Giọng nói bình thản của Lâm Động vang vọng khắp bầu trời khiến sắc mặt của hai đại thống lĩnh Huyết Long Điện tối sầm lại.
- Ha ha, đúng là có khí phách. Ngươi có biết ngươi nói vậy có nghĩa là gì không?
Một nam tử nhìn Lâm Động cười khảy.
- Đừng tưởng ngươi đánh bại Từ Chung là có tư cách ngông nghênh ở Thú Chiến Vực này!
Tên còn lại cũng lên tiếng với vẻ châm chọc.
Lâm Động cười nhạt, mười ngón tay đan vào nhau, bình tĩnh nhìn hai kẻ trước mặt:
- Ta biết rõ mình đang nói gì. Các ngươi có ý kiến thì cứ bẩm báo lại với Thiên Long Yêu Soái là được. Hắn muốn tiếp tục làm lão đại, ta không phản đối. Nhưng muốn lấy được gì của Lôi Uyên Sơn ta thì e là không dễ nói chuyện đâu.
Lâm Động không muốn tham gia những cuộc tranh giành, nhưng với tính cách của hắn sao có thể để Huyết Long Điện đè đầu cưỡi cổ? Huống hồ nếu có được một món thần vật, Lôi Uyên Sơn sẽ tăng mạnh chiến đấu lực, sao hắn có thể giao nộp?
- Khẩu khí lớn thật!
Hai đại thống lĩnh kia đều giận dữ quát lên, ánh mắt lạnh băng nói:
- Nhưng không biết rốt cuộc ngươi có quyền quyết định việc này không? Đến lúc đó e là ngươi chịu không nổi nộ hỏa của Huyết Long Điện ta.
Dứt lời, chúng nhìn sang mấy người Trần Thông. Họ biết rõ mối quan hệ giữa Lâm Động và Tiểu Viêm, Lâm Động muốn là gì chắc chắn Tiểu Viêm sẽ không phản đối. Hơn nữa tuy không dám nói gì nhưng họ cũng bất mãn với thái độ của Huyết Long Điện. Họ đã được chứng kiến không ít kỳ tích từ Lâm Động, họ biết hắn dù làm gì cũng có tính toán của mình, hắn đã dám nói những lời đó thì chắc hẳn có khả năng chống lại Huyết Long Điện.
- Xem ra Lôi Uyên Sơn ngươi cũng có danh tiếng không nhỏ. Nhưng hôm nay bọn ta đã đến thì không định về tay không. Tân Yêu Soái bế quan thì ta đưa ngươi về Huyết Long Điện trước, đợi hắn xuất quan rồi đến nhận người.
Hai đại thống lĩnh thấy phản ứng của bọn Trần Thông như vậy, sắc mặt hoàn toàn lạnh băng, nhìn Lâm Động với ánh mắt đầy sát ý.
Uỳnh!
Chúng vừa dứt lời thì nguyên lực bùng phát, áp lực nặng nề bao trùm cả Lôi Uyên Sơn.
- Hai vị, đây là Lôi Uyên Sơn, không đến lượt các vị làm càn!
Trần Thông thấy thế thì đại nộ vung tay lên, lập tức có vô số quang ảnh bay tới nhìn hai kẻ kia đầy cảnh giác.
- Hừ!
Thế nhưng hai kẻ kia bỏ ngoài tay, chúng nhìn Lâm Động, biến thành hai đạo hắc quang lao vút tới Lâm Động.
Lâm Động nhìn hai thân ảnh đang lao tới, bàn tay hơi giơ lên chặn mấy người Trần Thông định đến giúp, ánh mắt vẫn nhìn chăm chăm về phía trước.
Xoẹt!
Hai thân ảnh gần như ngay lập tức xuất hiện phía trước Lâm Động, hắc quang tựa những chiếc gai nhọn rạch tan không gian, đem theo cảm giác lạnh thấu xương, bay tới.
Keng!
Hai đạo hắc quang nhằm hẳng vào cổ họng Lâm Động, nhưng khi còn cách cổ Lâm Động nửa thốn thì đột nhiên đông cứng.
Bốn ngón tay thon dài không biết thò ra từ bao giờ, kẹp chặt lấy hắc ảnnh chắc như thép vậy. Trên những ngón tay đó dường như có mọc vậy xanh khiến hắc quang mạnh mẽ đến mức có thể xé tan một cường giả Tử Huyền Cảnh đại thành không tạo ra được chút thương tổn nào.
- Chút bản lĩnh này mà cũng học đòi người ta tìm đến tận nơi ra oai? Thế có phải quá tự tin rồi không?
Lâm Động ngẩng lên nhìn hai kẻ kia sắc mặt có phần thay đổi, cười nhạt.
Mấy người Trần Thông tiến lại gần thấy Lâm Động dùng bốn ngón tay là chặn được công thế của hai kẻ kia, tất cả đều chấn kinh.
- Ngươi!
Thần sắc hai kẻ kia cũng có phần nặng nề. Chắc chắn chúng rất ít khi nhìn thấy có người dùng tay không mà đỡ được chiêu của chúng, huống hồ người thanh niên này lại chỉ là Tử Huyền Cảnh tiểu thành.
- Xem ra, kẻ giết Từ Chung trong tin đồn không phải tân Yêu Soái mà là một con người. Tin đồn quả nhiên không sai.
Hai đại thống lĩnh trầm giọng nói, lúc này chúng mới cảm nhận được người chẳng có gì đặc biệt trước măt mới là quỷ dữ thật sự.
- Có điều, bọn ta cũng không dễ đuổi như ngươi nghĩ đâu.
Nguyên lực bỗng nhiên bùng phát, rồi chúng nhanh chóng phình to ra, vô số lớp vảy sắc nhọn mọc ra.
Chỉ trong thời gian ngắn mà hai tên đại thống lĩnh đã biến thành dạng nửa người nửa thằn lằn. Phía sau chúng thậm chí có gai sừng, nhìn từ xa đúng là thứ vũ khí giết người máu lạnh.
- Lâm Động đại nhân cẩn thận, chúng đều là Ma Dịch tộc, trong cơ thể có một chút huyết mạch của Long tộc, vô cùng hung hãn.
Mấy người Trần Thông thấy vậy vội vàng nhắc nhở.
Hung quang hùng hồn cuộn trào từ trong cơ thể hai kẻ đó, chúng nhìn Lâm Động hung tàn, móng vuốt được bao bọc quanh bởi nguyên lực xuyên thủng hư không tấn công thẳng xuống đầu Lâm Động.
- Thằn lằn sao?
Lâm Động nhướn mày, nhưng không hề né tránh., Thanh quang cuồn cuộn trên hai nắm đấm, những lớp vảy xanh cũng xuất hiện, chỉ là thứ vảy này dường uy nghiêm hơn thứ vảy trên người hai kẻ kia.
Keng!
Tia lửa bắn tóe, một vòng sóng dao động có thể nhìn thấy bằng mắt thường lan tỏa, ngay không gian cũng bị luồng năng lượng đó làm cho méo mó.
- Nhục thể mạnh thật!
Hai đại thống lĩnh Huyết Long Điện bị đánh lui mấy bước rồi nhìn hai nắm đấm của Lâm Động đầy chấn động. Chúng cảm nhận được một luồng năng lượng khiến chúng cảm thấy bị áp lực từ Lâm Động.
- Cho các ngươi biết thế nào là sức mạnh thật sự của rồng.
Lâm Động cười, thanh quang tụ lại thành thanh long trong mắt, quanh người hắn bỗng bùng phát thanh quang, vô số con thanh long hiện rồi chui vào người hắn.
Thân thẻ Lâm Động nhanh chóng phình to, vảy xanh hiện lên, cả bàn tay bàn chân đều biến thành chân rồng, tỏa ra một luồng sức mạnh đáng sợ.
- Trạng thái bán long sao?
Hai đại thống lĩnh thấy Lâm Động biến đổi như vậy sắc mặt đều thay đổi, chúng cảm nhận được một thứ áp lực thậm chí còn mạnh hơn của Thiên Long Yêu Soái.
Đó không phải vì thực lực Lâm Động mạnh hơn Thiên Lông Yêu Soái mà là vì áp ;ực từ hắn thuần túy hơn của Thiên Long Yêu Soái.
Xoẹt!
Thế nhưng Lâm Động không cho chúng nhiều thời gian để chấn kinh, hắn cười lạnh lùng rồi cơ thể rung lên.
- Mau rút lui!
Hai kẻ đó vội vàng cùng rút lui.
- Quá muộn rồi!
Thế nhưng lúc đó từ đằng sau bỗng có tiếng cười vang lên, chúng kinh hãi khi nhìn thấy hai đạo long quyền khổng lồ cùng tiếng long ngâm ập tới.
Bốp!
Nhưng chúng cũng không phải hạng vừa, ngay lập tức quay người, đan chéo tay trước ngực, nguyên lực bùng phát.
- Thiết Tích Bích!
Không gian phía trước chúng như đông cứng, nguyên lực biến thành một bức tường với vô số đường hoa văn kỳ dị.
Ánh mắt Lâm Động lạnh băng, trên hai cánh tay hiện lên lôi quang rồi dần chui vào long quyền.
Rầm!
Cuối cùng Lâm Động vẫn đấm lên tầng phòng ngự kia.
Rắc!
Bức tường vững chắc tựa thép kia nhanh chóng nứt ra, rồi nổ tung trước ánh mắt kinh hãi của hai đại thống lĩnh.
Hai thân ảnh bay ngược về sau, thân thể găm thẳng vào một ngọn núi/
Vẻ mặt Lâm Động lạnh băng băng, hiển nhiên hắn không có ý nương tay. Hắn nắm tay lại, một cây trường mâu với lôi quang tụ lại ở ngọn mâu hiện ra.
- Các ngươi muốn câu trả lời thì ta sẽ cho.
Ánh mắt Lâm Động lóe hàn quang, trường mâu đem theo sức phá hoại kinh người bắn thẳng về phía vách núi.
Thế nhưng khi trường mâu sắp xuyên qua thân thể hai đại thống lonhx thì đột nhiên một bàn tay đỏ rực tóm lấy và bóp nát trường mâu.
- Tiểu tử, ngươi thật to gan, dám hạ sát thủ với người của Huyết Long Điện?
Đồng thời lúc đó một tiếng quát phẫn nộ vang lên.
- Thiên Long Yêu Soái!
Bọn Trần Thông nghe thế thì sắc mặt tái nhợt, Lâm Động cũng nheo mắt lại.