Trong đại điện, các cường giả đều sững sờ nhìn cảnh đó, họ không thể ngờ được, Ma La bá đạo lại đồng ý cho Lâm Động vào trong lôi giới…
- Đại nhân.
Lão giả tóc xám không kìm được, lên tiếng.
Thế nhưng khi ánh mắt hơi tối lại của Ma La chiếu tới, hồng quang trong đôi mắt ấy khiến lão ta vội vàng ngậm miệng lại.
- Bản tọa đã nói rồi, kẻ nào vào trong, giết.
Ma La chầm chậm quét mắt khắp đại điện, giọng nói lạnh lùng đókhiến không một ai dám lên tiếng phản đối, ngay ba người bọn Hoắc Nguyên không dám nói gì.
- Ta cũng muốn vào.
Mộ Linh San chu miệng nói.
Lâm Động khẽ gật đầu, nếu để một mình Mộ Linh San ở ngoài này thực sự hắn không yên tâm. Dù sao bọn Cửu U Môn, Huyền Thiên Điện, Hoắc Nguyên đều không có thiện ý với hắn, chưa biết chừng sẽ liên lụy đến Mộ Linh San.
- Ừm.
Ma La do dự một lát rồi cũng gật đầu, hắn không nói gì thêm, thân hình lập tức bay về phía xoáy không gian.
- Đi nào!
Lâm Động nói với Mộ Linh San, rồi hai người cùng hành hồng quang cùng theo sát Ma La, bay vào xoáy không gian trước baoánh mắt đố kỵ.
Uỳnh!
Khi ba người vào bên trong, bỗng nhiên hỏa diệm bùng cháy bao phủ quanh xoáy không gian. Hiển nhiên Ma La đã ra tay phong bế cửa vào, như vậy không ai có ý nghĩ theo vào nữa.
- Đáng chết!
Bọn lão giả tóc xám thấy vậy đều tím mặt lại, ánh mắt đầy sựbạo nộ, cuối cùng không kìm được phải chửi một câu.|!
Trước mắt đã là bảo bối lớn nhất của động phủ, nhưng lại vì Ma La đột nhiên xuất hiện tước đoạt tư cách vào trong đó, sao cóthể không khiến chúng nộ huyết công tâm?
Nhưng dù vậy, trước uy lực của Ma La, họ không có chút khảnăng phản kháng nào, giờ chỉ có thể không cam tâm mà nhìn cửa vào bị hỏa diệm phong ấn.
Uỳnh!
Khi vừa vào bên trong, mắt Lâm Động đột nhiên tối lại, rồi ngay sau đó ánh ngân quang chói lòa hiện ra. Rồi tiếng lôi đình liên miên không ngớt đem theo thứ áp lực khó nói nên lời đập vào tai Lâm Động.
Lâm Động dần dần mở mắt ra, rồi hắn nhìn thấy một vùng không gian mênh mang vô tận, đó là thế giới của lôi đình.
Vô số đạo lôi điện tựa những con lôi long thời Viễn Cổ lấp lánh trườn bò trong không gian, tiếng sấm rền vang, quang cảnh hùng vĩ khiến người ta phải động dung.
- Đây chính là lôi giới sao?
Lâm Động ngẩng lên, trong đôi mắt phản chiếu vô sô đạo lôiđình, hắn hít sâu một hơi, lẩm nhẩm nói.
- Ừm, đây chính là lôi giới mà người có Lôi Đình Tổ Phù tạo ra.
Ma La bình thản nhìn lôi giới. Những đạo lôi đình đủ để giết chết một cường giả Tử Huyền Cảnh mỗi lần vào phạm vi trăm trượng quanh hắn là tự động tan biến.
- Lâm Động, ta cần ngươi giúp.
Ma La quay lại nhìn Lâm Động, nói.
Lâm Động sững người, với thực lực của hắn thì có thể giúp được gì?
- Ngươi đã biết Lôi Đình Tổ Phù vậy thì chắc đã biết tại sao động phủ lại bị hủy diệt thành thế này?
Ma La nói.
- Là vì dị ma tấn công.
Lâm Động gật đầu nói.
- Năm đó có một dị ma cấp Vương, ba dị ma cấp Tướng tấn công động phủ. Trong đó ba dị ma cấp Tướng đã bị giết, còn cấp Vương bị phong ấn. Mà mục tiêu chuyến đi lần này của ta chính là dị ma cấp Vương bị phong ấn kia.
Ma La nói.
- Ma La tiền bối muốn…giết dị ma cấp Vương?
Lâm Động kinh ngạc nói.
Ma La gật đầu, hắn nhìn vào sâu trong lôi giới:
- Ngươi đã có Thôn Phệ Tổ Phù thì chắc cũng hiểu một vài điều về dị ma, thứ sinh vật này không thuộc Vị Diện của chúng ta. Chúng sinh ra là kẻ phá hoại, là địch nhân chúng của tất cảnhững người trong vị diện này.
Lâm Động gật đầu, từ một vài ký ức thời Viễn Cổ còn laiị, hắn biết lũ dị ma kia có sức phá hoại lớn thế nào đối với vị diện này.
- Chúng không chỉ mạnh mà còn rất ngoan cố, muốn giết chúng không hề đơn giản. Thứ dị ma cấp Vương kia thì càng khó khăn hơn…
Lâm Động nói:
- Muốn giết được dị ma đẳng cấp đó hình như cần tới năng lượng của hai tấm tổ phủ.
Thông tin này đương nhiên Lâm Động biết được từ Đại Hoang Vu Bi. Hắn cũng đã hứa với Đại Hoang Vu Bi tìm tấm tổ phù thứ hai rồi về giúp nó tiêu diệt dị ma cấp Vương bị phong ấn bên dưới.
- Ngươi có Thôn Phệ Tổ Phù, cộng với Hoả Diệm Tổ Phù của ta có lẽ sẽ giết được dị ma.
Ma La gật đầu, nói.
Lâm Động toát mồ hôi trán, Ma La cũng đánh giá hắn cao quá, muốn hắn với thực lực hiện tại giết dị ma cấp Vương, nó tươngđương với Luân Hồi Cảnh đỉnh phong đó.
- Yên tâm, con dị ma đó bị phong ấn nghìn năm nay, tuy còn sống nhưng thực lực đã giảm sút nhiều, bản tọa ra tay là chủ yếu, ngươi trợ giúp là được.
Dường như Ma La nhận ra sự lo lắng của Lâm Động.
Lâm Động gật đầu, đã đến nước này hắn còn nói được gì. Ma La không hề nhắc đến Lôi Đình Tổ Phù, nhưng Lâm Động cũng biết có lẽ Ma La cũng có ý đồ với Lôi Đình Tổ Phù, hơn nữa hắn cũng biết Lâm Động có Thôn Phệ Tổ Phù thì có khả năng có cùng một lúc hai tấm tổ phù…
Khả năng công kích của Thôn Phệ Tổ Phù có lẽ không bằng Hỏa Diệm Tổ Phù, nhưng nó có khả năng đáng sợ đó là dung nạp tổ phù khác.
Hai người đều không nói sẽ làm thế nào với Lôi Đình Tổ Phù, vìnhững người có tổ phù là kẻ thù thiên sinh của dị ma, trong tình hình này đương nhiên phải đặt việc tiêu diệt dị ma lên hàng đầu.
Còn về Lôi Đình Tổ Phù thì đơi giải quyết xong con dị ma cấp Vương kia rồi tính…
- Linh San, cẩn thận đấy.
Lâm Động quay sang nhắc nhở Mộ Linh San.
Mộ Linh San lúc này cũng trở nên nghiêm túc lạ thường, chắc hẳn cô be scũng nhận ra sự nguy hiểm của lôi giới.
- Đi nào!
Ma La vung tay, một vòng lửa lan tỏa từ trong người hắn rồi bao trùn lấy hai người Lâm Động, thân hình khẽ động, rồi đưa theo hai ngươi họ bay vào trong lôi giới.
Tốc độ Ma La cực nhanh, gần như chỉ chớp mắt đã đến gần với nơi sâu nhất của lôi giới. Trước mặt họ xuất hiện một vùng hải vực lôi tương.
Hải vực rộng lớn vô tận, trên mặt hải vực lấp lánh ánh lôi quang, trên bầu trời mưa sét đánh xuống, tiếng sấm rền uỳnh uỳnh khiến người ta phải kinh hồn lạc phách.
Ba người Lâm Động dần dừng lại phía trên hải vực, ngẩng lên trời thì thấy có một cái tế đàn với chiếc cầu thang hàng vạn bậc. Ở tận trên cùng là vương tọa.
Xung quanh vương tọa chấp chới lôi đình, không gian cũng biến dạng, trên vương tọa là một thân ảnh đang ngồi.
Thân ảnh đó không hề cường tráng, thậm chí có vẻ gầy gò, nhưng lại tỏa ra thứ khí tức đáng sợ khiến trời đất phải rung chuyển.
- Đó là người có Lôi Đình Tổ Phù…Lôi Đế sao…
Nhân ảnh đó khí tức lan tỏa nhưng không có chút sinh cơ nào, rõ ràng là đã chết.
Ma La gật đầu, nhưng ánh mắt nhìn lên tế đàn lại có sự khó hiểu.
Lâm Động cũng nhìn lên, rồi hắn nhìn thấy một quầng lôi quang hàng nghìn trượng lơ lửng trên không trung, nhìn giống như vầng thái dương hình thành từ lôi đình.
Trong vầng thái dương đó, Lâm Động có thể nhận ra một thứsức mạnh khủng bố nhưng cũng rất quen thuộc.
Đó là…
Lôi Đình Tổ Phù!