Ào ào!
Trên mặt biển màu lam, mười mấy đầu Sa Ngư lướt qua, bên trên bọn chúng là hơn chục gã cường giả Huyết Ma Sa Tộc đang nhìn xung quanh.
- Đội trưởng, có tin tức truyền tới!
Một gã cường giả Huyết Ma Sa Tộc đột nhiên rút tay ra khỏi mặt nước, nhìn về phía nam tử mũi chim ưng ở phía trước, hét lên.
- Cái gì?
Nam tử mũi chim ưng nghe vậy thì nhìn sang.
- Hạ Thống lĩnh nói đã phát hiện ra mục tiêu, đồng thời dùng Truy Tung Thuật với hắn rồi!
- Ồ, phát hiện rồi sao? Tra ngay vị trí của hắn đi!
Nam tử đó vui mừng, vội nói.
Một người nhanh chóng lấy ra một cái đĩa màu đỏ sẫm, trên đó có ánh sáng lưu chuyển, lúc này trên đó có một chấm đỏ đang nhấp nháy.
- Ủa?
Người đó nhìn cái điểm đỏ không kềm được thốt lên.
- Sao vậy?
Nam tử mũi chim ưng nhíu mày hỏi.
- Vị trí của hắn dường như rất gần với chúng ta! Không đúng, hắn đang nhanh chóng tiếp cận chúng ta!
Cường giả Huyết Ma Sa Tộc đó kinh ngạc kêu lên.
- Đang tiến về phía chúng ta? Hắc hắc, cũng tốt, thế là hắn tự chui đầu vào rọ rồi!
Nam tử mũi chim ưng nở nụ cười lạnh lùng:
- Tất cả hãy phấn chấn lên, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, sẽ không thiếu phần thưởng cho các ngươi đâu!
- Rõ!
Nghe vậy, các thành viên của Tiểu đội Huyết Ma Sa Tộc lập tức siết tay lại, mũi tam xoa kích hiện ra hàn quang lấp lánh.
Vút!
Khi bọn chúng chuẩn bị động thủ không lâu thì từ mặt biển cách đó không xa bỗng vang lên âm thanh xé gió, một đạo thanh quang bay tới, biến thành một thân ảnh gầy gò xuất hiện trong tầm mắt của Tiểu đội Huyết Ma Sa Tộc.
- Hắc hắc, quả nhiên tìm không sai!
Lâm Động nhìn Tiểu đội Huyết Ma Sa Tộc, không kềm được bật cười.
- Tiểu tử, thế này gọi là địa ngục không cửa mà ngươi lại đâm đầu vào. Nhưng đã đến rồi thì ở lại đi!
Nam tử mũi chim ưng lạnh như băng nhìn Lâm Động, sau đó vung tay một cái:
- Bắt lấy hắn!
Ầm!
Hắn vừa dứt lời, mười mấy cường giả Huyết Ma Sa Tộc đằng sau lập tức bay ra, cây tam xoa kích đem theo huyết quang nhằm thẳng những nơi trọng yếu trên cơ thể Lâm Động mà tấn công.
- Ta không đến địa ngục, mà là tiễn các ngươi xuống địa ngục!
Lâm Động cười nhạt, sau đó giơ bàn tay ra nắm lấy Sinh Tử Quan Cái, thân hình biến thành thanh quang bay ra.
Vút!
Thanh quang với tốc độ nhanh như chớp giật bay qua vòng vây của cường giả Huyết Ma Sa Tộc, đúng lúc đó một âm thanh trầm đục nổ ra.
Lâm Động xuất hiện phía sau của mười mấy cường giả Huyết Ma Sa Tộc, sau đó không ngoảnh đầu tiến lại chỗ nam tử mũi chim ưng. Khi hắn đi đến bước thứ mười thì thân thể của những cường giả Huyết Ma Sa Tộc ở phía sau nhanh chóng tối xám lại, sinh cơ toàn thân biến mất.
Tùm!
Nhân ảnh từ trên trời rơi xuống biển, sự hưng phấn và hung hăng của bọn chúng trước khi chết vẫn còn trên gương mặt bọn chúng. Cảnh tượng đó quả thật quá quỷ dị, rõ ràng sinh cơ biến mất quá nhanh, đến mức sự kinh hãi trước khi chết không kịp hiện lên trên mặt.
- Rốt cuộc hắn là ai?
Nam tử mũi chim ưng giật mình, đồng tử co nhỏ lại, lúc này hắn mới hiểu, kẻ tìm đến tận nơi kia chẳng phải miếng bánh từ trên trời rơi xuống mà là một Sát Thần thật sự!
- Xin lỗi, ai bảo các ngươi muốn giết ta!
Lâm Động nhìn hắn mỉm cười, tay nắm chặt Sinh Tử Quan Cái, sau đó khẽ giơ lên, trên chiếc nắp ấy có hắc quang lưu động.
Binh!
Sắc mặt nam tử mũi chim ưng kịch biến, châm giẫm mạnh, đầu Sa Ngư bên dưới lập tức há to cái miệng máu nhảy lên cắn về phía Lâm Động, còn bản thân hắn thì rời khỏi lưng đầu Sa Ngư định nhảy xuống biển.
- Hắn thật lợi hại! Xem ra một mình không thể giải quyết được, đành phải tập hợp mọi người lại thôi!
Ngay khi sắp chui xuống dưới biển, ánh mắt hắn lóe lên sự không cam tâm.
- Đồng bạn của ngươi đều đi rồi, một mình ngươi sống, có lẽ không hay cho lắm a?
Thế nhưng ngay khi đó, một giọng cười bỗng nhiên vang lên ngay bên tai. Hắn ngẩng lên thì vừa hay nhìn thấy cái nắp quan tài đen mang theo nguồn năng lượng gần như hủy diệt đang lao tới.
Ầm!
Nguyên lực hùng hồn trong cơ thể nam tử mũi chim ưng gần như bùng phát toàn bộ ra ngoài, nhưng cái nắp quan tài vẫn lao thẳng tới, bất chấp tất cả.
Binh!
Âm thanh trầm đục vang lên, cái nắp quan tài được bao bọc bởi hắc quang đập mạnh lên thân thể nam tử mũi chim ưng. Mặt biển nổ tung, cột nước cao hàng trăm trượng bắn lên trời, một luồng năng lượng tử vong cũng xông thẳng vào cơ thể nam tử mũi chim ưng.
- Phụt!
Một ngụm máu đen phun ra từ miệng hắn, ánh mắt hắn đầy vẻ kinh hãi, sau đó cảm giác thấy trước mắt tối sầm lại, sinh cơ nhanh chóng bị luồng năng lượng kia cắt đứt, Sinh Khí trong cơ thể cũng mất đi tác dụng trị thương!
- Sinh Tử… Quan Cái, sao lại trong tay hắn?
Khi sinh cơ triệt để mất đi, đó là suy nghĩ cuối cùng của hắn.
Lâm Động đứng trên không trung, ánh mắt lạnh lùng nhìn nam tử mũi chim ưng đã mất sức sống, sau đó cúi xuống nhìn Sinh Tử Quan Cái trong tay, ánh mắt không khỏi có phần tán thưởng. Lực sát thương của nó có lẽ chỉ có Phần Thiên Môn của Phần Thiên Đỉnh mới sánh được!
- Nham, Tiểu đội Huyết Ma Sa Tộc thứ hai gần đây nhất ở đâu?
Lâm Động ngẩng lên hỏi.
- Hướng Tây Bắc!
Lâm Động gật đầu, sau đó biến thành thanh quang bay đi. Hạ Thống lĩnh đã muốn tập hợp nhân mã đối phó với hắn thì hắn đành phải chặt hết đám móng vuốt này đi thôi…
o0o
Nửa tiếng sau, tại một nơi nào đó trên Hải vực phía Tây Bắc, Lâm Động cúi nhìn Tiểu đội Huyết Ma Sa Tộc, vẻ mặt đầy hung hãn, nhưng hắn lại mỉm cười, sau đó không nói nhiều, cầm Sinh Tử Quan Cái lao xuống.
Vài phút sau, trên mặt biển lại có thêm hơn chục cái xác xám nổi lềnh phềnh.
o0o
Binh!
Sinh Tử Quan Cái cùng với năng lượng quỷ dị nhanh như chớp đập lên người một gã Đội trưởng Huyết Ma Sa Tộc. Sức mạnh cuồng bạo bùng phát, hắn bị đánh văng xuống biển, sau đó lại nổi lên, sinh cơ không còn nữa!
- Gã Đội trưởng Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành thứ tư rồi!
Lâm Động liếc nhìn gã cường giả Huyết Ma Sa Tộc không còn sinh cơ kia, mỉm cười, sau đó nhanh chóng bay đi.
o0o
Một cuộc tàn sát không chút nương tình đã lặng lẽ diễn ra trên vùng Hải vực này. Đạo thân ảnh thanh quang đó đi đến đâu, mọi cường giả Huyết Ma Sa Tộc đều đoạn tuyệt sinh cơ, không một ai có thể thoát khỏi bàn tay của thân ảnh gầy gò như Sát Thần kia.
- Nhân loại đáng chết!
Hạ Thống lĩnh nhìn những cái xác nổi trên biển, sắc mặt tím tái lại, cuối cùng không kềm được gầm lên đầy oán độc.
- Hạ Thống lĩnh, mười vị Đội trưởng Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành của chúng ta giờ đã có sáu người chết trong tay hắn… hơn nữa sáu Tiểu đội cũng bị tiêu diệt hết rồi.
Phía sau Hạ Thống lĩnh là một gã Đội trưởng may mắn tập hợp được với hắn. Có điều sắc mặt của gã Đội trưởng này đã tái nhợt, hắn biết nếu không phải hắn ở gần nhất thì chắc cũng bị Tử Thần tìm đến rồi!
- Giờ là người thứ bảy rồi…
Ánh mắt Hạ Thống lĩnh tối tăm đến đáng sợ, giọng nói cũng trở nên khản đặc.
- Lại bị tìm thấy sao?
Gã Đội trưởng kia nghe vậy, sắc mặt thay đổi, sau đó hắn nhìn sang hai gã Đội trưởng khác, miệng trở nên khô rang:
- Vậy thì bây giờ… hắn đã giết hết các Tiểu đội chưa tập hợp với chúng ta rồi!
- Hạ Thống lĩnh, giờ chúng ta phải làm sao?
Một gã Đội trưởng khác sợ sệt hỏi.
- Hay là chúng ta tạm rút lui, gọi thêm viện binh…
Một tên rụt rè nói.
Bốp!
Hắn vừa dứt lời thì Hạ Thống lĩnh đã tung quyền đấm thẳng vào đầu hắn, khiến hắn bay đi hơn trăm thước.
- Hắn dừng lại rồi, đi theo ta! Ta phải bóp nát đầu tên tiểu tử đó ra! Ai dám nói rút lui nữa ta phế người đó!
Vẻ mặt Hạ Thống lĩnh đầy sát khí, nghe hắn nói vậy, tất cả cường giả Huyết Ma Sa Tộc khác đều gật đầu không dám nói gì nữa.
- Tên khốn kiếp! Đến khi ngươi rơi vào tay ta, ta sẽ cho người sống không được, chết cũng không xong!
Hạ Thống lĩnh vung tay, đầu Sa Ngư dưới chân lập tức lao đi, theo sau hắn là mấy chục cường giả Huyết Ma Sa Tộc khác.
o0o
Chỉ mười mấy phút sau bọn chúng dần dừng lại, sau đó mọi ánh mắt ngẩng lên nhìn mặt biển phía trước. Ở đó có một thân ảnh thanh niên gầy gò đang đeo sau lưng cái nắp quan tài màu đen, nheo mắt cười nhìn bọn chúng.
Nụ cười đó khiến bọn chúng cũng thấy lạnh người.