Vũ Đấu Tinh Không

Chương 22

Trong sân, thân ảnh Dịch Phong chớp động, chân nhún một cái, gió bay phần phật, gã nhanh như chớp xông lên. Đôi tay nổi lên quang mang màu xanh như phỉ thủy, chưởng ấn đầy trời như mưa to trút xuống, dư kình lan ra xung quang khiến lá cây rào rào rơi dụng.

Đoạn Ngọc Phân Kim Chưởng!

Đây là một môn Quân giai trung phẩm đấu kỹ chưởng pháp do Thanh Mai truyền cho hắn.

Nghe nói luyện chưởng pháp này đến đỉnh phong thì đôi tay trần có thể đập kim vỡ ngọc, sánh ngang thần binh lợi khí. Khi vận công bàn tay nổi lên ánh sáng xanh biếc, diễm lệ vô ngần.

Chưởng ảnh đầy trời, như bươm bướm yểu điệu bay múa, áp lực tựa gió giật mưa rào hiển nhiên gã luyện đến cảnh giới không tầm thường.

"Bang" một đạo chưởng mang xanh biếc phát ra từ lòng bàn tay hắn, nhanh như chớp lao đi, nặng nề đánh vào một tảng cự thạch. Tạo nên một lỗ thủng hình bàn tay xuyên từ đầu bên này sang đầu bên kia.

Một cơn gió lành lạnh thổi qua, tảng đá từ từ tan thành bụi phấn.

Nửa tháng này, Thanh Sơn thôn tương đối yên bình khi Hắc Lang đạo tặc chưa có động tĩnh gì. Xong, Dịch Phong vẫn ẩn ẩn có giác nguy cơ đang bao trùm. Hắn điên cuồng tu luyện, săn giết ma thú trong núi Thanh Sơn, hấp thu ma hạch của chúng, tu vi đã củng cố vững chắc ở cảnh giới cửu tinh Đấu Sĩ đỉnh phong.

Dịch Phong ngồi xếp bằng, hai tay kết ấn. Hắn đang muốn đánh vào cảnh giới đấu sư.

Trở thành Đấu Sư chân chính, hắn mới có thực lực đi báo thù cho Thái lão, Đấu sư so với tầng lớp Đấu sĩ mà nói, không thể nghi ngờ mạnh hơn không ít.

Theo Dịch Phong tiến vào trạng thái tu luyện, năng lượng chung quanh trong thiên địa cũng là càng lúc càng mạnh, tới cuối cùng, thân thể Dịch Phong cơ hồ biến thành một cái hắc động, không ngừng điên cuồng hấp thu năng lượng thiên địa đang mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể.

Dưới tâm thần của Dịch Phong dẫn dắt, một bộ phận năng lượng thiên địa tiến mạnh vào trong cơ thể, sau khi vận chuyển một vòng trong kinh mạch, rốt cuộc thì hoàn toàn bị luyện hóa thành năng lượng Đấu khí tinh thuần, cuối cùng bị Dịch Phong rót vào bên trong đấu khí tinh thể đang cấp tốc xoay tròn tản ra bạch khí lấp lánh.

"Vẫn chưa đủ, Dịch Phong mau hấp thu hàn châu"

Giọng nói khẩn thiết của Thanh Mai vang trong đầu Dịch Phong.

Dịch Phong hít sâu một, theo như lời Thanh Mai, vận chuyển Tử Linh Hỏa Diễm bắt đầu đem viên hàn châu trong đan điền chậm rãi luyện hóa. Viên hàn châu trong đan điền giờ phút này giống như ý thức được nguy hiểm, điên cuồng phát tán ra hàn khí lạnh thấu xương khiến kinh mạch của Dịch Phong bỗng chốc đông cứng lại, từng tia khói lạnh tản ra từ cơ thể hắn khiến xung quang kết ra một lớp băng mỏng.

Chỉ thấy tử hỏa vốn đang bình ổn, nhưng giờ phút này lại giống như là bị khiêu khích tôn nghiêm, giận dữ bùng nổ, tử hỏa dựng đứng lên tỏa ra điên cuồng, từng đoàn hàn khí đang chen chúc đến sau khi tiếp xúc đến tử hỏa, hình thể khổng lồ cấp tốc bị thu nhỏ giảm đi, chỉ là trong nháy mắt thời gian, một viên hàn châu tản ra hàn khí khổng lồ, không ngờ bị tử hỏa nung đốt thành một giọt, một giọt chất lỏng năng lượng kích cở chỉ như cái móng tay.

Tử hỏa sau khi đem đám tạp chất năng lượng bên trong thiêu đốt ngưng luyện xong, tự nhiên giống như có linh tính, tránh bỏ qua cho những giọt chất lỏng năng lượng tinh thuần, tùy ý chúng nó nhập vào đấu khí tinh thể.

Chất lỏng năng lượng phóng ra cấp tốc tiến vào đấu khí tinh thể, nhất thời tạo nên từng vòng năng lượng rung động, cứ theo một giọt lại một giọt chất lỏng năng lượng gia nhập, thể tích đấu khí tinh thể lại là chậm rãi lớn lên.

Theo đấu khí tinh thể ngày càng lớn lên, đấu khí ẩn chứa bên trong nó lại ngày càng đậm.

Thở nhẹ ra một hơi, Dịch Phong trong lòng cảm thấy mừng rỡ, hắn đã cảm giác được, theo dòng chất lỏng năng lượng xâm nhập này, mỗi một phần xương cốt, máu thịt của hắn đều cơ hồ là giống như đang lột xác, từ từ tràn ngập lực lượng.

Đấu khí tinh thể xoay tròn, giằng co hơn mười phút đồng hồ rồi mới chậm rãi đình chỉ, mà theo đấu tinh từ từ đình chỉ, hấp lực cuồng mãnh từ trong cơ thể Dịch Phong, cũng là bắt đầu yếu bớt dần cho đến biến mất.

Chỉ chốc lát sau khi lực hút biến mất, Dịch Phong đang ngồi xếp bằng đột nhiêm mắt mở ra, chỉ một thoáng, quần áo trên người và mái tóc màu đen sau lưng không gió mà bay, một cỗ khí thế hung mãnh từ trong cơ thể thức tỉnh phát ra, so với hắn trước đó thì mạnh mẽ hơn vài lần!

Nắm tay nắm chặt lại, một cỗ cảm giác tràn đầy lực lượng chảy xuôi khắp thân thể, bản thân thẳng đến hôm nay bước vào cảnh giới Đấu sư, Dịch Phong mới hiểu được, Đấu sĩ cùng Đấu sư chênh lệch trong đó đến tột cùng có bao nhiêu cách biệt, nhớ tới ngày đó cùng Hàn Mãnh chiến đấu, Dịch Phong lúc này trong lòng không khỏi dâng lên có chút may mắn, lúc đầu nếu không có thủy dịch thần bí rèn luyện thân thể, nếu không có Tử Hỏa Biến thì cũng tuyệt đối khó có thể đánh bại Hàn Mãnh.

Trong lúc hắn đang vui vẻ, thì Mạc Tuyết không biết từ đâu tung tăng chạy ra, không một chút kiêng dè ôm chầm lấy hắn. Đôi môi hồng mừng rỡ nói:

- Dịch Phong ca ca xem muội có giỏi không, muội lại đột phá nữa này!

Cảm nhận được tu vi lục đoạn đấu khí của Mạc Tuyết, Dịch Phong cười cười gật đầu, hắn đã xin từ Thanh Mai một bộ công pháp thích hợp cho Mạc Tuyết. Từ khi giải được Hàn độc, tốc độ tu luyện của Mạc Tuyết cũng là rất nhanh chóng, lộ ra thiên tư trác tuyệt của nàng.

Một mùi hương xử nử thơm ngát len vào mũi Dịch Phong, khiến một cỗ tà hỏa bốc lên. Hắn cũng không phải đạo đức quân tử cái rắm gì a, nhìn khuôn mặt thanh tú xinh đẹp động lòng người của nàng. Hắn không cầm lòng được cúi xuống hôn nhẹ lên má nàng, bàn tay vỗ nhè nhẹ vào kiều đồn sung mãn của nàng, cười gian nói:

- Hắc hắc, Tuyết nhi rất giỏi, rất tốt, rất đẹp nữa...

Bị hắn "tập kích" bất ngờ, Mạc Tuyết khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn đỏ lựng như trái táo, mím môi đấm nhè nhẹ vào ngực hắn, lộ ra vẻ then thùng.

- Đại phôi đản, sắc lang, xú tiểu tử, ngươi thật là biết chiếm tiện nghi a.

Thanh âm chua chua của Thanh Mai vang lên. Nàng nghiến răng nghiến lợi mắng.

- Ách, là do tâm ma phản phệ, đừng có nghi oan cho ta.

Dịch Phong lộ vẻ nhăn nhở.

- Phản phệ cái đầu nhà ngươi...

Tiếng mắng của Thanh Mai om xòm vang lên trong đầu hắn.
Bình Luận (0)
Comment