Vũ Động Càn Khôn

Chương 761 - Dị Ma Vực Khai Mở

Trên bình nguyên khổng lồ hắc ám, vùng không gian biến dạng bỗng xuất hiện những đường gợn sóng, dường như có những luồng năng lượng khủng bố tỏa ra từ không gian ấy.

Biển người trên bình nguyên một lần nữa náo động vì sự thay đổi này. Vô số ánh mắt hừng hực cháy nhìn về vùng không gian đó, vì ai quen với cảnh này đều biết đó là dấu hiệu của việc Dị Ma Vực sắp khai khởi.

Là nơi hung địa nổi danh trên Đông Huyền Vực, cũng vì Đại trận Viễn Cổ kia mà Dị Ma Vực gần như bị phong tỏa quanh năm, người bình thường căn bản không thể vào được. Nhưng thời gian dần trôi đi, đại trận cũng xuất hiện một vài lỗ thủng, điều này cũng khiến cứ cách vài tháng là sự phong tỏa của đại trận lại yếu đi nhiều. Cũng vì thế đó là thời cơ tốt nhất cho những người đi tìm bảo vật vào đó.

Cũng như lúc này, sức mạnh đáng sợ lan tỏa trên bầu trời với tốc độ kinh người, tấm màn chắn không gian sừng sững kia cũng ngày một biến dạng, dường như thông qua không gian méo mó kia có thể nhìn thấy vùng đại địa vô cùng hắc ám và một luồng năng lượng lạnh lẽo, âm u tỏa ra.

- Sắp mở ra rồi sao?

Ánh mắt Lâm Động cũng mang chút kỳ dị nhìn tầng không gian biến dạng. Kỳ thực hắn cũng rất hiếu kỳ về nơi đã diễn ra trận đại chiến thời Viễn Cổ. Có lẽ tại đây hắn sẽ biết được các cường giả đỉnh cấp thời xưa đã chiến đấu với những sinh vật chưa biết kia như thế nào…

- Lát nữa khi vào Dị Ma Vực, khí tức của chúng ta nhất định phải tương liên với nhau, nếu không sẽ bị truyền tống phân tách ra!

Ứng Tiếu Tiếu quay lại, vẻ mặt ngưng trọng nói.

- Rõ!

Đám đệ tử Đạo Tông đều trầm giọng đáp, sắc mặt bọn họ cũng trở nên căng thẳng hơn nhiều. Hiển nhiên bọn họ cũng đều đã biết mức độ nguy hiểm của Dị Ma Vực. Trong nơi này, nếu một mình bị chuyển tới khu vực nguy hiểm thì có lẽ thập tử nhất sinh.

- Khi nào đi ra thì chúng ta đi theo đường cũ sao?

Lâm Động bỗng hỏi.

- Sâu bên trong Dị Ma Vực có nơi đặt trận pháp, đến lúc đó đệ tử của Bát Đại Tông Phái Siêu Cấp đều sẽ tập trung về đó…

Ứng Tiếu Tiếu nói đến đây, trầm mặc một chút rồi nói:

- Hơn nữa, nếu đến đó thì có lẽ cũng là lúc chúng ta đối đầu với Nguyên Môn. Lần trước Vương sư tỷ vì bảo vệ các đệ tử rút vào trận pháp nên mới rơi vào tay Nguyên Môn.

Hai tay Vương Diêm nắm chặt lại, phát ra những tiếng răng rắc,ánh mắt dâng tràn phẫn nộ.

Lâm Động khẽ gật đầu, đưa tay khẽ vỗ vay Vương Diêm, rồi hỏi tiếp:

- Trong Dị Ma Vực, dù làm gì cũng không được vi phạm quy tắc, dù là giết đệ tử của đối phương đúng không?

- Cuộc thi đấu này vốn dĩ đã không phải sự cọ xát hòa bình, nó là nơi tôi luyện tàn khốc, vì thế bất luận dùng thủ đoạn gì cũng không bị truy cứu trách nhiệm. Đương nhiên, như thế thù hận cũng âm thầm tích tụ lại…

Ứng Tiếu Tiếu khẽ nói.

- Vậy à?

Lâm Động lẩm bẩm, hai mắt nheo lại, bộ dạng đó khiến người ta không biết hắn đang nghĩ gì.

Khi Lâm Động và Ứng Tiếu Tiếu nói chuyện thì không gian đã biến dạng đến tột đỉnh, rồi đột nhiên nó bùng nổ và tạo nên một vòng xoáy không gian.

Vút vút!

Ngay khi vòng xoáy xuất hiện, vô số tiếng gió rít vang lên, vô số thân ảnh như những con thiêu thân biến thành những đạo hồng lưu lao vào trong vòng xoáy.

Đệ tử các Tông phái siêu cấp cũng bắt đầu động thân, nhưng so với sự hỗn loạn xung quanh rõ ràng bọn họ có trật tự hơn nhiều. Nguyên lực hùng hồn bùng phát bao phủ lấy các đệ tử, cuối cùng biến thành một mảng hồng quang khổng lồ lao vào xoáy không gian.

- Chúng ta cũng đi thôi!

Ứng Tiếu Tiếu cũng bước ra, hô lên một tiếng.

- Rõ!

Sau tiếng đáp chỉnh tề, từng đợt nguyên lực hùng hồn lập tức bùng phát từ các đệ tử, số nguyên lực này chầm chậm hòa vào nhau biến thành quầng sáng bao trùm lấy tất cả.

Ứng Tiếu Tiếu vung tay, bay đi đầu tiên, theo sau là Lâm Động, Vương Diêm và các đệ tử Đạo Tông.

Tất cả đệ tử Đạo Tông đều được bao bọc trong quầng sáng như hợp lại thành một thể. Cuối cùng trước rất nhiều ánh mắt chăm chú nhìn, bọn họ cũng biến mất trong xoáy không gian.

Sau khi đệ tử Đạo Tông và Dị Ma Vực, phía sau bọn họ vẫn liên tiếp có người bay vào, tiếng gió rít không ngừng vang lên trên bình nguyên.

Bên trên bầu trời Dị Ma Vực, ánh mắt của bốn người Lôi Thiên, Trần Chân cũng khẽ nheo lại sau khi đệ tử Đạo Tông đã vào Dị Ma Vực. Bọn họ nhìn nhau với ánh mắt ngưng trọng và một tâm trạng phức tạp.

- Không biết lần này nếu gặp phải Nguyên Môn thì bọn chúng sẽ ra sao? Thực lực của Tam Tiểu Vương Nguyên Môn đúng là quá cường hãn so với các đệ tử!

Tề Lôi trầm giọng nói.

- Cũng không nên bi quan. Đệ tử Nguyên Môn lợi hại nhưng đệ tử Đạo Tông chúng ta cũng không phải loại vô dụng. Mà lần này lại còn có một tên yêu nghiệt nữa!

Trần Chân cười nói.

- Đúng là hắn có thể coi là một yêu nghiệt. Lần này Chưởng giáo đã nói, biến số lớn nhất chính là Lâm Động. Lời nói như vậy trong trăm năm nay Chưởng giáo mới chỉ nói hai lần. Lần trước chính là Châu Thông sư huynh, còn lần này chính là Lâm Động!

Tề Lôi nghe vậy cũng cười, rồi cảm thán.

- Lần này hãy để chúng ta nhìn xem khi đối mặt với Tam Tiểu Vương Nguyên Môn, yêu nghiệt đó sẽ có những thủ đoạn gì?Ha ha, ta rất mong chờ…

Bốn người Trần Chân nhìn nhau, ánh mắt nặng nề cũng thả lỏng hơn một chút. Nhưng lúc này có lẽ bọn họ không thể ngờ, những gì bọn họ chờ đợi sẽ xảy ra trong thời gian ngắn sắp tới, và chấn động cả Đông Huyền Vực…

oo

Màu đen sẫm lan tỏa khắp mặt đất đến tận cuối tầm mắt, dường như cả bầu trời cũng bị nhuốm màu đen nặng nề, khiến người ta có cảm giác rất bức bối.

Vùng đại địa này từng trải qua một trận đại chiến ác liệt nhất trong thiên địa. Đây cũng là một vùng hoang nguyên hắc ám, phía xa thỉnh thoảng còn có những tiếng gầm rú chói tai. Trong tiếng gầm rú ấy không hề có chút sức sống nào, chỉ có dục vọng tàn sát thuần túy…

Vút!

Vùng hoang nguyên này yên lặng rất lâu, rồi đột nhiên trên không trung bỗng có vô số khe nứt, rồi vô số quang ảnh bay ra, nháy mắt đã phá vỡ sự yên tĩnh của không gian này.

Từ trong những khe nứt bay ra, một quầng hồng quang cuối cùng rơi xuống mặt đất. Khi ánh sáng tan đi để lộ ra hàng trăm thân ảnh, chính là Ứng Tiếu Tiếu, Lâm Động và các đệ tử Đạo Tông khác.

- Đây chính là Dị Ma Vực sao?

Vừa đáp xuống, các đệ tử không kìm được nhìn xung quanh, rõ ràng bọn họ đều rất hiếu kỳ với vùng hung địa này.

- Vào Dị Ma Vực đa số người đều bị xoáy không gian truyền tống ngẫu nhiên đến các vùng đất ven Dị Ma Vực. Vì thế nếu vận khí không quá tệ thì có lẽ chúng ta sẽ không gặp phải Nguyên Môn sớm đâu.

Ứng Tiếu Tiếu nhìn xung quanh rồi nói.

- Ừm!

Lâm Động gật đầu, hắn vẫn còn việc làm ở Dị Ma Vực, nếu đụng độ Nguyên Môn sớm quá thì không phải chuyện tốt. Còn về ân oán, sau khi làm xong việc rồi giải quyết cũng được.

- Chúng ta… Cẩn thận!

Lâm Động nhìn mặt đất ở xung quanh, vừa lên tiếng thì đồng tử bỗng co rút lại, chân giẫm mạnh xuống đất, một luồng năng lượng đáng sợ tỏa ra khiến mặt đất nứt một đường. Bên dưới là hơn chục con Ma quái hung hăng đầy gai nhọn đen xì với những đôi mắt đỏ ngầu.

Soạt soạt!

Khi Lâm Động phát hiện ra những con Ma quái ẩn nấp bên dưới, mặt đất bỗng nhiên sụt lún, rồi vô số những chiếc gai nhọn hoắt từ dưới đất bắn thẳng về phía đám đệ tử Đạo Tông.

Vừa đáp xuống đất đã gặp phải công kích hung hãn, không ít đệ tử Đạo Tông cảm thấy bất ngờ, nhưng cũng may những đệ tử ưu tú phản ứng nhanh nhạy, nguyên lực bùng phát, vội vàng chặn lại những chiếc gai nhọn đó.

Ứng Hoan Hoan cũng có chút bất ngờ trong việc ứng phó với sự công kích mạnh mẽ từ dưới đất nhưng cũng đã đánh lui được hơn chục con Ma quái. Có điều ngay sau đó sắc mặt nàng hơi thay đổi vì nhìn thấy mặt đất sụt lở, rồi những cái móng vuốt đầy hàn ý tấn công về phía mình, nàng không kìm được kêu lên một tiếng kinh hoàng.

Keng!

Thế nhưng đúng lúc ấy, một thân ảnh đã xuất hiện phía trước nàng, chân người đó phình to biến thành Long cước rồi đạp xuống.

Rầm rầm rầm!

Mặt đất dưới chân hắn sụt hẳn xuống, đám đệ tử Đạo Tông nhất thời tái nhợt mặt, bởi vì bọn họ nhìn thấy dưới mặt đất có vô số con quái thú mắt to đỏ ngầu đang trào lên như hồng thủy.

- Đúng là xui xẻo!

Mấy người Ứng Tiếu Tiếu nhìn thấy cảnh đó, sắc mặt trở nên khó coi, hiển nhiên bọn họ không thể ngờ vừa mới đến Dị Ma Vực đã gặp phải thứ khó đối phó thế này.

Bình Luận (0)
Comment