Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 912

Lâm Minh cũng không vội trở về Thiên Diễn đại lục, bây giờ hắn là tứ trọng Mệnh vẫn, Bát Môn Độn Giáp mở ra 4 cửa, còn có trí nhớ Ma Đầu Thượng Cổ chưa đi tìm hiểu, nếu như có thể tìm hiểu trí nhớ của nó, ít nhất có thể tiến một bước ở Thời Gian ý cảnh cùng Hắc Ám ý

Đây chính là chỗ cậy lớn nhất của Lâm Minh đối phó Dương Vân, nếu không chỉ sợ thực lực hắn bây giờ đề cao nhiều như vậy, cũng không có nắm chắc đối mặt Dương Vân.

Thấy Lâm Minh thu Thiên Ma Võ Ý vào thể nội, Ma Quang đột nhiên động lòng:

- Ta đột nhiên cảm thấy có chút kỳ quái, ba loại lực trường Đế Tôn, Tu La, Sát Thần dung hợp, tạo thành Thiên Ma Võ Ý đầy đủ, vì sao nó gọi là thiên ma? Ta cảm thấy phải gọi Hỗn Độn, Hồng Mông, hoặc là Hỗn Nguyên thích hợp hơn.

Ma Quang nghiêng đầu nói.

Lâm Minh trầm ngâm trong chốc lát, mở miệng nói:

- Ngươi nói Hồng Mông Võ Ý có lẽ thật tồn tại, mà nếu nói Thiên Ma Võ Ý, đại khái chẳng qua là một phần nhỏ của Hồng Mông Võ Ý.

Ở thời điểm ba đại Võ Ý dung hợp làm một, Lâm Minh có một loại cảm giác, Thiên Ma Võ Ý cũng không hoàn chỉnh, từ Tu La, Sát Thần đến Đế Tôn, Thiên Ma Võ Ý lấy giết chứng đạo, tuy nói chiến đấu là sinh mệnh võ giả, nhưng chưa hẳn phải thích giết chóc thành tánh.

Thếgian này có ma, nên có câu, có người, hữu thần, ba Võ Ý Thiên Ma chẳng qua là một phần trong đó, nếu như có thể lĩnh ngộ Võ Ý đầy đủ, mới có thể thành tựu Hồng Mông Võ Ý chân chính.

- Cái gì? Thiên Ma Võ Ý lợi hại như thế, ngươi nói chẳng qua là một phần nhỏ không hoàn chỉnh? Vậy Võ Ý đầy đủ sẽ mạnh bao nhiêu?

Ma Quang trợn mắt há hốc mồm, cái này đã ra ngoài tưởng tượng của hắn.

- Không kỳ quái, Hỗn Nguyên Thiên Tôn là nhân vật bậc nào, năm đó, Để Thích Già ở dưới Bồ Đề Thụ tĩnh tọa bảy ngày bảy đêm, dung hợp bảy thứ Võ Ý, như vậy Hỗn Nguyên Thiên Tôn có thể dung hợp càng nhiều Võ Ý hơn cũng là chuyện hợp tình lý, đừng quên, thiên ma phân ra tam đại Võ Ý - Đế Tôn, Sát Thần, Tu La, đều là Võ Ý tính chất lĩnh vực, lực trường, mà Võ Ý có thể không phải là chỉ có một loại lực trường này.

Ma Quang chấp nhận gật đầu, Lâm Minh nói có đạo lý.

Thời điểm Ma Quang đang cùng nói chuyện với Lâm Minh, ba Hắc y nhân nơm nớp lo sợ đi tới chỗ Lâm Minh.

Ánh mắt Lâm Minh ngưng tụ, tự nhiên chú ý tới ba hắc y nhân này, đây là Ma vương Tam Tinh đỉnh phong, kém một bước vào Ma vương tứ tinh, chiến lực chân chính đại khái có thể so với cường giả Mệnh vẫn yếu nhất.

- Các ngươi là ai?

Lâm Minh quát khè.

Hắn ngưng tụ thành Thiên Ma Võ Ý xong, uy áp trên người nặng hơn, từng tiếng nói chỉ sợ không quán chú bất kỳ chân nguyên, rơi vào trong tai người khác giống như lựu đạn nổ giữa ban ngày!

Ba hắc y nhân sao có thể thừa nhận áp lực, trực tiếp quỳ ờ trên mặt đất:

- Lâm đại nhân, chúng ta là trưởng lão giám sát Huyết Sát Thần Điện, lúc trước Lâm đại nhân bế quan, không dám quấy rầy, hiện tại thần công Lâm đại nhân đã đại thành, đặc biệt tới nghe chi thị!

Ba hắc y nhân nói như vậy, Lâm Minh cũng hiểu, ba người này là tới trung thành, La Sát vừa chết, Chủ vị Huyết Sát Nguyên Chủ dĩ nhiên trống không, mình giết La Sát, đương nhiên là tự phong Nguyên Chủ.

Huyết Sát Nguyên bị Cự Ma Tộc, Ải Ma Tộc cùng Man Tộc chiếm lấy, những chủng tộc này đều sợ hãi Lâm Minh, bất quá ba người này dùng phương pháp trái ngược, đặc biệt tới nịnh bợ Lâm Minh, hy vọng có thể trở thành tâm phúc.

Đối với người như thế, mặc dù Lầm Minh không thích lắm, nhưng nếu như có thể thu phục cũng có thể dùng làm thủ hạ được.

- Khởi bẩm Lâm đại nhân, đại lượng bảo vật trân quý của Huyết Sát Nguyên Nguyên Chủ tiền nhiệm ở Huyết Sát Thần Điện, cũng bị trận pháp phong ấn, hiện tại có một ít bọn đạo chích đang mưu kế mở ra trận pháp Huyết Sát Thần Điện, cuốn bảo chạy ra khỏi Huyết Sát Nguyên.

Không có đồng minh vĩnh viễn, chi có lợi ích vĩnh viễn, vì nịnh bợ Lâm Minh, ba hắc y nhân này chỉ chớp mắt bán đi đồng bạn của bọn hắn.

- Cuốn bảo lẩn trốn?

Khóe miệng Lâm Minh nổi lên một cái độ cong, nhận được bảo vật trong Kỳ Tích Thần Điện xong, hắn cũng không nhớ thương đối với đồ của Huyết Sát Nguyên Nguyên Chủ, nhưng cũng sẽ không vô duyên vô cớ tiện nghi người khác.

Lâm Minh trảo một trảo, trực tiếp bắt hết ba hắc y nhân này, không để ý tới bọn họ sợ hãi kêu, thu nhập vào trong Tử Cực Giới, rồi sau đó vừa thu Tu Di giới của lào giả Ải Ma Tộc, chân đạp hư không, bay thẳng tới Huyết Sát Thần Điện!

Ở Huyết Sát Nguyên ngây ngốc lâu như vậy, Lâm Thông Thiên Minh dĩ nhiên biết vị trí Huyết Sát Thần Điện, từ Vân Tiêu Tháp đến Huyết Sát Thần Điện có hai vạn dặm, nhưng đối với Lâm Minh mà nói, chút khoảng cách này chính là thời gian một nén nhang.



Lâm Minh như một đoàn lôi quang bay vào Huyết Sát Thần Điện, tay vung, ba hắc y nhân đã bị ném ra khỏi Tử Cực Giới, mà lúc này, ở trước mặt La Sát bảo khố, quả nhiên có mấy Tháp Chủ, tôn chủ, trưởng lão cùng Giám Sát Sứ liên hiệp mấy Trận Pháp Sư mưu toan phá giải bảo khố.

Thấy Lâm Minh đột nhiên xuất hiện, đầu tiên bọn họ sửng sốt một chút, rồi sau đó sợ đến vong hồn đều bay lên mây!

La Sát cũng không am hiểu bày trận, cho nên trận pháp bố trí phần lớn là nhờ tay người khác hoàn thành, hiện tại trận pháp đã bị Trận Pháp Sư phá giải tám chín thành, mắt thấy sẽ thành công, vốn bọn họ định thừa dịp Lâm Minh bế quan, vội vàng cuốn bảo trốn đi, hiện tại kết quả trái ngược!

- Chim chết vì ăn a.

Khóe miệng Lâm Minh nổi lên một tia cười lạnh.

- A!

Một đám võ giả bị làm cho sợ hồn vía bay lên mây, hô hấp cũng ngưng trệ, chỉ cần Lâm Minh động một cái ý niệm trong đầu, bọn họ sẽ chết không có chỗ chôn.

- Ba người các ngươi, gieo nô ấn xuống đối với cường giả cấp tôn chủ.

Lâm Minh nói với 3 hắc y nhân, Lâm Minh không có ý định giết

Những người này, Huyết Sát Nguyên là một khối thịt béo, hàng năm sinh ra ích lợi thật lớn, tương lai hắn có thể phi thăng Thần Vực, những ích lợi này hắn không cần, nhưng lại có thể vận chuyên cho Thần Hoàng Đảo, dù sao lúc Lâm Minh phi thăng, gia quyến cũng phải ở lại Thiên Diễn đại lục.

Hắn muốn tạo Thần Hoàng Đảo thành thần quốc, dĩ nhiên cần đại lượng tài lực ủng hộ.

Hắn tính toán trước khi phi thăng đánh thông hàng rào giữa Thiên diễn đại lục cùng Thánh Ma đại lục, thành lập một cái truyền tống trận mới, còn nếu như có thể thu Huyết Sát Nguyên, không thể nghi ngờ sẽ tăng một phần bảo đảm thịnh vượng cho gia tộc hắn.

- Chúng ta...

Ba giám sát trưởng lão còn không có kịp phản ứng, cảnh tượng trước mắt đã biến hóa quá lớn, từ Vân Tiêu tháp đi tới Huyết Sát Thần Điện!

Trời ạ, đây là cái tốc độ gì a!

Không kịp sợ hãi than, cường giả cấp tôn chủ khác nghe được Lâm Minh bảo ba người gieo nô ấn, cũng có chút ít trợn tròn mắt.

- Gieo nô ấn cho những người này?

Trưởng lão giám sát thực lực mạnh nhất trong ba người nuốt từng ngụm nước bọt, lập tức từ trong mắt mọi người thấy được cừu hận và e ngại, hiện tại kẻ ngu cũng hiểu là ba người này bán đứng bọn họ.

- Chính xác, gieo nô ấn, người phản kháng chết!

Lâm Minh nói xong sát khí bắn ra bốn phía, đối với võ giả mà nói, gieo nô ấn không khác bị giết là bao

Những Tháp Chủ, tôn chủ có thể đi tới một bước này, người nào không phải là hạng người tài hoa, cho dù sợ Lâm Minh, cũng tuyệt không cam lòng bị khống chế.

- Chúng ta tách ra trốn!

Cự Phủ Tháp Tháp Chủ đột nhiên hét lớn một tiếng, song thanh âm của hắn mới vừa hô lên hơn phân nửa, thân thể đột nhiên chấn động, rồi sau đó, một màn làm cho người ta sợ hãi xảy ra, ở trước mắt bao người, thân thể Cự Phủ Tháp Tháp Chủ khôi ngô phân giải ra tứ tán, trở thành phấn vụn thật nhỏ, tiêu tán trên không trung, hoàn toàn hóa thành hư vô.

Cả quá trình yên tĩnh không tiếng động, chì có khuôn mặt Cự Phủ Tháp Tháp Chủ vặn vẹo cùng vẻ mặt thống khổ khắc vĩnh cửu ở trái tim mọi người.

- Hiệu trung với ta, còn có một ngày trả lại tự do, nếu không, hiện tại sẽ chết.

Lâm Minh bình tĩnh mà lạnh lùng nói, giết những người đó, đối với hắn mà nói cũng chỉ là chút phiền toái, không có quan hệ gì.

Một tôn chủ dẫn đầu không chịu nổi áp lực, cam nguyện tiếp nhận nô ấn, có thứ nhất, rất nhanh sẽ có cái thứ hai, người thứ ba, thực lực Lâm Minh cường đại, trở thành đầy tớ Lâm Minh cũng có thể tiếp nhận một chút, tương lai quả thật cũng có cơ hội đạt được tự do, so với lập tức chết vẫn tốt hơn.

Cứ như vậy, hơn mười tôn chủ bị tam đại trưởng lão giam sát gieo xuống nô ấn, mà còn Tháp Chủ, trưởng lão, dư lại thì để Ma Quang gieo nô ấn xuống, hoàn thành hết thảy, ngón tay Lâm Minh bắn ra ba đạo quầng sáng chui vào cơ thể ba trưởng lão giám sát.

Bọn họ kinh hãi trong lòng:

- Lâm đại nhân... Ngươi...

- Đây là ba đạo “Thiên Ma Lực Trường” bị ta phong ấn, một khi các ngươi phản bội ta, chỉ cần ta vừa động ý niệm, lực trường sẽ bộc phát ra ở trong cơ thể các ngươi, kết quả các ngươi sẽ giống cùng Tháp Chủ vừa rồi!

Lâm Minh nói như vậy, ba giám sát trưởng lão đều đổ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, bảo bọn họ phản bội Lâm Minh, cho bọn họ vạn cái lá gan cũng không dám.

Bất kể thể nào nói, ba đạo Thiên Ma Lực Trường này so với nô ấn tốt hơn nhiều lắm, ít nhất không ảnh hưởng đến mình, ngay cả suy nghĩ cũng không bị khống chế.

- Từ hôm nay trở đi, ta chính là Huyết Sát Nguyên Nguyên Chủ mới!

Lâm Minh chậm chạp mà nói, toàn bộ mọi người quỳ xuống lạy, lúc này đối mặt với Lâm Minh, áp lực lớn hơn nhiều so với đối mặt La Sát!

Lâm Minh ném ra vài cọng linh dược từ trong Tu Di giới, trực tiếp ném cho ba trưởng lão giám sát này.

Vài cọng linh dược là Lâm Minh tiện tay hái ở ngoài Kỳ Tích Thần Điện, đối với hắn mà nói không tính trân quý, nhưng đối với người khác chính là thiên địa chí bảo. Quả nhiên ba đại trưởng lão vừa nhìn những đồ này, mừng rỡ quá đỗi trong lòng, bọn họ cũng coi như thân gia giàu có, nhưng dù sao cảnh giới có hạn, há có thể so với Lâm Minh kỳ ngộ liên tục.

- Các ngươi đi theo ta, ta sẽ không bạc đãi các ngươi.

Lâm Minh lạnh lùng nói, ba đại trưởng lão giám sát vội vàng quỳ xuống tỏ vẻ trưng thành, tu vi của bọn họ chỉ tương đương với Toàn Đan hậu kỳ đến Mệnh vẫn kỳ, có thể trở thành thủ hạ cường giả Đế cấp sẽ ít đi rất nhiều đường quanh co, chỉ sợ bị gieo xuống cấm chế cũng được.

Không để ý tới mọi người, chuyển hướng bảo khố đã bị phá giải tám chín thành, đánh ra một quyền.

- Phá!

Ầm!

Theo một tiếng vang thật lớn, trận pháp ngoài bảo khố Huyết Sát Thần Điện nặng nề trực tiếp nổ tung, bảo khố La Sát, hoàn toàn mở ra.
Bình Luận (0)
Comment