Lâm Động như một cọc gỗ đứng sững trong phòng! Song hỉ đột nhiên lâm môn làm cho trái tim hắn như một cái trống đập thình thịch, tuy rằng hắn hiểu hai thứ này sớm muộn gì cũng tới, nhưng không ngờ nó lại đồng thời tới một lúc.
Tinh Thần Lực đột phá dễ hơn nhiều so với ngưng tụ Nguyên Đan, dù sao trong khoảng thời gian này Lâm Động cũng điên cuồng tu luyện, vốn cái khe trên Bản Mệnh Linh Phù đã nứt tới cực hạn, chỉ còn lại một tia Tinh thần lực ngoan cố quấn lấy mà thôi.
Mà hôm nay, Lâm Động vừa tiến vào Nguyên Đan cảnh, Nguyên Lực đột nhiên tăng trưởng mạnh mẽ, chính nó đã làm cho cái dây quấn cuối cùng ở Bản Mệnh Linh Phù đứt gãy.
"Phù. . ."
Bên trong gian phòng, Lâm Động ngẩn ngơ một lát, sau đó phục hồi tinh thần, từ nay về sau hắn đã có thể cùng những cường giả chân chính giao đấu, với thực lực Tiểu Nguyên Đan Cảnh của hắn, cộng thêm với Nhị ấn Phù sư, chiến lực của cả hai chắc chắn sẽ không kém hơn cường giả Nguyên Đan Cảnh Tiểu Viên Mãn, điển hình là Ngụy Thông!
Hiện giờ hắn đã không còn sợ Ngụy Thông, không còn sợ Huyết Y Môn!
"Chỉ còn mấy ngày nữa, Ngụy Thông, ngươi cứ rửa cổ mà chờ!"
Trong phòng, Lâm Động tự nói một mình, trong mắt hắn có hàn mang sắc bén như đao phong.
Nguyên Lực và Tinh Thần Lực đồng thời đột phá làm cho Lâm Động không phải đóng cửa khổ tu nữa, kỳ hạn hai tháng cũng chỉ còn lại có vài ngày, hắn tu luyện lâu như vậy cũng nên thư giãn một chút.
Lâm Động ra khỏi khách điếm đi dạo trong Viêm Thành, hắn ngạc nhiên phát hiện, không phải ai tuyên truyền gì mà trường sinh tử đấu của hắn và Ngụy Thông đang được bàn tán một cách sôi nổi, trong khách điếm tửu lâu, nơi nào cũng nói về chuyện này.
"Hắc, Huyết Y Môn đang tưởng rằng đây là một cơ hội quảng cáo."
Nhận thấy loại tình huống này, Lâm Động không khỏi cười nhạt, chuyện này ngoài Huyết Y Môn thì còn ai làm?
Ngụy Thông tuyên truyền như vậy là vì hắn chắc thắng, một khi thắng trận, danh tiếng của Huyết Y Môn cũng đề cao không ít.
Đối với suy nghĩ của Ngụy Thông, Lâm Động âm thầm cười nhạt, xoay người đi tới Vạn Kim Thương Hội.
"Lâm Động tiểu đệ, ngươi đã nửa tháng không tới đây rồi, nếu như không phải ngươi trả xong nợ nần, ta còn tưởng ngươi xù nợ rồi chứ."
Đổng Tố đang ở trong thư phòng nhìn thấy thiếu niên đi vào, không khỏi cười, trêu đùa.
"Sinh tử đấu sắp tới rồi, đương nhiên phải liều mạng tu luyện."
Lâm Động cười cười, nói.
Nghe thấy chuyện sinh tử đấu, nụ cười trên mặt Đổng Tố không còn tươi tắn như trước, hai mi cau lại, nói:
"Gần đây trong Viêm Thành ở đâu cũng bàn chuyện này, chúng ta đã âm thầm điều tra, Huyết Y Môn có Huyết Lang Bang trợ giúp, xem ra việc bại trận trong trường tranh đoạt Đan Tiên Trì đã làm họ hận ngươi rồi."
"Lại là Huyết Lang Bang?"
Lâm Động sắc mặt khẽ biến, hắn không ngờ tới, Nhạc Sơn nhìn thì thô cuồng, nhưng lại là một người âm độc.
"Huyết Lang Bang đã từng điều tra nội tình của ngươi, chắc cũng biết ngươi là người của Lâm gia, nhưng mà ngươi không cần quá lo lắng, Vạn Kim Thương Hội chúng ta đã gửi tín hàm cảnh cáo bọn họ, Nhạc Sơn kia không dám ra tay với Lâm gia đâu."
Đổng Tố nhẹ giọng nói.
Nghe vậy, ánh mắt Lâm Động tối lại, nói:
"Đa tạ Tố tỷ."
"Ngươi là Cung Phụng của Vạn Kim Thương Hội chúng ta, hơn nữa ta lại đang muốn lôi kéo, cho nên đương nhiên phải biểu hiện thành ý, tỷ tỷ đây chuyên đầu tư lâu dài, vạn nhất sau này thực lực của Lâm Động tiểu đệ tiến triển nhanh, lúc đó đừng quên Vạn Kim Thương Hội chúng ta là được."
Đổng Tố cười dài nói.
"Tố tỷ yên tâm, ngày sau nếu như cần trợ giúp, Lâm Động nhất định sẽ dốc toàn lực."
Lâm Động thành khẩn nói, mặc kệ Vạn Kim Thương Hội có coi trọng tiềm lực của hắn hay không, chỉ cần họ tận tình giúp mình, Lâm Động đã có hảo cảm rồi.
Đổng Tố mỉm cười, đôi mắt đẹp đảo qua trên người Lâm Động một vòng, đột nhiên ngẩn ra, cả kinh nói:
"Ngươi đã tiến vào Nguyên Đan cảnh?"
Đổng Tố dù sao cũng cường giả Nguyên Đan Cảnh Tiểu Viên Mãn, luôn nhạy cảm với ba động Nguyên Lực, ba động của Lâm Động hiện giờ mạnh hơn trước mấy lần!
"Đúng, mới đột phá trong hôm nay.”
Lâm Động gật đầu cười.
"Chà chà, xem ra Vạn Kim Thương Hội chúng ta đầu tư đúng chỗ rồi."
Đổng Tố tấm tắc nói, nàng nhớ lại, khi mới gặp Lâm Động, người này mới có thực lực Thiên Nguyên cảnh trung kỳ, nhưng mà chưa tới hai tháng, hắn đã đột phá tiến vào cảnh giới Nguyên Đan cảnh, tốc độ này khiến cho trái tim nàng đập thình thịch, ánh mắt của nàng lần này đúng là chuẩn xác.
"Lấy thực lực Tiểu Nguyên Đan Cảnh của ngươi, cộng thêm với Tinh thần lực mạnh tương đương nhị ấn Phù sư, chắc là có thể đánh với Ngụy Thông một trận rồi, nhưng mà vẫn phải cẩn thận."
Đổng Tố nhắc nhở, đều là cường giả Nguyên Đan Cảnh Tiểu Viên Mãn, nàng đương nhiên hiểu rõ chiến lực của Ngụy Thông.
"Cám ơn."
Lâm Động gật đầu, đương nhiên sẽ không phạm lỗi khinh địch.
"Tố tổng quản, lần trước ngài căn dặn quan tâm một số người, hiện giờ họ đã tới rồi. . ."
Trong khi Lâm Động và Đổng Tố trò chuyện, một gã thị nữ đột nhiên bước nhanh vào, nói một cách cung kính.
"A?"
Nghe vậy, Đổng Tố giật mình, đảo mắt nhìn Lâm Động, thản nhiên cười nói:
"Lâm Động tiểu đệ, ngươi cũng nên tới gặp bọn họ một chút."
"Ai?"
Lâm Động sửng sốt, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt cười cười của Đổng Tố, hắn đã đoán ra điều gì đó:
"Là phụ thân ta?"
"Đúng."
Đổng Tố nhẹ gật đầu cười.
Trong một gian phòng khách của Vạn Kim Thương Hội, đám người Lâm Chấn Thiên, Lâm Khiếu, Lâm Khẳng đang ngồi, bên cạnh hắn còn một vị quản sự trung niên, đang dùng vẻ mặt tươi cười nói chuyện.
Đối với loại chuyện này, đám người Lâm Chấn Thiên đám đương nhiên là phải ngạc nhiên, trước kia bán Dương Nguyên Thạch, vị quản sự này luôn làm khó dễ, thái độ lãnh đạm, mà đối với việc này đám người Lâm Chấn Thiên cũng chẳng biết làm sao, dù sao người ta cũng là Vạn Kim Thương Hội, là một trong ba thế lực đứng đầu ở Viêm Thành, có ngạo khí cũng là điều dễ hiểu.
Thừa dịp vị quản sự kia quay người căn dặn thị nữ, Lâm Khẳng lặng lẽ dò xét, thấp giọng nói:
"Dường như có chút kỳ lạ."
Lâm gia bọn họ chỉ là một thế lực bình thường trong mắt Vạn Kim Thương Hội, đâu có lý do gì khiến cho vị quản sự này nhiệt tình đối đãi như vậy? Chuyện khác thường tất có nguyên nhân, điều này khiến cho đám người Lâm Chấn Thiên cảnh giác.
Lâm Chấn Thiên gật đầu, đang định nói thì từ bên cửa hông có tiếng bước chân truyền tới.
Cửa phòng bị đẩy ra, một vị mỹ nhân ưu nhã đi vào, quản sự đang ngồi thấy vậy thì vội vàng khom người đón chào.
"Đây chính là tổng quản sự của Vạn Kim Thương Hội."
Ở nhìn thấy Đổng Tố xuất hiện, trong lòng mấy người Lâm Chấn Thiên run lên, đối với vị đại nhân vật của Vạn Kim Thương Hội này, bọn họ đương nhiên là đã nghe nói qua, nhưng bọn họ lại càng thêm nghi hoặc, người này có chuyện gì mà cần phải nói chuyện với họ?
"Gia gia, phụ thân!"
Giữa lúc đám người Lâm Chấn Thiên đang nghi hoặc, có một thanh âm quen thuộc từ phía sau Đổng Tố truyền đến, Lâm Động đang vội vàng bước tới.
"Động nhi? !"
Nhìn thấy Lâm Động, đám người Lâm Chấn Thiên kinh ngạc.
"Ha hả, tham kiến Lâm lão gia tử, Lâm gia có nhân vật thiên tài như Lâm Động tiểu đệ, đúng là có tài phú bằng trời."
Đổng Tố dáng người thướt tha tiến lên hai bước, hướng về phía Lâm Chấn thi lễ một cái, mỉm cười nói.
Lâm Chấn Thiên vội vã đáp lễ, hắn tuổi tác tuy rằng so lớn rất nhiều với Đổng Tố, nhưng mà con người luôn luận thực lực và địa vị, hắn dám khinh thường.
"Động nhi, tại sao con ở chỗ này?"
Lâm Khiếu cũng vui mừng, từ khi Lâm Động một mình tới Viêm Thành, hắn vẫn lo lắng không nguôi.
"Con làm chức Cung Phụng trong Vạn Kim Thương Hội."
Lâm Động nói.
"A "
Nghe vậy, đám người Lâm Chấn Thiên hơi chấn động, Cung Phụng của Vạn Kim Thương Hội đâu phải ai cũng có thể làm, hóa ra mọi chuyện đều có quan hệ với Lâm Động.
"Chuyện của Lâm gia tương đối ổn thỏa, lần này tới Viêm Thành ta cũng đang muốn gặp con một chút."
Lâm Khiếu nhìn đứa con đã lâu không gặp của mình, hình như nó trưởng thành hơn rất nhiều.
"Kỳ sinh tử đấu chỉ còn bốn ngày nữa. . . Nếu như con chưa chuẩn bị tốt thì đừng ra."
Lâm Khiếu nói một câu rất nhỏ, chỉ đủ cho Lâm Động nghe.
Nhìn sắc mặt nghiêm túc của Lâm Khiếu, trong lòng Lâm Động cảm thấy ấm áp, khẽ gật đầu, hắn nói một câu nhỏ nhưng tràn ngập tự tin!
"Phụ thân, yên tâm, con đã nắm chắc."