Vũ Động Càn Khôn

Chương 14 - Ngũ Đẳng Âm Sát Khí

Hiệu quả của dịch thể Thạch Phù đối với thương thế Lâm Khiếu, tốt hơn so với dự liệu của Lâm Động, ngắn ngủi không tới năm ngày thời gian, sắc mặt tái nhợt do bệnh tật tích lũy nhiều năm, nay đã từ từ biến mất, thay vào đó là một loại hơi thở tràn ngập sức sống, tiếp tục hiện diện trên cơ thể Lâm Khiếu.

Thương thế Lâm Khiếu từ từ khôi phục, tin tức này đã làm cho cả gia đình phấn chấn, dù sao Lâm Khiếu vẫn là trụ cột trong nhà, nếu hắn ngã xuống, cuộc sống của đám cô nhi quả phụ đúng là không tốt.

Mà bởi vì thương thế khôi phục, tâm bệnh tích tụ nhiều năm cũng biến mất, Lâm Khiếu vốn không tùy tiện nói cười, nay đã cười nhiều hơn, có thể nhận ra, trong lòng hắn đang rất kích động.

Đối với biến hóa của Lâm Khiếu, trong lòng Lâm Động cũng tràn đầy vui mừng, tu luyện cũng hăng hái hơn.

Trong khoảng thời gian này, dịch thể trong Thạch Trì … cũng dần dần mất đi, vì vậy Lâm Động đành mang dịch thể trong Thạch Phù nhỏ xuống, nhưng mà cũng may, một giọt dịch thể từ Thạch Phù, có thể để cho hắn hấp thu khoảng 10 ngày, lấy tốc độ ngưng tụ linh dịch của Thạch Phù, thì vẫn đáp ứng được.

Lâm Động tu luyện tiến bộ, là do có linh dịch Thạch Phù cộng với sự chăm chỉ của bản thân, mấy hôm nay, xương cốt của hắn càng lúc càng cảm nhận được sự đau nhức ngứa ngáy, cảm giác này giống như có vô số con kiến đang không ngừng gặm nhấm xương cốt của hắn vậy.

Cảm giác này thật là khó chịu, nhưng đối với Lâm Động mà nói, đây là tin tức cực tốt, bởi vì hắn hiểu được, chỉ khi nào tu luyện tới thể nội cốt cách mới xuất hiện tình huống này.

Nói cách khác, hắn tu luyện từ bên ngoài da, xâm nhập vào trong xương cốt, đợi khi cảm giác đau ngứa này lên tới đỉnh điểm, thì xương cốt của hắn sẽ được cường hóa, lúc đó hắn chân chính bước chân vào Tầng 5 Thối Thể.

Đương nhiên, loại cường hóa này cần thời gian không ngắn, mặc dù Lâm Động có linh dịch Thạch Phù phụ trợ, nhưng không có thời gian một tháng, cũng không thể hoàn thành bước này được.

Thời gian không ngắn, đương nhiên Lâm Động có thể cảm nhận được sự đau ngứa càng lúc càng tăng, điều này khiến cho hắn tu luyện càng thêm điên cuồng, Thông Bối Quyền thi triển càng lúc càng thuần thục.

Thông Bối Quyền 9 âm, trải qua vô số lần rèn luyện, cộng thêm sự chỉ dạy hoàn mỹ của quanh ảnh kia, đã miễn cưỡng có thể đạt đến trình độ lô hỏa thuần thanh, coi như là hạ bút thành văn, hơi có khí thế bất phàm.

Với thanh âm thứ 10, trong những ngày qua tìm hiểu, Lâm Động lĩnh ngộ càng lúc càng sâu, đôi lúc tu luyện đã mơ hồ phát ra thanh âm, tuy nói không rõ ràng như quang ảnh kia thi triển, nhưng đúng là đã có tiến bộ không nhỏ.

*

"Ba ba ba. . ."

Trong khoảng rừng trống trải, một đạo thân ảnh linh hoạt như khỉ, song chưởng xòe ra, thanh âm thanh thúy không ngừng vang lên trong rừng.

6 âm kết thúc, một bộ quyền pháp cũng hoàn tất.

“Tốt, không tệ”

Lâm Khiếu nhìn Lâm Động đang thu công, hài lòng gật đầu, có thể trong vòng một tháng thời gian, tu luyện Thông Bối Quyền phát ra 6 âm, tốc độ này đúng là không tệ.

“Hắc hắc”

Lâm Động cười hắc hắc, nhưng trong lòng thì âm thầm cười trộm, nếu như Lâm Khiếu biết được hắn có thể phát ra 9 âm, thậm chí 10 âm, thì … không biết có ngất luôn tại chỗ hay không?

“Phụ thân, gần đây khí sắc của người không tệ? Thương thế toàn bộ đã khỏi hẳn chưa?”

Lâm Động lau mồ hôi trên trán, cười nói.

“Ha hả, cũng gần như vậy.”

Đối với loại câu hỏi này, nếu như nửa tháng trước, Lâm Khiếu sắc mặt sẽ âm trầm xuống, nhưng hiện tại, hắn không tức giận chút nào, mà trên khuôn mặt lại nở nụ cười.

Nghe vậy, trong lòng Lâm Động cũng vui vẻ, nói:

“Phụ thân, vậy thì người có thể nhanh chóng khôi phục lại cảnh giới Thiên Nguyên như trước đây, đúng không?”

Lâm Khiếu trầm ngâm một chút, sau đó lắc lắc đầu, cười khổ nói:

“Nào có dễ dàng như vậy, thương thế mấy năm nay quá nặng, tuy nói gần đây chẳng biết vì sao lại nhanh chóng giảm bớt, nhưng dù sao nó cũng có một chút di chứng, về phần có thể bước vào Thiên Nguyên cảnh một lần nữa hay không, còn phải xem vận khí như thế nào đã.”

Nói thì nói vậy, nhưng Lâm Khiếu cũng có lòng tin không nhỏ, cho dù nói như thế nào, năm đó hắn cũng được coi là một nhân vật thiên tài trong Lâm Gia, cho dù mấy năm nay nửa bước cũng không tiến bộ, nhưng nguyên nhân là do thương thế, chỉ cần thương thế khỏi, điều gì cũng có thể…

Lâm Động gật gật đầu, Thiên Nguyên Cảnh đã được liệt vào hàng ngũ cao thủ của Thanh Dương trấn, muốn khôi phục lại như xưa, đúng là không phải chuyện cứ nói là được.

“Phụ thân, hai ngày trước con tìm được thứ này ở trong rừng, người xem đó là thứ gì?”

Ánh mắt Lâm Động đảo qua một vòng, đột nhiên từ trong lồng ngực lấy ra một hạt châu màu trắng cỡ bằng hạt đậu, sau đó đưa qua cho Lâm Khiếu.

Lâm Khiếu cũng không để ý, chỉ tiện tay nhận lấy, liếc mắt một cái, đình cười lắc đầu, chợt cảm giác được một cổ Âm Sát Khí tinh thuần từ trong hạt châu thẩm thấu ra, sắc mặt lập tức kịch biến.

"Ngũ đẳng Âm Sát Khí?"

Lâm Khiếu ngơ ngác nhìn hạt châu màu trắng ở trong lòng bàn tay, trong ánh mắt lập tức hiện lên vẻ khiếp sợ.

"Ngũ đẳng Âm Sát Khí?"

Lâm Động hiếu kỳ nói, nguyên nhân là sự khác nhau về cấp bậc, đồng thời bởi vì sự hiểu biết của hắn với Âm Sát khí cũng không nhiều.

“Thứ này từ đâu mà có được?”

Lâm Khiếu nhìn chằm chằm vào Lâm Động, thần sắc có chút kích động nói.

“Con nhặt được nó ở trong núi.”

Lâm Động thì thào nói, mặc dù hoàn toàn tin tưởng phụ thân, nhưng mà hắn luôn cảm giác được Thạch Phù này có chút bất phàm, nếu như để truyền ra ngoài một chút phong thanh, thì sẽ mang tới họa diệt môn, đây là chuyện không phải không thể xảy ra.

Nghe vậy, Lâm Khiếu ngẩn ra, chợt cười khổ gật gật đầu, bảo bối bực này, nếu có một số lượng nhiều hơn, vậy đúng là hy vọng quá mức xa vời.

“Phụ thân, Ngũ đẳng Âm Sát Khí là cái gì?”

Lâm Động hỏi.

“Trong thiên địa, Âm Sát Khí cùng với Dương Cương Khí được chia làm cửu đẳng, loại kém nhất là Nhất đẳng, cao nhất là Cửu đẳng. Mà cao thủ Địa Nguyên Cảnh hấp thu Âm Sát Khí trong thiên địa, nhiều lắm cũng chỉ là Nhị đẳng hoặc là Tam đẳng, ta trước đây cũng hấp thu Âm Sát Khí, chẳng qua chỉ đạt tới Tam đẳng mà thôi.”

Lâm Khiếu nhớ lại, nói.

“Âm châu mà con nhặt được bên trong có ẩn chứa Âm Sát Khí, dựa theo ta phán đoán, nó có thể đạt tới ngũ cấp, đối với cao thủ Địa Nguyên Cảnh mà nói, nó có lực hấp dẫn cực lớn.”

“Địa Nguyên Cảnh hấp thu Âm Sát Khí, Thiên Nguyên Cảnh hấp thu Dương Cương Khí, sau đó Âm Dương giao hòa, ngưng tụ thành Nguyên Đan.”

Lâm Khiếu liếm liếm miệng, nói tiếp:

“Con có lẽ không biết, đồng dạng là Nguyên Đan Cảnh, nhưng lại phân chia cao thấp, nếu phân chia một cách rõ ràng, thì được chia thành 9 loại, được gọi là Cửu tinh Nguyên Đan, Nhất tinh Nguyên Đan là kém nhất, về phần Cửu tinh Nguyên Đan …. Bản thân ta chưa từng nghe nói tới ở Đại Viêm vương triều có ai đạt tới cấp độ này, mà đương nhiên, có thể do bản thân ta cô lậu quả văn.”

“Mà Nguyên Đan có phẩm chất cao nhất, lại thể hiện trình độ khi con người ở Địa Nguyên Cấp, Thiên Nguyên cấp hấp thu Âm Sát khí hoặc Thiên Nguyên khí có phẩm chất gì, cho nên nói, Địa Nguyên Cảnh và Thiên Nguyên Cảnh đều là cơ sở để tiến vào Nguyên Đan cảnh.”

Lâm Động nghe xong mà âm thầm tặc lưỡi, không nghĩ tới Âm Sát Khí cùng Dương Cương Khí lại trọng yếu như vậy.

“Âm Châu này của con nếu mang nó đi ra ngoài … sợ rằng khiến không ít Địa Nguyên cảnh đỏ mắt, Ngũ đẳng Âm Sát Khí, hắc, thực là không dễ tìm.”

Lâm Khiếu nói.

“Hắc hắc, phụ thân vừa lúc cũng đang ở Địa Nguyên Cảnh, Âm Châu này đúng là thứ phụ thân đang cần.”

Lâm Động cười hắc hắc nói.

Nghe vậy, khuôn mặt già nua của Lâm Khiếu cũng đỏ lên, chợt ho khan một tiếng, cũng không chút khách khí, bàn tay lật một cái, đem Âm châu này thu hồi, Âm Sát Khí này đối với hắn mà nói, thật sự rất trọng yếu.

Nhìn thấy Lâm Khiếu nhận lấy Âm Châu, trong lòng Lâm Động lại cười thầm, chợt chân mày hắn nhíu lại, Âm Châu này là do hàn khí trong cơ thể Thanh Đàn thẩm thấu ra ngưng tụ mà thành, chỉ là một chút ít hàn khí thẩm thấu ra, mà lại đạt đến cấp bậc Ngũ đẳng, vậy không biết, hàn khí trong cơ thể Thanh Đàn đáng sợ đến bực nào?

“Hàn khí đáng sợ như thế… vậy thì thân thể Thanh Đàn, đến tột cùng là loại gì đây?”

Bình Luận (0)
Comment