Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 704

Về phần ban đầu Lâm Minh làm chủ Cự Côn, quét ngang Nam Hải Ma Vực, cũng là thừa dịp lúc Huyễn Vô Cực bế quan, trừ Huyễn Vô Cực, Huyễn Vũ Thiếp mạnh nhất trong tông môn vẫn là trạng thái trọng thương, Nam Hải Ma Vực nhìn như cường đại, lúc này thật ra thì chỉ là vỏ bọc vô ích thôi.

Quét ngang Nam Hải Ma Vực, nghe là một chuyện tình khó lường, ngẫm nghĩ lại căn bản không có gì.

Chỉ riêng lời nói không biết là thật hay giả của Huyễn Vô Cực đã e ngại Cự Côn đến loại trình độ này, tùy ý để Lâm Minh cưỡi Cự Côn nhổ tận gốc dược viên của Âm Dương huyền cung đưa bọn họ, nếu như cuối cùng chứng thực là mình bị gạt, vậy thì thật là cũng bị người cười chết.

- Có lẽ sau khi Cự Côn bị võ giả Mệnh Vẫn cao tầng công kích, là có thể xé mở da thịt nội tạng của nó, do đó mất một lượng máu lớn, cuối cùng tử vong a?

Tinh Xán tâm niệm cấp chuyển, tiến hành chân nguyên truyền âm đối với thê tử.

Hai vợ chồng hắn liên thủ có thể địch nổi cường giả Mệnh Vẫn tầng ba, hơn nữa năm ngoái bọn họ mới sáng lập ra tuyệt chiêu, một chiêu kia uy lực khổng lồ, nhưng khuyết điểm là thời gian chuẩn bị dài, khó có thể trúng mục tiêu, nhưng là đối với Cự Côn lại không thành vấn đề, cho dù nhắm mắt lại cũng có thể đánh trúng nó, cho dù công kích lưng, đầu, những địa phương lực phòng ngự cường đại này không làm gì được Cự Côn, như vậy công kích vào mắt, khoang miệng thì sao a?

Trong đầu cung chủ Tinh Cực nhanh chóng xẹt qua ý nghĩ này, ánh mắt không dễ dàng đánh trúng, hơn nữa có da mắt bảo vệ, nhưng là khoang miệng... Cự Côn bởi vì muốn dùng côn tu công kích, không có lúc nào là không mở miệng rộng, thông qua khoang miệng công kích cổ họng của nó là điểm công kích tốt nhất!

Nghĩ tới đây, Tinh Cực cũng cảm giác trong lồng ngực có một đoàn lửa đang thiêu đốt, nếu như không phải là hôm nay bị Lâm Minh khi dễ đến cực hạn, hắn cũng sẽ không làm loại công kích mạo hiểm cực đoan này.

- Phu quân, chúng ta cùng nhau công kích, toàn lực xuất thủ. Dương nhi bị đánh tới mức toàn thân là vết thương, không có một hai năm tu dưỡng thì không thể khôi phục, không ra tay ta không trôi cục tức này!

Trong lúc Tinh Xán nói chuyện, cả người vận chuyển chân nguyên, một dòng nước lạnh màu xanh xuất hiện, xoay tròn vây quanh Tinh Xán, nàng hận không thể đem Lâm Minh bầm thây vạn đoạn.

Mắt thấy Tinh Xán đã xuất thủ, Tinh Cực cắn răng một cái, trên người đốt lên ngọn lửa hừng hực.

- Ha ha, Lâm Minh. Hai con chuột nhỏ kia xem ra rất bất mãn đối với ngươi a!

Ma Quang nhìn có chút hả hê, nói:

- Này mới đúng a! Đường đường là tông môn ngũ phẩm, bị người ta đánh vào má trái lại đưa má phải ra để cho người ta đánh, còn không lên tiếng thì dứt khoát giải tán đi a!

Lâm Minh nhìn lướt qua Tinh Xán cùng Tinh Cực liên thủ. Đuôi lông mày nhảy lên, vợ chồng bọn họ hai người quả nhiên danh bất hư truyền, nếu như là chính mình một mình đối mặt một chiêu này thì tuyệt đối không ngăn chặn được.

- Nước lửa tương giao, uy lực chiêu thức này của bọn họ sợ sẽ gấp bội.

Lâm Minh cũng không có ngăn cản công kích của hai người, thật ra thì hắn cũng muốn biết lực phòng ngự của Cự Côn rốt cuộc là trình độ gì...

- Gấp bội thì như thế nào, cương châm sắc bén hơn nữa, cũng không thể đâm chết kình ngư, để cho bọn họ động thủ đi.

Ma Quang bĩu môi, khinh thường nói.

Ở ngoài tiểu thế giới, Tinh Cực cùng Tinh Xán trải qua mấy hơi chuẩn bị, rốt cuộc động thủ, quả nhiên như Lâm Minh đoán, hai loại năng lượng hoàn toàn ngược lại chồng ở chung một chỗ, sẽ bột phát ra uy lực gấp mấy lần lúc trước. Hai cỗ năng lượng một đỏ một xanh hóa thành một đạo sao rơi chói lọi, đâm thẳng vào cái miệng rộng của Cự Côn.

- Bọn họ muốn thông qua khoang miệng để công kích cổ họng của Cự Côn.

Đuôi lông mày của Lâm Minh nhảy lên, đang suy nghĩ xem thao túng côn tu có thể ngăn lại đạo công kích kia hay không, vào lúc này Ma Quang lại cười ha ha.

- Hai cái cực phẩm ngu ngốc, Cự Côn là một cự thú thôn phệ, một lần nuốt trôi của nó là có thể hút khô nước của một mảnh hải vực, hé miệng, có thể hút một tòa thành thị vào, đây cũng không phải là nói khoác lung tung, bởi vì miệng của nó giống như là đại môn thông tới một thời không khác, có thể dời tất cả những gì nó cắn nuốt đi, công kích miệng của Cự Côn? Hắc hắc, ngay cả cường giả mới vào Thần Hải xuất thủ cũng là vô ích!

Ma Quang nói như vậy, Lâm Minh cũng không lo lắng nữa, tùy ý để công kích kia rơi xuống.

Phốc!

Một tiếng vang nhỏ, năng lượng vợ chồng Tinh Cực phát ra ném ra giống như đuôi sao chổi sáng lạng xông vào bên trong miệng lớn tối như mực của Cự Côn, năng lượng này mặc dù kinh khủng, nhưng là đối với miệng rộng của Cự Côn mà nói chỉ có thể sử dụng hết sức nhỏ để hình dung.

Năng lượng không có chút trở ngại nào xông vào cổ họng Cự Côn, ánh mắt vợ chồng Tinh Cực sáng lên, thành công!

Bọn họ vốn là sợ công kích sẽ bị côn tu ngăn trở, không nghĩ tới côn tu phản ứng chậm lụt như thế, để cho bọn họ đánh lén thành công.

Tâm của vợ chồng hai người nhất thời nâng lên, hung thú bình thường cũng là phòng ngự mạnh bên ngoài thân, phòng ngự trong cơ thể yếu, bọn họ đã công kích thắng lợi, thành bại liền phải xem phá hư tạo thành cho Cự Côn.

Song...

Một hơi, ba tức, mười tức...

Mười mấy tức thời gian trôi qua, Cự Côn không có nửa điểm phản ứng, vẻ mong đợi trên mặt Tinh Cực cứng lại, vợ chồng hai người bọn họ phát ra công kích từ đầu đến cuối như mưa rơi vào biển rộng, im bặt tin tức.

- Này...

Tinh Cực nuốt một ngụm mật vàng, hắn cũng nghĩ tới vợ chồng hai người bọn họ liên thủ cũng có thể không cách nào làm Cự Côn bị thương nặng, nhưng cũng trăm triệu lần không nghĩ tới sẽ kém đến loại trình độ này, chẳng lẽ bên trong cổ họng của Cự Côn cũng là tường đồng vách sắt?

Hai vợ chồng liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được một cỗ cảm giác vô lực cùng cảm giác sợ hãi thật sâu.

- Làm sao vậy? Hai vị dùng phương thức này để biểu đạt sự bất mãn của các ngươi?

Thanh âm của Lâm Minh thông qua Cự Côn truyền đến từ bốn phương tám hướng, vang dội như sấm sét.

Thanh âm của vợ chồng Tinh Cực hơi chậm lại, một câu nói cũng không dám trả lời.

- Có qua có lại mới toại lòng nhau, các ngươi công kích ta một lần, ta cũng phải công kích các ngươi một lần!

Lâm Minh không có tính toán diệt Âm Dương huyền cung, một cái tông môn ngũ phẩm lớn như vậy, căn bản diệt không sạch, huống chi bọn họ cũng không có đại thù sâu đến trình độ muốn diệt cả nhà người.

Hô!

Theo Lâm Minh vừa dứt lời, năng lượng chung quanh như thủy triều vọt tới Cự Côn, rất nhanh áp súc trước trán Cự Côn.

- Phu quân, cẩn thận!

Tinh Xán hận đến cắn nát răng, hôm nay vợ chồng bọn họ là gặp hạn.

- Ta không sao.

Tinh Cực cũng không e ngại công kích năng lượng của Cự Côn, công kích của nó chuẩn bị thời gian quá dài, lại không linh hoạt, rất dễ dàng né tránh.

Song, rất nhanh hắn phát hiện mình sai lầm rồi, sai rất thái quá!

Lâm Minh sau khi tụ tập xong năng lượng, nhắm ngay phương hướng Âm Dương đại điện của Âm Dương huyền cung mà bắn, đó là chỗ hạch tâm của Âm Dương huyền cung, không nói các loại tài phú tài nguyên trong đó, nó còn là kiến trúc mang tính cột mốc của Âm Dương huyền cung, một khi bị hủy, tất nhiên sẽ dao động lòng người, đồng thời cũng làm cho Âm Dương huyền cung nhiều hơn một lý do làm cho người ta cười nhạo.

Bị một hậu bối hai mươi tuổi đánh bại, làm trò trước mặt hai đại cung chủ, mang dược viên đi, lại còn phá Âm Dương đại điện, điều này làm cho thể diện sau này của Âm Dương huyền cung đặt ở chỗ nào a?

- Lần này, ta công kích chỉ sử dụng bảy thành lực lượng của Cự Côn, dùng hết toàn lực, các ngươi có lẽ tiếp được.

Lâm Minh nói xong, tâm niệm vừa động, không gian phía trước cái trán Cự Côn phảng phất giống như bóp méo, vô số điểm sáng cỡ hạt gạo coi đây là tâm, không ngừng hội tụ tới đây, năng lượng khủng bố di chuyển làm cho tâm thần người ta kinh hãi.

- Lâm Minh, ngươi nhớ kỹ cho lão phu!

Hai mắt Tinh Cực đầy máu, vốn là công kích có thể dễ dàng tránh khỏi, lại bị buộc chủ động đưa tới cửa bị đánh, hôm nay tuyệt đối là một ngày kìm nén nhất trong cuộc đời Tinh Cực.

Ầm!

Năng lượng trong Cự Côn hoàn toàn bột phát ra, hóa thành một cái cột sáng mười trượng màu đỏ khổng lồ, như Giao Long màu đỏ xông về Âm Dương đại điện.

Vợ chồng Tinh Cực sắc mặt đại biến, đồng loạt xuất thủ, năng lượng hai màu một đỏ một xanh xông về cột sáng màu đỏ.

Chân nguyên va chạm nhấc lên gió lốc kinh khủng, vợ chồng Tinh Cực chỉ cảm thấy bộ ngực khó chịu, bay rớt ra ngoài như lá cây trong bão táp.

Bọn họ cũng là không có bị thương nặng, chẳng qua là bị gió lốc chân nguyên thổi tới làm cho căn bản không cách nào giữ vững thăng bằng, chân nguyên ở bộ ngực rối loạn, gần như muốn hộc máu.

Năng lượng công kích của Cự Côn mật độ cũng không cao, nhưng là tổng số năng lượng quá kinh khủng.

Bọn họ cuối cùng không thể hoàn toàn đỡ được công kích của Cự Côn, một phần ba năng lượng còn thừa lại bắn vào Âm Dương đại điện, trực tiếp hất tung nóc đại điện.

Nhìn Âm Dương đại điện một mảnh gạch nát ngói vỡ, hồi tưởng lại chênh lệch thực lực tuyệt đối giữa bọn họ cùng Cự Côn, Tinh Cực chỉ có thể đánh rớt hàm răng nuốt vào trong bụng, chỉ cần có Cự Côn ở đây, Lâm Minh cũng không phải là hắn có thể chọc được, mà qua một năm nửa năm nữa, bản thânLâm Minh cũng lớn lên, vậy thì càng không có phương pháp đối phó rồi, nghĩ tới đây, Tinh Cực dứt khoát đoạn tuyệt tâm tư đối nghịch cùng Lâm Minh.

Lúc này, ở bên trong một mảnh hàng ngàn tiểu thế giới rộng lớn trong cơ thể Cự Côn, nguyên khí thiên địa vô cùng nồng đậm, Lâm Minh đứng ở trong đó, nhìn hơn mười đầu côn tu lọt vào tiểu thế giới, chậm rãi đưa một mảnh dược viên trong phạm vi cho phép đi vào.

Lâm Minh căn cứ trí nhớ của vị Luyện Dược sư Thần Vực kia, rất nhanh đã nhận thức toàn bộ chín mươi phần trăm dược vật, trong những thứ dược vật này không thiếu trân phẩm, mặc dù ánh mắt Lâm Minh rất cao, nhưng đối với vài cọng dược thảo Hỏa hệ trong đó vẫn là rất hài lòng.

- Mấy ngàn năm nay Âm Dương huyền cung tích lũy cũng là rất tốt, không hề kém hơn dược viên của Nam Hải Ma Vực.

Lâm Minh lấy ra toàn bộ Ma Tâm Hoa, Vạn Niên thi thảo từ trong Tu Di giới, dời đến bên trong dược viên, như vậy không tới mấy năm thời gian, một mảnh dược viên này tự động sẽ thành một cái hệ thống nguyên khí tuần hoàn, đợi đến khi dược viên vững chắc, Lâm Minh thậm chí có thể trồng mầm mống Huyền Kim thần quả, ngày sau tìm được thiên tài địa bảo gì, cũng có thể trồng hết thảy vào dược viên, cái này sẽ tạo thành tuần hoàn tốt, để cho phẩm chất dược viên càng ngày càng cao.

Đây là gây dựng trụ cột vững chắc để ngày sau Lâm Minh đi lên con đường Luyện Dược sư.

Tùy ý ngắt lấy một chút thiên tài địa bảo Hỏa hệ đã trưởng thành, Lâm Minh lặng yên không một tiếng động lui ra ngoài từ trong bức tường ngăn cản không gian, sau một khắc, hắn đã đi tới tiểu thế giới chỗ đệ tử Thần Hoàng đảo ở.

Ở trong cơ thể Cự Côn, tiểu thế giới tự thành một phương không gian, tiểu thế giới lớn nhất có chu vi diện tích bốn năm dặm, lại thêm tiểu thế giới còn lại, dung nạp hơn một ngàn đệ tử Thần Hoàng đảo không tính là chật chội.

- Lâm huynh!

- Lâm sư đệ!

Thấy Lâm Minh đột nhiên xuất hiện, hơn một ngàn đệ tử Thần Hoàng đảo kia cũng là thần sắc kích động, lúc trước bọn họ đã từ trong miệng Mục Phượng Tiên, Mục Băng Vân biết được chuyện gì xảy ra.

Nghe được Lâm Minh chính là thái tử thần quốc trong truyền thuyết, cơ hồ là hoàn toàn bằng vào lực lượng cá nhân, đánh cho Nam Hải Ma Vực thiếu chút nữa sụp đổ, những đệ tử Thần Hoàng đảo này cũng cảm thấy tựa như ảo mộng, nhất là đệ tử lúc trước từng có không ít tiếp xúc cùng Lâm Minh lại càng cảm thấy huyễn hoặc ly kỳ.

Mấy tháng gần đây, bọn họ sống đầu đường xó chợ, cuộc sống ăn bữa hôm lo bữa mai đã thành thói quen, hiện giờ hết thảy cũng đã nghịch chuyển, bọn họ cũng mơ hồ có cảm giác, thời khắc phản công Nam Hải Ma Vực rốt cục đã đến!
Bình Luận (0)
Comment