Trên Giao dịch trường nhất thời là một mảnh hỗn độn, đông đảo ánh mắt chăm chú nhìn một màn này, trong chốc lát phảng phất không thể nào phục hồi lại tinh thần.
Tấn Mục lại trong Dương Thành có thanh danh không tệ, mặc dù không phải là hàng ngũ đỉnh phong, nhưng cũng tính là cường giả nhất lưu. Thế nhưng bây giờ, không ngờ lại thua trong tay Lâm Động chỉ mới thực lực Tạo Hóa Cảnh đại thành. Một màn này quả thật khiến người ta cảm thấy khó có thể tin được.
Chỉ có điều, bất kể là khó tin như thế nào, nhưng sự thật bày ra trước mắt, không thể khiến người khác không tin.
Ba người Mạc Lăng cũng vô cùng kinh hỉ nhìn một màn này, sau đó ngẩng đầu lên nhìn đạo thân ảnh giữa không trung, trong nội tâm không khỏi dâng lên chút kính nể. Thanh danh của bọn hắn tại Vương triều Đại Viêm không thua kém Lâm Động chút nào, nhưng lúc này bọn hắn không thể không thừa nhận, giữa bọn hắn và Lâm Động có sự chênh lệch không nhỏ.
Nguyên khí trong thiên địa sôi trào, dần dần trở nên lắng xuống, sát ý trong mắt Lâm Động cũng không bởi vì vậy mà yếu bớt. Hắn từ trên cao nhìn xuống Tấn Mục, khí tức ba động, khóe miệng mang theo một tia máu, ánh mắt trở nên lạnh lẽo. Không thể không nói, Tấn Mục quả không hổ là cường giả Bán Bộ Niết Bàn. Với thực lực của Lâm Động bây giờ, thi triển chỉ thứ năm của Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ, cho dù là Lê Thịnh tập hợp với những tên cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành khác thì chắc chắn cũng sẽ bị giết trong nháy mắt. Nhưng Tấn Mục này lại có thể chống đỡ được, tuy rằng bởi vậy mà bị thương, nhưng không thể đạt tới loại tình trạng bị trí mạng được!
Mà tác phong làm việc của Lâm Động từ trước đến nay, chỉ cần là địch nhân thì đều ra tay không chút nhân từ. Nếu như hôm nay đã cùng Tấn Mục trở mặt, như vậy cũng không cần phải nói nhảm nữa, trước hết giết rồi nói sau, miễn ngày sau lại lại có phiền toái.
Thừa dịp hắn bệnh, liền lấy luôn mạng hắn!
Trong lòng xẹt qua suy nghĩ này, ánh mắt Lâm Động trở nên lạnh lẽo, bàn tay siết chặt. Thiên Ngạc Cốt Thương lại thoáng hiện ra, chân đạp Thái Thanh Du Thiên Bộ, trực tiếp xông đến, thương phong sắc bén triển khai công kích về phía Tấn Mục, vẫn chưa thể hoàn toàn trấn áp khí huyết hỗn loạn trong cơ thể.
Xuy xuy!
Thương ảnh tràn ngập, mơ hồ trong đó có thanh âm gào thét từ trong Cốt Thương tràn ra. Khí thế vô cùng sắc bén, đủ để xuyên thủng phòng ngự của cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong.
- Tiểu tử, ngươi dám!
Tấn Mục đồng dạng cũng bị công kích tàn nhẫn của Lâm Động khiến cho tức giận đến mức sắc mặt tái nhợt, lập tức bất chấp áp chế khí huyết nhộn nhạo trong cơ thể, hỏa côn trong tay vung lên, một vòng giống như hỏa diễm phát ra, kình phong nóng rực và cuồng bạo nhanh chóng cuốn ra.
- Ngươi đã muốn giết ta, ta còn cái gì mà không dám? Vương triều Thánh Quang ngươi ỷ thế hiếp người, không phải là muốn đạp lên đầu Lâm Động ta sao? Chỉ e ngươi tìm nhầm đối tượng rồi!
Ánh mắt Lâm Động hung ác, ra tay không chút nhân từ. Cánh tay rung lên, thương ảnh sắc bén hung hăng nện lên phòng ngự hỏa diễm kia, nhất thời phát ra từng đạo tia lửa. Lực lượng kinh người ba động lúc này cũng đột nhiên tràn ra.
Bịch bịch bịch!
Dưới loại va chạm hung hãn này, Tấn Mục bị chấn đến mức liên tiếp lùi về phía sau. Vừa rồi nghênh đón một chỉ của Lâm Động, khí huyết trong cơ thể hắn đã bị chấn động đến mức sôi trào, trạng thái suy nhược, bây giờ lại cùng Lâm Động ngạnh kháng, nhưng không thể thong dong như trước, ngược lại có dấu hiệu rơi xuống hạ phong.
Bên trong Giao dịch trường, mọi người nhìn thấy Tấn Mục liên tiếp bại lui, khóe mắt không nhịn được có chút run rẩy. Bọn hắn thật sự không thể nào tưởng tượng được Lâm Động lại có thể bằng vào thực lực Tạo Hóa Cảnh đại thành đem cường giả Bán Bộ Niết Bàn như Tấn Mục đánh thành bộ dạng như vậy.
- Tấn Mục, thực lực Bán Bộ Niết Bàn của ngươi chẳng lẽ chỉ có chút năng lực ấy thôi sao?
Lâm Động càng đánh càng mạnh, kim quang dưới da càng lúc càng tuôn tràn. Lúc này hắn đã hoàn toàn đem Tiểu Niết Bàn Kim Thân vận chuyển hoàn toàn, mà sau khi thi triển, hắn càng thấy rõ sự cường đại của vũ kỹ luyện thể.
Tiểu Niết Bàn Kim Thân đem thân thể rèn luyện đến trạng thái tương đối cường hãn, không chỉ khiến cho lực phòng ngự của hắn cường đại, mà loại lực lượng này càng vượt xa sự đề thăng khi tu luyện Đại Nhật Lôi Thể, vũ kỹ luyện thể Tạo Hóa Cấp trung đẳng quả nhiên danh bất hư truyền.
Lời nói của Lâm Động khiến Tấn Mục tức giận đến đỏ bừng mặt, khí huyết nhộn nhạo càng lúc càng mạnh, thậm chí ngay cả lúc né tránh cũng đã có chút chậm chạp.
- Nguy rồi!
Mà trong khoảnh khắc chậm chạp đó, sắc mặt Tấn Mục đột nhiên biến đổi, thân hình chợt vội vàng lùi lại.
- Muốn chạy?
Thế nhưng, thân hình Tấn Mục vừa lui, một đạo thân ảnh giống như giòi trong xương vẫn không ngừng bám chặt hắn, trên thương ảnh sắc bén đột nhiên có chút kim quang kỳ dị hiện lên, sau đó thân thương chấn động, không ngờ trực tiếp xé rách không khí, với một loại quỹ tích cực kỳ xảo diệu, mạnh mẽ xuyên thấu phòng ngự do hỏa diễm côn trong tay Tấn Mục tạo thành.
- Chết đi!
Xuyên thủng màn phòng ngự của Tấn Mục, ánh mắt Lâm Động trở nên lạnh lẽo, lòng bàn tay nặng nề đập lên chuôi thương, lập tức thanh Cốt Thương lao đi, hàn mang sắc bén giống như thiểm điện đâm trúng ngực Tấn Mục.
Keng!
Công kích trí mạng như vậy, nếu như đánh trúng thì khó mà thoát khỏi cái chết. Thế nhưng, lúc thanh Cốt Thương đâm trúng ngực Tấn Mục lại không có cảnh máu tươi bắn ra bốn phía giống như trong tưởng tượng, ngược lại bộc phát thanh âm thanh thúy. Dưới lớp y phục của Tấn Mục bạo phát ra hỏa quang nồng đậm, đem một kích trí mạng này của Lâm Động chặn lại.
- Ngươi muốn giết ta, đúng là nói chuyện hoang đường viễn vông. Ta có Hỏa Linh Y hộ thể, cho dù là công kích của cường giả Bán Bộ Niết Bàn cũng không thể giết ta, ngươi thì tính là cái gì?
Tấn Mục ngẩng đầu, ánh mắt dữ tợn nhìn về phía Lâm Động, điềm nhiên nói.
- Hừ!
Ánh mắt Lâm Động trở nên băng hàn, cánh tay đột nhiên rung lên, lực lượng đáng sợ giống như lũ bất ngờ đổ xuống, trực tiếp đem Tấn Mục đánh bay, lúc thân thể bắn ngược lui sau đã mạnh mẽ đem hai tòa tháp cao chấn nát.
- Phụt!
Tuy rằng Tấn Mục có Hỏa Linh Y hộ thể, nhưng dù sao cũng không thể nào chống đỡ toàn bộ lực lượng, bởi vậy kình lực vẫn có thể xâm nhập vào trong cơ thể, đem hắn chấn đến mức phun ra một ngụm máu tươi, khiến thân thể vốn đã tổn thương của hắn lại càng thêm tổn thương nặng nề. Nếu cứ tiếp tục như vậy, hôm nay chỉ e hắn thật sự sẽ bị Lâm Động trảm sát mất thôi.
- Ta xem ngươi có thể chống đỡ được bao lâu nữa?
Lâm Động cũng hiểu rõ đạo lý này, hung quang trong mắt tuôn tràn, không để cho Tấn Mục có chút thời gian hồi phục, thân hình khẽ động lại một lần nữa lao đi.
Đám người xung quanh nhìn thấy một màn này, sắc mặt đều biến đổi, xem ra Lâm Động không chỉ muốn đánh bại Tấn Mục mà còn muốn trảm sát hắn.
- Bảo hộ Đại sư huynh!
Lúc này, những cường giả của Vương triều Thánh Quang sắc mặt cũng kịch biến, không kìm được nguyên một đám lao đến, muốn bảo vệ Tấn Mục. Bọn hắn cũng hiểu rõ, Tấn Mục chính là trụ cột của Vương triều Thánh Quang bọn hắn, nếu như Tấn Mục chết, vậy bọn hắn cũng sẽ mất đi tư cách cạnh tranh với những Vương triều khác.
- Muốn nhúng tay vào? Cũng không đến phiên các ngươi!
Nhìn thấy đám cường giả Vương triều Thánh Quang ra tay, sắc mặt ba người Mạc Lăng cũng trở nên lạnh lẽo, thân hình lao ra, trong mơ hồ tạo thành một trận pháp cường đại. Từng đạo nguyên lực ba động hung hãn tràn ra, đem những cường giả Vương triều Thánh Quang cản lại.
Hiện nay ba người Mạc Lăng đều đã đột phá đến cảnh giới Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong, lại thêm được trận pháp của Lâm Động cấp cho bọn hắn, cho dù là cường giả Bán Bộ Niết Bàn cũng có thể giữ chân được một lát. Huống chi Vương triều Thánh Quang hiện nay ngay cả cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong cũng không có mấy người, càng không nói đến Bán Bộ Niết Bàn.
Lâm Động không chút nào để ý đến những cường giả của Vương triều Thánh Quang, trong mắt hắn, hiện nay chỉ cần không phải là cường giả Bán Bộ Niết Bàn thì hắn đều không hề có chút kiêng kỵ. Bởi vậy, ánh mắt của hắn lạnh lẽo nhìn chăm chú vào Tấn Mục, bàn tay chậm rãi siết chặt Cốt Thương, sát ý lẳng lặng dâng lên.
- Hải Sa, giữa chúng ta cũng xem như là minh hữu, Vương triều Thánh Quang nếu như bị đả kích, lần này tranh đoạt Viễn Cổ Bí Thược chỉ e các ngươi không có được thành quả gì!
Ánh mắt Tấn Mục trở nên âm hàn, chợt ngẩng đầu, nhìn về phía giữa không trung, nghiêm giọng quát.
Trên không trung, cặp mày Hải Sa cũng hơi nhíu lại một chút, sau khi trầm ngâm liền nhìn về phía Lâm Động nói:
- Vị bằng hữu kia, mặc dù ngươi và Tấn Mục có chút ân oán, chỉ có điều bây giờ có lẽ cũng đủ rồi. Làm việc nên lưu lại một đường để sau này còn nhìn mặt nhau. Vương triều Thánh Quang tại Dương Thành có không ít bằng hữu, nếu như ngươi quá đáng, dẫn đến những đại Vương triều khác đồng loạt xuất thủ, cho dù ngươi có thực lực nghiêng trời cũng e khó tránh khỏi tử lộ. Ngươi vừa mới đến, nếu làm như vậy chỉ e sẽ không tốt cho ngươi.
Lời nói của Hải Sa cũng không tính là quá mức sắc bén, có nhu có cương, đồng thời có chút ý tứ uy hiếp. Bây giờ đối mặt với Lâm Động, hắn đã không còn chút khinh thường nữa, ngay cả Tấn Mục đã bước vào cảnh giới Bán Bộ Niết Bàn cũng bị bức đến mức này, hiển nhiên Lâm Động đủ tư cách đứng ngang với bọn hắn. Nếu còn nói chuyện kiêu căng tự đại thì chỉ có thể coi là quá ngu xuẩn.
Nghe thấy lời này của Hải Sa, hai mắt Lâm Động cũng nheo lại, chợt liếc nhìn vẻ mặt khó coi của Tấn Mục, sát ý dâng tràn có chút dấu hiệu thu liễm. Hắn hiểu rằng hôm nay mặc dù đã áp chế được nhuệ khí của Tấn Mục, nhưng nếu thật sự muốn giết hắn thì độ khó khăn không nhỏ. Huống chi đúng như lời Hải Sa nói, Vương triều Thánh Quang tại Dương Thành có không ít trợ lực, nếu như khiến bọn hắn đồng loạt ra tay chỉ e sẽ gặp phải rất nhiều phiền phức.
- Đã có người mở miệng, vậy thì xem như lần này tha cho Tấn Mục một mạng, lần sau nếu như còn dám ỷ thế hiếp người thì tất sẽ lấy mạng ngươi!
Ánh mắt Lâm Động xoay chuyển, thản nhiên nói.
Nghe vậy, sắc mặt Tấn Mục trong nháy mắt tái nhợt, thân hình khẽ run rẩy, chỉ có điều cũng không nói gì. Thế nhưng trong mắt lại càng lạnh lùng và oán độc. Trận chiến hôm nay không thể nghi ngờ là Lâm Động có được uy danh, còn thanh danh và danh dự của hắn thì lại mất sạch.
Thù này, vô cùng lớn!
Ánh mắt của Lâm Động bình thản quét qua Tấn Mục, đem sự oán độc trong mắt hắn nhìn rất rõ ràng, trong lòng lập tức cười lạnh một tiếng. Chờ đến khi hắn gom đủ Niết Bàn Đan, sau đó đem Huyết Linh Khôi tinh lọc xong, hắn cũng không cần kiêng kỵ gì nữa, đến lúc đó nhất định phải tìm cơ hội giết kẻ này!