Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 352

[Ma Ảnh Che Trời] vốn là chiến lợi phẩm lúc trước đoạt được từ tên sát thủ ám sát hắn ở lãnh địa. Công pháp này cũng không phải võ học được truyền thừa độc môn gì, các võ giả khác cũng có thể tu luyện, không có gì lạ cả.  

“Lần trước gặp được Cửu Phù Kiếm Quyết, đối phương chỉ ngưng luyện ra bảy kiếm phù.” Lâm Lăng lẩm bẩm trong lòng: “Không biết đối thủ lần này đạt tới cảnh giới như thế nào trong [Ma Ảnh Che Trời]?”  

Tuy đã phát hiện, nhưng hắn cũng không dám lơi lỏng chút nào trong cả quá trình, đối mặt với đòn tập kích ám sát này thì bị thương chỉ là nhẹ. Dù sao lần này hắn cũng không có hệ thống sủng vật hiệp trợ, cần hoàn toàn dựa vào năng lực của mình.   

Quá trình chờ đợi này kéo dài chừng năm phút, đám người Ứng Nguyên Tử bên ngoài cũng bị dày vò trong sự chờ đợi căng thẳng này, thậm chí lúc này Ứng Nguyên Tử không còn tâm trạng quan sát tình hình chiến đấu của ba người Tần Vũ.  

Ông ta tập trung hết sự chú ý lên quầng sáng hình chiếu của Lâm Lăng. Bởi vì chỉ bị đào thải loại trừ thì ít nhất còn có thể giữ được mạng sống, nhưng một khi bị ám sát thì học viện Thiên Diễn sẽ tổn thất một vị thiên tài võ đạo!  

“Lâu như vậy còn chưa ra tay, rất có tính nhẫn nại.”  

Trong lòng Lâm Lăng hơi trầm xuống, cũng càng thưởng thức đối thủ thần bí này hơn, người này tốt nghiệp học viện xong thì rất thích hợp đi làm thích khách.   

Trong lòng nghĩ như vậy, sức mạnh tinh thần cả người Lâm Lăng lặng lẽ co rút lại, cứ như lơi lỏng sau thời gian chờ đợi quá lâu.  

“Vèo…”  

Ngay vào khoảnh khắc sức mạnh tinh thần yếu bớt, tốc độ mấp máy của cái bóng cột đá kia đột nhiên tăng nhanh.  

Gần như trong chớp mắt, cái bóng đó đã áp sát góc tường, lặng lẽ đi vòng đến vị trí cánh cửa đường hầm phía sau Lâm Lăng.  

Ngay sau đó, cái bóng kia mấp máy quỷ dị, lại hóa thành một bóng người màu đen, đâm mạnh về hướng Lâm Lăng với tốc độ cực nhanh làm người ta sợ hãi!  

Thủ đoạn tập kích này sắc bén đến cực điểm, hoàn toàn không cảm ứng được chút động tĩnh nào!  

Với tốc độ tấn công và khoảng cách này, cho dù là cường giả cấp 9 cũng khó có thể an toàn tránh thoát.  

“Cạch ——!”  

Nhưng ngay khi chủy thủ trong tay bóng đen chỉ còn cách cái ót Lâm Lăng có nửa tấc, lại giống như đâm vào lá chắn năng lượng trong suốt.  

Nếu vận dụng linh thức dò xét thì có thể phát hiện, không biết từ khi nào, xung quanh Lâm Lăng đã ngưng tụ ra vô số lá chắn phòng hộ dạng sóng gợn sức mạnh tinh thần.  

Phốc phốc phốc!!!  

Dưới cú đâm của chủy thủ, lá chắn tinh thần lập tức bị phá vỡ từng lớp một. Mãi đến hai lớp cuối cùng mới đột nhiên đọng lại, thành công chống đỡ được lần đánh lén này.  

“Phanh!”  

Tập kích thất bại, bóng đen kia cũng không phát lực công kích hoặc là nán lại nữa mà lập tức quyết đoán lui ngược về phía sau.  

Sau đó bóng đen bay lên cột đá gần đó, hắn ta nhìn xuống Lâm Lăng phía dưới, hơi kinh ngạc nhưng vẫn lạnh nhạt hỏi: “Ngươi phát hiện ta bằng cách nào?”  

Lâm Lăng đứng lên, ngước mắt nhìn bóng đen trên cột đá. Đập vào mắt đầu tiên là một khuôn mặt trẻ tuổi tuấn tú, dáng người thon dài cường tráng, hắn ta mặc quần áo màu đen, đồng tử giống như sao trời sáng ngời, mơ hồ lộ ra một tia sắc lạnh.  

“Ta công nhận ngươi thật sự rất có thiên phú làm thích khách.” Lâm Lăng thản nhiên nói: “Nếu là trước kia, có lẽ ta thật sự không thể phát hiện, đáng tiếc...”  

Nghe vậy, thanh niên mặc đồ đen nhịn không được mà hỏi: “Đáng tiếc cái gì?”
Bình Luận (0)
Comment