Uỳnh!
Một quầng sáng chói lòa tựa vầng mặt trời mọc lên trong Địa Sát Ngục, trong thứ ánh sáng đó, mọi người cảm nhận được một luồng sức mạnh hủy diệt đáng sợ lan tỏa ra.
Rầm rầm!
Quảng trường rộng lớn như bị một luồng lực lượng mạnh mẽ bóp méo đi, mặt đất trồi lên tựa những làn sóng, quảng trường dường như sắp bị bóp nát đến nơi!
Vô số ánh mắt ngưng trọng nhìn làn sóng xung kích đáng sợ tỏa ra từ Địa Sát Ngục, một số người cẩn thận đã vội vã lùi ra xa!
- Thật đáng sợ!
Trưởng lão của Thân Đồ gia và Cổ gia đều đã đứng hết lên, nhìn chăm chăm vào nơi tỏa ra nguồn sáng kia. Sức mạnh phát ra từ đó đến bọn họ cũng cảm thấy ngưng trọng!
Công kích như vậy lại được thi triển từ hai tiểu tử trẻ tuổi, điều này khiến những cường giả trưởng bối như bọn họ cũng phải cảm thán.
- Ai thắng?
Đệ tử của hai bên đều căng thẳng nhìn quảng trường đổ nát, ai cũng thấy công kích của hai người quá hung hãn, chắc chắn phải phân thắng bại.
- Trưởng lão Cổ Thạc…
Cổ Mộng Kỳ nắm chặt tay lại, ánh mắt vô cùng căng thẳng, nàng nhìn về phía Cổ Thạc, nhẹ giọng hỏi.
Thế nhưng Cổ Thạc cũng chau mày, nguyên lực trong quảng trường quá mức cuồng bạo, ngay ông cũng không thể cảm ứng được tình hình.
Bùm!
Đúng lúc ấy, quầng sáng như mặt trời bỗng nhiên bắn lên không trung, sau đó tối hẳn đi, bụi tung mù mịt khiến cảnh tượng lại trở nên mơ hồ…
Soạt!
Mọi ánh mắt đều nhìn về phía đó, lúc này bụi mù cũng dần tan đi.
Sau đó hai thân ảnh xuất hiện, phía trên đầu bọn họ là Thanh Long chưởng đang tóm chặt lấy ngọn cự tháp, không gian xung quanh như biến dạng đi.
- Ai thắng?
Mọi người nhìn cảnh tượng đó đều thót tim, đặc biệt là người của Thân Đồ gia và Cổ gia, ai cũng trợn mắt lên nhìn. Ngay cả những Trưởng lão như Thân Đồ Đào cũng phải siết tay lại.
Cả ngọn núi lúc này im lặng như tờ, chỉ có tiếng gió xào xạc trong rừng.
Crắc!
Sự tĩnh lặng đó không kéo dài quá lâu, sau đó có người nghe thấy tiếng crắc rất nhỏ vang lên, nhất thời bọn họ nhìn thấy trên cự tháp xuất hiện vết nứt.
- Trấn Hồn Tháp của Thân Đồ Tuyệt sắp vỡ rồi!
Một tiếng kêu chói tai vang lên.
Bọn người Thân Đồ gia đều biến sắc mặt.
- Xem ra ngươi thua rồi!
Lâm Động ngẩng đầu lên, trên mặt hắn lúc này đầy vết máu, khí tức cũng không ổn định, rõ ràng hắn cũng đã bị thương.
Gương mặt thanh tú của Thân Đồ Tuyệt lúc này lại vô cùng khó coi. Hắn cảm nhận được sức mạnh đáng sợ từ Thanh Long chưởng đang tóm chặt Trấn Hồn Tháp.
- Nằm mơ!
Ánh mắt Thân Đồ Tuyệt lấp lánh, sau đó lóe lên hung quang, hắn cắn lưỡi, một đạo tinh huyết mang theo nguyên lực dồi dào bắn lên ngọn tháp.
Ầm ầm!
Ngọn tháp lại tỏa ra hắc quang, những vết nứt trên tháp dần biến mất.
- Muốn thắng ta sao? Đâu dễ thế!
Thân Đồ Tuyệt quát, lúc này hắn cũng đã thở hổn hển.
- Đã vậy ta sẽ cắt hết suy nghĩ của ngươi!
Lâm Động nhìn Thân Đồ Tuyệt, nhếch mép cười, vết máu nơi khóe miệng của hắn nhìn vô cùng hung hăng.
Bao năm nay hắn đã trải qua không biết trận huyết chiến sinh tử, Thân Đồ Tuyệt muốn đọ độ tàn nhẫn với hắn có lẽ vẫn còn thua một bậc!
Linh Ấn trên trán Lâm Động tiếp tục sáng lên, một luồng nguyên lực hùng hồn không ngừng tràn ra, cuối cùng chui vào mọi ngóc ngách trong người Lâm Động.
Mặc dù bản thân có nhục thể rất cứng rắn, nhưng lúc này Lâm Động vẫn có cảm giác đau đớn vô cùng, nhưng hắn không hề có ý định dừng lại, ngược lại ánh mắt càng thêm hung hăng nhìn Thân Đồ Tuyệt, cuối cùng khóe miệng nhếch lên.
- Phá!
Lâm Động tung chưởng rồi hét lên.
Uỳnh!
Thanh Long chưởng đột nhiên bùng phát thanh quang, tiếng long ngâm vang vọng khắp thiên địa.
Thanh Long chưởng đập mạnh xuống, ngọn hắc tháp một lần nữa lại xuất hiện vết nứt rạn.
- Vỡ!
Lần này Lâm Động không cho Thân Đồ Tuyệt bất cứ cơ hội nào, Linh Ấn phát sáng, Thanh Long chưởng tiếp tục phình to.
Bùm!
Sức mạnh cuồng bạo ập xuống ngọn hắc tháp, trước bao ánh mắt kinh hãi, ngọn tháp đã nổ tung!
- Phụt!
Ngay lúc đó, sắc mặt Thân Đồ Tuyệt tái nhợt, máu tươi phun mạnh ra, khí tức yếu hẳn đi.
- Địa Sát Ngục của ngươi, cũng vỡ luôn đi!
Một chưởng bóp náp hắc tháp, ánh mắt Lâm Động sắc lạnh như đao, Thanh Long chưởng tiếp tục bay tới, đập lên đám hắc quang bao phủ quanh quảng trường.
Rầm!
Thanh Long chưởng đập xuống, hắc quang rung chuyển dữ dội, cuối cùng một âm thanh giòn tan vang lên, Tu La Địa Ngục Sát mà Thân Đồ Tuyệt dùng toàn lực để ngưng tụ cũng bị nổ tung!
Địa Ngục Sát bị phá, thân thể Thân Đồ Tuyệt như bị dính trọng kích bay ngược ra sau, rơi xuống đất kéo lê cả một đường hàng trăm thước!
- Ồ!
Những tiếng kêu kinh ngạc cũng vang lên khắp quảng trường, tất cả mọi người cùng há hốc miệng. Chẳng ai ngờ được, chỉ trong chớp mắt mà Thân Đồ Tuyệt vốn chiếm ưu thế lại thất bại triệt để thế này!
Phía Thân Đồ gia, ai cũng nhìn cảnh tượng đó với ánh mắt không thể tin nổi, đặc biệt là những đệ tử trẻ tuổi, bọn họ hoàn toàn không thể tin, Thân Đồ Tuyệt lại thất bại!
- Khụ!
Thân Đồ Tuyệt ho khan kịch liệt, máy tươi bắn ra, nhưng gương mặt hắn vẫn rất hung hăng. Hắn nửa quỳ dưới đất, trong cổ họng phát ra tiếng gầm thấp không cam tâm, bàn tay siết lại, một thanh hắc đao xuất hiện.
Soạt!
Thế nhưng khi đó, phía trước bỗng có tiếng gió rít, một thân ảnh quỷ dị bay tới, sau đó gốc cây màu đen sắc nhọn tựa thứ hung khí mang đầy sát khí xuất hiện trước trán hắn. Thứ sát ý lạnh băng không chút che giấu đó khiến Thân Đồ Tuyệt cứng đờ người!
Thứ sát ý đó khiến hắn hiểu, nếu hắn dám có bất cứ dị động nào là ngọn cây cứng rắn phía trước chắc chắn sẽ đập nát đầu hắn.
Con người trước mặt này dường như còn tàn nhẫn hơn hắn!
Lâm Động nhìn Thân Đồ Tuyệt rồi hít một hơi, nói:
- Xin lỗi, ta thắng rồi!