Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 585

- Quán Nhật!

Lâm Minh hét lớn một tiếng, Tà Thần lực mở ra đến mức tận cùng, Lôi Hỏa võ ý trên Tử Huyễn thương hòa cùng một chỗ, nhân thương hợp nhất, hóa thành một đạo đốm lửa, mạnh mẽ đâm lên bức tường màu đen.

- Ầm ầm!

Vách tường màu đen chấn động kịch liệt, dưới công kích vô cùng sắc bén ầm ầm sụp đổ.

Lâm Minh lại ra khỏi Vương Giả Tù Lung.

- Lồng thứ ba!

Lâm Minh phá ba lồng giam, việc này đối với hắn mà nói cũng không khó.

Lúc này một đạo ý thức lại truyền vào óc Lâm Minh, tin tức cũng hiện ra trong đầu hắn.

- Hả? Thì ra phá vỡ ba lồng giam, chính là hoàn thành khảo hạch cơ sở Phong Hào Tu La, có thể lựa chọn rời khỏi.

Lâm Minh nhìn về phía cách đó không xa, một đạo ánh sáng thoáng hiện, sau một lát ngưng tụ thành một Truyền Tống trận, căn cứ theo tin tức kia, chỉ cần bước vào Truyền Tống trận, là có thể rời khỏi Vương Giả Tù Lung.

- Bây giờ rời khỏi Vương Giả Tù Lung hay là tiếp tục tu luyện?

- Tiếp tục tu luyện!

Lâm Minh tính toán thời gian một chút, hắn tiến vào nơi này nhiều nhất mới chỉ hai canh giờ mà thôi, đương nhiên sẽ không rời đi.

- Hưu hưu hưu!

Hào quang như mưa rơi xuống, tuy nhiên lần này không còn là màu đen nữa mà là bảy màu.

Lâm Minh có thể cảm giác được, hào quang lần này khác với lúc trước rất nhiều, nhưng mà khác ở chỗ nào, hắn lại không nói ra được.

- Thú vị!

Lâm Minh mặc cho ánh sáng bảy màu hình thành một cái Vương Giả Tù Lung mới, cả người không ngừng vận chuyển chân nguyên, Tà Thần lực cũng mạnh mẽ thiêu đốt...

...

Ban đêm, chỗ Tu Luyện địa đặc thù ở Thông Thiên tháp, mấy chục đạo trận văn màu vàng lơ lửng giữa không trung, một lão nhân Ải Ma tộc thân khoác áo choàng, tay cầm một cây bút vẽ trận màu đỏ, không ngừng khắc trận văn mới lên trên không trung, từng đạo trận văn hòa thành một thể, dường như đem không gian bốn phía cách ly ra.

Ở phía sau lão nhân Ải Ma tộc, đúng là Hắc Ám tôn chủ, hắn sắc mặt không đổi nhìn động tác lão nhân, trầm mặc không nói, cho tới tận khi lão nhân áo choàng đen hoàn thành giai đoạn thứ nhất, Hắc Ám tôn chủ mới lên tiếng hỏi:

- Toa Qua đại sư, ngươi bày ra Tỏa Không đại trận đại khái mất bao lâu thời gian.

- Còn phải mất hai ngày.

Lão nhân nói.

Toa Qua là Trận Pháp sư mạnh nhất ở Huyết Sát Nguyên, hắn vừa tinh thông trận pháp đang lưu hành bây giờ, nhưng lại có rất nhiều nghiên cứu về cổ trận pháp.

Toa Qua lúc trẻ tuổi bị thương nặng, Ma Tinh trong cơ thể bị tổn hại, tuy rằng sau đó có đan dược cực phẩm giữ được tính mạng, nhưng mà do bị thương quá nặng, vĩnh viễn không thể khôi phục, tu vi vĩnh viễn bị vây khốn ở giai đoạn Ma Vương tam tinh.

Nếu tu vi đã không còn hy vọng, Toa Qua liền bỏ thời gian ra nghiên cứu trận pháp. Dưới cơ duyên xảo hợp, hắn chiếm được một phần kế thừa trận pháp thượng cổ, sau khi tìm hiểu, có rất nhiều lý giải đối với trận pháp thượng cổ.

- Ừ, không tồi, hai ngày này, ta có thể cho người tạm thời phong bế nơi này. Cho ngươi an tâm bày trận, nhất định không nên xảy ra sai lầm.

- Tự nhiên.

Toa Qua nói xong, tiếp tục bắt đầu bày trận.

...

Ở trong tiểu thiên thế giới Vương Giả Tù Lung, có Truyền Tống trận thông tới Thông Thiên tháp. Võ giả sau khi thông qua thí luyện, sẽ trải qua Truyền Tống trận truyền ra khỏi Vương Giả Tù Lung.

Đây là trận pháp Thông Thiên tháp tự có, Toa Qua tự nhiên không có năng lực thay đổi.

Hắn có thể làm đó là sử dụng trận pháp phong tỏa không gian xung quanh, vĩnh viễn nhốt Lâm Minh ở bên trong.

- Toa Qua đại sư, Tỏa Không đại trận này đại khái có thể duy trì được bao lâu?

Hắc Ám tôn chủ lại hỏi.

- Đại khái là bốn tháng.

- Bốn tháng, vậy là đủ rồi.

Hắc Ám tôn chủ khóe miệng vênh lên, hiện ra vẻ âm tà. Vây Lâm Minh vây ở trong Vương Giả Tù Lung bốn tháng, hắn không tin Lâm Minh còn có mạng mà đi ra.

Võ giả ở trong Vương Giả Tù Lung vượt quá năng lực chịu đựng sẽ nguy hiểm tới tính mạng, nếu không cũng không đưa cho võ giả phù đào thoát.

Nhưng mặc dù vậy, trước đó vẫn xuất hiện không ít tình huống võ giả ngã xuống ở trong Vương Giả Tù Lung.

Phong Hào Tu La ngã xuống ở trong Vương Giả Tù Lung, tin tức này nhất định sẽ rất thú vị.

Tuy rằng có thể khiến không ít người hoài nghi, tuy nhiên Hắc Ám tôn chủ cũng không quản nhiều như vậy.

Hắc Ám tôn chủ nghĩ nghĩ lại nói:

- Toa Qua đại sư, trong bốn tháng xin ngài trở lại lần nữa, lại gia cố đại trận.

- Có thể.

Toa Qua nói.

- Bốn tháng lại thêm bốn tháng, thời gian tổng cộng tám tháng, cho dù ngươi là Chân Long, cũng sẽ bị vây chết ở trong Vương Giả Tù Lung!

...

Thời gian từng ngày qua đi, Lâm Minh đắm chìm ở trong tu luyện, khái niệm thời gian đã trở nên mơ hồ.

- Phá!

Lâm Minh một thương đâm vào trên vách tường ánh sáng bảy màu, vách tường ánh sáng kịch liệt lay động, nhưng mà sau khi lay động mấy giây liền ngừng lại, không chút tổn thương.

Một kích vừa rồi, đã là một kích toàn lực của Lâm Minh, nhưng mà lại ngay cả một vết đâm cũng không đâm ra được. Tuy nhiên Lâm Minh cũng không nóng nảy, bắt đầu liên tục công kích.

Trải qua thời gian dài như vậy, Lâm Minh phát hiện được quy luật của Vương Giả Tù Lung.

Muốn phá vỡ Vương Giả Tù Lung này cũng không phải một lần công kích là có thể đạt tới tiêu chuẩn có thể phá vỡ Vương Giả Tù Lung mà phải xem lực công kích tích lũy có đạt tới tiêu chuẩn hay không.

Giống như lồng giam này là một thanh giá trị sinh mệnh, mỗi một lần công kích lại làm tiêu hao một ít sinh mệnh của nó, cho tới tận khi sinh mệnh của nó tiêu hao hết, lồng giam sẽ tự động phá vỡ.

Lúc tới điểm tới hạn, cho dù dùng một quyền tùy ý đánh lên, lồng giam cũng đều ầm ầm phá vỡ. Nói cách khác, chỉ cần tấn công đủ lâu, lồng giam sẽ bị phá.

Lồng giam bảy màu này đã vây khốn Lâm Minh hai ba ngày rồi.

Tuy nhiên theo thời gian trôi qua, hắn bắt đầu phát hiện có chút không đúng, ở trong cái lồng bảy màu này, bắt đầu tràn ngập một cỗ năng lượng trường vô hình.

Lúc đầu chỉ như có như không, chỉ khiến cho chân nguyên trong cơ thể Lâm Minh hơi chấn động, về sau năng lượng trường càng ngày càng mạnh, tương tác lên toàn thân Lâm Minh, hình thành một cỗ áp lực trầm trọng.

Từ da thịt, nội tạng, kinh mạch, đan điền, không một chỗ không bị áp lực bao phủ, tim đập càng lúc càng nặng, máu lưu thông cũng càng lúc càng chậm, ngay cả chân nguyên trong kinh mạch cũng không thể lưu chuyển theo đường thẳng, thậm chí hít một hơi đều cần phải dùng khí lực hơn bình thường.

Lại qua một thời gian, ngay cả linh hồn Lâm Minh cũng bắt đầu bị ảnh hưởng.

Lâm Minh trong lòng cả kinh, hắn cảm giác cỗ năng lượng trường này đã xâm nhập vào trong tinh thần chi hải, đang kịch liệt va chạm với lốc xoáy màu đen do Luân Hồi võ ý hình thành.

- Đây rốt cuộc là cái gì vậy?

Trước đó, Lâm Minh chưa bao giờ gặp qua năng lượng trường.

Đúng lúc này, thanh âm kia lại lần nữa xuất hiện trong óc Lâm Minh.

- Đây là Thiên Ma võ ý.

Cái gì?

Thiên Ma võ ý!

Lâm Minh sợ ngây người, sau khi ở Thông Thiên tháp trở thành Thiên Ma mười hai, có thể nhận được Thiên Ma võ ý, loại võ ý đặc thù này một khi phát động, có thể tạo thành một cái lĩnh vực của mình, cũng chính là cái gọi là trường.

Phàm là người bước vào trong lĩnh vực này đều bị trường này ảnh hưởng, mười thành thực lực chỉ phát huy được năm, sáu thành.

Thực lực càng yếu, lại càng bị Thiên Ma võ ý ảnh hưởng mạnh.

- Thì ra là thế, Thiên Ma võ ý tạo thành phụ tải đối với thân thể và linh hồn, do đó ảnh hưởng tới thực lực võ giả, những võ giả thực lực yếu kia khi bước vào lực trường này sẽ không chịu nổi, thậm chí bước vào trong năng lượng trường do không chịu nổi áp lực sẽ bị hộc máu mà chết.

- Bị năng lượng lực trường này bao phủ, lại phải vận hết toàn lực công kích, cơ thể, kinh mạch, nội tạng bị phụ tải như thế nào không nghĩ cũng biết, trách không được, có một ít võ giả kiên trì hơn mười ngày liền không tiếp tục không kiên trì được nữa.

Lâm Minh bừng tỉnh đại ngộ, dưới tình huống như vậy, võ giả bức thân thể tới cực hạn nếu có thể chống đỡ được, tự nhiên thu hoạch rất lớn, còn chống đỡ không được thì chết cũng chẳng có gì lạ.

Thân thể chịu đựng cỗ áp lực này, Lâm Minh một lần nữa công kích tới vách lồng bảy màu.

Bởi vì tốc độ lưu thông của chân nguyên bị cản trở, mỗi một lần công kích đều hao phí năng lượng hơn lúc trước.

Mà năng lượng trường càng ngày càng mạnh, hắn cảm giác thân thể trầm trọng muốn chết, toàn thân, mỗi một chỗ đều khó chịu.

- Oanh! Oanh! Oanh!

Trên vách ngăn bảy màu, ánh sáng Lôi Hỏa nổ tung. Mà trong công kích liên tiếp như vậy, Lâm Minh phát hiện, dưới áp lực, ưu đãi hắn đạt được còn nhiều hơn lúc trước rất nhiều.

Nếu nói kinh mạch võ giả giống như mương nước như vậy đan điền chính lá nguồn nước, xương cốt, nội tạng chính là đồng ruộng cần tươi nhuần.

Từ Tiên Thiên trở về sau, võ giả bất kể là tu luyện hay là công kích, đều là dùng khiếu huyệt toàn thân hấp thu nguyên khí thiên địa, tụ tập lại tới đan điền, sau đó qua kinh mạch, dẫn tới toàn thân.

Loại phương pháp bị động này có rất nhiều hạn chế, đó chính là bất kể làm thế nào, nguyên khí thiên địa đều khó có thể tới được mỗi một chỗ thân thể.

Bình thường mặc kệ là chiến đấu hay là tu luyện, cho dù tiêu hao thân thể đến cực hạn, mỏi mệt vô cùng, thì vẫn còn một ít khiếu huyệt, kinh mạch, tổ chức vẫn chưa được sử dụng và rèn luyện.

Thân thể không rèn luyện hoàn toàn, sẽ ảnh hưởng tới cơ sở bản thân, cản trở tiến bộ thực lực.

Nhưng tại dưới Thiên Ma võ ý năng lượng trường này lại khác, trường là một loại vật chất kỳ diệu, vô hình vô chất, có thể dễ dàng xâm nhập vào mỗi một trong đơn nguyên cơ thể, cho dù là da lông cũng không bỏ sót.

Tim đập, máu chảy, cơ, xương cốt, cốt tủy, kinh mạch, mỗi một chỗ rất nhỏ của thân thể, đều phải vượt qua năng lượng trường áp chế, đều cần phải chủ động đi hấp thu chân nguyên, tiêu hao năng lượng.

Quá trình này chính là một loại rèn luyện tốt.

Tại trong năng lượng trường này cho dù đứng không nhúc nhích cũng đều là tu luyện, huống chi bây giờ dưới điều kiện cực hạn còn phải đánh ra đủ loại công kích.

Chuyện này đối với thân thể ưu đãi vô cùng lớn.

Không chỉ là hệ thống tụ nguyên chiếm được rèn luyện mà hệ thống luyện thể cũng như thế.

Mà đối với, Lâm Minh kẻ song tu hai loại này, môi trường này cầu mà không được.

Sau khi ý thức được điểm này, Lâm Minh mừng rỡ, công kích càng lúc càng linh hoạt sắc bén hơn.

Từng đạo thương mang, không ngừng đâm vào một điểm, Lâm Minh đồng thời mở ra Tà Thần lực, lại thiêu đốt máu Cổ Phượng!

Thân thể, cơ, xương cốt cùng chịu áp lực, lại được chân nguyên cuồng mãnh đi vào, biến hóa kịch liệt như thế, khiến một ít mạch máu bên ngoài thân thể Lâm Minh nứt ra.

- Trục Nhật!

Ầm ầm!

Một tiếng sấm nổ vang, lồng giam bảy màu giống như thủy tinh vỡ tan.

Lâm Minh phun mạnh một hơi, cánh tay, cơ thể hắn đều nứt ra, máu tươi đầm đìa.

Chân nguyên tiêu hao bảy tám thành, thân thể mỏi mệt vô cùng, nhưng mà lại đạt được ưu đãi rất lớn, hắn phát hiện, trong lúc vô tình, hắn càng củng cố tu vi Tiên Thiên hậu kỳ, đã bắt đầu áp sát Tiên Thiên Chí Cực!
Bình Luận (0)
Comment