Vũ Đấu Tinh Không

Chương 3

Thân thể hắn cực nhanh, trong nháy mắt đã xuất hiện ở phía trước thanh niên tên dài, giơ tay phải lên, điểm lên thanh niên này một cái. Dưới một chỉ này, lôi đình màu đen lóe lên, thanh niên tên dài sắc mặt khẽ biến nhưng không có trốn tránh, cứng đối cứng tung 1 chưởng, lập tức gió mây xung quanh tu lại hợp thành một bàn tay khổng lồ, kỳ dị hơn vân thủ khổng lồ này còn đốt lên tử hỏa khiến không gian xung quanh vặn vẹo, lộ ra từng vết nứt... thanh niên tên dài gầm lên "Hỏa Vân Thần Chưởng", tức thời chưởng này lao về phía lôi đình màu đen... ầm ầm..cự chưởng nổ tạo ra chấn động cực lớn khiến xung quanh từng ngọn núi nổ tung chịu lực xung kích, vết rách không gian như sắp sụp đổ, lôi đình màu đen sau khi đánh vỡ cự chưởng tốc độ hơi giảm nhưng vẫn lao thẳng về phía thanh niên tên dài, thanh niên tên dài tuy gặp nguy nhưng không loạn, quát lớn " Hỏa Vân Phụ Thể", lập tức hình thành nên một hư ảnh cự nhân cao trăm trượng, sắc mặt dữ tợn như yêu ma tay cầm cự phủ, chém thẳng xuống lôi đình màu đen, lôi đình màu đen bạo liệt, cự phủ cũng vỡ tan.

Thanh niên tên dài quát lớn, "đến lượt ta" nói xong hắn tung một quyền, hư ảnh cự thần cũng theo đó tung một quyền, cự quyền cào thét lao thẳng về phía Lục

Bước chân của Lục không hề lùi lại, hắn giơ hai tay lên, bất ngờ có hàng trăm đạo lôi đình màu đen bỗng nhiên xuất hiện, bên trong ẩn chứa một sức mạnh chết chóc hủy diệt, hóa thành những làn khói nhẹ, bao phủ toàn thân Vương Lâm tóc đen (Lục Mặc), khiến cho thân hình hắn lúc này giống như một đạo lưu tinh do vô số lôi cầu tạo thành, lao thẳng tới cánh tay kia.

Ầm ầm ầm!

Cánh tay kia đột nhiên vỡ tan, rồi cự thần vỡ tan, thanh niên kia lui lại hơn chục trượng, khóe miệng tràn ra máu tươi. Lục Mặc đi ra, hai mắt hắn lại càng thêm vẻ điên cuồng, lao tới thanh niên kia tung một quyền, lập tức thanh niên kia như diều đứt dây bay thẳng vào một ngọn núi, ngọn núi sụp đổ...

Ầm, từ chỗ đất đá, thanh niên tên dài bay ra, bộ dáng chật vật, tóc tai bù xù, mặt mũi lấm lem cất tiếng cười: "hảo hảo, xem ra bản tọa phải xuất toàn lực rồi... Nói xong hắn gầm nhẹ một tiếng, ấn ký hỏa diễm ở mi tâm rực cháy, đồng tử cũng lấp lánh tử hỏa, tóc dài dần dần chuyển sang màu tím, rồi từ tím sang lam,không gió tung bay, cả người hắn toát lên 1 vẻ đầy yêu dị... Hắn hướng Lục Mặc nói: "nơi này sắp không chịu nổi, theo ta ra ngoài ko gian chiến một trận "

Nói xong thân ảnh 2 người như cùng lúc nhoáng lên rồi biến mất...

Ngoài không gian, dải ngân hà lấp lánh vắt ngang qua bầu trời, từng viên tinh cầu to lớn phiêu phù trong ko gian hắc ám, hai người đứng đối mặt nhau, một hắc bào, một bạch...

Thanh niên áo trắng (tên dài:v) khẽ quát "Nhớ kỹ tên ta, ad hội tiên hiệp tiên nghịch", tay hắn vung lên, trong tay xuất hiện một thanh cốt mâu tản mát ra sát khí nồng nặc, khiến những viên tinh cầu ở gần đó nháy mắt hóa thành nhưng hạt bụi, dung nhập vào thanh cốt mâu này. Hắn hướng Lục Mặc hét lớn:"tiếp ta một mâu"...

Cùng lúc đó tay phải thanh niên tên dài cầm lấy cốt giơ lên trảm về phía Lục Mặc.

Thần sắc Lục Mặc bình tĩnh, đối mặt với một mâu như khai thiên trảm tới này, hắn giơ tay phải lên nhẹ nhàng điểm về phía trước 1 cái.

Một vầng hắc nhật hư ảo có hắc lôi vờn quanh đột nhiên hiện ra phía trước thanh niên. Hắc nhật lôi đình này hoàn toàn do vô số sợi tơ nhỏ tạo thành, bên trong ngưng tụ quy tắc của thiên địa. Hắc nhật va chạm với một mâu của thanh niên tên dài đang trảm xuống.

Tiếng ầm ầm kinh thiên động địa vang lên. Cốt mâu chấn động, vỡ vụn từng tấc một, ầm một tiếng liền hóa thành vô số mảnh nhỏ bị cuốn bay. Còn một hắc nhật lôi đình do quy tắc ngưng tụ thành cũng chấn động, dần dần sụp đổ chia làm hai nửa.

Thanh niên phun một ngụm máu tươi, thân thể bịch bịch bịch lui lại phía sau trăm trượng, đạp mạnh về phía sau khiến không gian chấn động, xuất hiện đầy khe nứt.

Đầu ngón trỏ tay phải Lục Mặc hơi sững lại, phía trên đó xuất hiện một vệt mờ nhưng chưa cắt qua da của hắn. - Cốt mâu ẩn chứa quy tắc.

Lục Mặc nhìn về phía cốt mâu đã bị nghiền nát thành nhiều mảnh nhỏ ở phía xa xa tay phải giơ lên hướng về hư không chụp một cái. Lập tức những mảnh vỡ này gào thét bay tới dung hợp trước người Lục Mặc, trong nháy mắt liền trở lại thành cốt mâu hoàn chỉnh. - Còn muốn đánh không?

Ánh mắt Lục Mặc bình tĩnh nhìn lên người thanh niên ad tên dài

- Vì sao lại không!

Thanh niên tên dài cười lớn, bị khích nên bản tính sửu nhi bột phát, thân thể nhoáng lên bay thẳng lên bầu trời. Trong nháy mắt khi đứng trong hư không tay phải hắn giơ lên hướng về phía trước bỗng nhiên vỗ nhẹ một cái.

Hư không chấn động kịch liệt, một ngọn tiểu tháp từ không gian vặn vẹo bay ra rồi từ từ cao đến vạn trượng, tháp này trong suốt tản mát ra bạch quang lóa mắt...

-"Lục Mặc, nếu ngươi có thể tiếp được sức mạnh của Vấn Kiếm Tháp của bổn tọa thì trận chiến này bổn tọa sẽ nhận thua!"

Thiên địa ầm vang Vấn Kiếm Tháp kia gào thét kinh người, trong nháy mắt từ phía trên, biến ảo thành một thanh bạch kiếm khổng lồ, hướng Lục Mặc ép xuống. Tháp này cực kỳ quỷ dị trong khi giáng xuống Lục Mặc nhìn thấy rồ ràng toàn bộ quy tắc trong thiên địa này biến hóa thành những sợi chỉ, khi tháp này hạ xuống, bị một sức mạnh kỳ dị xua tan như thể ngọn núi này cùng với quy tắc của thiên địa có một sự bài xích rất lớn không thể cùng tồn tại.

Ánh mắt Lục Mặc lóe lên tinh quang, hắn đứng ở đó quần áo tung bay mái tóc đen phất phơ nhìn ngọn kiếm tháp đang hạ xuống kia. Tay phải hắn đột nhiên hướng về ngọn tháp kia đánh một chỉ.

Một chỉ này đánh vào hư không, cách không va chạm với ngọn tháp đang ở cách trăm trượng kia. Trong tiếng ầm ầm vang vọng, chỉ thấy ngọn tháp này chấn động, tốc độ chợt giảm xuống không ít nhưng vẫn tiếp tục giáng xuống.

Chỉ ảnh của Lục va chạm với bạch tháp kia lúc này chấn động, vỡ thành từng mảnh. Cùng lúc đó một áp lực rất lớn ầm ầm giáng xuống, ép lên người Lục Mặc còn khiến cho không gian ở xung quanh Lục Mặc trực tiếp phân tách ra như thể thiên địa ở chỗ của hắn hoàn toàn bị chia lìa ra khỏi bốn phía vậy.

Lục Mặc lạnh lùng cười, điểm ra tiếp 1 chỉ. Một chỉ này điểm ra hóa thành một đầu hắc long mang theo lôi đình và sát lục khiến thiên địa biến sắc phong vân cuồn cuộn. Không gian bị Vấn Kiếm tháp kia tách ra lập tức phát ra tiếng nổ ầm ầm. Chỉ thấy xung quanh Lục Mặc lại xuất hiện những cái khe mà mắt thường có thể nhìn thấy được. Những cái khe kia càng ngày càng lớn cuối cùng như muốn sụp đổ dường như không thể chịu đựng nổi.

Về phần Vấn Kiếm Tháp kia dưới một chỉ của Lục Mặc cũng chấn động, dừng lại cách Lục Mặc mấy chục trượng, không ngừng rung động, nhưng không thể tiếp tục hạ xuống.

Đúng lúc này không gian bị chia tách ở xung quanh Lục Mặc ầm ầm sụp đổ, vỡ thành từng mảnh. Vương Lâm từng bước đi tới thần sắc hắn vẫn như thường nhìn thanh niên bạch bào tên dài cách đó không xa.

- Còn muốn chiên nữa không?

Mặt thanh niên tên dài lộ ra vẻ thất vọng nhưng cũng cắn răng nhảy lên đứng trên đỉnh Vấn Kiếm kia bắt quyết, hỏa diễm ở mi tâm bùng cháy, nhanh chóng bị ngọn Vấn Kiếm này hấp thụ đồng thời quát

- Tử Hỏa trấn áp.

Vấn Kiếm Tháp kia truyền ra tiếng nổ ầm ầm, bùng lên tử diễm, lại giãy giụa thoát khỏi sự chấn động vừa rồi tiếp tục hạ xuống, lao thẳng đến Lục.

Lục Mặc lắc đầu thân thể nhoáng lên một cái không đợi tháp kia giáng xuống, bất ngờ xuất hiện ở dưới chân tháp này giơ tay phải lên ấn về phía tháp này.

Ngay khi một chưởng này hạ xuống, Vấn Kiếm này ầm ầm run rẩy, thanh niên ở bên trên lại phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lảo đảo sau khi liên tục lùi lại mấy bước lúc này mới dừng lại được.

- "Lần này ta bại, nhưng đợi sau này khi bước lên 1 bước kia sẽ lại chiến vs ngươi"

- Lần sau, có lẽ là bản tôn của ta... sẽ chiến vs ngươi... Lục trầm mặc

- "không đánh không quen một trận chiến sảng khoái, chi bằng Lục huynh cùng xuống để chúng ta đàm đạo, ta thấy lục huynh hình như có tâm sự"

Bỗng nhiên sắc mặt hắt đại biến "ko lẽ Lục Huynh để ý Tiểu Uyển của ta"

Lục lắc đầu, thở dài thầm than

-"không phải là tốt, hay là lục huynh cùng xuống tệ xá, ta bảo tiểu Uyển chuẩn bị bia mực, cùng xem WC"

- Lục trầm mặc, gật đầu "được", thanh niên tên dài cười vui vẻ haha, cả hai cùng nhoáng lên biến mất.
Bình Luận (0)
Comment