Sơn mạch Lôi Nham cực kỳ rộng lớn, trong đó có một ngọn núi hiểm trở cao giống như cột chống trời, chọc thủng tầng mây, bên trong mơ hồ có từng đạo tiếng gầm rú trầm thấp của Yêu thú từ bên trong truyền ra, chấn động cả vùng núi rừng.
Tại gần Sơn mạch Lôi Nham, có một vài vùng đất nổi danh, Yêu thú ở nơi này không chỉ có số lượng đông đảo, mà hơn nữa ở sâu bên trong còn có Yêu thú Niết Bàn Cảnh tồn tại, điều này càng khiến cho nơi này trở thành cấm địa trong mắt nhiều người, nếu là lúc bình thường thì tuyệt đối sẽ không có ai dám xâm nhập vào trong cấm địa.
Chỉ là tình huống hôm nay cũng không phải bình thường, lúc đám người giống như châu chấu đầy rẫy chân núi xông vào bên trong sơn mạch, sơn mạch khổng lồ bị sương mù bao phủ lập tức trở nên huyên náo hẳn lên.
Đương nhiên, loại xâm nhập ngang nhiên này chắc chắn sẽ dẫn đến sự phản kháng của những Yêu thú ở bên trong, vì vậy, lúc những đám người giống như châu chấu xông vào sơn mạch không bao lâu thì từng đạo tiếng kêu gào thảm thiết lập tức vang truyền khắp bên trong sơn mạch.
Yêu thú tại Chiến trường Viễn Cổ vốn hung ác, mà hôm nay tất cả mọi người lại lần nữa lại thể nghiệm hung tính của bọn chúng. Mặc dù đối mặt với số lượng người như vậy, tuy nhiên vẫn có không ít Yêu thú hung hãn không sợ chết xông đến, mang đến phiền toái không nhỏ đối với một số người.
Đoàn người Lâm Động cũng không đi quá gần phía trước, ngược lại lẫn bên trong đại đội nhân mã, đi qua một đoạn đường này, mặc dù cũng gặp phải công kích của một số Yêu thú, tuy nhiên cũng chỉ xem như là cá lọt lưới, không thể tạo thành trở ngại quá lớn đối với bọn họ.
- Những súc sinh này thật đúng là khó đối phó!
Một quyền của Ma Thiết đem một Yêu thú từ trong bụi cây xông ra đánh chết, nhưng dư lực của nó vẫn không giảm lao tới, nanh vuốt xé rách quần áo rồi mới ngã xuống đất tuyệt khí. Thấy vậy, Ma Thiết không nhịn được mà nhíu mày, có chút bất đắc dĩ nói.
Lâm Động ngẩng đầu lên, ánh mắt lướt qua xung quanh. Khắp nơi đều truyền đến âm thanh chém giết, một cỗ khí tức huyết tinh nhàn nhạt làn truyền bên trong sơn mạch. Thấy vậy, ánh mắt của hắn có chút ngưng trọng. Hắn hiểu rằng bây giờ bọn hắn chỉ mới ở bên ngoài Sơn mạch Lôi Nham mà thôi, nếu như vào sâu hơn thì sẽ gặp phải sự chống cự càng quyết liệt hơn. Sơn mạch Lôi Nham này quả nhiên không phải là những thế lực bình thường có thể xông vào được.
- Đây đều chỉ là những phiền phức nhỏ, buổi tối mới là tấn công chính thức, đến lúc đó, những người này chí ít sẽ bớt đi một phần ba.
Nữ tử áo đỏ gọi là Đường Tuyên kia đưa mắt nhìn, sau đó thanh âm của nàng có chút trầm trọng, có lẽ cũng rõ ràng sự đáng sợ của nơi này.
Nghe thấy lời nói của nàng, không ít người trong lòng đều chấn động, đối với việc bóng tối khắc chế bọn họ, mà Yêu thú thì lại càng thêm hung hãn thì mọi người đều rõ ràng, lúc bình thường thì có thể dựa vào tường thành để chống lại xự xâm thực của bóng tối, nhưng bây giờ xâm nhập vào trong sơn mạch, là nơi nhiều Yêu thú qua lại, không có thành thị ngăn cản thì bọn họ chỉ có thể cùng những Yêu thú hung ác này giáp chiến, việc này cũng tương đối tàn khốc.
Sắc mặt của Ma Thiết cũng ngưng trọng, gật đầu nhè nhẹ, ánh mắt nhìn về phía đám người Lâm Động, Đường Tuyên nói:
- Đợi trời tối, chúng ta liền hạ trại bố trí phòng vệ, tất cả mọi người tập trung cùng nhau để chống lại Yêu thú.
Đối với lời của Ma Thiết, cũng không có người nào phản đối. Yêu thú vào ban đêm cực kỳ đáng sợ, không chỉ càng hung ác mà lại càng hung hãn không sợ chết, mà bọn hắn trái lại phải chịu sự áp chế nguyên lực, sức chiến đấu suy yếu vô cùng.
Lâm Động thu hồi ánh mắt nhìn lướt qua bốn phía, số lượng nhân mã tại Dương Thành mặc dù không ít, nhưng cũng không phải liên kết chặt chẽ thành một khối, trái lại tạo thành những nhóm nhỏ, mà loại nhóm nhỏ này của bọn họ tại trong phần lớn đám người chỉ có thể xem là hợp tác.
- Lâm Động huynh, buổi tối nên cẩn thận hơn, Yêu thú mặc dù khó giải quyết, nhưng chỉ e lại có người âm thầm giở trò.
Ma Thiết đột nhiên đến bên cạnh Lâm Động, thấp giọng nói.
Nghe thấy vậy, Lâm Động hơi ngẩn ra, chợt gật đầu nhè nhẹ, ánh mắt nhìn về phía cách đó không xa. Không biết là vô tình hay cố ý mà đội ngũ của Tấn Mục cũng không cách bọn hắn quá xa, hơn nữa còn thỉnh thoảng phóng những ánh mắt lạnh lẽo qua bên này khiến bọn hắn hiểu rõ, với tính tình của Tấn Mục thì chắc chắn sẽ không yên ổn với bọn chúng rồi.
Vù vù!
Mà lúc lời nói của Ma Thiết vừa dứt, phía sau đột nhiên truyền đến từng đạo âm thanh xé gió, sau đó Lâm Động liền nhìn thấy rất nhiều thân ảnh xẹt qua giữa không trung, mà động thái như vậy tự nhiên dẫn đến một vài ánh mắt bất mãn. Chỉ có điều khi những ánh mắt bất mãn này nhìn thấy huy chương trên quần áo của những người kia thì đều không tự chủ mà thu hồi ánh mắt.
- Đội hình thật mạnh, trong đó chỉ e không dưới mười cường giả Bán Bộ Niết Bàn, đây không biết là Vương triều nào, không ngờ lại mạnh mẽ như vậy?
Vẻ mặt Lâm Động cũng có chút kinh ngạc nhìn lên không trung nói.
- Đó là đội ngũ của Vương triều Đại Nguyên.
Ma Thiết có chút sợ hãi nhìn những bóng người này, sau đó nói:
- Vương triều Đại Nguyên này cũng được xem là một trong hai cỗ thể lực cường đại nhất tại Dương Thành. Bọn họ cũng từng ở trong hàng ngũ Vương triều Cao cấp, chỉ có điều sau này bởi vì một vài biến cố nên suy yếu. Thế nhưng nội tình của bọn họ thì những Vương triều Trung cấp bình thường như chúng ta vẫn không thể so sánh.
Nghe vậy, Lâm Động lúc này mới có chút giật mình, không thể trách thanh thế lại lớn như vậy. Vương triều Đại Nguyên này không ngờ lại từng là Vương triều Cao cấp, lúc vừa rồi đám người bay qua, hắn đã thoáng do thám biết được tại vị trí dẫn đầu có một đạo khí tức đặc biệt cường đại. Đạo khí tức này mặc dù không phải là cường giả Niết Bàn Cảnh chân chính, thế nhưng so với Bán Bộ Niết Bàn của đám người Ma Thiết thì lại không biết mạnh mẽ hơn bao nhiêu lần.
- Thế lực lớn nhất khác tại Dương Thành hẳn là Vương triều Lăng Vân, Vương triều này mặc dù chỉ là Vương triều Trung cấp, nhưng những năm gần đây lại phát triển cực kỳ mạnh mẽ, hơn nữa chủ yếu là người dẫn đầu của Vương triều Lăng Vân bọn hắn lần này là một kẻ biến thái. Nghe nói hắn đã sớm có đủ tư cách trùng kích Niết Bàn Cảnh, chỉ có điều phải gom đủ nhiều Niết Bàn Đan rồi mới trùng kích được.
Lâm Động yên lặng gật đầu, Dương Thành này quả nhiên là ngọa hổ tàng long, lúc trước người dẫn đầu Vương triều Đại Nguyên có lẽ cũng thuộc loại cấp độ này. Bọn hắn đều có tư cách trùng kích Niết Bàn Cảnh, chỉ có điều lại bị ép lại mà thôi.
- Hai thế lực lớn này hẳn sẽ là người tranh đoạt được Viễn Cổ Bí Thược lần này, đương nhiên, ngoại trừ một số tình huống và điều kiện tiên quyết, có lẽ chúng ta vẫn có thể uống được một ít nước canh.
Ma Thiết thở dài, mặc dù có chút không cam lòng, nhưng cũng không có biện pháp, nơi này chính là thế giới mà cường giả vi tôn.
Lâm Động cười cười, cũng không nói gì thêm, chỉ ngẩng đầu nhìn về phía những thân ảnh đang bay phía trước, trong mắt có chút nóng bỏng tràn ra, Viễn Cổ Bí Thược này đối với hắn cũng là tình thế bắt buộc a.
o0o
Theo đám đông đội ngũ tiến vào, Sơn mạch Lôi Nham khổng lồ chưa từng được yên tĩnh, mà dưới sự quấy nhiễu không ngừng của Yêu thú, tốc độ của mọi người đều chậm lại một chút, cùng lúc đó, sắc trời dưới ánh mắt khẩn trương của rất nhiều người cũng dần tối hơn.
Lúc vầng thái dương đỏ hồng sắp hoàn toàn biến mất khỏi đường chân trời, hầu như tất cả mọi người đều dứng bước, sau đó từng vòng tròn nhanh chóng tách ra, với tốc độ nhanh nhất xây dựng nơi trú quân, bọn hắn đều rõ ràng, đây chính là khảo nghiệm đầu tiên trước khi tiến vào Lôi Nham Cốc. Nếu như tối nay liền gây khó dễ thì cũng đừng nghĩ gì đến chuyện đoạt bảo nữa.
Mưa to như trút nước, bao phủ cả bầu trời, rất nhanh, từng doanh địa liền mọc lên khắp bên trong sơn mạch, đống lửa đỏ rực cũng đốt lên, đem phạm vị trăm dặm chiếu sáng vô cùng rõ ràng.
Đám người Lâm Động lẳng lặng ngồi xếp bằng trong doanh địa, tất cả mọi người đều để sẵn đao kiếm sắc bén bên người. Người ở đây tuy nhiều, nhưng đều bị loại không khí khẩn trương này áp bách đến mức không dám nói lời nào, nếu như là trong thành thị thì bọn họ cũng không e ngại Yêu Triều trùng kích, nhưng hiện nay ở đây, bọn họ lại không thể trông cậy vào địa thế gì.
Lâm Động yên tĩnh ngồi xếp bằng, ánh mắt đồng dạng cũng có chút ngưng trọng. Nơi này là Sơn mạch Lôi Nham, Yêu thú bên trong vượt xa so với nơi tụ tập lúc trước, chỉ một chút sơ sẩy liền có thể bị phá doanh trướng, trở thành thức ăn trong miệng Yêu thú.
Ba người Mạc Lăng xúm lại bên cạnh Lâm Động, trong đôi mắt hổ của Tiểu Viêm cũng lóe lên vẻ cảnh giác, nhìn khắp bốn phía.
- Đợi lát nữa Yêu Triều công kích, các ngươi cố gắng kiên trì một chút, ta sẽ cho người tận lực giúp các ngươi chia sẻ một phần.
Lúc biểu tình đám người Lâm Động lộ vẻ ngưng trọng, Đường Tuyên đột nhiên nghiêng đầu nói.
- Đa tạ!
Lâm Động cũng giật mình, chợt cười nói, nữ nhân này mặc dù vẻ mặt lạnh lùng, chỉ có điều tấm lòng cũng không tệ.
Đường Tuyên gật nhẹ đầu, trực tiếp quay đầu đi.
- Phù!
Thấy vậy, Lâm Động cũng không thèm để ý, ánh mắt nhìn chằm chằm đống lửa bốc cháy, đột nhiên phun ra một đoàn bạch khí. Hắn cảm nhận được nguyên lực vận chuyển bên trong cơ thể dần trở nên chậm chạp, hai mắt híp lại, áp bách của bóng đêm rốt cuộc cũng tới rồi.
Cảm nhận được loại áp bách này, thân hình Lâm Động hơi khẽ chấn động, một loại lực lượng thôn phệ lẳng lặng tràn ra bên ngoài da hắn, trong mơ hồ ngưng tụ thành một lớp áo đen nhạt.
Mà sau khi hình thành lớp áo đen nhạt này, lực áp bách tràn ngập khắp thiên địa lập tức tiêu tán không còn, khóe miệng Lâm Động lúc này cũng hiện lên một nụ cười. Đây là do hắn thúc giục Thôn Phệ Tổ Phù hình thành một lớp áo, có lớp áo này hộ thể thì hắn mới có thể chân chính không để ý đến sự áp chế của Chiến trường Viễn Cổ.
Mà nói cách khác, lúc người khác không thể xuất toàn lực thì Lâm Động vẫn như cũ có thể bảo trì được chiến lực đỉnh phong, đây không thể nghi ngờ sẽ là một ưu thế lớn đối với hắn.
Ô… ô… ô… n… g…
Lúc Lâm Động ngưng tụ thành lớp áo thôn phệ, đột nhiên đại địa mơ hồ run rẩy. Loại run rẩy này mặc dù rất nhỏ, thế nhưng những người có chút bản lĩnh thì sắc mặt lập tức trở nên ngưng trọng, chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía xa trong bóng tối của sơn mạch, ở nơi đó có vô số đạo ánh sáng màu đỏ chớp động.
Yêu Triều đến rồi!
Cảm nhận được luồng khí hung bạo tràn khắp thiên địa, tất cả ánh mắt của mọi người đều trở nên ngưng trọng.