Vũ Động Càn Khôn

Chương 470 - Nhất Nguyên Niết Bàn.

Trên bầu trời ở phía xa, hai đạo nhân ảnh đứng quay mặt đối diện nhau, không khí đặc quánh đầy căng thẳng, không gian lan tỏa đầy sát ý.

Trên tường thành, mọi người đang quan sát với ánh mắt đầy háo hức. Hai người kia đều có danh tiếng ở địa vực Tây Bắc, đương nhiên Thạch Hiên đã thành danh từ lâu, thực lực Nhất Nguyên Niết Bàn cũng đủ khiến hắn có thể xem thường các cường giả của rất nhiều Vương triều Cao cấp khác. Cộng với danh tiếng Vương triều Ma Nham, ai ai cũng biết hắn là nhân vật hàng đầu.

Còn Lâm Động, gần đây mới nổi danh, hơn nữa toàn đơn độc một mình, chắc đến từ một Vương triều Hạ cấp nào đó, nhưng điều này không hề cản trợ sự chấn động, kinh ngạc của họ với những việc mà hắn tạo ra.

Dù sao dám một mình khiêu chiến cả Vương triều Ma Nham, ở địa vực Tây Bắc này không có nhiều người.

Hai nhân vật danh vang khắp chốn này chạm trán đương nhiên sẽ thu hút rất nhiều người, họ rất muốn biết rốt cuộc ai sẽ thắng?

- Ta từng gặp không ít kẻ như ngươi, tình cờ có được kỳ ngộ, thực lực tăng mạnh là tự coi mình thiên hạ vô địch, chẳng coi ai ra gì. Nhưng cuối cùng mười người thì chỉ có một người là may mắn sống sót mà thôi.

Thạch Hiên đứng trên không trung, ánh mắt tìm kiếm sơ hở của Lâm Động, cười lạnh nói:

- Trong mắt ta, ngươi cũng là loại người đó, nhưng đáng tiếc là ngươi không phải kẻ sống sót trong số mười người kia. Vương triều Cao cấp không phải loại mới nổi lên như ngươi có thể động vào được đâu!

Lâm Động cười cười, cũng không có ý phản bác gì. Cố nhiên Vương triều Cao cấp không phải loại tầm thường, nhưng cũng không thể đại diện cho tất cả. Bối cảnh không tầm thường chỉ giúp hắn có điểm xuất phát cao hơn người thường một chút, nhưng thành tựu cuối cùng thì hoàn toàn phải dựa vào bản thân.

Chính nụ cười bình thản đó của Lâm Động khiến Thạch Hiên phải nắm chặt nắm đấm, nộ hỏa trong lòng càng rực cháy. Kẻ khác nhắc đến Vương triều Ma Nham không ai là không kính sợ, vậy mà kẻ trước mặt đây lại chẳng chút để tâm, cũng không biết do hắn không biết trời cao đất dày hay do hắn quá mức tự tin.

Sau khi nắm đấm của Thạch Hiên nắm lại, ánh kim quang chói lòa lan tỏa khắp thân thể hắn, nguyên lực cuồng bạo cuộn trào.

- Để ta xem ngươi còn cười nữa được không?

Thạch Hiên biến hóa ấn pháp, nguyên lực thiên địa chuyển động ầm ầm quanh người hắn, vô số những tia sáng chói lóa bắn ra, một lát sau trên bầu trời xuất hiện một ngọn núi khổng lồ ngưng tụ từ nguyên lực, trên đỉnh núi là một phù ấn đang tỏa ra sức mạnh kinh người.

Ngọn núi mờ ào phát ra những đợt quyền kình mạnh mẽ, ngay cả bầu trời cũng như rung chuyển.

- Ma Ấn Trấn Sơn Quyền!

Sắc mặt Thạch Hiên lạnh băng, vung đấm đánh xuống, cả ngọn núi oanh kích về phía Lâm Động, mặt đất bị chấn động đến sụt lở ầm ầm.

Thạch Hiên vừa ra tay là thể hiện thủ đoạn thật sự của cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn. Nguyên lực ngưng tụ thành hình, so với bọn Lôi Xà ngang ngược hơn không biết bao nhiêu lần. Uy thế này đủ để khiến cường giả như bọn Trần Mộ chết ngay tức thì.

Nhìn ngọn núi với áp lực cực lớn kia đang tới, ánh mắt Lâm Động toát ra sự nặng nề, rồi hắn hít sâu một hơi, lật bàn tay, Uẩn Thần Bồ Đoàn cổ lão xuất hiện trong tay.

Nguyên lực hùng hậu và tinh thần lực mạnh mẽ dường như cùng lúc trào dâng rồi ồ ạt chảy vào trong Uẩn Thần Bồ Đoàn.

Vút!

Một quang trụ khổng lồ toát lên từ trong Uẩn Thần Bồ Đoàn, thứ Tinh nguyên lực kỳ lạ đó khiến nguyên khí thiên địa như bỗng chốc sôi sục lên.

- Thứ sức mạnh này…

Thạch Hiên kinh ngạc nhìn quang trụ có màu sắc hỗn độn kia, sắc mặt thay đổi. Hắn có thể cảm nhận được thứ nguyên lực và tinh thần lực này dường như rất mạnh.

- Hắn có thể dung hợp hai thứ sức mạnh khác nhau?

Nhãn lực của Thạch Hiên quả nhiên không tệ, vừa nhìn là biết ngay, lập tức trong lòng có cảm giác trời đất đảo điên. Hắn biết rất rõ độ khó của việc dung hợp hai thứ sức mạnh này. Chưa nói hiện hắn mới chỉ là Nhất Nguyên Niết Bàn, dù có vượt qua vài lần Niết Bàn Kiếp nữa e cũng chưa làm được.

Nghe nói cách để dung hợp hai loại sức mạnh khác nhau này không phải là thứ mà cường giả Niết Bàn Cảnh có thể biết được, nhưng Lâm Động trước mắt đây đã làm được.

- Đó là vì có cái Bồ Đoàn kia?

Nhưng dù có bị chấn động nhưng Thạch Hiên vẫn tỉnh táo, đảo mắt một cái hắn dừng lại ở Uẩn Thần Bồ Đoàn trước mặt Lâm Động, quang trụ kia chính là bắn ra từ đây.

- Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ, Nhất Chỉ Chấn Thiên Địa, Nhị Chỉ Đảo Sơn Hà… Ngũ Chỉ Động Càn Khôn!

Quang trụ nguyên lực khổng lồ bắn thẳng lên tầng mây xé đôi không gian, năm ngón tay khổng lồ tựa như đến từ thời Viễn Cổ tĩnh lặng lơ lửng trên bầu trời.

Đây là lần đầu tiên Lâm Động thi triển một lúc ra cả năm chỉ, hơn nữa còn dùng Tinh nguyên lực để ngưng tụ thành. Uy thế đó khiến cả trời đất như rung chuyển!

Trên tường thành, vô số những ánh mắt nhìn những cột sáng khổng lồ phía trên đầu Lâm Động đều ánh lên sự kinh hoàng. Đứng trước thứ vũ kỹ này, dù là cường giả Niết Bàn Cảnh cũng cảm thấy sự nguy hiểm chí mạng.

Mắt Lâm Động tràn đầy chiến ý, sau khi đột phá Bán Bộ Niết Bàn, cộng với năng lực của Thiên Phù sư, cuối cùng hắn cũng nhẹ nhàng thi triển được Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ.

Năm cự chỉ lơ lửng trên không trung, Lâm Động vung mạnh cánh tay, lập tức cả năm cự chỉ lao vút đi, lực xung kích đáng sợ khiến bầu không khí như biến dạng.

Ầm ầm ầm!

Những tiếng nổ trầm đục vang lên liên hồi. Trước những ánh mắt đang nín thở chăm chú nhìn, năm cự chỉ cuối cùng hung hăng lao vào ngọn núi khổng lồ kia.

Ầm!

Âm thanh kinh thiên động địa vang lên như, cả đất trời như rung chuyển dưới tiếng nổ ấy.

Ngón tay thứ nhất, vào khoảnh khắc tiếp xúc đã bị nổ tung, tiếp đó ngón thứ hai cũng oanh kích thẳng vào ngọn núi rồi nổ tung.

Trước ánh mắt khinh thường của Thạch Hiên, ngón tay thứ ba chỉ chịu đựng được mười giây rồi cũng nổ tan tành.

Cảnh tượng đó khiến không ít người phải ồ lên. Vũ kỹ của Lâm Động cũng không tệ nhưng dường như không cường hãn như tưởng tượng.

Thế nhưng ánh mắt Lâm Động chẳng có chút thay đổi gì, uy lực của Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ trong mỗi chỉ là khác nhau, đặc biệt là chỉ thứ năm, đó chính là sự thay đổi hoàn toàn về chất, giờ mà vui mừng thì có lẽ hơi sớm!

Sự thực đúng như Lâm Động nghĩ, sau sự tiêu tan của chỉ thứ tư, chỉ thứ năm cuối cùng bắn lên tấm phù văn kỳ lạ trên đỉnh núi.

Ầm!

Ngọn núi đang lao tới bỗng dừng lại, nguyên lực sục sôi dường như cũng đóng băng lại cùng với nụ cười trên gương mặt Thạch Hiên.

Hai vật thể khổng lồ đâm vào nhau trên không trung, những đợt sóng sức mạnh lan tỏa khiến cường giả Niết Bàn Cảnh cũng phải run sợ.

Dung hợp nguyên lực cảnh giới Bán Bộ Niết Bàn của Lâm Động và tinh thần lực của Thiên Phù sư, uy lực chỉ thứ năm của Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ hiển nhiên vượt qua cả tưởng tượng của Lâm Động.

- Phá cho ta!

Hít sâu một hơi, ánh mắt Lâm Động lóe lên quang mang, một tiếng hét trầm vang lên.

Uỳnh uỳnh!

Dường như nghe được tiếng hét của Lâm Động, trên chỉ thứ năm, những đường vân bỗng ánh lên kim quang chói lòa, một thứ uy thế đáng sợ bắt đầu lan tỏa ra.

Uy lực này dường như có dấu hiệu vượt qua vũ kỹ Tạo Hóa Cấp!

Đồng tử Thạch Hiên thu nhỏ lại, rồi hắn nhìn thấy phù văn trên ngọn núi đột nhiên bắt đầu vỡ ra, cuối cùng ầm một tiếng, ngọn núi khổng lồ bị chỉ thứ năm làm cho nổ tung!

Đánh tan được ngọn núi, cự chỉ tuy tối đi rất nhiều, nhưng dư lực còn lại vẫn tiếp tục lao tới Thạch Hiên. Thứ sức mạnh đó khiến Thạch Hiên cũng phải lùi mấy bước rồi mới đánh tan được nó.

Bầu trời tĩnh lặng, tất cả ánh mắt đều nhìn về ngọn núi nổ tung và Thạch Hiên phải thối lui. Một lúc sau hàng loạt những tiếng hít hà vang lên!

- Vũ kỹ mạnh thật! Năng lượng thật kỳ dị!

Gắng gượng đứng vững, Thạch Hiên nắm chặt nắm tay, sâu trong mắt hắn là ánh lên sự thèm muốn. Vũ kỹ và thứ năng lượng hỗn độn mà Lâm Động thi triển khiến hắn cũng phải nổi lòng tham.

- Thứ bảo bối đó không phải là thứ mà loại người như ngươi có thể khống chế, giao ra đây!

Không khí trước mặt hắn bùng nổ, thân hình hắn như quỷ mị xuất hiện phía trước Lâm Động, rồi tay giơ ra tóm về phía Uẩn Thần Bồ Đoàn. Rõ ràng là hắn cũng nhận ra vũ kỹ Lâm Động thi triển mạnh đến vậy là nhờ có cái Bồ Đoàn này!

Hắn phải đoạt được nó!

Bình Luận (0)
Comment