Uỳnh!
Trong sự rung chuyển đó, trời đất như biến thành một cái vạc dầu, mà nguyên lực chính là dầu sôi trong đó, tiếng ùng ục, ầm ầm vang lên, nhìn cảnh tượng đó ai cũng phải hồn bay phách tán.
Cả đấu trường rộng lớn trở nên tĩnh lặng ngay khi hiện tượng dị thường này xảy ra. Đối mặt với hiện tượng này dù là cường giả Tạo Hóa Cảnh tiểu thành cũng phải khiếp sợ. Họ thực sự không thể tưởng tượng được rằng Lâm Động chỉ là Bán Bộ Tạo Hóa lại có được sức mạnh mà ngay cả cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành cũng không có được.
Hắn rốt cuộc là người hay yêu nghiệt?
Ở chỗ bọn Lâm Chấn Thiên, họ cũng đang há hốc miệng kinh ngạc nhìn lên trời, rồi toàn thân không kìm được mà run lên. Chẳng ai ngờ được người thiếu niên hai năm trước còn chưa được Tạo Hình Cảnh mà giờ lại mạnh mẽ đến nhường này!
- Thực lực của Động nhi, có lẽ có thể nằm trong những vị trí hàng đầu của cả Vương triều Đại Viêm rồi!
Lâm Chấn Thiên hít sâu một hơi kìm nén sự kích động, nói.
- Xem ra để nó một mình ra ngoài tu luyện là đúng. Động nhi không phải người tầm thường, chúng ta quản thúc có khi lại hạn chế sự phát triển của nó.
Lâm Khiếu cũng không thể không thừa nhận sự tiến bộ của Lâm Động trong hai năm là quá sức khủng bố.
Chỉ trong hai năm ngắn ngủi mà từ một Nguyên Đan Đại viên mãn đã đuổi kịp thiên tài tuyệt thế Lâm Lang Thiên. Họ tin chắc rằng Lâm Động hiện nay chắc chắn cao hơn Lâm Lang Thiên một bậc!
Dù hiện giờ thực lực Lâm Động vẫn kém hơn Lâm Lang Thiên, nhưng thành tích của hắn đã sánh ngang với Lâm Lang Thiên, ai biết được khi Lâm Động bằng tuổi với Lâm Lang Thiên thì hắn sẽ lớn mạnh đến mức nào?
- Động nhi mới là thiên tài tuyệt thế thật sự của Gia tộc Lâm Thị!
Lâm Khiếu và Lâm Chấn Thiên nhìn nhau, ánh mắt đều có ánh lên niềm vui và sự kích động.
Phía sau đám người Lâm Chấn Thiên, những kẻ trong Nội tộc vốn nhìn họ không thuận mắt lúc này sắc mặt cũng tái đi vì hiện tượng kỳ dị trên bầu trời. Thực lực khủng bố mà Lâm Động thể hiện khiến họ phần nào thấy sợ hãi. Lúc này họ không dám chế giễu, châm chọc gì đám người Lâm Chấn Thiên nữa, vì Chiến Thần bất bại trong mắt họ cũng bị Lâm Động ép phải lôi hết tuyệt chiêu ra. Thực lực đó bọn họ căn bản không có tư cách so sánh, giờ mà vênh váo, châm chọc đám người Lâm Chấn Thiên chẳng khác nào tìm cái chết!
Đương nhiên, còn có rất nhiều đệ tử Nội tộc trẻ tuổi kia cũng có cùng ý nghĩ đó. Họ bị Lâm Động khiến cho toàn thân run rẩy, có những kẻ yếu ớt còn ngồi phịch xuống đất, thân ảnh như Ma Thần trên bầu trời kia đã khắc sâu một ấn tượng không thể nào phai trong tâm trí họ.
Lúc này dù không muốn thừa nhận thì họ cũng phải đối mặt với sự thật rằng Lâm Động đến từ Phân gia kia thực sự đã đối kháng được với tuyệt thế thiên tài của Gia tộc, Lâm Lang Thiên!
Lâm Khả Nhi khẽ nắm tay lại, đặt lên ngực dường như uốn kìm nén nhịp đập của trái tim. Thực sự nàng không thể ngờ chỉ trong thời gian ngắn vậy mà thực lực của Lâm Động lại tiến bộ đến thế này.
Lâm Khả Nhi khẽ cắn môi dưới, nhìn chăm chú lên thân ảnh mang luồng khí tức gần như chèn ép cả Lâm Lang Thiên. Đây là lần đầy tiên nàng thấy có người ép được Lâm Lang Thiên đến mức này, hơn nữa, quan trọng hơn là tuổi tác của người này lại nhỏ hơn bọn họ!
- Con người này đúng là yêu nghiệt!
o0o
Lâm Động điểm tay rất chậm nhưng mỗi lần điểm nguyên lực thiên địa lại càng thêm cuồng bạo.
Đương nhiên, cùng với mức độ khủng bố tăng lên, sắc mặt của Lâm Động cũng tái đi một chút, có thể thấy với thực lực hiện nay hắn thi triển chiêu thức này có phần gắng gượng.
Lần điểm tay cuối cùng, thiên địa dường như vang lên vô số tiếng xẹt xẹt, tất cả mọi người ngẩng đầu lên, chỉ thấy trên bầu trời lúc này nhìn tựa như một tấm kính với vô vàn vết nứt đang lan tỏa.
Một điểm tay của Lâm Động dường như phá vỡ cả bầu thiên không.
- Lâm Lang Thiên, giao cái mạng chó ra đây!
Ánh mắt Lâm Động âm u dị thường, ngón tay rung mạnh, bầu trời đằng sau nứt toác. Một cự chỉ màu vàng kim tựa như từ thời viễn cổ phá vỡ tầng mây nhắm thẳng hướng Lâm Lang Thiên lao xuống với tốc độ vô cùng kinh người.
Uỳnh uỳnh!
Cự chỉ kim sắc đó lao xuống, khoảng đất rộng lớn phía dưới lập tức sụt lở, đất đá bay tứ tung, cả thiên địa rung chuyển dữ dội, nhưng chẳng ai chú ý đến mặt đất, tất cả đều đang nhìn về phía Lâm Lang Thiên.
Nhìn cự chỉ đang lao tới, Lâm Lang Thiên cũng phải kinh hoàng. Hắn không thể ngờ chiêu công kích kinh thiên động địa mà Lâm Động thi triển lúc trước vẫn chưa phải cực hạn của hắn.
Tuy kinh hoàng nhưng Lâm Lang Thiên không hề hoảng loạn, lúc này không thể tránh được nữa, duy còn cách chống đỡ mới có cơ hội sống!
- Phụt!
Lâm Lang Thiên bỗng phụt máu miệng, trong Linh Luân Kính tức khắc tỏa ra những tia sáng màu đỏ tươi.
- Linh Luân Kính, Luân Chuyển Thiên Địa!
Lâm Lang Thiên hét, hai tay vung lên, một luồng nguyên lực hùng hồn ồ ạt chui vào Linh Luân Kính.
Cùng với luồng nguyên lực mạnh mẽ đang chảy vào, cộng với tác động của máu, thể tích của Linh Luân Kính phình to ra mấy làn, rồi rung lên dữ dội, bắn ba một chùm hắc quang bắn thẳng về phía cự chỉ kim sắc kia.
Ầm!
Nguyên lực bùng nổ cuộn trào cả không gian, chùm hắc quang đã chặn đứng cự chỉ kim sắc. Nhưng hiển nhiên lần công kích lần này của Lâm Động quá mạnh, dù có Linh Luân Kính nhưng hắc quang vẫn bị đẩy lùi về sau từng bước một.
- Lâm Lang Thiên, dựa vào Linh bảo Địa cấp mà thực lực của ngươi chỉ được vậy thôi sao? Nếu thế thì trận này có lẽ ta thắng rồi!
Tuy sắc mặt tái nhợt nhưng khí thế của Lâm Động vẫn vững như núi, ánh mắt sắc bén, tiếng hét như sấm. Ngón tay lại điểm ra, cự chỉ kim sắc rung chuyển, nguyên lực tựa ngọn núi lửa đỏ rực phun ra dòng nham thạch bắn thẳng về chùm hắc quang.
Hắc quang bị phá vỡ, ánh sáng của Linh Luân Kính lập tức tối lại, thậm chí còn phát ra tiếng kêu, dường như Linh Luân Kính cũng chịu sự tổn thương không nhỏ.
- Lâm Lang Thiên, bảo bối của ngươi đã bị tổn thương, ta xem ngươi còn chiêu gì nữa?
Ánh mắt Lâm Động tóe lên hung quang, từng bước tiến lên, tâm thần khẽ động, cự chỉ không hề dừng lại, cứ thế lao tới Lâm Lang Thiên. Nếu trúng đòn, dù trong người Lâm Lang Thiên có thứ cổ quái gì thì cũng bị vỡ tan thành khói bụi!
- Muốn thắng ta sao? Không dễ như thế đâu!
Mắt Lâm Lang Thiên lúc này đã đỏ rực lên, hiển nhiên hắn đã bị Lâm Động ép đến tuyệt lộ không còn đường lui nữa. Hắn biết rằng nếu hôm nay thua thì danh tiếng của hắn sẽ bị đả kích không gì so sánh được. Do vậy, bất luận thế nào hắn cũng tuyệt đối không được thua.
- Lâm Động, ngươi đừng có đắc ý sớm quá!
Lâm Lang Thiên hét lên, hai tay biến hóa vô vàn ấn pháp kỳ lạ, thân thể hắn bỗng hóa thành một luồng sáng đỏ chui vào trong Linh Luân Kính!
- Huyết Tế Chi Đạo, Nhân Bảo Hợp Nhất!
Tiếng hét vang lên từ trong Linh Luân Kính, mặt kính vốn ảm đảm bỗng sáng bừng lên. Thứ ánh sáng đó xé tan tầng mây trên trời, tựa như muốn xuyên thủng cả bầu trời.
- Cái gì?
Sắc mặt các vị Trưởng lão lập tức kịch biến, không ai không đứng bật dậy. Huyết Tế Chi Đạo cố nhiên có thể phát huy công kích rất lớn, nhưng rất có thể gây tổn hại lớn cho Linh bảo, thậm chí nghiêm trọng hơn có thể khiến Linh bảo Địa cấp mất đi linh tính, trở thành Linh bảo bình thường.
- Bọn chúng điên rồi, hai luồng công kích này nếu gặp nhau có khi cả nửa Lâm Thành cũng phải biến mất! Mau ngăn bọn chúng lại!
Một vị Trưởng lão mặt biến sắc hét lên.
- Ai ngăn được chứ?
Trưởng lão áo tím cau mày nói. Ngay cả ông ta cũng không dám đứng ra, ở đây có ai dám ra mặt?
Nghe thế, tất cả các Trưởng lão đều sửng sờ.
Khi đó, Linh Luân Kính trên trời bỗng xoay tròn, cuối cùng bùng phát những tia sáng đỏ như máu, trong chùm sáng đó, một luồng sức mạnh hủy diệt cuộn trào ra.
Ánh huyết quang vừa xuất hiện đã hung hăng lao về phía cự chỉ kim sắc!
Nhìn hai đạo công kích đang đâm về phía nhau, tất cả đấu trường đều xôn xao, các cường giả cũng cảm thấy không lành, sự va chạm này mà xảy ra họ cũng khó lòng mà thoát chết!
Nhưng lúc này muốn chạy thì cũng muộn rồi, vì hai luồng công kích đã lao vút đi sắp đâm vào nhau rồi.
Nhìn cảnh tượng đó, sắc mặt ai cũng hiện lên vẻ đầy sợ hãi!