Vũ Động Càn Khôn

Chương 1254

Lâm Động sững người nhìn Hắc Đồng lão nhân bên trong quầng sáng, đương nhiên hắn nhận ra lão, năm đó hắn có được Thôn Phệ Tổ Phù từ tay lão, mà lão cũng chính là người nắm giữ Thôn Phệ Tổ Phù trước đây.

- Tiền bối.

Lâm Động quét mắt, chỉ thấy bên trong quầng sáng là một thân ảnh đang ngồi, trong lòng lập tức hiểu, đây chính là ý chí còn lại của vô số những cường giả Đại Hoang Tông dù người chết đạo vong thì họ vẫn cố chấp muốn bảo vệ tông phái của mình.

- Ngươi là lão quỷ!

Cửu Vương Điện cũng nhìn thấy, sắc mặt lập tức thay đổi, oán độc nhìn Hắc Đồng lão nhân:

- Ngươi phong ấn bản điện hàng nghìn năm, tưởng rằng như vậy sẽ giết được ta sao?

- Ha ha, nhưng ngươi hãy xem bản điện vẫn còn sống còn ngươi thì thành tro tàn. Giữa chúng ta ai thắng?

Hắc Đồng lão nhân nhìn Cửu Vương Điện đang cười điên cuồng, gương mặt già nua hiện nụ cười, đứng dậy rồi chầm chậm cúi người với Lâm Động.

Vô số quanh ảnh xung quanh cũng cúi người hành lễ.

- Ta nguyện cùng ngươi trừ mua.

Giọng nói cổ xưa từ trên trời vọng xuống, thân thể họ bùng phát ánh sáng vạn trượng, lan tỏa một thứ năng lượng Luân Hồi cường đại đến cực đoan.

Trong đôi mắt đen sâu thẳm của Lâm Động cũng có lưu quang, hắc tiễn hơi rung lên, sức mạnh Luân Hồi khiến thân tiễn tỏa sáng.

Một thứ năng lượng đáng sợ khó lòng hình dung dần lan tỏa cuối cùng khiến không gian cũng như rung chuyển.

Lâm Động cũng động dung vì sự thay đổi của hắc tiễn. Hắn có thể cảm nhận thấy thân tiễn được vô số cường giả kia truyền cho ý niệm. Thứ ý niệm ấy thuần túy đến cực điểm, họ muốn giết Cửu Vương Điện, kẻ đã hủy diệt tông phái của họ…

- Không ngờ sau nghìn năm mà ý chí vẫn mãnh liệt như vậy.

Lâm Động cảm thán, hàn quang dần tụ lại trong mắt, hắc tiễn khóa chặt lấ Cửu Vương Điện sắc mặt đang dần biến đổi.

- Tiền bối, năm đó ta nhận được ân tình truyền phù của người, hôm nay sẽ báo thù cho Đại Hoang Tông!

Vẻ mặt Lâm Động ngày một lành lùng, không gian rung động, một luồng sức mạnh thần bí bùng nổ bọc lấy hắc tiễn. Thứ màu sắc hỗn độn ấy lập tức khiến sức mạnh luân hồi trên tiễn thu về.

Một mũi tên bình thường như bao mũi tên khác.

Thế nhưng bị mũi tên đó chĩa thẳng vào, thân thể Cửu Vương Điện khẽ run lên, trong mắt cũng hiện lên sự sợ hãi hiếm thấy.

Lúc này hắn thật sự đã cảm nhận được mùi vị của sự tử vong.

Cảm giác ấy thậm chí hắn không thấy khi đối mặt với Hắc Đồng lão nhân trước đây.

- Tiểu tử, ngươi thật sự muốn liều với ta sao? Tại sao chúng ta mỗi bên không nhường một bước?

Cửu Vương Điện gầm lên.

Lâm Động lạnh lùng nhìn hắn, miệng khẽ động, hai chữ lạnh băng rõ ràng thốt ra:

- Ngu xuẩn!

Cửu Vương Điện khựng người, vẻ mặt trở nên hung hăng:

- Tiểu tử ngươi rượu mừng không uống lại muốn uống rượu phạt! Ngươi tưởng như vậy sẽ giết được ta sao? Không biết trời cao đất dày!

Chỉ thấy ma khí bùng nổ từ trong cơ thể hắn, Ma Hoàng Giáp cũng như động kịch liệt, vô số đạo phù văn hiện lên Ma Hoàng Giáp, thân thể Cửu Vương Điện phình to, chỉ trong mấy giây đã biến thành cự ma, ma khí che khuất nhật nguyệt.

Lâm Động thấy thế, ánh mắt càng thêm sắc lạnh, tay giữ cung tiễn run lên, máu tươi chảy ra nhỏ xuống dây cung.

Không gian phía trước mũi tên cũng dần vỡ vụn.

Tên chưa bắn ra nhưng dường như trời đất cũng không chịu nổi áp lực khủng bố ấy.

- Đi đi!

Lâm Động lẩm nhẩm, cuối cùng ngón tay giữ chặt dây cung đã thả ra.

Vút!

Mũi hắc tiễn xuyên qua không gian, gần như chỉ trong nháy mắt đã đến phía trước Cửu Vương Điện.

Grào!

Cửu Vương Điện gầm lên, ma khí cuộn trào biến thành vô số cánh cửa ma khí phía trước hắn.

Uỳnh uỳnh uỳnh

Thế nhưng tầng phong ngự đó đứng trước tia hắc quang kia dễ dàng bị phá vỡ, chỉ nháy mặt ma khí đã tiêu tan, nhưng Cửu Vương Điện không kịp phản ứng thì mũi hắc tiễn đã cắm vào người hắn.

Keng!

Dường như có âm thanh lanh lảnh vang lên, Ma Hoàng Giáp vỡ ra thành nhiều vết rạn, hắc tiễn không chút nương tình phá vỡ Ma Hoàng Giáp và xuyên qua thân thể Cửu Vương Điện.

Bùm!

Cửu Vương Điện bay ngược ra sau vạn trượng, Ma Hoàng Giáp trên người không ngừng vỡ vụn, tiếng kêu thảm thiết đầy sự khó tin vang ra từ miệng hắn.

Cuối cùng Cửu Vương Điện rơi xuống điện, toàn thân đầy máu đen, cúi đầu nhìn Ma Hoàng Giáp vỡ tan, gương mặt vẫn đầy sự không thể tin nổi.

Năm đó Hắc Đồng lão nhân dùng toàn lực cũng không thể, vậy mà Lâm Động đã một tiễn phá vỡ Ma Hoàng Giáp!

Ma Hoàng Giáp được Hoàng chí cao vô thượng ban cho lại bị phá vỡ?

- Sao có thể như vậy?

Cửu Vương Điện lầm bầm, ánh mắt hắn bỗng trở nên hung hăng, nhưng thân thể vừa khẽ động thì gầm lên đau đỡn, chỉ thấy từ trong cơ thể bắn ra vô số tia sáng.

Bùm bùm bùm!

Cùng lúc đó trong cơ thể hắn có tiếng sấm nổ, sắc mặt hắn càng ngày càng tái nhợt, khí tức nhanh chóng bị tiêu giảm.

Bùm!

Sau tiếng nổ cuối cùng, thân thể Cửu Vương Điện phát nổ, ma huyết bắn tứ tung khiến mặt đất đen ngòm.

Ma huyết thấm trên mặt đất, thấp thoáng có một đạo ma quang định chui xuống đất.

- Ta đã nói hôm nay nhất định phải giết ngươi!

Lâm Động lạnh lùng nói. Chỉ thấy hắn vung tay, bạch quang bắn ra biến thành một quầng sáng chụp lấy hắc quang.

Phụt phụt!

Bị bạch quang bao phủ, hắc quang lập tức bốc khói trắng, theo đó là những tiếng kêu thảm thiết.

Bạch quang dần thu về, chỉ thấy bên trong có một ma ảnh to cỡ bàn tay, gương mặt sợ hãi kia chính là Cửu Vương Điện, chỉ có điều hắn lúc này đã không còn uy phong và hung hăng như trước.

Lâm Động nhìn Cửu Vương Điện không khỏi cảm thán sinh mệnh lực của đám dị ma này. Dù bị công kích khủng bố như vậy mà vẫn sống sót. Đừng thấy Cửu Vương Điện lúc này đã bị trọng thương, thậm chí ma thể cũng bị hủy nhưng nếu hắn trốn thoát, e là trăm năm sau sẽ lại hồi phục.

Chẳng trách mà dù Bát Chủ Viễn Cổ năm xưa đối đầu với chúng cũng không thấy giết được bao nhiêu cao tầng của Ma Ngục, kẻ nào cũng sống dai như đỉa. Lúc này Cửu Vương Điện cuối cùng cũng rơi vào tay hắn, dù rằng là hắn dựa vào ý chí còn lại của vô số cường giả tiền bối Đại Hoang Tông.

- Giải quyết ngươi rồi chắc hẳn sau này cũng bớt được chút gánh nặng.

Lâm Động cười nhạt, rồi hắn đưa tay ra, trong lòng bàn tay hiện ra Lôi Đình Tổ Phù và Thôn Phệ Tổ Phù.

Hai đạo tổ phù, một trái một phải kẹp Cửu Vương Điện ở giữa.

- Dường như vẫn chưa đủ.

Lâm Động nghĩ rồi lại lấy ra Đại Hoang Vu Bi đặt phía trên, rồi Huyền Thiên Điện ở phía dưới.

- Ngươi…ngươi!

Cửu Vương Điện thấy thế sắc mặt kịch biến, bốn đại thần vật đều có tính khắc chế rất lớn với dị ma. Dù sinh mệnh lực có ngoan cường thế nào thì lúc này cũng thấy cực kỳ nguy hiểm.

Lâm Động không để tâm, tay nắm lại, Tổ Thạch cũng hiện ra rồi chui vào bạch quang.

Năm đại siêu cấp thần vật phát ra bạch quang nhàn nhạt rồi dần liên kết với nhau, bạch quang dần thu nhỏ lại.

- Á, không!!!

Bạch quang ngày một nhỏ lại, Cửu Vương Điện bên trong cũng nhỏ dần, tiếng kêu thảm thiết của hắn vọng ra, đối mặt với sức mạnh tịnh hóa của năm đại thần vật, dù thực lực của hắn có mạnh thế nào thì cũng chắc chắn chết!

Bạch quang dần nhỏ lại còn bằng hạt gạo, cuối cùng bùm một tiếng nổ tung.

Một luồng năng lượng khó lòng hình dùng lan tỏa, mặt đất phía dưới nổi lên con sống đất vạn trượng, cả không gian đổ nát đến cực điểm.

Lâm Động mở mắt, nhìn bạch quang đã tan đi, vẻ mặt tái nhợt cũng có chút thở phào. Cửu Vương Điện cuối cùng cũng đã bị tiêu diệt rồi.

- Thật không dễ dàng gì.

Lâm Động vung tay thu năm đại thần vật về, cao tầng của Ma Ngục đúng là rất khủng bố, dù trong trạng thái đó, muốn giết chúng cũng mất nhiều sức như vậy…

- Tiền bối, ma đã bị tiêu diệt, tâm nguyện của mọi người có lẽ cũng đã xong.

Lâm Động ngẩng lên nhìn những quang ảnh kia rồi nhìn Hắc Đồng lão nhân khẽ nói.

Trên bầu trời, tất cả ma ảnh đều cúi mình với Lâm Động, gương mặt Hắc Đồng lão nhân dường như hiện vẻ vui mừng.

- Đa tạ tiểu hữu, đại ân không thể báo đám, chỉ có thể biểu thị tâm ý.

Thân thể Hắc Đồng lão nhân và những người khác dần tan đi, rồi bỗng có vô số điểm sáng kỳ lạ hình thành sau đó bay về phía Lâm Động.

Lâm Động đưa tay ra chạm vào chúng, thân thể hơi run lên, ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa vui mừng:

- Đây là Luân Hồi cảm ngộ?
Bình Luận (0)
Comment