Vũ Động Càn Khôn

Chương 740 - Sức Mạnh Của Thiên Yêu Điêu

Quang mang tử hắc sắc tựa một tầng mây dày đặc bao phủ toàn bộ thiên địa, thậm chí ánh sáng mặt trời cũng bị ngăn lại, một luồng áp lực vô cùng đáng sợ lan tỏa.

Trong dãy sơn mạch này không thiếu Yêu thú nhưng lúc này chúng đều co rúm lại, không ngừng run rẩy, luồng sức mạnh đến từ thượng vị giả đó khiến linh hồn chúng cũng phải run rẩy.

Đó là sự tồn tại thuộc đỉnh cao nhất của chuỗi thức ăn, là sự áp chế tuyệt đối đối với những sinh linh bên dưới nó.

Thiên Yêu Điêu, Yêu thú lớn mạnh thuộc cấp bậc cao nhất trong thế giới Yêu thú. Dù đối mặt với Long tộc cổ xưa mà lớn mạnh chúng cũng không hề sợ hãi. Chúng nằm trên đỉnh cao nhất, không có bất cứ chủng tộc nào có thể trở thành thiên địch của chúng!

Sự tồn tài thuộc đỉnh cao này thường rất ít xuất hiện ở Đông Huyền Vực, nhưng điều này không hề làm giảm bớt nỗi sợ hãi của các cường giả và Yêu thú ở nơi đây.

Trên Đông Huyền Vực, các Tông phái siêu cấp như Nguyên Môn, khi đối mặt với Thiên Yêu Điêu Tộc cũng không dám quá ngông cuồng. Vì chúng hiểu tuy Nguyên Môn mạnh nhưng Thiên Yêu Điêu Tộc còn khủng bố hơn!

Những năm trước đây Nguyên Môn cũng từng tập hợp các Tông phái siêu cấp khác cùng giao chiến với Thiên Yêu Điêu Tộc, nhưng cuối cùng chẳng giành được thắng lợi nào cả. Hai bên đều tổn thất rất nhiều những cường giả cấp cao, từ đó cũng gây nên ân oán thù hận giữa hai bên…

Có điều, nói về tổng thể, vì thế lực của Nguyên Môn ở Đông Huyền Vực rất lớn, nên ít khi Thiên Yêu Điêu Tộc xuất hiện đơn độc. Cũng như vậy, nếu người của Nguyên Môn đến Yêu Vực thì nhất định cũng sẽ thu gọn cái đuôi vào, vì khi lộ thân phận sẽ có không ít phiền phức…

Cũng chính vì Thiên Yêu Điêu Tộc rất hiếm khi xuất hiện trên Đông Huyền Vực, cho nên khi Khương Trưởng lão và Hoàng Kim Quỷ Kiêu nhìn thấy đôi cánh dơi khổng lồ tử hắc sắc dang rộng trên bầu trời, sự kinh hãi không kìm được phá vỡ lý trí và hiện lên trên gương mặt bọn chúng.

- Đáng chết… không ngờ hắn lại là Thiên Yêu Điêu!

Sau sự kinh hãi, sắc mặt Khương Trưởng lão tối sầm lại, ánh mắt lấp lánh có chút bất an. Thực lực của Tiểu điêu có lẽ tương tự như lão, nhưng lão biết, một khi Thiên Yêu Điêu dùng đến bản thể thì lực chiến đấu sẽ vô cùng khủng khiếp.

Khương Trưởng lão nhìn Hoàng Kim Quỷ Kiêu bên cạnh, sắc mặt hắn lúc này gần như trắng bệch, thân thể không ngừng run rẩy. Là Yêu thú, áp lực của Thiên Yêu Điêu với hắn càng lớn hơn gấp nhiều lần. Lúc này nếu không phải có lý trí áp chế thì có lẽ Hoàng Kim Yêu Kiêu đã xoay người bỏ chạy luôn rồi.

- Có gì đáng sợ đâu? Dù hắn là Thiên Yêu Điêu đi nữa, nhưng hai ta liên thủ thì hắn cũng chẳng làm gì được. Nếu phân ra chiến đấu thì chết là chắc!

Khương Trưởng lão quát lớn.

Nghe thế, sắc mặt tái nhợt của Hoàng Kim Quỷ Kiêu mới hồi phục được một chút, miệng khô răng đắng gật gật đầu. Hắn không thể ngờ trên Đông Huyền Vực lại gặp phải hung tinh là Thiên Yêu Điêu này. Bọn chúng ngay cả Long tộc cao cấp cũng phải kiêng nể không ít a!

- Chúng ta cùng ra tay, động tĩnh chắc chắn không nhỏ, chỉ cần có người đến, hắn nhất định sẽ ném chuột sợ vỡ bình quý. Hừ, Hắn nghĩ Đông Huyền Vực là Yêu Vực chắc? Chuyện này truyền ra ngoài xem cường giả Nguyên Môn ta sẽ cho hắn có đi mà không có về!

Khương Trưởng lão cười khảy.

- Ừm!

Hoàng Kim Quỷ Kiêu nghe vậy thì gật đầu, hôm nay hắn coi như trở thành tư lệnh không binh lính, mà trong Ma Âm Sơn còn ẩn giấu Địa Tâm Dựng Thần Diên, đương nhiên hắn cũng không cam tâm từ bỏ dễ dàng.

- Động thủ!

Hai người Khương Trưởng lão và Hoàng Kim Quỷ Kiêu nhìn nhau, ánh mắt cùng lạnh như băng, nguyên lực hùng hồn lập tức bùng phát biến thành hai luồng nguyên lực lớn hàng trăm trượng quét qua chân trời cuộn trào về phía Tiểu điêu.

- Đường Tí Đảng Xa!

Tiểu điêu lơ lửng trên không, đôi cánh tử hắc sắc khổng lồ sau lưng khẽ động, gương mặt tuấn mỹ đến yêu dị lúc này hiện nụ cười chế giễu, bàn tay trắng mịn của hắn đưa ra, tầng mây tử hắc sắc bao phủ thiên địa biến thành một bàn tay cùng với năng lượng cuồng bạo đập xuống.

Uỳnh uỳnh!

Cự chưởng đánh xuống, nguyên lực thiên địa như nổ tung, lâm hải phía dưới nổ tung không còn gì, một chưởng ấn khổng lồ in trên mặt đất.

Rầm rầm!

Trước cự chưởng đó, hai luồng nguyên lực kia lập tức nổ tung, Khương Trưởng lão và Hoàng Kim Quỷ Kiêu liên thủ cũng không thể chặn được công kích của Tiểu điêu!

Đòn công kích tích tụ toàn lực bị phá vỡ, sắc mặt Khương Trưởng lão và Hoàng Kim Quỷ Kiêu kịch biến, ánh mắt Khương Trưởng lão lấp lánh, thân ảnh đang xông tới lập tức dừng lạ, khi Hoàng Kim Quỷ Kiêu vẫn chưa định thần lại thì lão ta biến thành một đạo quang ảnh bay ra ngoài sơn mạch.

- Ngươi… khốn kiếp!

Khương Trưởng lão đột ngột rút lui khiến Hoàng Kim Quỷ Kiêu sững sờ, rồi ngoác miệng chửi, định xoay người rút lui thì Tiểu điêu cười khảy một tiếng, một chưởng tung ra.

- Thiên Yêu Trảo!

Bầu trời lúc này vỡ ra một đường nứt tựa như miệng của một đầu ác ma, một móng vuốt khổng lồ tử hắc sắc chui ra từ khe hở tóm về phía Hoàng Kim Quỷ Kiêu.

Hoàng Kim Quỷ Kiêu thấy thế, sắc mặt trắng bệch, không chút do dự quay đầy bỏ chạy. Thực lực của hắn vốn đã không bằng Tiểu điêu, lúc này Tiểu điêu lại dùng sức mạnh của Thiên Yêu Điêu thì hắn càng không thể chống cự. Ngoài tháo chạy ra hắn không biết mình có thể làm gì được nữa…

Nhưng khi Tiểu điêu đã dùng đến sức mạnh của Thiên Yêu Điêu, rõ ràng là có ý định diệt cỏ tận gốc, đương nhiên không thể để hắn chạy thoát. Móng vuốt khổng lồ xé tan không trung tóm về phía Hoàng Kim Quỷ Kiêu, không gian biến dạng, tóm chặt lấy thân thể Hoàng Kim Quỷ Kiêu.

Bùm!

Trảo phong đánh tới, Hoàng Kim Quỷ Kiêu không có chút khả năng phản kháng nào, cơ thể nổ thành một đống máu tươi, tiếng thét thảm thiết vang vọng trong thiên địa.

Từ trong đống máu tươi kia bỗng bắn ra một đạo hồng quang, Hoàng Kim Quỷ Kiêu đã tu luyện được Yêu linh, mặc dù thân thể bị hủy diệt nhưng chưa chắc đã chết hoàn toàn.

- Muốn chạy sao?

Thế nhưng đạo hồng quang vừa bắn ra là bị một chùm quang mang tử hắc sắc bao trùm, rồi bị Tiểu điêu tóm được.

- Thiên Yêu Điêu đại nhân, xin hãy tha cho ta, ta sẽ giao ra Địa Tâm Dựng Thần Diên!

Đạo hồng quang đó liều mạng giãy giụa trong tay Tiểu điêu, tiếng thét không ngừng vọng ra.

- Giờ thì muộn rồi!

Tiểu điêu cười lạnh, bàn tay nắm lại, quang mang tử hắc sắc biến thành phù văn phong ấn Yêu linh của Hoàng Kim Quỷ Kiêu lại.

Hoàng Kim Quỷ Kiêu bị bắt gần như chỉ trong nháy mắt, sức mạnh bá đạo của Thiên Yêu Điêu cũng khiến bọn Lâm Động phải chép miệng. Không hổ là chủng tốc đỉnh cấp trong giới Yêu thú!

- Nhị ca, còn lão tạp mao đó?

Tiếng nói hùng hồn của Tiểu Viêm vang lên. Hắn nhìn về phía xa, ở đó Khương Trưởng lão đã trốn ở tít chân trời.

- Thi tốc độ với Thiên Yêu Điêu Tộc, đúng là không lượng sức mình!

Tiểu điêu ngẩng đầu lên, gương mặt nở nụ cười châm chọc, rồi đôi cánh tử hắc sắc khổng lồ đập mạnh tạo nên một trận cuồng phong lớn, rồi thân ảnh hắn biến mất. Sau đó ở không gian phía trên đầu Khương Trưởng lão bỗng xuất hiện quang mang tử hắc sắc!

- Tốc độ thật đáng sợ!

Lâm Động nhìn Tiểu điêu với gần như chóp mắt đã xuất hiện ở phía xa, không kìm được thốt lên. Bình thường Tiểu điêu thích ra vẻ uy phong, xem ra đúng là có bản lĩnh thật sự. Bản lĩnh này, chắc khi đối mặt với các Trưởng lão và các lão quái vật của các Tông phái siêu cấp cũng đủ để hiên ngang!

Uỳnh uỳnh!

Bầu trời phía xa truyền tới làn sóng nguyên lực cuồng bạo, chắc Khương Trưởng lão cũng đang liều mình chống cự. Nhưng sự phản kháng đó chỉ diễn ta trong chốc lát rồi biến mất. Tiếp đó quang mang tử hắc sắc lấp lánh, thân hình Tiểu điêu xuất hiện trước mặt ba người Lâm Động, đôi cánh phía sau hắn cũng đã thu lại.

- Giải quyết xong rồi sao?

Lâm Động thấy vậy không kìm được hỏi.

- Điêu gia đã xuất mã, loại như thế thì làm được gì?

Khóe miệng Tiểu điêu nhếch lên cười đắc ý, rồi giơ hai tay ra, hai quầng quang mang tử hắc sắc xuất hiện, mơ hồ còn nghe được tiếng gào thét.

Đó là Nguyên thần của Khương Trưởng lão và Yêu linh của Hoàng Kim Quỷ Kiêu. Hai cường giả Sinh Huyền Cảnh này đã thành vật trong tay Tiểu điêu!

Bình Luận (0)
Comment