Uỳnh!
Hỏa Viêm Thành.
Trên không trung là vô số đạo quang kính ngưng tụ lại biến thành một tấm gương to hàng vạn trượng bao trùm bầu trời.
Trong thành, vô vàn ánh mắt đều nhìn lên tấm gương đó, trong đó là hình ảnh của mười người trên mười đỉnh núi.
Mười thân ảnh đó đứng hiên ngang trên đỉnh núi, dù ở trong Vô Lượng Kính nhưng khí tức cường đại vẫn khiến không ít cường giả ở Hóa Viêm Thành phải cảm thấy ngưng trọng. Vượt qua được muôn vàn vòng đào thải và lên được đến đỉnh núi không phải chỉ dựa vào vận khí là được.
- Từ Tu, Đường Tâm Liên và Châu Trạch quà nhiên cũng đã lên đỉnh núi, ba kẻ đứng đầu Tân Tú Bảng, quả nhiên danh bất hư truyền.
- Trong Tân Tú Bảng, ngoài ba bọn chúng, Đằng Khuê và Lâm Động cũng dã vào
rỏi...
- Mấy kẻ còn lại khá lạ, xem ra Tân Tú Bảng lần này có không ít kẻ mới nổi.
- Nhưng cuối cùng giành dược Lôi Đình Tổ Phù có lẽ là mấy người Từ Tu, Đường Tâm Liên hay Châu Trạch, trò chơi quan trọng nhất bắt đầu rồi...
Khi mười thân ảnh xuất hiện trong tấm gương dó, Hỏa Viêm Thành lập tức rộ lên những tiếng bàn tán xôn xao.
- Lâm Động ca và Linh San lên đỉnh núi rồi kìa!
Cổ Nhã sung sướng nhìn thấy hai thân ảnh quen thuộc.
Cổ Mộng Kỳ mỉm cười, Mộ Linh San lên được đỉnh núi còn khiến cô bất ngờ, chứ Lâm Động thì là chuyện dương nhiên, thực lực của hắn đủ để khiến nhiều người chấn kinh.
- Nhưng tiếp theo mới là quan trọng,
Cổ Yên khẽ nói.
Cổ Mộng Kỳ gật đầu, mắt nhìn lên tấm gương lớn trên bầu trời. Cùng lên đỉnh núi còn có mấy tên biến thái đứng ba vị trí đầu của Tân Tú Bảng. Tuy thực lực Lâm Động rất mạnh nhưng những đối thủ kia không hề đơn giản, muốn chiến thắng và giành được Lôi Đình Tổ Phù không phải chuyện dễ dàng.
Đồng thời, ai giành vị trí đầu bảng trong Tân Tú Bảng sẽ đứng đầu thế hệ đệ tử trẻ tuổi của Loạn Ma Hài.
- Lâm Động...nhất định ngươi sẽ làm được...
Cổ Mộng KỲ chăm chú nhìn người thanh niên tay cầm Lôi Đe Quyền Trượng trên đỉnh núi, môi khẽ mím lại, cô cũng muốn biết, Lâm Động một năm trước còn vô danh, khi đứng trên đình núi đó sẽ trở nên chói lòa thế nào.
- Lên đỉnh rồi sao...
Trong tòa chủ điện của Viêm Thần Điện, Ma La chắp tay sau lưng nhìn về tấm gương khổng lồ, ánh mắt quét qua cuối cùng dừng lại chỗ Hỏa Thần và Từ Tu.
- Thứ sức mạnh này quả nhiên là dị ma... hai tên đó...
Ma La nheo mắt rồi chầm chậm mở ra, hàn quang lóe lên, hiển nhiên hai người bọn Hỏa Thần không thể thoát khỏi sự cảm ứng toàn lực của Ma La.
Hai kẻ này thực lực rất mạnh.
Đại trường lão Viêm Thần Điện mặc hồng bào hiện ra, hàng lông mày trắng nhíu lại, 1 nhìn bọn Hỏa Thần, trầm giọng nói.
- Đúng vậy, hai người Tâm Liên muốn thắng cũng rất khó. l
Ánh mắt Ma La hoi tối lại, hắn ngẩng lên nhìn bầy trời xanh, nói:
- Mục tiêu chúng ta đợi vẫn chưa hiện thân. Nếu bị phát hiện Lôi Đình Tổ Phù là giả thì kế hoạch thất bại triệt để. Sau này muốn dụ chúng ta càng khó hơn.
- Giờ cũng chỉ đành hy vọng bọn Tâm Liên ngăn được Hỏa Thần thôi.
Đại trưởng lão thở dài.
Ma La gật đầu.
- Điện chù, Thanh Trĩ đại nhân bọn họ có đến không?
Trưởng lão hoi lo lắng hỏi. Không ai biết được dị ma sẽ xuất hiện ở đẳng cấp nào, nhưng với sức hấp dẫn của Lôi Đình Tổ Phù thì chắc không phải dị ma tầm thường. Đối phó với thứ dị ma đẳng cấp đố, dù là Viêm Thần Điện cũng có phần vất vả.
- Yên tâm, chỉ cần dị ma xuất hiện thì họ sẽ hiện thân.
Ma La bình thản nói:
- Đương nhiên, nếu kế hoạch của chúng ta thất bại thì Thanh Trĩ cũng không xuất hiện.
Đại trưởng lão gật đầu, lão hiểu rằng bọn dị ma sẽ rất chú y đến cường giả đỉnh cấp như Thanh Trĩ, chỉ cần xuất hiện một cái là có thể bị nhằm vào ngay.
- Quan trọng nhất lúc này là phải thực hiện đúng kế hoạch. Chỉ cần không đổ Lôi Đình Tổ Phù rơi vào tay hai người bọn Hỏa Thần thì kẻ dừng dầu dị ma sẽ ra tay.
Ma La hít sầu một hơi, ánh mắt đang nhìn Vô Lượng Kính chuyển sang thân ảnh gầy gò trên đỉnh núi, nắm đấm siết lại.
- Lâm Động, nếu đến Tâm Liên cũng thất bại thì có lẽ...đành phải dựa vào ngươi thôi...
- Hy vọng sẽ khó đến mức đó, bọn Tâm Liên cũng rất mạnh...
Mười đỉnh núi hùng vĩ chọc thủng tầng mây, mười đạo thân ảnh đứng trên đó nhìn xuống, dường như cả thế giới trong Vô Lượng Kính đều nằm dưới chân.
ở trung tâm mười ngọn núi là đỉnh núi chính của Vô Lượng Sơn. Trên đó lôi quang lấp lánh phát ra tiếng sấm sét trầm đục đáng sợ.
Mười người trên đỉnh núi đều nhìn về ngọn núi chính với ánh mặt rực lửa, Lôi Đình Tổ Phù gần ngay trước mắt rồi.
- Hà hà, được giao đấu với cường giả trẻ tuổi của Loạn Ma Hải ở đây, thật vinh hạnh!
Hỏa Thần thu lại ánh mắt nhìn sang những người xung quanh, mỉm cười khiêm tốn.
Lâm Động, Đường Tâm Liên, Châu Trạch đều bàng quan, thực lực của Hỏa Thần mạnh đến khủng bố, hành động đó lại khiến người ta lạnh gáy.
Những người không biết lai lịch của Hỏa Thần đều liếc mắt nhìn hắn rồi nhếch mép. Tuy biết những người đến được đây tuyệt đối không tầm thường, nhưng thái độ nhu vậy khiến họ thấy coi thường.
- Ta đã mong có Lôi Đình Tổ Phù tù rất lâu, mong mọi người có thể hiểu cho tầm nguyện đó của ta.
Hỏa Thần mim cười, rồi hắn bay thẳng lên đỉnh núi chính.
- Hừ, đâu ra cái thú không có mắt ấy! Lôi Đình Tổ Phù không đến lượt ngươi!
Đúng lúc ấy, một tiếng cười nhạt vang lên, một nam tử lạ mặt bay lên, nguyên lực bùng phát, xung quanh còn có tử khí bao bọc, người nay cũng là cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành rồi...
- Ha ha.
Hỏa Thần nhìn người đó, khóe miệng nhếch thêm lên, hắn không hề tránh né mà để cho nguyên lục đánh lên người. Kình phong cuồng bạo bùng phát, nhưng thân thể hắn không hề bị sơ sẩy gì.
> - Cái gì?
Người kia thấy vậy mặt biến sắc, lúc này mới thấy không hay. Thế nhưng khi hắn vừa định rút lui thì không gian phía trước mặt biến dạng, Hỏa Thần hiện ra.
- Xem ra vị bằng hữu đây có ý kiến với ta. Nếu vậy tì...
Hỏa Thần cười:
- Ngươi đi chết đi!
Hắc quang bắn ra từ đầu ngón tay Hỏa Thần, rồi bàn tay xuyên qua không gian, ánh mắt lóc sự hung tàn, tóm chặt lấy đỉnh đầu nam tử kia.
Bùm!
Đầu nam tử đó lập tức nổ tung, máu tươi cùng dịch não bắn tung tóe, rồi một dạo kim quang từ trong cơ thể bay ra.
- Hồ hồ, muốn chạy sao?
Hỏa Thần cười, hắn há mồm ra, hắc quang dâng trào, hấp lực bùng phát thôn gọn dạo Nguyên Thần kia vào cơ thể.
Một tiếng kêu thảm thiết vọng ra từ kẽ răng Hỏa Thần khiến không gian trở nên lạnh ngắt.
- Cái gì?
Những cường giả khác nhìn thấy vậy sắc mặt đều kịch biến, ánh mắt đầy kinh hãi, một cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành mà vếu ớt như vậy trước Hỏa Thần? Hắn ta rốt cuộc là thần thánh phương nào?
- Còn ai có ý kiến nữa?
Hỏa Thần liếm môi, động tác ấy khiến mọi người lạnh tóc gáy, còn hắn thì nheo mắt cười.
Không ai lên tiếng.
-Hề.
Hỏa Thần cười, ánh mắt đầy châm chọc.
Ánh mắt Lâm Động sắc như đao, tay nắm chặt Lôi Đế Quyền Trượng, nhưng khi hắn bước ra một bước thì từ trên đỉnh núi phía xa một thân ảnh đỏ rực đem theo sát ý lạnh băng lao vút tới.
Cây Phượng Hoàng Thương giơ lên chỉ thẳng vào Hỏa Thần. Hai mắt Đường Tâm Liên lạnh như bằng, nguyên lực cường hãn tụ lại quanh người.
- Đây là địa bàn của Viêm Thần Điện, người của Nguyên Môn, cút!