Trên quảng trường to lớn, vô số hòn đá bị chấn động khiến cho bắn văng tung tóe. Trong tro bụi mù mịt, một thân hình khổng lồ tựa như từ trong lòng đất chui lên, mang theo sự bạo liệt và uy lực đến từ xa xưa dần dần xuất hiện trên quảng trường rộng lớn này.
- Hồng Hoang Ma Long Khuyển?
Sắc mặt của Lâm Động sau khi nghe lời nói của Tiểu Viêm cũng trở nên thay đổi. Danh tiếng của loài Yêu thú Viễn Cổ này hắn đương nhiên là có nghe nói. Thực chất đây cũng là một loài Yêu thú hung hãn thời Viễn Cổ. Tuy rằng huyết mạch Cự long ẩn chứa bên trong không phải là nhiều, nhưng về sự hung hãn và lợi hại lại vượt xa hơn cả những Yêu thú có huyết mạch Cự long hùng hậu hơn khác rất nhiều.
Hồng Hoang Ma Long Khuyển trước mắt này tuy không biết có bao nhiêu lợi hại, có điều từ trong cỗ uy lực kia có thể nhận thấy thứ này chắc chắn không phải là một tồn tại tầm thường.
Dưới con mắt kinh ngạc của đông đảo quần hùng, tro bụi mù mịt dần dần rơi xuống, sau đó bóng dáng khổng lồ to lớn trong đó cũng dần hiện ra rõ ràng trong mắt tất cả mọi người.
Đó là một con quái thú to lớn ước khoảng mười trượng, quái thú toàn thân xám trắng, bên trên cơ hồ có những đường vân quỷ dị. Nó có thân hình giống một con chó săn chỉ có điều phía trước lại là một đầu rồng vô cùng hung dữ.
Bốn chân nó đạp vào bên ngoài đại điện bằng đá lớn, tựa như một đầu Thủ Hộ Thú bảo vệ cung điện ở phía sau. Sự hung hãn của nó như những làn sóng lớn, không ngừng khuếch tán ra xung quanh, tác động đến tất cả mọi người.
Lâm Động nhìn chăm chú vào Hồng Hoang Ma Long Khuyển, đột nhiên phát hiện cặp mắt của nó tựa hồ không hề có chút linh trí nào, trái lại là một sự ngơ ngác trống rỗng, ẩn giấu trong đó là từng cỗ tử khí tán phát ra.
- Hồng Hoang Ma Long Khuyển này đã chết lâu rồi, thảo nào ta cảm thấy những cỗ ba động của nó có chút kỳ quái.
Giọng nói của Tiểu điêu kinh ngạc vang lên.
- Chết rồi?
Lâm Động đứng lặng một hồi.
- Tuy rằng bên trong cơ thể không còn sự sống, nhưng vẫn còn sót lại một chút ý niệm. Có lẽ Hồng Hoang Ma Long Khuyển này chính là Yêu thú hộ phái của Bát Cực Tông, nhiệm vụ của nó chính là thủ hộ Tông phái. Mặc dù đã chết nhưng ý niệm của nó vẫn là thủ hộ di tích ở nơi này. Loài Ma Long Khuyển này mặc dù vô cùng hung hãn, nhưng nếu như đã phục tùng thì sẽ cực kỳ trung thành. Thời xa xưa, không ít những Tông phái có thực lực đều có Ma Long Khuyển thủ hộ Tông phái.
Tiểu điêu giải thích.
- Có điều, may mắn đây chỉ là tử vật, cho nên thực lực Ma Long Khuyển hôm nay không bằng một phần mười khi nó mạnh nhất. Với tình hình ở đây, cũng không phải không thể ứng phó. Nếu như thứ này còn sót lại chút hơi thở thực sự nào, ngươi liệu mà nhanh chóng rời khỏi đây đi.
Lâm Động khẽ gật đầu, cỗ ba động Ma Long Khuyển này tán phát ra tuy kinh người, nhưng vẫn chưa đến mức buộc bọn hắn phải kinh hãi tháo chạy. Có lẽ trải qua nhiều năm tháng, khí lực trong cơ thể Ma Long Khuyển cũng đã tiêu hao quá nhiều, do đó cho dù vẫn còn lại ý niệm, nhưng cũng không có cách nào khôi phục lại thời kỳ mạnh mẽ nhất.
- Đó chính là Hồng Hoang Ma Long Khuyển?
Trong lúc Lâm Động cùng với Tiểu điêu trao đổi với nhau, trên quảng trường bỗng vang lên những tiếng hô kinh ngạc, hiển nhiên cũng có kẻ nhận ra lai lịch con vật này, không phải chỉ có hắn và Tiểu điêu.
- Hừ, trong cơ thể Ma Long Khuyển này đã mất hết khí tức, hiển nhiên là tử vật, mặc dù vẫn còn có thể phản kháng, nhưng cũng không đáng để lo!
Một gã cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn dẫn đầu một đạo nhân mã, ánh mắt nhìn qua Ma Long Khuyển, sau đó cười lạnh nói. Hiển nhiên hắn đã nhìn ra được chỗ hiểm yếu.
- Chư vị, bọn chúng ta đồng loạt ra tay, giải quyết Ma Long Khuyển này, khai mở di tích Bát Cực Tông!
Một gã cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn khác cũng khẽ lên tiếng:
- Tuy rằng Ma Long Khuyển này đã là tử vật, nhưng mà lạc đà chết còn hơn cả ngựa, cẩn thận một chút lúc nào cũng cần thiết!
Nghe được lời nói của hai người đó, những cường giả ở xung quanh rõ ràng cũng có chút kích động. Di tích Bát Cực Tông đối với bọn họ mà nói hiển nhiên có một sức hấp dẫn không nhỏ.
- Lâm Động, Ma Long Khuyển này đối với ngươi mà nói thực ra là có ích. Ở trong Thiên Ngạc Cốt Thương kia, vẫn còn tàn hồn của Viễn Cổ Thiên Ngạc, có điều vẫn cần dùng huyết mạch Viễn Cổ để đánh thức dậy. Tuy rằng ngươi ở trong Thiên Lân Cổ Kích vẫn còn sót lại một đạo huyết mạch Cự long nhỏ, nhưng như vậy thực quá ít ỏi. Cho dù sử dụng, triệu hồi được tàn hồn Viễn Cổ Thiên Ngạc, e rằng cùng lắm cũng chỉ có thể đánh lại cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn mà thôi, không phù hợp với những tình thế mà bây giờ ngươi đang gặp phải. Nhưng nếu như ngươi có thể đoạt được huyết mạch của Ma Long Khuyển này, đến lúc đó đồng thời sử dụng cả huyết mạch Cự long bên trong Thiên Lân Cổ Kích, tàn hồn Viễn Cổ Thiên Ngạc triệu hồi ra sẽ càng cường mãnh hơn.
Nghe xong lời của Tiểu Viêm, Lâm Động cũng có chút kinh ngạc gật đầu nhẹ. Từ khi tiến vào Viễn Cổ Bí Tàng này, hắn cũng đã cảm nhận được những áp lực mạnh mẽ, đây mới chỉ là di tích của Bát Cực Tông, vậy mà đã gặp ba gã cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn. Nếu như xâm nhập sâu hơn vào trong, lúc vào đến Tứ Huyền Điện kia, không biết sẽ còn xuất hiện bao nhiêu cường giả ẩn tàng nữa? Muốn đạt được lợi thế từ trong tay của những kẻ này, át chủ bài đương nhiên phải càng nhiều càng tốt.
- Đợi một lát ngươi tùy cơ mà ra tay, Ma Long Khuyển này tuy đã là tử vật, nhưng có lẽ những kẻ đó cũng biết sự quý giá của huyết mạch bên trong nó. Đến lúc đó, khó tránh khỏi một phen tranh đoạt.
Lâm Động khẽ gật đầu, tuy rằng ở đây có ba cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn, chỉ có điều những người này không cùng một phe, lại cộng thêm thực lực của bản thân Lâm Động, có lẽ bọn chúng cũng không dám khinh thường làm bậy.
- Động thủ!
Đúng lúc Lâm Động phân tâm đang nghĩ về huyết mạch Ma Long Khuyển đó, bỗng chung quanh quang trường vang lên một tiếng quát dữ dội, sau đó ba cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn đồng thời bạo liệt nhảy ra. Nguyên lực tinh thuần cuồng bạo mà hùng hậu gào thét mà ra, mang theo thế nặng như núi, hung hãn nện về phía Ma Long Khuyển.
Phía sau ba kẻ đang xuất thủ, những cường giả còn lại cũng nhanh chóng động thủ. Trong khoảnh khắc, từng đạo ba động cường hãn bạo phát ra. Những người đã đến đây, dù yếu nhất cũng đều là cường giả Niết Bàn Cảnh, hôm nay đồng loạt xuất thủ, thanh thế như vậy đến Lâm Động cũng bất giác nhướng mày lên một cái.
- Hống!
Nhìn thấy công kích dời non lấp bể đang tới đó, Ma Long Khuyển đột nhiên ngửa mặt lên gầm lớn, một nguồn năng lượng xám trắng khổng lồ từ trong cơ thể cuồn cuộn xuất khai, sau đó trực tiếp cường bạo cùng công kích của đám người đó va chạm với nhau.
Rầm rầm rầm!
Một tiếng nổ trầm thấp không ngừng vọng lên từ bên trên đảo quảng trường rộng lớn, từng đạo ba động cuồn cuộn xuất khai.
Ánh mắt Lâm Động nhìn cảnh này một cách bình tĩnh. Hắn biết rõ Ma Long Khuyển tuy hung hãn, nhưng rốt cục là đã không còn sinh cơ, khó có thể duy trì được lâu. Sự đối kháng dường như rất kích liệt này có lẽ sẽ kết thúc trong một thời gian ngắn thôi.
Ba gã cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn tương đối giảo hoạt, bọn chúng ra tay cũng đều nhằm vào chỗ yếu nhất của Ma Long Khuyển. Chỉ có điều ba người rõ ràng không phải cùng một phe, trong lúc ra tay vẫn có chút kiêng kỵ, sợ bị đối phương chiếm được phần hơn. Bởi vậy, rõ ràng đã khiến cho thời gian trận chiến kéo dài thêm không ít.
Có điều tuy tình cảnh này khiến cho Ma Long Khuyển trụ vững được thêm một lát nữa, nhưng đối mặt với nguyên lực gần như liên tục không ngừng oanh kích, thân thể vốn đã đạt đến cực hạn, cuối cùng đã đến lúc vượt quá giới hạn. Thân thể khổng lồ đổ nhào xuống đất, toàn thân khô quắt, bạo liệt mà ra, lộ ra khối nhục thể xám trắng, bên trong thậm chí ngay cả máu tươi cũng không còn.
Vù!
Đúng lúc Ma Long Khuyển đổ nhào xuống đất, hai mắt ba gã cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn đột nhiên sáng lên, gần như là cùng lúc vọt mạnh ra, bàn tay vươn tới bắt lấy hài cốt trắng đục của Ma Long Khuyển. Bọn họ đều biết, huyết mạch tinh túy nhất của loài Yêu thú này ẩn bên trong xương tủy.
Phốc!
Ba người đồng thời nhào tới, dù thân thể vẫn đang ở trên không, nhưng vẫn không ngừng ra tay mạnh mẽ, hòng cản trở đối phương thu bảo vật.
- Lâm Động, động thủ!
Cũng đúng vào lúc này, giọng của Tiểu điêu cũng đột nhiên vang lên bên trong Lâm Động.
Lời nói của Tiểu điêu vừa dứt, thân hình Lâm Động liền đột nhiên vọt mạnh ra, tốc độ cực kỳ nhanh, cơ hồ chỉ trong một chớp mắt đã vượt qua ba gã cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn đang tranh giành quyết liệt kia.
Một kẻ đột ngột xuất hiện như vậy hiển nhiên là khiến cho cả ba gã kia bỗng thấy sửng sốt, chợt sắc mặt thoáng lên một vẻ khó coi. Đại đa số những người ở đây đều biết huyết mạch Viễn Cổ của Ma Long Khuyển này thực sự hiếm có, là vật tốt để tôi luyện thân thể. Có điều bọn họ đều không động thủ, bởi bọn họ đều biết rõ, dưới bàn tay của ba gã cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn, bọn họ vốn không có tư cách để tranh giành.
Tuy nhiên kẻ đột nhiên xuất hiện lúc này khiến cho bọn họ giật mình hiểu ra, thì ra ở nơi này còn có một người không hề sợ bọn chúng, đó chính là Lâm Động.
- Hừ!
Sắc mặt ba người có chút khó coi, hừ lên một tiếng, nhưng ngược lại không hề có một lời lẽ cứng rắn nào. Đã nghe nhiều lời đồn đại về Lâm Động, ba gã hiển nhiên là đã coi kẻ này như là một nhân vật cùng đẳng cấp, lúc này phải căn cứ năng lực mà hành xử mới là phải đạo.
Ba gã lúc này liền buông tha cho vật phía trước, rồi một trước một sau, khi Lâm Động đáp xuống trên thi thể Ma Long Khuyển, cùng nhau đi qua. Sau đó không nói một lời, một quyền nện gãy một đoạn xương xám trắng, hấp lực từ lòng bàn tay tuôn tràn, ý đồ muốn hấp thụ huyết mạch Viễn Cổ của Ma Long Khuyển.
Bọn hắn cho rằng, mặc dù sức chiến đấu Lâm Động không phải là yếu, nhưng dù sao vẫn chỉ là Nhất Nguyên Niết Bàn, đối với những thủ đoạn này vẫn còn thua kém bọn hắn rất xa.
- Hừ, tiểu tử, muốn tranh đoạt trước mặt bọn ta, ngươi còn non lắm!
Những lời này tuy cả ba không hề nói ra, nhưng sự đắc ý trong ánh mắt đó, đã thể hiện điều đó rất rõ ràng.
Thấy vậy, Lâm Động ngược lại vẫn nở nụ cười, sau đó dưới sự quan sát của ba người cúi xuống, bàn tay chậm rãi đặt lên trên một đoạn xương cốt xám trắng lớn, chợt lòng bàn tay xoay tròn, lực thôn phệ đột nhiên cuồn cuộn xuất khai!
Ầm!
Toàn bộ thi thể Ma Long Khuyển lúc này đều rung động mạnh, sau đó ba gã cường giả Nhị Nguyên Niết Bàn đều há hốc kinh ngạc nhận thấy, bên trong đám xương trắng đục đó có một tia màu đen đột nhiên vụt qua, cuối cùng cuồn cuộn ngưng tụ lại về phía chưởng thủ của Lâm Động.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi chưa đến mười giây, một tia màu đen đã xuất hiện ở trong tay của Lâm Động, ngưng tụ thành một huyết đoàn màu đen. Bên trong huyết đoàn, ẩn chứa đều là ba động cùng năng lượng cường mãnh.
Nhìn thấy huyết mạch Viễn Cổ bằng khoảng nửa cái đầu trong tay của Lâm Động, sau đó nhìn lại huyết mạch màu đen chỉ bằng khoảng đầu ngón tay trong tay mình, sắc mặt cả ba đều trở nên tím tái như gan lợn vậy.