Vũ Động Càn Khôn

Chương 199 - Hóa Giao Kích

- Tốt!

Nhìn chiến ý nóng bỏng trong mắt Lâm Động, Thạch Thành chủ cũng không khỏi cất lên một tiếng khen ngợi.

Chợt sắc mặt ông ta chậm rãi ngưng trọng, y phục cả người không gió mà mạnh mẽ tung bay phất phới, một luồng nguyên lực ba động cực kỳ cường hãn, giống như từng luồng hồng thủy bắt đầu khởi động, từ từ tỏa rộng ra.

Dưới sự tác động của ba động nguyên lực cường mãnh, không ít người trong Viêm Thành sắc mặt đều cũng có chút thay đổi. Một ít người cơ linh, cũng vội vàng lùi ra một khoảng cự ly, tránh khỏi đến lúc đó bị tay bay vạ gió.

- Chẳng lẽ là Thạch Thành chủ muốn thi triển chiêu đó?

Hạ Vạn Kim nhìn trên bầu trời, sắc mặt đột nhiên biến đổi, kinh hãi nói.

- Một chiêu sắc bén nhất của Đại Ngọc Kiếm Pháp, có người nói đã đạt được trình độ vũ kỹ Thượng phẩm. Lúc trước khi Thạch Thành chủ còn chưa tiến vào cảnh giới Tạo Hình Cảnh, chỉ dựa vào một chiêu này, một kiếm đã có thể đánh chết hai vị cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn…

Sắc mặt Nham đại sư cũng có vẻ ngưng trọng, nói.

- Chẳng phải là cha muốn lấy luôn tính mệnh Lâm Động hay sao?

Tử Nguyệt cắn khẽ cặp môi anh đào, nói. Nàng tự nhiên cũng rất rõ ràng chiêu thức cực mạnh của phụ thân đến tột cùng hung hãn đến thế nào. Nếu như thi triển ra một chiêu này, vạn nhất xảy ra việc ngoài ý muốn, như vậy là sẽ lấy luôn tính mạng của Lâm Động.

- Chẳng lẽ ngươi không phát hiện ra sao? Thạch Thành chủ lúc trước thi triển ra Đại Ngọc Kiếm Pháp, vẫn như cũ không thể đánh bại được Lâm Động hay sao?

Hơn nữa tiểu tử này cũng sẽ không cậy mạnh lung tung. Nếu như hắn đã dám đón đỡ, chí ít cũng có một chút năng lực bảo mạng.

Nham đại sư trầm ngâm một chút, chợt lắc đầu, nói.

Nhưng mà, tuy ngoài miệng nói như thế, nhưng trong lòng hắn cũng không khỏi có chút lo lắng. Dù sao, uy lực một chiêu tối cường của Thạch Thành chủ, hắn đã từng tận mắt nhìn thấy…

Trong lúc bọn họ nói chuyện với nhau, sắc mặt của Lâm Động cũng từ từ ngưng trọng lại. Hắn cũng cảm giác được nguyên lực cường hãn bắt đầu khởi động từ trên cơ thể của Thạch Thành chủ, nghĩ đến một chiêu kế tiếp tất nhiên sẽ là long trời lở đất.

Cổ kích trong tay chỉ xéo mặt đất, Lâm Động đột nhiên chậm rãi phun ra một ngụm bạch khí. Bên trong đan điền, Nguyên Đan vốn dĩ vẫn còn bảo lưu lại một chút Đại Nhật Lôi Nguyên Lực, đột nhiên khẽ rung lên một chút. Sau đó liền không hề bảo lưu lại, Đại Nhật Lôi Nguyên Lực gào thét mà ra, sau cùng toàn bộ đều quán nhập vào Thiên Lân Cổ Kích.

Ong ong!

Theo nguyên lực quán chú khổng lồ đến như vậy, Thiên Lân Cổ Kích nhất thời toàn thân phát ra quang mang kim ngọc sắc. Trong mơ hồ, có tiếng sấm trầm thấp phát ra.

Phốc!

Trong lúc Thiên Lân Cổ Kích toàn thân biến thành kim ngọc sắc, Đại Ngọc Kiếm trong tay của Thạch Thành chủ đồng dạng cũng trong lúc này bộc phát ra quang mang cường liệt. Trên thân kiếm, nguyên lực ba động cực kỳ hùng hồn bắt đầu khởi động. Sau đó, những luồng nguyên lực này cực kỳ nhanh chóng hướng về phía mũi kiếm mà ngưng tụ lại.

Chỉ trong chốc lát, thân Đại Ngọc Kiếm vốn dĩ đang tràn ngập quang mang, đột nhiên trở nên ảm đạm thất sắc, trái lại ngay trên mũi nhọn của Đại Ngọc Kiếm, lại hiện ra một quang điểm nhỏ như nắm tay, nhưng cái quang điểm lại có ánh sáng ngọc cực kỳ chói mắt!

Trong quang điểm này, tràn đầy một loại ba động sắc bén vô cùng đáng sợ. Tựa hồ như là Thạch Thành chủ đã đem toàn bộ nguyên lực trong cơ thể của hắn đều ngưng tụ ở trong một chút quang điểm kia.

Quang điểm rung lên, tản mát ra một vòng tròn nguyên lực ba động, khiến cho thiên địa nguyên lực quanh thân Thạch Thành chủ cũng đều cũng dâng lên hỗn loạn…

- Đại Ngọc Kiếm Pháp, Ngọc Thạch Câu Phần!

Quang điểm xuất ra, cánh tay của Thạch Thành chủ cũng phảng phất có chút khống chế không nổi luồng năng lượng khổng lồ trong đó, bắt đầu xuất hiện sự run rẩy. Tiếp theo, trong chốc lát, nhãn thần ông ta đột nhiên phát ra quang mang sáng rọi… Quát lớn một tiếng, thanh âm vang lên ầm ầm như sấm chớp giữa không trung.

Phanh!

Một tiếng trầm thấp vang lên, chỉ thấy đạo quang điểm ở trên mũi nhọn của Đại Ngọc Kiếm, đột nhiên dùng một loại tốc độ sấm chớp bạo phóng mà ra.

Mà theo đạo quang kia điểm phóng ra, khí tức cả người Thạch Thành chủ cũng giảm mạnh. Thậm chí ngay cả quang mang trên thân Đại Ngọc Kiếm, cũng liền trở nên ảm đạm vô quang. Một kích này, tựa hồ đã dùng hết lực lượng toàn thân ông ta!

Nhưng mà, tuy nói một kích này tiêu hao cực lớn, nhưng mà uy lực phát ra, hiển nhiên cũng khiến cho người khác phải cảm thấy hoảng sợ.

Đạo quang điểm kia thể tích cũng không lớn, nhưng tựa hồ như một khỏa lưu tinh bay xuyên qua đường chân trời. Những nơi mà nó đi qua, không khí trực tiếp phát ra thanh âm đùng đùng nổ vang.

Một vào tòa kiến trúc cao vót ở phía dưới, thì lại càng trực tiếp bị chấn động nổ văng tung tóe lên. Thanh thế khủng bố vậy, khiến cho không ít người phải cảm thấy kinh hoảng. Thế tiến công khủng bố như thế này, nếu như là hướng về phía bọn họ, e rằng sẽ tạo nên một trận huyết tinh mưa máu rồi…

Quang điểm kia biến thành một luồng tia sáng, xẹt qua phía chân trời, phảng phất như ngay cả khoảng không cũng đều bị nó xé rách ra vậy!

Khi luồng tia sáng khủng bố kia lướt qua, mí mắt của Lâm Động cũng là nhướng thẳng lên kịch liệt. Một kích này của Thạch Thành chủ, đích thật là phi thường kinh người!

Mí mắt run run, chợt từ từ biến thành bình tĩnh, thủ chưởng của Lâm Động nắm chặt lấy Thiên Lân Cổ Kích đang tràn ngập một màu kim sắc óng ánh.

Thân kích đột nhiên rung lên, toàn thân cổ kích chợt bao phủ đầy một tầng lân phiến tinh mịn. Ngay tại thời điểm này liền hơi dựng thẳng lên một chút, giống như một đầu giao long đang muốn thức tỉnh lại sau một giấc ngủ dài vậy!

Oanh!

Từng đạo kim quang đột nhiên từ trên thân cổ kích cuồng bạo phóng thẳng ra.

Bất chợt Lâm Động một cước dẫm mạnh lên đạo kiếm quang dưới chân mình, thân hình dưới đông đảo ánh mắt khiếp sợ của mọi người bạo phóng mà ra.

Mà mục tiêu của Lâm Động, rõ ràng lại chính là đạo tia sáng ẩn chứa nguyên lực khủng bố của Thạch Thành chủ kia!

Nhìn thấy Lâm Động không ngờ cũng không có tránh né, trái lại còn chủ động nghênh đón nữa, toàn bộ Viêm Thành cũng đều phát ra một tiếng ồ lên khiếp sợ.

Không ít người đều cho rằng Lâm Động nhất định là đã phát điên rồi…

Cách đó không xa, mấy người Nham đại sư đang quan chiến, cũng bị hành động của Lâm Động dọa cho hoảng sợ một trận. Một chiêu này của Thạch Thành chủ, cho dù là cường giả Tạo Hình Cảnh cùng cấp bậc cũng đều phải tạm lánh phong mang, Lâm Động không ngờ lại còn dám xông lên như vậy…

Ba người nhìn nhau, hiển nhiên đều là không rõ Lâm Động từ trước đến nay luôn hành động có chút lãnh tĩnh, hiện tại vì sao lại có cử chỉ điên cuồng như vậy.

Lẽ nào, hắn thật sự có tự tin có thể chống loại thủ đoạn công kích sắc bén như thế của Thạch Thành chủ hay sao?

- Rống!

Khi tất cả mọi người đang vì những hành động nhìn qua có chút lỗ mãng của Lâm Động mà khe khẽ thảo luận, trên bầu trời đột nhiên phảng phất có một đạo thanh âm gầm gừ vang vọng kỳ lạ vang lên.

Ngay sau đó, mọi người chợt nhìn thấy từ trong thanh cổ kích trong tay Lâm Động, trong nháy mắt chợt bộc phát ra một luồng kim quang rất chói mắt. Những luồng kim quang này ngưng tụ tại trên cổ kích. Trong mơ hồ, nháy mắt đã biến thành một hư ảnh một con giao long thật lớn!

Hư ảnh giao long này bay lên không, lại mang theo một luồng khí tức cực kỳ hung lệ từ trên bầu trời bạo phát ra. Loại cảm giác này, phảng phất như là đã xuất hiện một đầu tuyệt thế hung giao thực thể vậy!

Biến hóa thình lình xảy ra, lập tức đem tất cả những thanh âm thảo luận khe khẽ của mọi người khiến cho đột nhiên ngừng bặt lại. Lúc này bọn họ mới chân chính hiểu được, Lâm Động làm như vậy cũng không phải là hành động lỗ mãng, mà là hắn có thủ đoạn chân chính có thể chống lại!

- Thiên Lân Kích Pháp, Hóa Giao Kích!

Một tiếng quát lãnh liệt cũng đột nhiên vang vọng khắp cả chân trời. Hư ảnh giao long kia mang theo một luồng kim quang khủng bố bao vây khắp thân thể, sau đó mang theo từng trận từng trận sấm chớp, dùng một loại tư thái cực kỳ chấn động nhân tâm, bay xẹt qua phía chân trời!

Oanh!

Ngay lúc mọi người đang nhìn chăm chú, hư ảnh giao long kim quang và một đạo tia sáng ngưng tụ đến mức tận cùng ầm ầm va chạm vào nhau. Chỉ trong chốc lát, một luồng cơn lốc nguyên lực đang sợ đã tại bầu trời bạo phát ra. Kim quang cùng với quang mang ngọc sắc, cũng ngay vào lúc này tràn ngập toàn bộ phía chân trời…

Những luồng nguyên lực ba động từ trên bầu trời áp bách xuống, khiến cho không ít người phía dưới bị áp bách đến mức khó có thể ngẩng đầu lên… Những người có thực lực hơi yếu một chút, thậm chí ngay cả hô hấp cũng đều trở nên khó khăn.

Tất cả bọn họ không khỏi phải kinh hãi. Đây cũng chỉ là một luồng dư ba yếu ớt nhất mà thôi, nếu như là bản thân ở ngay trong cuộc, chẳng phải là ngay cả tro cốt cũng không còn tồn tại hay sao?

- Công kích thật mạnh!

Bọn Nham đại sư, Hạ Vạn Kim cũng tại thời khắc nheo lại cặp mắt, nhìn chăm chú lên bầu trời, trong mắt mang đầy vẻ khiếp sợ.

Đạo hư ảnh giao long bằng kim quang kia, thật sự khiến cho bọn họ đều cảm giác được một loại khí tức mạnh mẽ đến mức tim đập nhanh. Bọn họ ai nấy cũng đều hiểu rõ, nếu như một chiêu này là hướng bọn họ mà công kích, như vậy kết cục của bọn họ, cũng chỉ có một kết quả, đó là bị đánh chết ngay tại chỗ!

Ầm ầm!

Quang mang kim ngọc sắc từ trên bầu trời trút thẳng xuống. Ngay sau đó, một đạo thanh âm như sấm sét vang lên, trong phảng phất, tựa hồ như có một thanh âm vỡ tan lặng lẽ vang lên.

Bất chợt mọi người đột nhiên nhìn thấy, đạo kim quang kia dùng một loại tốc độ nhanh đến không ngờ mạnh mẽ xé rách đường chân trời, bất chợt lóe lên, liền xuất hiện ở tại thành tường phía sau.

Chiến đấu va chạm với nhau, diễn ra nhanh chóng cùng với bộc phát lực lượng mạnh mẽ hoàn toàn vượt ra ngoài sự dự đoán của tất cả mọi người. Phảng phất như kim quang cùng với ánh sáng ngọc ở trên bầu trời chỉ chợt lóe sáng lên, ngay sau đó liền đột nhiên chậm rãi ảm đạm xuống. Mãi cho đến cuối cùng, thân ảnh giao long bằng kim quang kia, cũng là lặng yên tiêu tán đi…

Nhìn bầu trời thoáng đãng an tĩnh, vô số ánh mắt hầu như trừng lớn lên một chút, nhìn chằm chằm về phía Lâm Động vừa xuất hiện tại trên thành tường, cùng với Thạch Thành chủ đang đứng cách đó không xa.

- Là ai thắng?

Nhìn hai thân ảnh đó, vô số âm thanh bức thiết cũng chợt cấp tốc từ trong thành truyền ra. Lúc trước kim quang sáng bóng lóe lên quá mức chói mắt, bọn họ không có thấy rõ đến tột cùng là ai thắng ai thua.

- Ha hả, không nghĩ tới, Viêm Thành ta lại có thể có một thanh niên tuấn kiệt như vậy. Không đầy năm năm nữa, trong danh sách các cường giả đứng đầu Vương triều Đại Viêm ta, nhất định sẽ có tên ngươi. Lâm Động tiểu hữu, trận chiến này đây, ta thua khâm phục khẩu phục!

Thân thể của Thạch Thành chủ chậm rãi bước lên tường thành. Hắn nhìn thanh Đại Ngọc Kiếm ảm đạm trong tay, bờ vai khẽ rung lên một chút, nhẹ nhàng thở dài.

Ông ta biết, một kích trước đó của Lâm Động, uy lực cực kỳ kinh người, cho dù là ông ta dốc hết toàn lực của mình, cũng rất khó có thể chống đỡ được.

- Thạch Thành chủ không ngờ lại thua!

Nghe lời Thạch Thành chủ vừa nói, không thể nghi ngờ giống như một quả bom bạo tạc vậy, khiến cho toàn bộ Viêm Thành trong khoảnh khắc oanh động mãnh liệt.

Từng đạo ánh mắt cũng đều nhìn về phía bóng lưng trẻ tuổi kia.

Lâm Động có thể đánh bại Nhạc Sơn, khiến cho bọn họ cảm thấy sợ hãi, nhưng cũng không phải cảm thấy cực kỳ chấn động. Nhưng lúc này từ sự sợ hãi ban đầu, cũng đã phải bắt đầu thay đổi. Với độ tuổi như vậy, lại có thể đánh bại cường giả Tạo Hình Cảnh, tương lai sau này, còn có khả năng phát triển đến cấp bậc nào nữa?

Không ít người nhìn nhau, sau đó bắt đầu thấu hiểu khắc sâu trong lòng, Lâm Động của Lâm gia, rốt cuộc là nhân vật đáng sợ đến mức nào. Người này chỉ cần còn sống, ai dám có chút ý đồ với Lâm gia đây?

- Thạch Thành chủ quá khiêm nhượng rồi. Hiện tại, ta cũng đã không còn sức chiến đấu nữa.

Lâm Động cười cười, bàn tay nắm chặt lại, đem Thiên Lân Cổ Kích nhất thời thu nhập vào trong túi Càn Khôn. Sau đó thân hình hắn trực tiếp từ trên trên tường thành cao vót nhảy xuống. Một cái bóng hỏa hồng sắc phóng vọt tới, nhẹ nhàng đón lấy hắn, sau đó nhanh chóng bay thẳng ra bên ngoài Viêm Thành.

- Ha hả, Thạch Thành chủ, sau này còn gặp lại!

Thân ảnh hỏa hồng sắc phóng đi xa, thế nhưng lại có một tiếng cười nhàn nhạt từ xa xa truyền đến, khiến cho mọi người còn đang ngầm trâm trong kết quả giao thủ giữa hai người nhất thời tỉnh táo lại, ánh mắt nhìn về phía thân ảnh mơ hồ không rõ ở phía xa xa, trong lòng không khỏi toát lên ý kính nể nồng đậm.

Trên tường thành, Thạch Thành chủ nhìn theo hướng Lâm Động biến mất, khóe miệng cũng hiện lên nụ cười khổ. Một kích lúc trước đã tiêu hao hết lực lượng của Lâm Động, nhưng mà bản thân ông ta, lúc này cũng có còn được chút lực lượng nào nữa đâu?

Lần giao chiến này, nhiều nhất chỉ có thể tính ngang tay mà thôi…

- Ta thực sự rất muốn biết, chờ đến khi hắn một lần nữa quay trở lại Viêm Thành thì đã là nhân vật như thế nào?

Bình Luận (0)
Comment