chỉ phẩm chất kém nhất, bên trong có một đống quần áo nữ nhân rơi ra, còn có một ít vũ khí phẩm chất bình thường, dược thảo.

Đây là đồ của tiểu nữ hài.

Đại nha hoàn một cước dẫm nát đám dược thảo thấp kém, cười lạnh nói:

- Là do con ả này che dấu, đan dược tốt nhu thế, ả ta không có thời gian luyện hóa, cũng không có khả năng một hơi ăn hết, xé nát quần áo ả ra, ả trần truồng thì từ từ mà tìm.

- Tốt!

Nha hoàn kia nói ra, lập tức lao tới xé nát quần áo của nữ hài tử, "Xoẹt xẹt" vang lên, lục lọi yếm đào của nàng. - Ah!

Tiểu nữ hài hét lên, mà hai nha càng xé càng hưng phấn.

- Tìm được! Ha ha a!

Một nữ hài cầm chai thuốc ra, mở ra thì có mấy viên đan dược như đậu nành lăn ra.

- Đan tốt! Là Bích Linh Đan hay sao? Nhìn không ra thân gia của tên Nhân tộc chết cứng kia không tệ lắm!

Mấy nha hoàn cười, sau đó nhìn qua tiểu nữ hài.

- Thu thập nàng, xé sạch quần áo sau đó treo lên!

Đại nha hoàn nói ra, thơi điểm này nàng đột nhiên cảm thấy lạnh cả người, trong nội tâm đột nhiên cả kinh, vội vàng nhảy về phía trước sau đó quay người lại.

- Ai?

Mấy nha hoàn cảnh giác, các nàng phát hiện một nam tử đang đứng sau lưng mình, sắc mặt âm trầm, mắt hàm sát cơ.

- Là ngươi!

Các nàng nhận ra Lâm Minh. Nhưng cũng không phải rất sợ hãi, các nàng cho rằng Lâm Minh không dám làm gì các nàng.

- Công tử!

Một khắc này tiểu nữ hài ở trong góc tường nhìn thấy Lâm Minh, các khổ sở, ủy khuất xông lên đầu, những nước mắt chất chứa chảy ra, lúc này như hạt châu không ngừng rơi xuống.

Đan dược bị đoạt, quần áo bị xé, trong lòng tràn ngập khuất nhục.

- Không có việc gì...

Lâm Minh mở miệng nói, trong lòng của hắn không biết có cảm giác gì, tiểu nữ hài Nhân tộc này hắn không có quen biết gì, thậm chí hắn còn không biết tên của nàng, nhưng mà giờ phút này hắn lại tức giận vì tao ngộ của nàng.

Cũng bởi vì là Nhân tộc, hắn từ trên người cô bé nhìn thấy tương lai của Thần Vực. Đây là bi ai của chủng tộc sau khi rơi vào tay giặc.

- Ngươi tới cứu tiểu tiện nhân này? Không nghĩ tới, ngươi lại có hứng thú với mặt hàng này, đi, xem mặt mũi của ngươi chúng ta sẽ không làm khó nàng.

Đại nha hoàn nói như vậy, thu đan dược lại.

Các nàng căn bản không sợ Lâm Minh uy hiếp, Lâm Minh cho dù thực lực mạnh cũng chỉ là Nhân tộc, tại linh hạm của Hồn Tộc, hắn dám làm gì các nàng?

- Muốn chết!

Lâm Minh nói ra hai chữ này, hắn tiến lên một bước, đánh ra một quyền, đánh mặt mặt đại nha hoàn!

Bồng!

Một tiếng trầm đục, nha hoàn kia hét lên một tiếng, thân thể bay ra ngoài, trùng trùng điệp điệp đụng vào tường, phun máu tươi.
Bình Luận (0)
Comment