Hướng Tiểu Vãn trợn to
hai mắt, quẫn bách không dứt. Nhưng khẽ cắn răng, nhịn.
Vươn ra đầu lưỡi, học động tác ngày đó của Độc Cô Diễm, liếm qua vành tai Độc
Cô Diễm.
“Ngao...” Độc Cô Diễm gầm nhẹ một tiếng, thực kinh ngạc lại vui mừng nhìn Hướng
Tiểu Vãn. “Vãn nhi, nàng đây là muốn lấy lòng vi phu sao, như thế rất tốt, xuất
ra bản lãnh của nàng đi, cho vi phu hung hăng thể hội một lần dục - tiên - dục
- tử.”
Nói xong, hai tay duỗi một cái, hai chân mở ra, bày ra hình chữ đại, một bộ tư
thế mặc cho Hướng Tiểu Vãn tận tình giày xéo.
Mà ánh mắt kia còn chết tiệt câu người, ý vị của nó là: Vãn nhi, nàng tận tình
phát huy đi, hung hăng giày xéo ta đi, dùng sức đi
Hướng Tiểu Vãn khóe miệng co quắp, buồn cười lại cười không nổi. Cái người YD
này, quả nhiên thú - tính chỗ nào cũng có
Bất quá nàng có đại di mụ thoát thân, mới không sợ
Hướng Tiểu Vãn cũng bắt chước học dáng vẻ của Độc Cô Diễm, tà khí cong môi cười
một tiếng, đầu lưỡi còn hấp dẫn mười phần liếm liếm đôi môi, phát ra tiếng vang
mập mờ.
Một màn này, Độc Cô Diễm nhìn thấy máu thú sôi trào, vật cứng ở giữa, đã ‘trưởng
thành’ ở trong chớp mắt, cứng rắn như sắt, còn là dám dám ra lò, mang theo
nhiệt độ như sắt nóng.
Cách quần áo hai người, Hướng Tiểu Vãn cũng có thể cảm nhận được phân đốt -
nóng cùng phần cứng rắn kia, nàng hơi một chút dời dời thân thể, lại bị bàn tay
của Độc Cô Diễm đè lại.
“Vãn nhi, nàng đây là đang sợ sao? Hử?” Giọng nam khàn khàn, chết tiệt câu hồn.
Đầu óc Hướng Tiểu Vãn như một dây đàn bang bang phanh đứt.
Nuốt nước miếng một cái, khó khăn nói: “Nói, nói đùa, ta làm sao có thể sợ,
Tiểu Diễm Diễm, hôm nay đậu hủ của chàng, ta muốn một lần ăn đủ, cáp cáp cáp
cáp, đến đây đi, để cho tiểu gia ta hảo hảo mà giày xéo chàng đi.”
Ngồi thẳng người, Hướng Tiểu Vãn bắt đầu khơi dậy. Đây hết thảy, đều là thông
qua nhớ lại động tác ngày đó Độc Cô Diễm đối với nàng, mặc dù không giống Độc
Cô Diễm thành thục, nhưng phần thuần túy trúc trắc này, lại càng có thể khơi
mào dục hỏa của nam nhân.
Ngón tay, chạy ở trên cơ ngực kiện mỹ của Độc Cô Diễm, nhéo, vuốt, bấm, hết
thảy lực độ cũng vừa đúng rơi vào trên người Độc Cô Diễm, Hướng Tiểu Vãn rõ
ràng cảm giác được, mỗi một nơi tay mình sờ tới, da thịt kia đều dấy lên hừng
hực ngọn lửa, đốt nóng ra ti ti mồ hôi.
“A...” Độc Cô Diễm lần nữa phát ra âm thanh, so sánh với mới vừa rồi, một đạo
tiếng hô này không chút nào che giấu, phản ứng của hắn lúc này đang cực lực
hưởng thụ.
Hướng Tiểu Vãn thấy khuôn mặt hưởng thụ của Độc Cô Diễm, đột nhiên hiện lên ý
niệm muốn chỉnh hắn.
# đã che giấu #
Một cỗ đau đớn kèm theo khoái cảm không nói ra được trải rộng toàn thân Độc Cô
Diễm, vung tay lên, thô lỗ đè lại đầu Hướng Tiểu Vãn, mở miệng gặm cắn kiều môi
của Hướng Tiểu Vãn.
Nụ hôn của hắn mang theo nồng đậm khí phách, hơi thở thuộc về hắn tràn ngập
trong miệng Hướng Tiểu Vãn, nàng muốn trốn tránh khỏi nụ hôn nồng đậm bá đạo
này, nhưng đầu lại bị đè lại gắt gao, trừ nghênh hợp, căn bản không cách nào
làm tiếp cái khác.
“Uhm...” Hướng Tiểu Vãn vừa mở miệng chuẩn bị nói chuyện, Độc Cô Diễm ngọn lửa
liền dò xét đi vào, cường thế chiếm lấy hương vị ngọt ngào từ miệng nàng, nếm
khắp môi cùng từng tấc một trong cái miệng nhỏ nhắn thơm tho, không để ý phản
kháng của nàng, bá đạo cuốn lấy cái lưỡi đinh hương.
Kịch liệt hôn khiến nàng thở không nổi, chỉ có hai tay gắt gao ôm nam nhân
trước mặt, mới có thể làm cho cảm giác của mình không phải trôi nổi, một tia
nước miếng trong suốt bởi vì kịch liệt hôn này không còn kịp nuốt xuống, giờ
phút này chảy xuống trên áo ngủ bằng gấm, tăng thêm mị hoặc.
Độc Cô Diễm cũng là chưa đủ, một bàn tay lớn chạy ở trên thân thể uyển chuyển
của Hướng Tiểu Vãn, mang theo ngọn lửa, điểm một cái rơi xuống, đến mức, da
thịt của Hướng Tiểu Vãn đều nổi lên đỏ ửng.
“Ô... Độc, Độc Cô Diễm...” Nàng muốn nói nàng không chơi nữa, nhưng lời kia đều
bị Độc Cô Diễm hôn nuốt đi xuống.
# đã che giấu #
Vô lực dính vào trên người Độc Cô Diễm, nàng thở liên tiếp.
Trong đầu luôn luôn hiện ra rối rắm một vấn đề, hiện giờ không phải là nàng
đang ăn đậu hủ của Độc Cô Diễm sao? Vì sao lại biến thành Độc Cô Diễm ăn nàng? 囧, không được, nàng nhất định phải đổi khách làm chủ.
Đôi mắt Hướng Tiểu Vãn, tràn đầy ý chí chiến đấu.
Nàng cũng không tin, Độc Cô Diễm kia có thể ở dưới tay ma của nàng còn có thể
lật người được.
# đã che giấu #
# đã che giấu #
Cái loại vui sướng vô cùng nhuần nhuyễn, làm cho ánh mắt nhìn Hướng Tiểu Vãn
hiện giờ đầy cuồng - nhiệt, hận không thể lật người, đem nàng đè ở phía dưới
hung hăng hoan - ái.
Không chỉ muốn như vậy, Độc Cô Diễm cũng là làm như vậy
Lúc Hướng Tiểu Vãn còn đang quên mình trong ngâm nga, Độc Cô Diễm đã lật người
tới, đem Hướng Tiểu Vãn đè ở trên người, động tác trên tay không có chút nào
dừng lại, trêu chọc thân thể của Hướng Tiểu Vãn, mạnh mẽ quạt gió đốt lửa.
Dưới thế công cường thế của Độc Cô Diễm, tiểu hỏa miêu trong cơ thể Hướng Tiểu
Vãn sôi trào.
“A... Ư... Độc, Độc Cô Diễm, dừng, dừng tay...” Nàng không phục, không phục,
tại sao rõ ràng là nàng đoạt chủ quyền, vì sao lại lần nữa rơi vào trong tay
Độc Cô Diễm, vì sao, vì sao...
Độc Cô Diễm không nhìn đến Hướng Tiểu Vãn kêu la, lúc này hắn, hoàn toàn là một
đầu thú ở trạng thái phát - tình, nơi nào cho nói nhảm nhiều như vậy, xuống tay
trước hãy nói.
# đã che giấu #
Liền ở trong nháy mắt, thân thể Hướng Tiểu Vãn chấn động, cả người như ở trong
mộng mới tỉnh.
Mẹ nó, đại di mụ của nàng...
Vẫn còn ở đây, không thể loạn như vậy, vạn nhất xảy ra chuyện làm sao bây giờ.
Không để ý tới, Hướng Tiểu Vãn vội vàng ngăn cản tay Độc Cô Diễm chuẩn bị dò
vào bên trong quần của nàng. “Độc, Độc Cô Diễm, chàng phải nhịn, nhất thời xung
động, con cháu nguy cơ a a a a a...”
Ánh mắt Độc Cô Diễm hiện đầy tình - dục quét Hướng Tiểu Vãn một cái, khó khăn
dừng xuống, ánh mắt kia vẫn nhìn chằm chằm vào cái miệng nhỏ nhắn lúc nói
chuyện khi mở khi đóng của Hướng Tiểu Vãn, cái miệng nhỏ nhắn kia, kiều diễm
sưng đỏ, lúc này còn mang theo nhàn nhạt thủy quang, trong suốt thấy rõ...
# đã che giấu #
Còn có một canh.