Vũ Động Càn Khôn

Chương 224 - Quyết Đấu Trường

Nhìn bóng dáng đột nhiên xuất hiện, Khương Lôi cũng cảm thấy kinh ngạc, hiển nhiên không ngờ đến việc đối phương sẽ xuất hiện, vội vàng nói:

- Cẩn thận, thực lực của La Thứu rất mạnh!

Lâm Động khẽ gật đầu, mắt nhìn chăm chú vào La Thứu đang đứng trước mặt.

Cường giả Tạo Hình Cảnh đại thành, chỉ một nguồn nguyên lực thôi cũng đã mạnh hơn rất nhiều so với Tạo Hình Cảnh tiểu thành, chẳng trách ngay cả Khương Lôi cũng đều bị đẩy vào thế hạ phong.

- La Quán chủ hà tất phải tức giận. La công tử đây không hiểu lễ nghĩa, ta chỉ giúp ngài dạy dỗ hắn mà thôi. Quận Đại Hoang này có chút hỗn loạn, nếu như gặp phải người khác, e rằng hắn đã bị làm thịt ngay tức khắc rồi…

Lâm Động cười nhạt nói.

- Hừ, tiểu súc sinh ngông cuồng!

La Thứu hiển nhiên bị lời nói của Lâm Động khiến cho vô cùng tức giận, khuôn mặt hắn dữ tợn nói:

- Ngươi là cái thá gì mà xứng đáng dạy dỗ con ta? Nếu như ngươi thích dạy dỗ người khác, vậy hôm nay bổn Quán chủ sẽ thay mặt cha mẹ ngươi, dạy dỗ ngươi biết thế nào là trời cao đất dày!

Âm thanh rầm rầm vang lên dày đặc.

Cây cự chùy cầm trong tay hắn đột nhiên bùng phát một nguồn nguyên lực cực mạnh. Chợt thanh cự chùy hung hăng nện mạnh xuống mặt đất. Ngay lúc đó, mặt đất nứt toát, một luồng kình lực cực mạnh, giống như một con rồng đang xâu xé mặt đất, nhanh như chớp hướng về phía Lâm Động công kích, đá vụn văng tung tóe lên không trung, thanh thế quả thật không kém.

- Hừ!

Đối mặt với thế công kích của La Thứu, Lâm Động chỉ hừ một tiếng, cổ kích trong tay nện mạnh xuống đất. Một luồng ám kình tương tự từ dưới mặt đất nổi lên, tựa như một tia chớp màu vàng, sau đó va đụng vào con rồng đất một cách hung hăng.

Phanh!

Con rồng đất và luồng kim quang va chạm vào nhau, ngay lúc đó phát ra một luồng nguyên lực ba động cực mạnh, xung kích sâu vào, khiến mặt đất liền bị xé toạc, tạo nên một khe hở lớn.

- Quả nhiên là có chút tài năng!

Nhìn thấy thế công của mình rốt cuộc bị Lâm Động hóa giải dễ dàng, ánh mắt La Thứu hiển nhiên có đôi chút ngần ngại.

Cục diện này, hiển nhiên nằm ngoại dự đoán của một số thành viên cả hai Võ quán. Trong mắt từng người đều lộ vẻ ngạc nhiên, kinh sợ.

Xét từ tình huống Khương Lôi bị La Thứu chèn ép trước kia, thực lực của La Thứu đã đạt đến mức độ rất cao, nhưng Lâm Động lại có thể đánh một trận ngang sức với La Thứu. Chẳng lẽ, chàng trai trẻ tuổi trước mặt này, thực lực còn mạnh hơn cả Khương Lôi sao?

- Quán chủ La Thứu hà tất sốt ruột như thế. Quyết đấu trường ngày mai, ta sẽ đại diện Quán chủ Khương Lôi đấu cùng ngươi. Đến lúc đó, nếu ngươi có thủ đoạn gì, cứ việc trổ ra hết. Còn việc ngươi muốn báo thù cho con trai mình, cứ việc ra tay cùng lúc.

Lâm Động tay cầm cổ kích chỉ xéo mặt đất, mắt nhìn vào La Thứu, đột nhiên cười nói.

- Ngươi?

Nghe vậy, không chỉ La Thứu thất kinh, cả Khương Lôi cùng đám nhân mã cả hai bên cũng đều bất chợt ngẩn người ra.

- Hừ, đây là việc giữa Võ quán Huyết Kền chúng ta và Võ quán Ưng Chi, ngươi là thứ gì mà dám nhúng tay vào?

Ánh mắt La Thứu có chút âm lãnh, cười lạnh nói.

- Ta được xem như học trò của Võ quán Ưng Chi, vừa mới gia nhập. Phải không, Khương lão ca?

Lâm Động cười khẽ, nghiêng đầu nói với Khương Lôi.

- A? Ha ha, Lâm Động tiểu hữu nói không sai!

Khương Lôi mặc dù có chút ngạc nhiên, nhưng phản ứng rất nhanh, lập tức cười rộ lên. Tâm tình hắn vốn dĩ có chút trầm tính, ngay lúc này cũng chợt linh hoạt hẳn lên.

Thực lực của Lâm Động hắn nhất thời nhìn không thấu, gã thanh niên này xem ra tuổi tác không lớn, nhưng cả người lại tràn đầy khí tức nguy hiểm. Mặc dù hắn không dám khẳng định Lâm Động tuyệt đối có thể đánh bại La Khứu, đối thủ cường giả Tạo Hình Cảnh đại thành, nhưng ít nhất nếu như giao thủ, phần thắng sẽ nhiều hơn rất nhiều so với mình xuất chiến.

Đối với Lâm Động, gã cường giả đột nhiên xuất hiện này, hắn không phải không nghĩ tới mượn sức tương trợ. Nhưng suy cho cùng mối giao tình không sâu, sợ không đấu lại cường giả sẽ khiến cho Lâm Động khó xử. Trước mắt Lâm Động đã chủ động lên tiếng, hắn tự nhiên thấy lòng ngập tràn vui mừng, cầu mà không được.

Khương Tuyết đứng trước cổng Võ quán, nghe được những lời nói này của Lâm Động, trong lòng cũng thả lỏng đôi phần, ngắm nhìn bóng dáng gã thanh niên cầm trường kích trong tay, đôi mắt khẽ nhấp nháy.

- Khương Lôi, tìm tới tìm lui mãi, ngươi lại tìm đến đây loại trợ thủ như thế này sao? Hừ thật đáng xấu hổ…

Ánh mắt La Thứu lộ vẻ châm chọc. Hắn có thể cảm nhận được năng lực của Lâm Động, có thực lực tuyệt đối mạnh hơn Tạo Hình Cảnh tiểu thành, có thể nói thực lực của gã này mạnh hơn Khương Lôi một chút. Nhưng điều này vẫn không thể tạo sự uy hiếp đối với hắn. Nếu như đây là chỗ cậy nhờ cuối cùng của Khương Lôi, như vậy Võ quán Ưng Chi này thật sự không cần thiết để tiếp tục tồn tại nữa.

Nếu như ngươi đã đem vận mệnh của Võ quán Ưng Chi giao cho tên tiểu súc sinh này, vậy ta đành phải cho mi toại nguyện. Quyết đấu trường ngày mai, ta sẽ cho ngươi hiểu được, kết cục Võ quán Ưng Chi của ngươi, bất luận là ai lên cũng đều không thể nào thay đổi được.

Ánh mắt âm lãnh của La Thứu nhìn chằm chằm vào Lâm Động, khóe miệng mở rộng dữ tợn:

- Tiểu súc sinh, cho ngươi sống sót thêm một ngày. Quyết đấu trường ngày mai, ta sẽ khiến ngươi xương cốt rã rời, tan thành tro bụi! Đi!

Âm thanh vừa dứt, ánh mắt âm lãnh của La Thứu liếc mắt nhìn Khương Lôi cùng những người trong Võ quán Ưng Chi một vòng, lúc này mới xoay người leo lên yên ngựa, vẫy tay ra hiệu, dẫn đám nhân mã của Võ quán Huyết Kền ầm ầm rút lui.

Dõi theo bóng dáng đám nhân mã của Võ quán Huyết Kền đang dần khuất xa, trong mắt Lâm Động lóe lên vẻ lạnh lùng.

Hắn thật ra có thể trực tiếp động thủ với La Thứu ngay tại đây, nhưng đến lúc đó tất nhiên Võ quán Ưng Chi cùng với Võ quán Huyết Kền có thể sẽ bùng nổ đại chiến, sẽ gây không ít thương vong. Nếu như có thể ở Quyết đấu trường đánh La Thứu trước mặt mọi người, thậm chí đánh chết hắn, như vậy thanh danh của Võ quán Huyết Kền sẽ bị hạ bệ đến mức thấp nhất. Sĩ khí hạ thấp, thậm chí không người tìm cách tháo chạy. Đến lúc đó, không cần ra tay thì Võ quán Huyết Kền cũng tự nhiên bị tan rã.

Mà rất hiển nhiên, La Thứu ắt cũng đã có tính toán trước, nếu không, hôm nay không dễ dàng mà bỏ đi như vậy. Mặc dù thực lực của Võ Quán Huyết Kền ngày càng mạnh, nhưng nếu xảy ra đại chiến với Võ quán Ưng Chi, bọn chúng cũng có thể bị hao tổn nặng nề. Cái giá như vậy, không phải hắn cũng có thể gánh chịu nổi.

- Lâm Động tiểu hữu, lần này xin nương tay!

Khương Lôi thu hồi trường kiếm, trịnh trọng nói với Lâm Động.

Lâm Động cười xua tay, liếc mắt nhìn Khương Lôi, nói:

- Khương lão ca yên tâm, ta sẽ thay mặt Võ quán Ưng Chi giao đấu với Võ quán Huyết Kền ở Quyết đấu trường, nếu như ta thua…

- Lâm Động tiểu ca có thể tương trợ Võ quán Ưng Chi là một việc may mắn, còn việc thắng thua, tùy theo ý trời vậy, tuyệt đối không trách ai cả!

Khương Lôi trầm giọng nói.

- Chỉ là nếu đến cuối cùng tình hình diễn biến xấu đi, thì xin Lâm Động tiểu ca chăm sóc hai tiểu nữ của tôi…

Khương Lôi chần chờ một hồi, lại nói.

- Vì câu nói này của ngươi… Ta không thể thất bại…

Lâm Động bất đắc dĩ lắc đầu. Những lời nói này của Khương Lôi, thật sự vô cùng nặng nề, nặng hơn so với bất kỳ áp lực nào.

Lâm Động quay đầu nhìn về phía La Thứu biến mất, đột nhiên, hắn cảm thấy dòng máu trong người đang sục sôi. Hắn biết ngày mai, hắn sẽ phải đối mặt với một trận đại chiến kịch liệt!

- Tạo Hình Cảnh đại thành, để ta xem thử xem, rốt cuộc nó mạnh đến cỡ nào!

o0o

Hôm sau khi ánh rạng đông chiếu vào thành Đại Ưng, cả thành phố lúc này dường như trở nên náo nhiệt. Vô số người đều đổ xuống đường phố. Ai cũng biết, hôm nay, tại Quyết đấu trường sẽ diễn ra một trận chiến kinh thiên động địa.

Võ quán Ưng Chi cùng với Võ quán Huyết Kền, là hai đối thủ có thế lực lớn ở thành Đại Ưng, đã nhiều lần giao đấu với nhau không ai nhường ai, nhưng chưa lần nào phân thắng bại rõ ràng. Chẳng qua hôm nay, hiển nhiên sẽ chấm dứt sự giằng co bấy lâu nay.

Quyết đấu trường nằm tại trung tâm thành phố, diện tích cực kỳ rộng lớn. Đây là kiến trúc quy mô rộng lớn nhất trong thành Đại Ưng. Ở nơi này đã từng nhiều lần quyết định vị trí chúa tể cuối cùng của thành Đại Ưng.

Lúc này chung quang Quyết đấu trường khổng lồ, người vây kín như nước. Mọi người đều hiểu rằng, lần này ai sẽ chiến thắng trong trận quyết đấu này, như vậy kẻ đó sẽ trở thành chúa tể duy nhất của thành Đại Ưng.

Đây là hai đại Võ quán lớn nhất, quan trọng nhất chính là một trận giao đấu!

- Sau ngày hôm nay, hai đại Võ quán thành Đại Ưng chỉ còn lại một!

- Nghe nói thực lực của La Thứu đã bước vào Tạo Hình Cảnh đại thành, mạnh hơn cả Khương Lôi. Xem ra lần này phần thắng nghiêng về Võ quán Huyết Kền là rất lớn.

- Cũng không hẳn là vậy, theo tin tức mà ta được biết, Võ quán Ưng Chi lần này có mời đến một bang thủ, thực lực không kém. Nghe nói hôm qua đã từng giao đấu bước đầu với La Thứu, và cũng đã ngang tay. Hắc hắc, trận quyết đấu hôm nay, khẳng định sẽ gây cấn lắm đây…

- Người mà Võ quán Ưng Chi mời đến, nhìn tuổi chưa quá hai mươi, cũng không biết tiểu tử này từ nơi nào đến, cho dù thực lực không kém, nhưng cũng khó có thể kháng cự được La Thứu đâu…

- Đúng vậy đúng vậy, kẻ mạnh thật sự, không phải bế quan tu luyện mười bữa nửa tháng là có thể tu luyện thành. Một khi giao đấu sinh tử, người tuổi trẻ khẳng định sẽ bị bất lợi.

- Khương Lôi không phải kẻ ngu dốt, hắn có thể quyết định như vậy, nên có đạo lý riêng của hắn. Dù sao trận tỷ thí hôm nay, thật đáng để xem…

Chung quanh Quyết đấu trường, trong đám người đông nghìn nghịt phát ra từng hồi tiếng đàm luận xôn xao. Đề tài đàm luận của tất cả mọi người, hiển nhiên đều liên quan đến trận đấu võ hôm nay.

- Người của Võ quán Huyết Kền đã đến!

Ngay khi khắp nơi đang không ngừng đàm luận ồn ào, đột nhiên một đám nhân mã xuất hiện, băng ngang đám người chen chúc đông như kiến, tiến đến khu vực trung tâm Quyết đấu trường.

- Người của Võ quán Ưng Chi cũng đã đến!

Ngay sau khi đám nhân mã của Võ quán Huyết Kền tới không bao lâu, lại xuất hiện thêm một đám nhân mã từ hướng khác đến, cũng dừng lại bên cạnh trung tâm Quyết đấu trường, hai bên nhìn nhau, không khí căng thẳng sục sôi.

Ánh mắt La Thứu lạnh lùng như con độc xà quét mắt nhìn về phía Võ quán Ưng Chi, cuối cùng dừng mắt tại Lâm Động, cười khinh thường. Ngay sau đó ánh mắt hắn liền trở nên dữ tợn, dường như hắn đang hình dung cảnh tượng mình đánh cho xương cốt Lâm Động tan nát, rã rời.

La Thứu đặt chân xuống mặt đất, thân hình giống như một con kền kền đang bay lượn trên không trung, sau đó vững vàng đặt chân xuống trung tâm Quyết đấu trường dưới con mắt quan sát của hàng vạn người. Ánh mắt băng lãnh chuyển về phía Lâm Động:

- Tiểu súc sinh, bây giờ quỳ xuống sinh tha may ra còn kịp.

Ánh mắt của toàn hội trường chuyển động theo âm thanh, cuối cùng dừng mắt trước bóng dáng gã thanh niên bên Võ quán Ưng Chi. Lập tức lại vang lên từng hồi tiếng xầm xì to nhỏ, tỏ ra có chút kinh ngạc đối với độ tuổi của gã thanh niên.

Đối với đám ánh mắt tò mò đó, Lâm Động không để ý tới, khẽ xoay người, vừa định bước vào. Bất chợt có một cánh tay ngọc ngà lạnh lùng và mềm mại, khẽ kéo cánh tay hắn ta lại. Bất chợt, một giọng nói nhẹ nhàng thanh thúy, truyền vào bên tai hắn:

- Cẩn thận một chút!

Lâm Động quay đầu, nhìn về phía Khương Tuyết nhướng cặp mày liễu đứng phía sau. Hắn khẽ mỉm cười, xoay mũi chân dẫm mạnh trên mặt đất, nhanh nhẹn lướt vào Quyết đấu trường. Cùng lúc đó, tiếng cười của hắn, cũng nhanh chóng truyền đi:

- Muốn ta quỳ xuống đất cầu xin, chỉ sợ La Thứu ngươi không đủ tư cách!

Nhìn thấy nụ cười trên mặt Lâm Động, vẻ dữ tợn trong mắt La Thứu ngày càng dữ dội hơn. Hắn liếm liếm môi, trong giọng nói trầm trầm lộ ra sát ý cùng sự tàn khốc khó có thể che dấu:

- Tiểu súc sinh, ngươi đã đánh mất cơ hội cuối cùng, nếu đã như vậy, chịu chết đi!

Sau khi nói xong hai chữ cuối cùng, một nguồn nguyên lực màu đỏ sậm từ trong người La Thứu bùng phát ra, khí thế vô cùng mạnh mẽ, bao trùm toàn bộ hội trường.

Bình Luận (0)
Comment