Vũ Động Càn Khôn

Chương 263 - Đằng Lỗi

Ngay khi đám nhân mã của Âm Khôi Tông đến, đám người ở gần bọn chúng cũng nhanh chóng chừa trống ra một vòng lớn. Thân là một trong những là thế lực hàng đầu trong quận Đại Hoang, hơn nữa lại cộng thêm ưu thế sân nhà, không có một tên cao thủ hay thế lực nào dám ở Đại Hoang Cổ Bi này xung đột với bọn chúng.

Ánh mắt của Lâm Động quét qua người đám nhân mã Âm Khôi Tông, sau đó hắn liền phát hiện ngoài tên nam tử huyết y ra, trong đám nhân mã đó lại còn có thêm hai tên cao thủ Tạo Khí Cảnh tiểu thành nữa. Trong lòng hắn không khỏi có chút kinh ngạc, Âm Khôi Tông có thể trở thành thế lực một trong những mạnh nhất ở quận Đại Hoang, thực lực của nó quả thật không hề yếu kém chút nào.

Đương nhiên, hai cao thủ Tạo Khí Cảnh tiểu thành này đối với Lam Động mà nói, ngược lại không phải là sự uy hiếp khủng khiếp nhất. Trong đám nhân mã của Âm Khôi Tông, khiến Lâm Động cảm thấy nguy hiểm tuyệt đối, không ai ngoài tên nam tử huyết y đó. Tinh thần lực của đối phương, cực kỳ hùng mạnh và thô bạo, giống hệt như một đầu dã thú.

Ánh mắt của Lâm Động sau khi quan sát qua một lượt, liền thu liễm trở về, thân thể khẽ lui về phía sau, ẩn mình trong đám đông. Tuy nói hắn không sợ Âm Khôi Tông, nhưng hiện tại phong ấn của Đại Hoang Cổ Bi sắp suy yếu, nếu như hắn bị đeo bám cũng sẽ có chút phiền phức.

Nhân mã của Âm Khôi Tông trực tiếp chiếm cứ một vị trí không tệ ở hàng đầu. Đối diện với những ánh mắt kinh sợ và đố kỵ của mọi người xung quanh, bọn chúng ngược lại còn cảm thấy khá tự hào. Duy chỉ có gã nam tử huyết y ở chính giữa vẻ mặt lại không chút biểu hiện. Ánh mắt hắn chỉ tĩnh lặng nhìn chằm chằm vào Đại Hoang Cổ Bi ở nơi xa.

Việc nhìn chăm chú này chỉ duy trì được một lúc, chợt cặp mày của gã nam tử huyết y khẽ cau lại, tinh thần lực cũng phát ra một tia ba động kỳ dị. Đột nhiên, một thanh âm lãnh đạm từ trong miệng hắn vọng ra:

- Phù khôi của Hoa Tông là lấy từ chỗ của ta. Tuy rằng ngươi đã xóa bỏ dấu ấn trong Phù khôi, có điều nếu như đứng cách ta gần như vậy, vẫn không thể thoát khỏi cảm giác của ta.

Lời nói của nam tử huyết y vang lên vô cùng kỳ lạ, ngay đến các đệ tử Âm Khôi Tông đứng bên cạnh hắn cũng ngẩn người một chút. Có điều tiếp theo sau đó, hai tên cao thủ Tạo Khí Cảnh tiểu thành liền lập tức hồi tỉnh lại, đột nhiên ánh mắt giống như ngọn đao sắc bén, nhanh chóng chuyển động ở xung quanh, lớn tiếng quát:

- Lâm Động, cút ra đây!

Những hành động kỳ lạ ở đó của Âm Khôi Tông cũng gây nên ánh mắt hiếu kỳ của rất nhiều người chung quanh. Mà khi bọn chúng nghe thấy tiếng quát đó, không ít người trong lòng khẽ kinh ngạc.

Sự việc gần đây giữa Lâm Động và Âm Khôi Tông đã truyền di khắp nơi trong quận Đại Hoang, đặc biệt là sau khi Hoa Cốt bị đánh trọng thương bỏ chạy về thành Đại Khôi, thanh danh của Lâm Động, càng vô tri vô giác được truyền bá rộng rãi khắp nơi.

- Chẳng lẽ lại là Lâm Động, cái tên đã giết chết Hoa Tông, đả thương Hoa Cốt?

- Hắn lại còn dám đến nơi này? Cũng không sợ người của Âm Khôi Tông băm hắn thành trăm mảnh sao?

- …

Những tiếng thì thào to nhỏ chợt lan truyền nhanh chóng trong đám đông. Không ít người quay đầu nhìn bốn phía xung quanh, muốn tìm kiếm nhân vật chính nổi danh gần đây ở quận Đại Hoang xem mặt mũi ra sao.

Ngay lúc bao nhiêu ánh mắt đang di chuyển theo bốn hướng, tên nam tử huyết y cũng ngẩng đầu lên. Hắn cũng không nói nhiều, tay áo phất lên, một luồng tinh thần lực huyết sắc bạo lược mà ra.

Nhìn thấy nam tử huyết y chỉ trong nháy mắt đã công kích đến, đám người đứng đó vội vàng tránh sang một bên, chỉ để lại một đạo thân ảnh đứng ngay tại chỗ.

Xung quanh bỗng chốc trống ra một khoảng lớn, cặp mày Lâm Động cũng khẽ chau lại. Hắn không ngờ tới rằng tên nam tử huyết y này lại có cảm giác nhạy bén đến như vậy, dựa vào Phù khôi lại có thể trực tiếp tìm ra phương hướng của hắn.

Đinh!

Cùng lúc với cặp mày khẽ cau lại, trong nê hoàn cung của Lâm Động cũng bạo lược ra một luồng tinh thần lực hùng hồn, nghênh đón công kích của gã nam tử huyết y kia. Sau khi hai luồng tinh thần lực va chạm vào nhau, một tia tinh thần lực ba động nhanh chóng lan tỏa ra xung quanh.

Nhìn thấy Lâm Động hiện thân, ánh mắt đám nhân mã của Âm Khôi Tông chợt trở nên hung tợn. Nguyên lực cùng với tinh thần lực nhất thời đồng loạt bộc phát ra.

- Ta thật sự rất có hứng thú đối với ngươi! Ngoài ra trước lúc xuất phát, Trưởng lão Hoa Cốt có căn dặn ta, nếu như gặp được ngươi, thì đem thi thể của ngươi về cho ngài luyện chế Phù khôi.

Giọng nói của nam tử huyết y kia không ngờ lại không có chút biểu tình ba động nào. Hắn giương mắt bình thản nhìn Lâm Động, giống như đang nói một việc rất đỗi bình thường vậy.

Mà nghe được lời nói này của hắn, đám nhân mã Âm Khôi Tông xung quanh cùng với một số người đang quan chiến có chút hiểu biết đối với người này, chợt thể hiện ra một loại ánh mắt tiếc nuối nhìn về phía Lâm Động. Ở quận Đại Hoang này, chỉ cần là đối tượng mà gã Đằng Lỗi này coi là hứng thú, bất luận là nam hay nữ, kết cục sau cùng đều vô cùng thê thảm.

- Ngươi muốn đơn độc ra tay hay là cùng lên một lượt?

Lâm Động mỉm cười, trong nụ cười đó cũng mang theo sự sắc bén lạnh lùng y như đao kiếm. Gã nam tử huyết y trước mặt này tuy rằng gây cho hắn một mùi vị nguy hiểm, nhưng nếu quả thực muốn động thủ, Lâm Động hiển nhiên cũng không chút e ngại đối phương.

- Một người, là đủ rồi!

Cùng với giọng nói nhàn nhạt của tên nam tử huyết y kia truyền đến, không khí toàn trường chợt trở nên căng thẳng. Không ít ánh mắt xung quanh mang theo một tia lửa nóng hướng qua đây.

Thanh danh Huyết Thủ Đằng Lỗi vốn dĩ cực kỳ nổi tiếng ở quận Đại Hoang này, đồng thời hắn cũng được xưng là nhân tài kiệt xuất nhất trong lớp thanh niên của Âm Khôi Tông, cùng với Mộ Thiên Thiên của Đại Ma Môn, Võ Từ của Võ Minh có thể nói là ba nhân vật ưu tú nhất trong đám thanh niên ở quận Đại Hoang.

Còn Lâm Động tuy rằng trước đây không có tiếng tăm như vậy, nhưng những hành động gần đây của hắn lại cũng khiến cho mọi người hiểu rằng thực lực của hắn không hề yếu kém. Tuy rằng cũng có rất nhiều người vốn không cho rằng Lâm Động là dựa vào thực lực của chính bản thân mình để kích thương Hoa Cốt, nhưng điều này cũng không ngăn cản được tên tuổi của hắn được truyền bá rộng rãi.

Lâm Động và Đằng Lỗi cùng được xem là những nhân vật nổi bật nhất trong đám thanh niên quận Đại Hoang, do đó đối với thực lực thực sự của hai người, vẫn còn không ít người muốn xem xem, rốt cuộc ai có thể cao hơn một bậc.

Không khí căng thẳng vốn không kéo dài bao lâu. Tên Đằng Lỗi kia chợt dẫm mạnh hai chân lên mặt đất, thân hình hóa thành một đạo huyết ảnh nhanh như chớp bạo lược mà ra.

Ngay lúc thân hình nam tử huyết y bạo lược xông ra, một cự chưởng tinh thần lực màu đỏ máu cũng đã nhanh chóng hình thành trên đỉnh đầu của Lâm Động, sau đó mang theo một luồng huyết tinh, phát ra một thanh âm xé gió thấp trầm, hung hăng bổ xuống Lâm Động.

Đối mặt với thế công kích sắc bén của Đằng Lỗi, ánh mắt Lâm Động cũng phát lạnh. Một luồng tinh thần lực cực mạnh từ trong nê hoàn cung tuôn trào ra, cũng hóa thành một cự chưởng tinh thần lực va chạm với cự chưởng màu đỏ máu đó.

Bang!

Tinh thần lực cuồng bạo ba động, từ nơi va chạm lan tràn ra. Mà tên Đằng Lỗi kia khi nhìn thấy Lâm Động lại dám dùng tinh thần lực đỡ lấy tinh thần lực của hắn, trong mắt không khỏi lướt qua một tia lạnh lẽo. Bàn tay hắn khẽ nắm lại, chỉ nhìn thấy từng tia huyết khí nhanh chóng thẩm thấu ra từ trong cự chưởng đó.

Xuy xuy!

Những tia huyết khí do cự chưởng Đằng Lỗi phóng ra, nhất thời quỷ dị quấn lấy cự chưởng do tinh thần lực của Lâm Động ngưng tụ mà thành. Từ trên cự chưởng của Lâm Động chợt bộc phát ra từng trận sương trắng, một loại năng lực hủ thực cực kỳ mạnh khiến cho cự chưởng tinh thần lực của Lâm Động nhất thời bị tan đi rất nhiều.

- Tinh thần lực của tên này lại có hiệu quả như vậy?

Nhìn thấy tinh thần lực của nam tử huyết y lại có năng lực hủ thực như vậy, ánh mắt của Lâm Động cũng khẽ co rút lại. Chợt hắn quát lạnh một tiếng, một luồng ba động kỳ dị trong nê hoàn cung nhanh chóng khuếch tán ra.

- Nuốt cho ta!

Ba động tinh thần lực nhất thời phát ra ngập tràn, trong cự chưởng tinh thần lực của Lâm Động chợt xuất hiện một cỗ hấp lực cực mạnh, với một phương thức bá đạo mà trực tiếp, đem từng đạo huyết khí kia thôn phệ vào.

- Vỡ!

Thôn phệ xong những tia huyết khí hủ thực đó, bàn tay Lâm Động khẽ nắm lại, liền đem cự chưởng tinh thần lực của Đằng Lỗi bóp vỡ nát một cách dễ dàng.

- Chỉ dựa vào một mình ngươi, vẫn chưa đủ!

Bóp nát dễ dàng cự chưởng tinh thần lực của Đằng Lỗi, ánh mắt Lâm Động sắc bén nhìn chằm chằm đối phương, cười nhạt nói.

Xôn xao!

Nhìn thấy Lâm Động gần như lại chiếm được chút thượng phong trong khi giao thủ, trong đám người xung quanh chợt truyền đến những tiếng kinh ngạc nhàn nhạt. Từng ánh mắt ngạc nhiên không ngừng quét qua trên người Lâm Động. Thực lực mà đối phương thi triền ra đích thực đã khiến người khác khá kinh ngạc.

- Quả nhiên là có chút thủ đoạn!

Một chiêu bị phá, tên Đằng Lỗi đó không chỉ không giận, trong đôi mắt ngược lại còn hiện lên vẻ kỳ dị. Hắn nhìn chằm chằm Lâm Động, bàn tay khẽ xoay tròn, một luồng tinh thần lực huyết sắc cực kỳ cường hãn liền như cơn lốc dần dần khuếch tán ra từ trong cơ thể hắn.

Nhìn bộ dáng đó, sự phản kích của Lâm Động ngược lại đã hoàn toàn kích phát sự hứng thú trong lòng tên biến thái Âm Khôi Tông này.

Nhìn thấy Đằng Lỗi vẫn còn muốn động thủ, cặp mắt của Lâm Động cũng khẽ nheo lại. Đại Nhật Lôi Nguyên từ từ trong kinh mạch chậm rãi chảy xuống, trong thoáng chốc từ trên thân thể liền truyền ra tiếng trầm thấp giống như lôi minh.

- Ha ha, nơi này quả thật náo nhiệt! Lâm Động, ta đã nói qua rồi, tên biến thái này nhất sẽ có hứng thú với ngươi!

Ngay lúc hai người đang ngưng tụ tinh thần lực và nguyên lực, một tiếng cười đột nhiên vang lên. Từ phía sau lại có thêm một đám đông vạch đám người đi lên. Người dẫm đầu của đám đông mới đến này, lại là tên thanh niên áo đen mà hôm trước Lâm Động đã từng gặp qua.

Lúc này, tên thanh niên áo đen đó đang dẫn theo không ít người lướt qua, tiến đến vị trí phía trước biển người, cuối cùng cười híp mắt nhìn Lâm Động và Đằng Lỗi với sắc mặt hứng khởi. Thanh thiết côn màu đen trong tay bị hắn múa máy thành nhiều rất côn ảnh.

Nhìn thấy người này, Lâm Động cũng khẽ rùng mình một cái, chợt nhìn qua đám nhân mã phía sau hắn. Trong đám người này không thiếu cao thủ Tạo Khí Cảnh, lúc này mới hiểu ra, gã này chắc chắn là người của Võ Minh.

- Ha ha, các người còn đánh nữa hay không? Nếu như không đánh, có thể cùng đến chơi với ta một trận không?

Võ Từ cười hắc hắc nói, ánh mắt có chút cuồng nhiệt nhìn chằm chằm vào Lâm Động và Đằng Lỗi.

- Khanh khách, Võ Từ, ngươi đem theo nhân mã đến đây, nhưng chưa chắc Đằng Lỗi đã nể mặt kiêng kỵ đâu. Có điều, Đằng Lỗi, Đại Hoang Cổ Bi sắp đến thời gian khai mở, nếu như ngươi muốn lưỡng bại câu thương ở đây với Lâm Động, e rằng sau đó sẽ phải dẹp đường hồi phủ rồi!

Tiếng cười của Võ Từ vừa hạ xuống, lại là một tiếng cười quyến rũ nhẹ nhàng vang lên. Biển người một lần nữa tách ra, Mộ Thiên Thiên toàn thân mặc một kiện trường bào màu đen, cực kỳ hấp dẫn, cũng thản nhiên nở nụ cười đi ra. Phía sau lưng nàng cũng có một đám đông nhân mã, thiết nghĩ chắc là các cao thủ của Đại Ma Môn.

Đột nhiên xuất hiện hai đám nhân mã, lập tức khiến cho không khí xung quanh trở nên có chút kỳ quái.

Đại Ma Môn, Võ Minh, Âm Khôi Tông, ba đại thế lực đứng đầu quận Đại Hoang này, tuy rằng bề ngoài rất hòa khí, nhưng bên trong lại âm thầm mâu thuẫn không ngừng, đôi bên đấu đá nhau cũng không phải ngày một ngày hai. Cho nên, sau khi bọn họ xuất hiện, cho dù là tên Đằng Lỗi đó, ánh mắt cũng khẽ chớp động. Khí tức sắc bén lúc nãy cũng đã biến mất gần phân nửa.

Đúng như Mộ Thiên Thiên đã nói, thực lực của Lâm Động không yếu, nếu như ở đây động thủ với hắn e rằng sẽ tổn thất không ít người. Điều này đối với bọn chúng mà nói, không phải là chuyện tốt lành gì.

- Vận khí ngươi không tệ, có thể sống lâu thêm một chút. Nếu như ngươi thông minh một chút thì nên nhanh chóng rời khỏi nơi này, có lẽ còn có thể giữ lại được một cái mạng.

Đằng Lỗi lạnh lùng giương mắt nhìn Lâm Động, nói.

Lâm Động cũng liếc lại hắn một cái, trong lòng lại âm thầm cười nhạt.

Những cao thủ lần này bị Đại Hoang Cổ Bi dẫn dụ đến có thể nói là đếm không xuể, trong đó không thiếu những cao thủ cường hãn thực sự. Ai nấy cũng đều muốn có được bảo bối trong Đại Hoang Cổ Bi này, cho dù là thế lực mạnh mẽ như Âm Khôi Tông, Đại Ma Môn, Võ Minh cũng đều phải đối mặt với không ít sự khiêu chiến.

Hiện tại chỉ mới là ở bên ngoài, có lẽ người khác có chút kiêng dè, nhưng một khi tiến vào Đại Hoang Cổ Bi, dưới sự mê hoặc của bảo vật, cho dù là Âm Khôi Tông cũng sẽ dẫn phát nên không ít sự công kích tham lam của những người khác. Mà đến lúc đó, hắn cũng có thể tìm được cơ hội khiến những tên Âm Khôi Tông đó chuốc khổ nhiều hơn một chút.

Cùng với sự xuất hiện của Đại Ma Môn và Võ Minh, một trận đại chiến đang sắp bùng nổ lại bị bế mạc không đầu không đuôi. Điều này cũng khiến cho không ít người trong lòng có chút tiếc nuối. Thế nhưng rất nhanh sau đó, từng ánh mắt đều đổ dồn về phía Đại Hoang Cổ Bi, đợi cho đến lúc phong ấn suy yếu hẳn.

Hưu!

Mà ngay lúc vô số người đang chờ đợi, phía sau biển người lại một lần nữa truyền đến những thanh âm xé gió. Một vầng quang mang rộng lớn từ phía chân trời nhanh chóng lướt tới, gây nên những thanh âm ồn ào xôn xao.

- Là người của Tứ đại Tông tộc!

Lâm Động đang ngồi xếp bằng trên một khối đá lớn, đột nhiên nghe thấy tiếng xôn xao truyền đến. Hai mắt liền mở to, song quyền cũng dần dần nắm chặt lại.

Rốt cuộc lại tái ngộ sao?

Bình Luận (0)
Comment