Vũ Động Càn Khôn

Chương 146 - Phong Ba Tái Khởi

Khi Lâm Động từ trong Phù Sư Tháp đi ra ngoài, hắn nhìn thấy một đống người đứng như cọc gỗ và nhìn hắn như gặp quỷ.

"Nham đại sư, các người không sao chứ?"

Bị đám người này nhìn một cách quái dị như vậy, Lâm Động không khỏi cười gượng một tiếng.

"Ngươi đã tiến vào tầng thứ chín?"

Nham đại sư nhìn chằm chằm vào Lâm Động, thanh âm của lão run rẩy, tầng 9 Phù Sư Tháp ngay cả lão cũng không thể tiến vào, vậy mà Lâm Động lại có thể.

"Ách? Làm sao vậy? Tiểu tử chỉ thử một chút xem có vào được tầng 9 hay không. . ."

Nhìn thấy biểu tình của Nham đại sư, Lâm Động hoảng sợ, hắn còn tưởng rằng những chuyện hắn làm trong tầng 9 bị người khác biết, cho nên cẩn thận hỏi lại.

"Cái tên tiểu tử này. . ."

Thấy Lâm Động thừa nhận, Nham đại sư cùng với mấy vị trung niên tam ấn Phù Sư ở bên cạnh phải hít sâu một hơi, ánh mắt không thể nào che giấu được sự kinh hãi, đã bao năm rồi không có ai tiến vào được tầng 9, không ngờ Lâm Động lại có thể.

"Rất may là đám người Thiên Hỏa thành bỏ về sớm, chứ không thì sẽ bị đả kích tới mức ói máu."

Một trung niên Phù Sư cười khổ nói, những người khác cũng đồng ý gật đầu.

Lâm Động cười gượng một tiếng, hắn biết, nếu như dựa vào bản lĩnh thực sự thì hắn cũng chỉ như Chu Thông mà thôi, nếu không có Bản Mệnh Linh Phù thì hắn sẽ không bao giờ đạt được thành tích này.

Đương nhiên, điều này cũng chứng minh tinh thần thiên phú của Lâm Động vô cùng kinh người, nếu bỏ yếu tố Bản Mệnh Linh Phù kỳ dị thì bản thân hắn cũng tương đương với Chu Thông.

Phải biết rằng, Chu Thông là người đứng đầu trong số Phù sư trẻ tuổi của Thiên Hỏa thành, hơn nữa thời gian hắn khổ tu Tinh thần lực dài hơn Lâm Động rất nhiều, Lâm Động có thể đi sau vượt trước đã chứng minh tinh thần thiên phú của hắn thuộc loại yêu nghiệt.

"Lần này cám ơn ngươi."

Trong lúc Lâm Động cười gượng, Tử Nguyệt tiến lên nhẹ nhàng nói, hiện giờ gương mặt nàng không còn sự lạnh lùng như trước, đứng trước Lâm Động, nàng không còn sự lãnh ngạo như xưa.

Nhìn thấy băng mỹ nhân dịu dàng hơn trước nhiều, Lâm Động mất tự nhiên, cười nói:

"Cũng chỉ được người khác nhờ vả mà thôi."

"Hiện giờ ngươi đã bước chân vào tam ấn Phù sư rồi chứ?"

Nham đại sư vuốt chòm râu cười nói, từ khi Lâm Động tiến vào trong Phù Sư Tháp, đám người này không hề rời khỏi đây, toàn bộ tinh thần đều tập trung vào những động tĩnh ở bên trong, cho nên việc Lâm Động tấn cấp đương nhiên là bọn họ có thể cảm ứng.

"Đúng vậy."

Điều này thì Lâm Động không cách nào giấu được, cho nên chỉ còn các gật đầu cười, cái gật đầu này lại làm cho mọi người xung quanh than thở, họ tu luyện trên chục năm, nhưng mà Lâm Động chỉ cần hai năm thời gian đã đuổi kịp, tốc độ này khiến cho người khác phải kinh hãi.

"Trước khi đám Thiên Hỏa thành rời đi, ha hả, Chu Thông có nhắn lại với ngươi rằng, lần sau hắn sẽ thắng ngươi."

Lâm Động cười cười, đối với Chu Thông hắn không có ác cảm, thậm chí còn tương đối có hảo cảm, nếu như sau này gặp lại không biết hai người có khả năng thành bằng hữu hay không.

Do việc tháp đấu đã xong, Lâm Động không còn việc gì phải ở lại, hơn nữa thời gian từ lúc hắn đi đã là hơn một tháng, hắn phải mau chóng trở về, cho nên sau khi nói chuyện hàn huyên vài câu, hắn nhanh chóng nói lời cáo từ.

Ra khỏi Phù Sư Hội, Lâm Động trực tiếp về thẳng Lâm gia, sau khi vào cổng lớn, hai hàng lông mày của hắn nhíu lại, hiện giờ Lâm gia vắng vẻ hơn trước khi hắn rời đi rất nhiều.

"Lâm Động ca!"

Trong lúc Lâm Động đang nhíu mày, có một thanh âm quen thuộc vang lên thanh thúy, hắn ngẩng đầu thấy Thanh Đàn đang chạy tới, trên mặt mang theo một nụ cười dịu dàng:

"Thanh Đàn."

"Lâm Động ca, huynh cuối cùng cũng về."

Thanh Đàn chạy tới trước mặt Lâm Động, đôi mắt đẹp mang theo sự mừng rỡ, Tiểu Viêm đứng cạnh Lâm Động cũng gầm nhẹ một tiếng.

"Lâm Động ca đã trở về!"

Khi Thanh Đàn cất tiếng gọi, có một số người khác cũng chạy ra, điều khiến Lâm Động vô cùng kinh ngạc chính là số người chạy ra toàn là đám tiểu bối của Lâm gia, dẫn đầu là Lâm Hà và Lâm Hoành.

"Lâm Hà tỷ, sao vậy? Gia gia đâu rồi?"

Nhìn Lâm Hà, Lâm Động nhướng mày hỏi.

"Gia gia và mọi người đi xử lý chút chuyện."

Lâm Hà chần chờ nói.

"Đã xảy ra chuyện gì?"

Nghe vậy, trong lòng Lâm Động hơi trầm xuống, hắn đã sớm nhận ra bầu không khí này có gì đó không ổn, cho nên lập tức hỏi.

"Lâm gia chúng ta vận chuyển Dương Nguyên Thạch rời khỏi Thiết Mộc Trang thì bị cướp, hơn nữa phụ thân và đại bá cũng bị thương."

Thanh Đàn đứng bên cạnh nhỏ giọng nói, hơn nữa trong khi nói hai tay nàng cũng nắm chặt, hiển nhiên là vô cùng tức giận.

"Phụ thân bị thương?"

Nghe thấy Thanh Đàn nói thế, trong mắt Lâm Động hiện lên sự tức giận, chậm rãi nói:

"Có điều tra ra là ai làm không?"

"Ta nghe gia gia và mọi người nói, là do Quỷ Đao Môn ở Viêm Thành làm."

Lâm Hà nói.

"Quỷ Đao Môn? Môn chủ bọn họ là Quỷ đao Quỷ Diêm?"

Lâm Động nhíu mày, Quỷ Đao Môn hắn có nghe nói, tuy môn phái này không thể so sánh với ba thế lực đứng đầu Viêm Thành, nhưng mà cũng không kém quá xa.

Quan trọng nhất chính là, môn chủ Quỷ Đao Môn Quỷ Diêm là một nhân vật có danh tiếng ở Viêm Thành, tuy chưa tiến vào Nguyên Đan cảnh Đại Viên Mãn, nhưng mà lại là người đứng đầu trong số người dưới Nguyên Đan cảnh Đại Viên Mãn, nếu so sánh với Quỷ Diêm, Ngụy Thông chẳng đáng gì.

"Lâm gia và chúng không có ân oán gì chứ?"

"Chúng ta không có ân oán gì với họ, nhưng mà nghe nói Quỷ Đao Môn đã liên minh với Huyết Lang Bang."

Lâm Hà cười khổ nói.

"Huyết Lang Bang!"

Nghe thấy cái tên này, sắc mặt Lâm Động cũng âm trầm xuống, hắn biết Lâm gia trong khoảng thời gian này hoạt động luôn giữ ý, sao có thể chọc vào Quỷ Đao Môn được chứ, hóa ra Huyết Lang Bang đang đứng sau âm thầm quấy phá.

"Chúng ta không có chứng cứ chứng minh việc này là do Quỷ Đao Môn làm, bọn họ hành động quá sạch sẽ, đối phương sống chết không thừa nhận, hơn nữa có không ít thế thế lực khác để mắt tới mỏ Dương Nguyên Thạch của chúng ta, ai, tình hình hiện giờ vô cùng hỗn loạn, những tên này đều chờ Lâm gia chúng ta đổ, để mò vào kiếm lợi. . ."

"Hôm qua Huyết Lang Bang có truyền tin tới là có thể đứng ra chủ trì chuyện này, hừ, mọi chuyện đều do họ làm ra, bây giờ còn giả bộ làm người tốt, chúng coi chúng ta là người ngu hay sao?"

Lâm Hà căm giận nói, hiển nhiên nàng rất tức giận với thủ đoạn ti tiện của Huyết Lang Bang.

Lâm Động khẽ gật đầu, đôi mắt hắn trở nên lạnh lùng, xem ra lần trước giết Ngụy Thông chưa đủ để cho Lâm gia phát triển vững chắc ở Viêm Thành. Đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất chính là có Huyết Lang Bang đứng sau, nếu không những thế lực khác sẽ không dám động tay động chân vào Lâm gia.

Dù sao, thực lực của hai bên cách nhau quá lớn, Nguyên Đan cảnh Đại Viên Mãn cảnh không giống như bình thường.

"Hôm nay Gia Gia mang theo mọi người tới quảng trường trong thành đàm phán, nhưng mà may là có Vạn Kim Thương Hội đi cùng.”

"Vạn Kim Thương Hội cùng đi à."

Nghe vậy, Lâm Động hơi thoải mái một chút. Tuy rằng Quỷ Đao Môn có Huyết Lang Bang làm chỗ dựa, nhưng họ chắc chắn sẽ kiêng kị Vạn Kim Thương Hội, không dám thẳng thừng lấn áp người khác.

"Danh tiếng của Lâm gia chúng ta ở Viêm Thành vẫn còn ít. . ."

Lâm Động há miệng, nở nụ cười khó hiểu.

"Mọi người nên ở trong nhà, không nên ra ngoài, Tiểu Viêm ở lại cùng mọi người, ta ra ngoài có chút việc."

Lâm Động bình tĩnh nói, sau đó xoay người rời đi, Huyết Lang Bang liên tiếp làm phiền hắn, nếu như tạm thời không thể giải quyết họ thì sẽ chặt từng những “mũi thương xung kích” của họ!

Đối với đám người độc ác như sài lang này, chỉ có thể dựa vào trái tim băng giá và thủ đoạn độc ác mới có thể làm cho bọn họ kiêng kỵ và sợ hãi!

Nhìn theo bóng lưng Lâm Động, Lâm Hà và mọi người há miệng, nhưng vẫn gật đầu đồng ý, hiện giờ danh vọng của Lâm Động ở Lâm gia đã tương đương với Lâm Chấn Thiên, cho dù Lâm Khiếu và Lâm Khẳng cũng khó mà bằng được.

Hiện giờ thực lực của Tiểu Viêm đã tương đương với cường giả Nguyên Đan cảnh tiểu thành, nó đã có thể bảo vệ Lâm gia, điều này làm cho Lâm Động yên tâm rời đi.

Rời khỏi đại môn của Lâm gia, Lâm Động xác định phương hướng, sau đó chạy như bay vào thành, trong mắt sát ý đã hiện.

"Quỷ đao Quỷ Diêm, Lâm gia ta không phải là trái hồng mềm, đánh bị thương phụ thân ta, ta sẽ cho ngươi đi gặp Diêm Vương!"

Bình Luận (0)
Comment