Vũ Đấu Tinh Không

Chương 14

Ánh nắng dịu nhẹ của buổi sớm bình minh rải đều khắp núi Thanh Sơn, mang theo sức sống và hơi thở ấm áp sưởi ấm vạn vật. Các thanh niên, tráng hán trong thôn Thanh Sơn như thường lệ vào mỗi buổi sớm hăng hái rèn luyện thân thể, tiếng binh khí leng keng, tiếng xé gió vù vù, tiếng của những hài đồng đang nô đùa, bắt trước người lớn múa quyền len lỏi qua khung cửa sổ truyền vào căn nhà đất đơn sơ, nơi đó có một thiếu niên đang nhắm mắt đả tọa, hai tay kết ấn trên chiếc giường trúc, hô hấp đều đặn từng nhịp... từng nhịp. Thiếu niên mặc bộ trường bào màu trắng, mái tóc dài tùy ý buông xõa, mày kiếm mắt sao, khuôn mặt toát lên vẻ vừa thanh tú lại xen lẫn nét kiên nghị.

Bỗng hắn mở mắt, thu hồi thủ ấn, mỉm cười. Cảm nhận được đấu khí trong cơ thể ngày càng lớn dần, hắn cười to " haha lại đột phá", dĩ nhiên hắn là Dịch Phong. Hắn tu luyện như vậy đã trôi qua đươc ba tháng, trong ba tháng này hắn giành phần lớn thời gian cho việc tu luyện đấu khí, kết hợp với hấp thu dược tửu của Thái lão cung cấp và bí pháp thực quyết của Thanh Mai. Tuy tu luyện cho chút vất vả, nhàm chán nhưng lúc này hiệu quả cực kỳ rõ rệt, hắn đã đột phá đến lục đoạn đấu khí.

Tam đoạn trước hiệu quả không lớn, từ tứ đoạn trở lên mới dần dần bày ra chỗ tốt của tu luyện, đến tầng này thì làn da nhân loại sẽ chậm rãi cứng rắn như đá, bất luận khí lực hay tốc độ đều tăng lên không ít. Mà nay hắn đã là đấu khí đệ lục đoạn, có tư cách tu luyện đấu kỹ.

Nghĩ đến đấu kỹ, trong lòng hắn tràn ngập hào hứng, tuy là lục đoạn đấu khí nhưng khi giao chiến cũng chỉ có thể dùng thân thể cường ngạnh đối kháng, không có chiêu thức kỹ xảo. Chỉ khi có đấu kỹ mới có thể nâng cao chiến lực, phát huy tối đa sức mạnh. Hắn vội truyền niệm: " Lão bà, ta muốn học đấu kỹ!"

"Ngươi có thể học một loại Binh giai đấu kỹ". Thanh Mai đáp.

Dịch Phong gật gù, cũng không thất vọng vì Binh giai đấu kỹ chỉ là loại đấu kỹ phẩm chất thấp nhất. Hắn hiểu được đạo lý cơm phải ăn từng chút, rắn không thể nuốt voi, hơn nữa đối với không ít người mà nói, Binh giai đã là không tồi rồi. Hơn nữa, dù là đấu kỹ phẩm chất thấp nhất nhưng ở trong tay cường giả có tu vi cao thâm cũng có thể phát ra uy lực cực kỳ cường đại.

Sau một hồi tham khảo các loại Binh giai đấu kỹ mà Thanh Mai giới thiệu, hắn lựa chọn được một loại thượng phẩm Binh giai đấu kỹ Ám Nguyên Quyền.

Tâm thần hắn tiến nhập thức hải, đối diện với Thanh Mai.

" Ám Nguyên Quyền, chú trọng cận chiến, cương nhu hài hòa, áp súc ám kình để bạo phát trong người đối thủ tạo hiệu quả xuất kỳ bất ý đánh bại. Chia làm chín thức, mỗi một thức là một lần trọng điệp, thức nối thức có thể phát huy gấp chín lần ám kình bạo phát trong người đối thủ. Có sức công kích thuộc hàng đỉnh cấp trong Binh giai đấu kỹ, ngươi hãy nhìn cho kỹ."

Thanh Mai nói xong, nàng đột nhiên triển khai quyền pháp. Một thân hồng y làm tôn lên vẻ thanh tao, mái tóc dài đen tuyền buông xõa tựa như một dòng suối, phủ xuống vòng eo thanh mảnh, dáng vóc toát lên vẻ yểu điệu tú lệ, ngũ quan ưu nhã tinh xảo tới mức tuyệt luân. Ngọc thủ trắng ngần như tuyết đang không ngừng bay múa như thiên nữ tán hoa. Đích thực là một tuyệt sắc giai nhân."

Ánh mắt Dịch Phong lim dim như say mê, khóe miệng khẽ co giật, trong lòng thầm hô: "Quả thực là một vưu vật của tạo hóa... sách sách"

- "Tiểu tử thúi, ngươi có để ý không đấy, ngươi đã xem kỹ quyền pháp chưa". Nàng chu đôi làn môi đỏ mọng, giận hờn mắng.

"Trời ạ, ngay cả biểu tình giận hờn vu vơ cũng kiều mị như vậy, nào giống một lão yêu bà trăm tuổi, chỉ giống một thiếu nữ đang hoài xuân thôi". Trong lòng Dịch Phong than thở, khẽ ôm ngực.

Hắn vuốt vuốt nhẹ nơi ngực, cười nhăn nhở nói:

- Lão bà, phiền nàng diễn lại cho ta xem.

Thanh Mai thở dài, diễn lại bài quyền một lần nữa...

Thời gian như nước chảy mây trôi, thấm thoắt lại ba tháng nữa trôi qua.

Dưới chân núi thanh sơn, trong một khu bìa rừng, một thân ảnh mặc bạch y đang đứng trước một tảng đá lớn cao hơn đầu người, phải năm người ôm mới xuể, thân thể hắn thon dài, bộ pháp vững chắc.

Chợt hắn gầm nhẹ một tiếng thân thể hơi nghiêng về sau, nắm tay đánh mạnh lên trên tảng đá.

"Ầm!" Một tiếng, quyền đầu đánh mạnh vào tảng đá tạo ra một lỗ thủng to bằng cái hũ. Hắn đếm... một... hai... ba.

Khi số ba vừa mới cất lên thì " rầm rầm", tảng đá lớn vỡ tan thành từng mảnh, phát ra tiếng động ầm vang, đá vụn bay tứ tung.

Thời điểm tảng đá bạo liệt thanh niên kia cực nhanh lui lại phía sau, nhìn lại đống đá vụn, trên khuôn mặt cương nghị của Dịch Phong tràn đầy vui mừng. Ba tháng này, dưới sự chỉ bảo của Thanh Mai và nỗ lực tu luyện đấu kĩ Ám Nguyên Quyền, hắn đã có thể đánh ra đến bát thức, lực công kích tám lần trọng điệp. Ngoài ra cũng trong khoảng thời gian này, tu vi đấu khí của hắn đã đạt tới bát đoạn đấu khí. "Kiếp trước" hắn đã từng tu luyện, tuy hai loại khác nhau nhưng kinh nghiệm của hắn rất phong phú.
Bình Luận (0)
Comment