Vũ Động Càn Khôn

Chương 227 - Đánh Bại

Kim quang đầy trời, vô số ánh mắt đang nhìn vào bóng dáng con rồng khổng lồ được tạo nên từ những ánh vàng rực rỡ, vẻ mặt đều vô cùng kinh hãi.

Rồng là một loài thần thú cổ xưa vô cùng dũng mãnh, cho dù là trong thế giới Yêu thú, nó cũng là tồn tại đứng hàng đầu. Sự tồn tại của nó, chỉ sợ toàn bộ Vương triều Đại Viêm cũng chưa hề biết đến, người thường chỉ có thể nghe qua, bởi vậy cái bóng hình hư ảo này, thật sự là hiếm gặp trong đời.

Linh bảo của cao thủ Niết Bàn Cảnh để lại, quả thật vô cùng dũng mãnh. Thiên Lân Kích Pháp này chia làm bốn tầng, càng lên cao càng lợi hại. Đặc biệt là tầng cuối cùng, Thiên Long Kích, gần như có sức mạnh vô đối. Theo như dự đoán của Lâm Động, thì uy lực của một chiêu này, e là có thể xếp vào những vũ kỹ Cửu phẩm Thượng thừa.

Hơn nữa, quan trọng nhất chính là, chiêu thức dũng mãnh này cho dù là Lâm Động hiện tại cũng chỉ có thể thi triển một cách miễn cưỡng. Khó có thể tưởng tượng được nếu như đem chiêu thức này thi triển một cách hoàn toàn, uy lực đó sẽ đáng sợ đến mức nào.

Cả một mảng trời lấp lánh kim quang, một con rồng vàng khổng lồ đang lơ lửng. Dường như có một luồng khí tức đáng sợ đang tỏa ra, khiến cho những cao thủ đứng xung quanh cũng rợn tóc gáy. Trong tiếng hò hét, mọi người đều tản ra thật xa khỏi võ đài, hiển nhiên là đều sợ bị vạ lây.

- Tên tiểu súc sinh này lại còn có một vũ kỹ đáng sợ như thế ư?

Dưới làn kim quang phủ đầy trời đó, thân hình đã to hơn gấp đôi của La Thứu trông có vẻ thật nhỏ bé. Những tia máu trong mắt hắn đã bị sự chấn động xung quanh làm cho nhạt đi phần nào. Từ nơi đó, hắn cảm nhận được một cổ khí tức nguy hiểm.

- Cho dù ngươi chống trả thế nào, ta đều sẽ dùng một chùy phá vạn pháp của ngươi!

Lúc này đây, La Thứu đã hết đường thối lui. Sau khi thi triển Ma Viên Biến, lý trí của La Thứu đã mất đi không ít. Những tia máu trong mắt hắn lại còn nhiều lên, hóa thành một đạo hồng quang. Bóng chùy to lớn vụt ngang trời, hung hãn nhằm vào mảng kim quang trên không trung.

Lâm Động hờ hững nhìn hồng quang đang hung hăng tiến đến, Thiên Lân Cổ Kích đang nắm trong tay không ngừng rung động, những miếng vẩy chi chít trên thân kích bắn ra, khiến cho cổ kích trông như một con nhím hung dữ, xung quanh tràn ngập không khí cổ quái.

Ào ào!

Từng đợt nguyên lực ào ạt trào ra từ trong Nguyên Đan tại đan điền không ngừng tuôn vào trong Thiên Lân Cổ Kích. Muốn thi triển một chiêu này, Lâm Động phải vận dụng tất cả sức lực của mình.

- Gầm!

Dưới sự bổ sung nguyên lực dồi dào như vậy, bên ngoài thân kích, hư ảnh của con kim long khổng lồ đó lúc ẩn lúc hiện. Một lát sau, con mắt đang nhắm nghiền của con rồng đột ngột mở trừng ra. Kim quang tuôn trào, một thanh âm tựa như rồng ngâm vang rền cả đất trời.

Ong ong!

Ngay lúc tiếng rồng ngâm đó vang lên, Thiên Lân Cổ Kích đột nhiên rời khỏi tay Lâm Động, kích long hòa hợp, cuối cùng ầm ầm nện xuống, kim quang sáng cả một góc trời.

Kim long kích ảnh gào thét, nguyên lực trong đất trời đều bị khuấy động mạnh mẽ. Từng đợt sóng nguyên lực có thể nhìn thấy được từng vòng một tản ra từ vùng kim quang đó. Thấp thoáng còn nghe có tiếng sấm sét, thanh thế kinh người.

Hồng quang, kim quang dường như phân cách bầu trời thành hai mảng, thanh thế kinh người đó khiến cho người xem hoa cả mắt. Ra tay như vậy, mới đúng là cao thủ!

Ầm!

Kim quang hào quang sáng chói rực rỡ, va chạm chỉ là xảy ra trong chốc lát, nhưng trong mắt mọi người giống như những tảng đá lớn, ầm ầm va chạm vào nhau.

Sự chấn động nguyên lực cực kỳ to lớn bùng phát. Tại nơi va chạm đó giống như vừa bị gió lốc thổi qua. Trên võ đài, xuất hiện những vết nứt thô to như cánh tay.

Trong khoảng khắc va chạm đó, La Thứu rõ ràng cũng cảm nhận được sức mạnh ghê gớm chứa đựng bên trong hư ảnh kim long. Chỉ là sự tiếp xúc trong nháy mắt mà hắn đã cảm nhận được cả cơ thể như bị đè ép bởi một ngọn núi lớn. Cho dù là xương cốt đã được mạnh lên nhiều nhờ Ma Viên Biến, thế nhưng trong lúc này cũng đã nghe kêu răng rắc.

Cho đến bây giờ hắn mới hiểu được, một chiêu này của Lâm Động rốt cuộc mạnh đến cỡ nào!

Những tia máu không ngừng chuyển động trong mắt hắn. La Thứu đang cố sức chống đỡ, trong cổ họng phát ra tiếng rít gào khàn khàn. Hồng quang tuôn trào, dốc hết sức bình sinh để chống đỡ hư ảnh kim long vô cùng sắc bén kia.

- Chỉ dựa vào sức mạnh mà muốn phá kích pháp của ta à? Nằm mơ đi!

Lâm Động lạnh lùng nhìn La Thứu đang chống đỡ một cách vô cùng khổ sở, bàn tay chưởng mạnh vào không trung. Kim long kích ảnh ở bên dưới tức thì tuôn ra vạn đạo kim quang.

Đùng!

Cổ kích bổ thật mạnh lên song chùy. Ngay sau đó, từng vết nứt lần lượt xuất hiện, trong sự kinh hãi của La Thứu, xuất hiện đầy trên song chùy.

- Gầm!

Hư ảnh kim long đang quấn quanh bên ngoài cổ kích, trong lúc này bỗng nhiên xuyên vụt qua, nhanh như chớp giáng mạnh xuống cơ thể của La Thứu.

Bình!

Một thanh âm rất trầm truyền đến từ giữa không trung. Nguyên lực hùng hồn đang phủ kín cơ thể La Thứu dường như trong chớp mắt đều tan biến. Tiếp sau đó quần áo rách toạc, lộ ra một bộ áo giáp mặc bên trong. Trên áo giáp, có hào quang lấp lánh phát ra, hiển nhiên cũng lại là một kiện Linh bảo.

Nhưng mà, một kiện áo giáp Linh bảo Hạ cấp đương nhiên không thể chống đỡ nổi sự tấn công mạnh mẽ như vậy. Vì thế, khi hư ảnh kim long uy lực mạnh mẽ đánh tới, thì hào quang trên áo giáp mờ hẳn đi. Từng vết nứt dần dần hiện ra, lại bùm một tiếng, nổ tung!

Rắc rắc!

Lớp áo giáp cuối cùng bị phá vỡ, sắc mặt của La Thứu trắng bệch ra. Máu tươi trong miệng không ngừng phun ra. Cơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng xương cốt đang rạn nứt.

Dưới sự chứng kiến của những ánh mắt kinh hoàng dưới võ đài, cơ thể của La Thứu từ trên không trung rơi thẳng xuống, cuối cùng nện mạnh xuống võ đài, lập tức tạo nên một vết nứt sâu dài gần trăm mét trên võ đài. Bên cạnh đó, máu tươi phun đầy, mùi tanh xộc cả vào mũi.

Thắng bại trong nháy máy đã được phân định. Kim long kích ảnh đó, với sự tấn công vô cùng mạnh mẽ đã phá tan hết mọi sự tấn công và phòng vệ của La Thứu.

Một cao thủ Tạo Hình Cảnh đại thành lại bị thua thê thảm như vậy!

Nhìn La Thứu như một khúc gỗ đang nằm dưới đất, xung quanh võ đài bỗng nhiên yên tĩnh đến đáng sợ.

Nhân mã của Võ quán Huyết Kền, ai nấy mặt cắt không còn giọt máu. Có một số người trong đó, thậm chí còn len lén lùi về phía sau.

Võ quán Huyết Kền sở dĩ cường thịnh hoàn toàn đều nhờ có La Thứu. Hiện giờ, La Thứu thảm bại, Võ quán đã mất đi cây cột chống đỡ, việc này đối với Võ quán Huyết Kền mà nói là một sự đả kích rất lớn.

Đương nhiên, so với sự thảm thương của Võ quán Huyết Kền, thì bên Võ quán Ưng Chi, sau một màn tĩnh lặng đột nhiên vang lên những tiếng hoan hô vang dội. Tất cả mọi ánh mắt rạo rực nhìn về phía gã thiếu niên đang lơ lửng giữa trời kia.

- Đã thắng rồi!

Khương Lôi lẩm bẩm một mình. Bàn tay của ông ta không ngừng run rẩy, hiển nhiên trong lòng vô cùng kích động. Trong mắt ông cũng tràn ngập niềm vui và hưng phấn.

- Phù!

Khương Tuyết ở bên cạnh, nhè nhẹ vỗ vào bộ ngực đang phập phồng, thở ra một hơi. Vẻ lo lắng trên gương mặt đang chậm rãi biến mất.

Hưu!

Lâm Động chân đạp kiếm quang, lạnh lùng nhìn La Thứu đang nằm bên dưới. Bàn tay đưa ra, Thiên Lân Cổ Kích đã nằm trong tay, sau đó thân hình lắc mạnh một cái, cổ kích trong tay lao mạnh về phía La Thứu.

Dường như cảm nhận được luồng khí sắc bén đang tiến đến, La Thứu vốn đang nhắm nghiền hai mắt đột ngột mở trừng mắt ra, giọng nói vô cùng thê lương:

- Ta nhận thua!

Xuy!

Mũi kích sắc bén dừng lại trước mặt La Thứu, luồng kình phong sắc bén vẫn vạch trên mặt La Thứu một đường dài, máu tươi chảy ròng ròng.

Lâm Động trừng mắt nhìn La Thứu đang vô cùng kinh hoảng, chậm rãi nói:

- Cút ra khỏi thành Đại Ưng!

Nghe vậy, cơ mặt La Thứu nhất thời giật giật. Sau một lúc lâu, hắn mới gật đầu một cách cực kỳ không cam lòng, giãy giụa ngồi dậy. Trong ánh mắt u ám của hắn, đột nhiên lóe lên những tia hung ác.

Cùng lúc những tia hung ác đó lóe lên, La Thứu bất ngờ đưa tay lên, chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn, bắt đầu nhúc nhích. Sau đó, hơn mười luồng sáng xuyên thấu làn da, nhanh như chớp lao về phía Lâm Động. Dường như có một mùi tanh tỏa ra từ những luồng sáng ấy, rõ ràng là có kịch độc.

- Lâm Động, cẩn thận!

Sự tập kích đột ngột đó khiến cho tất cả mọi người đều cả kinh, Khương Tuyết vội hét lên.

Hào quang càng ngày càng đến gần, thế nhưng, khi sắp bắn trúng Lâm Động, thì trong mắt hắn đột nhiên trào ra một luồng tinh thần lực.

Xuy xuy!

Hơn mười luồng hào quang hóa thành vô số độc châm, phiêu phù lơ lửng trước mặt Lâm Động, sau đó từng cây một rơi xuống đất.

Chiêu đánh lén cuối cùng vẫn thất bại, trong lòng La Thứu hoàn toàn nguội lạnh, cũng không nói thêm lời nào, huy động nguyên lực cuối cùng trong cơ thể, mau chóng rời khỏi.

Xuy!

Thế nhưng, Lâm Động lúc này không cho hắn thêm một cơ hội nào nữa, bước nhanh một bước, cổ kích trong tay mang theo tia sắc lạnh nhanh như chớp đâm về phía cánh tay của La Thứu.

Máu tươi phụt ra, cánh tay văng đi. Không để cho La Thứu kêu lên tiếng nào, thân kích chợt lóe, đâm thật mạnh vào ngực La Thứu.

- Phốc!

Lại phun ra một ngụm máu tươi, cả người La Thứu bay lên, sau đó rơi xuống một cách thê thảm vào vị trí đám người Võ quán Huyết Kền.

Trong lúc cơ thể La Thứu đang bay lên, Lâm Động vươn tay ra chộp, một luồng sức mạnh trào ra, từ thắt lưng của La Thứu đoạt lấy túi Càn Khôn. Cầm túi Càn Khôn trong tay, sau đó vẻ mặt Lâm Động không chút biểu tình bỏ vào trong áo mình.

Bình!

Nhìn La Thứu chưa biết sống chết kia rơi mạnh xuống đất, mọi người đều hiểu rẳng, sau này, trong thành Đại Ưng, e là Võ quán Huyết Kền sẽ không còn tồn tại nữa!

Bình Luận (0)
Comment