Dưới vô số ánh mắt chăm chú, Lâm Chấn Thiên đứng dậy, hướng về bàn khách quý chắp tay, cười rạng rỡ:
“Hôm nay chính là Tộc Bỉ của Lâm gia chúng ta! Đa tạ chư vị đã đến đây cổ vũ, những người ngồi ở đây đều là người quen biết cả, cho nên lão phu cũng không nhiều lời vô nghĩa, xin đi thẳng vào chủ đề chính”.
Dứt lời, Lâm Chấn Thiên đưa mắt nhìn Lâm Khẳng, Lâm Khẳng gật đầu mỉm cười, tiến vào bãi đất rộng rãi trong Thí Luyện Quán rồi rút ra một cái ống trúc. Trong ống trúc có rất nhiều thẻ trúc.
“Quy củ vẫn như trước, rút thăm chọn đối thủ! Những tiểu tử nào tham gia Tộc Bỉ, mau tới đây rút thăm"!
Nghe Lâm Khẳng nói xong, trong Thí Luyện Quán có hơn 10 bóng người lục tục bước ra, mỗi người lấy một cây thẻ trúc trong ống trúc của Lâm Khẳng.
“Ở đây có năm trường đấu, ai bốc được thẻ có 5 số đầu thì bước ra.
Thấy mọi người đã rút thăm xong, Lâm Khẳng mới chỉ vào năm cái thạch đài cười nói.
Lâm Động nhìn thoáng qua cái thẻ trúc trong tay, chỉ thấy trên đó có viết số 4 bằng phấn trắng, hắn không chậm trễ tiến đến thạch đài số bốn. Sau khi hắn lên đài, lập tức nhìn thấy một tên mập mạp bắt đầu đi lên, nhất thời trợn mắt há mồm...
“Lâm Trường Thương, sao lại là ngươi?
Lâm Động đầy bất đắc dĩ Lâm Trường Thương béo tròn đứng trước mặt, buột miệng nói.
“Ta đâu có muốn...”
Lâm Trường Thương buồn như đưa đám, than thở. Từ sau khi Lâm Động đánh bại Lâm Sơn, gã đã hiểu rõ một điều, Lâm Động bây giờ không phải là Lâm Động ngày xưa, nếu mà đánh nhau, thì quá nửa gã không phải là đối thủ. Có điều rút thăm là chuyện ngẫu nhiên, gã lại không thể bỏ cuộc, nếu không lúc trở về, phụ thân hắn sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn!
Lâm Động cũng tỏ vẻ đồng tình, khẽ lắc đầu:
“Yên tâm đi, ta sẽ hạ thủ nhẹ một chút...”
“...”
Lâm Trường Thương cũng không biết nói gì, ánh mắt có chút u oán.
Hai người đang bất đắc dĩ đứng nhìn nhau, Lâm Khẳng nhìn thấy nhóm đầu tiên đều đã lên đài, mới vung tay hô lớn:
“Tộc Bỉ bắt đầu!
Tiếng hô của Lâm Khẳng vừa dứt, bầu không khí bên trong Thí Luyện Quán lập tức sôi động hẳn lên. Trên thạch đài, mấy bóng người chớp động, bắt đầu triển khai công kích, vô cùng kịch liệt.
“Hắc hắc, hai tháng trước ta cũng đã tiến vào tầng 4 Thối Thể, Lâm Động, ngươi cũng phải cẩn thận một chút!
Nghe hiệu lệnh tỉ thí bắt đầu, Lâm Trường Thương chợt cười hắc hắc, thân thể khẽ rung lên, thân hình mập mạp của gã bất ngờ trở nên săn chắc hơn rất nhiều, chỉ thấy gã di động, thân hình giống như một viên đạn thịt, lao thẳng về phía Lâm Động.
Nhìn cái bộ dạng hoạt kê của gã, Lâm Động không khỏi bật cười. mà khi hắn còn đang cười thì Lâm Trường Thương cũng đã áp sát, thân hình gã thoáng chững lại, cái chân phải thô to dùng tốc độ cực nhanh đá thẳng vào Lâm Động.
“Võ Học Nhất Phẩm, Liệt Thạch Thối?
Nhận thấy cước phong đầy thanh thế của Lâm Trường Thương, Lâm Động khá là kinh ngạc, hắn không ngờ gã này cũng có thể tu luyện võ học, tuy nhiên đối với hắn mà nói, điều này chẳng mang lại uy hiếp gì cả.
Cánh tay Lâm Động linh hoạt, linh hoạt luồn qua chân của Lâm Trường Thương, vỗ một cái lên bắp đùi của gã.
“Á!”
Bị dính một chưởng, Lâm Trường Thương hét thảm một tiếng, thân hình mất thăng bằng, nện mông đánh phịch một cái xuống đất.
Một chiêu đánh ngã Lâm Trường Thương, Lâm Động lần thứ hai giơ chưởng, giả bộ vỗ xuống, Lâm Trường Thương thấy vậy thì vội vã ôm đầu, hét toáng lên:
“Ta chịu thua..!”
“Lâm Động thắng!”
Dưới thạch đài, Lâm Khẳng lắc lắc đầu cười cười, ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn Lâm Động. Lâm Trường Thương ở Lâm gia mặc dù không nổi danh gì, nhưng dù sao cũng đã đạt đến tầng 4 Thối Thể, hơn nữa, một chưởng kia của Lâm Động, trông thì như tùy ý, nhưng lại trực tiếp vỗ trúng chỗ lực đạo yếu nhất của Lâm Trường Thương. Nếu chỉ như là trùng hợp, thì chẳng có gì, nhưng nếu như chủ động, thì nhãn lực này cực kỳ lợi hại so với tuổi tác của Lâm Động.
Sau khi nghe Lâm Khẳng tuyên bố, trong Thí Luyện Quán cũng có một số ánh mắt nhìn về phía Lâm Động, tuy có kinh ngạc, nhưng cũng không quá mức lưu ý, dù sao, thực lực của Lâm Trường Thương ở Lâm gia cũng chỉ ở hạng trung đẳng (tầm trung) mà thôi. Lâm Động có thể thắng gã, cũng không phải là chuyện không thể!
Đối với những ánh mắt này, Lâm Động cũng không quá mức để ý, hắn đưa mắt nhìn sang những thạch đài khác, đúng lúc nhìn thấy Lâm Hoành với vẻ mặt thờ ơ vỗ một chưởng làm đối thủ bay xuống thạch đài.
Đánh bại đối thủ một cách dễ dàng, Lâm Hoành cũng nhận nhận ra ánh mắt của Lâm Động, khóe miệng của hắn nở nụ cười nhạt.
Lâm Động liếc mắt nhìn hắn, sau đó thu hồi ánh mắt, kéo Lâm Trường Thương đi xuống thạch đài.
…
Vòng đầu tiên không gặp phải đối thủ nào quá khó chơi, nên sau khi thắng Lâm Trường Thương, Lâm Động lại thắng tiếp một trận nữa, nhẹ nhàng tiến vào trong TOP 10. Bởi hai trận tỷ thí đều kết thúc quá nhanh và dễ dàng, nên không ít người cho rằng Lâm Động gặp may, chứ thực lực cũng chẳng có gì kinh người.
Trong khi Lâm Động tỷ thí hai trận nhạt nhẽo, Lâm Hoành và Lâm Hà đã trở thành tiêu điểm trong Thí Luyện Quán, điều này chẳng có gì bất ngờ, bởi vì từ đầu chí cuối, hai người này khi tỷ đấu, chỉ dùng vỏn vẹn một chiêu đã đánh bại đối thủ. Thắng lợi áp đảo như vậy đã làm cho người xem hiểu được, thực lực của bọn họ đã vượt xa đám tiểu bối còn lại của Lâm gia.
“E rằng Lâm Hoành đã đạt tới tầng 7 Thối Thể rồi...”
Ở chỗ ngồi, Lâm Khiếu sau khi xem xong hai trận đấu của Lâm Hoành, cũng gật đầu nói.
Nghe vậy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Thanh Đàn hiện lên vẻ lo lắng. Nàng còn nhớ như in mấy lời Lâm Hoành nói lúc trước, nếu hôm nay hắn đạt thành tích tốt, sẽ nhân đó mà thỉnh ông nội chủ trì chuyện hôn nhân, nếu như phụ thân không chịu, vậy thì sẽ khiến ông nội một lần nữa không vui.
“Yên tâm, không có việc gì đâu!”
Nhìn thấy Thanh Đàn lo lắng, Lâm Động cười cười, vỗ nhẹ lên cánh tay nàng an ủi.
“Dạ!”
Thanh Đàn khẽ gật đầu, bất chợt nói:
“Không biết đối thủ tiếp theo của Lâm Động ca sẽ là ai? Nếu như thắng tiếp trận này, sẽ tiến nhập vào TOP 5 đó!”
Lâm Động nhếch miệng cười, nhưng mà hắn không nói gì, với thực lực của hắn bây giờ, nếu gặp bất kể kẻ nào trong đám tiểu bối Lâm gia, cũng đủ sức đánh một trận!
“Đợt tỷ đấu thứ hai bắt đầu! Lâm Động!”
Trong sân, Lâm Khảng đưa mắt nhìn về phía Lâm Động, rồi chỉ tay vào thạch đài lớn nhất ở trung tâm. Bởi vì đã chọn ra mười người, cho nên bất kể ra sao, những trận tỷ thí trong vòng này sẽ đặc sắc hơn so với vòng một, chính vì vậy mà không diễn ra đồng thời 5 trận, mà tiến hành tỷ thí từng trận một, cho mọi người được quan sát kỹ hơn.
Nghe thấy thanh âm của Lâm Khẳng, Lâm Động khẽ thở ra một hơi, bước nhanh về phía thạch đài.
“Lâm Động ca, cố lên!”
Sau lưng hắn, Thanh Đàn vung quả đấm nhỏ, hò hét trợ uy.
Trong Thí Luyện Quán, đã có không ít ánh mắt nhìn về phía Lâm Động, bên trong ánh lên một chút gì đó hiếu kỳ và chờ đợi. Tuy nói danh khí và địa vị của Lâm Động ở Lâm gia đích xác thua xa hai đệ tử ưu tú Lâm Hà và Lâm Hoành, nhưng dù sao hắn cũng có một người cha từng là thiên tài đệ nhất của Lâm gia. Ai nấy còn nhớ kỹ, Tộc Bỉ năm đó, Lâm Khiếu dễ dàng đoạt được vị trí đệ nhất, cho nên đều tự hỏi, không biết đứa con này, có được vài phần năng lực như hắn trước kia không?
Tại bàn khách quý, đám người Lâm Chấn Thiên cũng nhìn về phía Lâm Động, trong lòng bọn họ, cũng có sự hiếu kỳ như vậy.
Dưới đông đảo ánh mắt soi mói tò mò kia, Lâm Động đi lên thạch đài. Bên dưới, Lâm Khẳng nhìn vào bảng danh sách, lông mày khẽ cau, lão hơi ngần ngừ một chút nhưng rồi vẫn đọc tên:
“Lâm Vẫn!
Nghe được cái tên này, cả Thí Luyện Quán nhất thời ồ lên, một số đứa nhỏ đồng bối với Lâm Động, lại một lần nữa liếc mắt nhìn hắn.
Lâm Động cũng giật mình khi nghe cái tên này, hiển nhiên là kinh ngạc, bởi đối thủ lần này thật sự rất khó giải quyết.
Lâm Vẫn, cũng là một kẻ cực kỳ ưu tú trong hàng tiểu bối của Lâm gia, phụ mẫu của hắn đều là người của Lâm gia, có điều đã chết cả trong tay đạo phỉ. Cho nên từ nhỏ hắn đã trầm mặc ít nói, nhưng lại có thiên phú cực tốt, nghe đâu hai tháng trước, trong cơ thể hắn đã ngưng tụ ra mầm mống của Nguyên Lực, trở thành người thứ ba trong hàng tiểu bối sau Lâm Hà và Lâm Hoành, đạt đến tầng 6 Thối Thể!
Đối thủ như vậy, quả thật có chút khó chơi!
Lâm Động liếm liếm môi, ánh mắt nóng lên như có lửa, hắn đang cần một đối thủ như thế này!