Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 61

Trong đám người, Triệu Ngọc Nhi lộ ra vẻ mặt hoảng hốt, ngơ ngác mà nhìn Lâm Lăng.

“Trước kia là ta chê hắn không xứng với mình.”

“Hiện tại, hiển nhiên là ta không xứng với hắn...”

Triệu Ngọc Nhi cười tự giễu trong lòng.

Nhớ tới trước kia đối đãi với Lâm Lăng như thế nào, lúc này nàng cảm thấy mình như một vai hề.

Hối hận sao?

Trong lòng Triệu Ngọc Nhi thật sự có suy nghĩ này.

Nhưng nàng cũng có tôn nghiêm của mình.

Nếu hiện tại nhìn thấy Lâm Lăng tỏa ánh hào quang mà quỳ liếm cầu xin tha thứ, nàng khó có thể làm được.

Ha hả, chỉ có thể thuận theo tự nhiên.

Nhìn gương mặt nghiêng nghiêng cách đó không xa của Lâm Lăng, Triệu Ngọc Nhi than nhẹ một tiếng, chỉ có thể làm như thế.

Nàng chỉ hy vọng ngày sau khi Lâm Lăng trưởng thành thì đừng vì chuyện cũ mà trả thù Triệu gia là được.

Nhưng nàng không ngờ là Triệu gia chủ sớm đã có dự kiến trước nên đã dựa vào quan hệ nhạc phụ để kết giao khá tốt với Lâm Lăng.

“Ngô Trì, phải mau chóng làm cho xong thủ tục nhập học của Lâm Lăng.” Trước tấm bia đá màu đen, Ứng Nguyên Tử xoay người nhìn về phía Ngô Trì bên cạnh, nghiêm túc sai bảo.

Chỉ khi nào nhập học xong thì Lâm Lăng mới xem như viện sinh của học viện Thiên Diễn, cho nên phải nhanh chóng hoàn thành chuyện này thì lão mới yên tâm.

“Vâng, viện trưởng đại nhân.” Sắc mặt Ngô Trì hơi cứng lại, vội vàng kính sợ mà gật đầu.

Tất nhiên ông cũng hiểu suy nghĩ của Ứng Nguyên Tử, lúc này cũng không dám trì hoãn chút nào.

Ngay sau đó, dưới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, Ngô Trì lấy tốc độ cực nhanh mà đăng ký tư liệu cá nhân của Lâm Lăng, đồng thời phát luôn trang phục và huy hiệu của viện sinh học viện Thiên Diễn cho hắn.

Còn hai viên Tẩy Tủy Đan, năm viên Khí Huyết Đan và năm ngàn vạn lương thì chỉ có thể giao cho viện trưởng nhiều tiền lắm của đi giải quyết.

“Lâm Lăng, thứ lão phu hứa hẹn không phải chỉ nói miệng thôi, ngươi nhận lấy những khen thưởng này đi.”

Ứng Nguyên Tử cũng không làm việc qua loa cho xong.

Lão vung bàn tay lên, dưới sự lôi kéo của linh khí, hai cái hộp đan dược tinh xảo lập tức lơ lửng trước người Lâm Lăng.

Đồng thời, Ứng Nguyên Tử cũng lấy ra một cái thẻ vàng, chuẩn bị quẹt thẻ.

“Cảm ơn.”

Tất nhiên Lâm Lăng không chút khách sáo mà trực tiếp nhận lấy hai hộp đan dược, sau đó lấy ra thẻ vàng của mình.

Năm ngàn vạn lượng đã được chuyển thành công!

Số tiền từ trên trời rơi xuống này khiến Lâm Lăng cảm xúc mênh mông.

Đến lúc này, trong những thí sinh lần này thì hắn xem như là người đầu tiên trở thành viện sinh của học viện Thiên Diễn.

Mà lúc này, những viện sinh vọt tới từ các khu vực viện phủ cũng tụ lại bên ngoài quảng trường.

Bọn họ đều lộ ra vẻ mặt tò mò, nhìn chằm chằm vào Ứng Nguyên Tử và rất nhiều đạo sư cao tầng trước tấm bia đá.

Từ tiếng bàn tán trong sân, rất nhanh bọn họ cũng biết được, Lâm Lăng có được thiên phú tu luyện chung cực và đạt được khen thưởng của viện trưởng.

Trong nhất thời, những viện sinh cũ kia đều ngạc nhiên không thôi.

Khó trách vừa rồi sau khi hoàn thành kiểm tra thăng cấp, thời khắc quan trọng chuẩn bị trao giải thì viện trưởng đại nhân lại đột nhiên thay đổi sắc mặt, trực tiếp vọt ra bên ngoài.

Thì ra là phát hiện một thiên tài kinh thế.

Nhưng rất nhanh, các viện sinh cũ kia lại ý thức được một chuyện không thích hợp.

Bởi vì hai viên Tẩy Tủy Đan và năm viên Khí Huyết Đan kia đều được chuẩn bị để khen thưởng cho người đứng đầu trong lần thăng cấp của bọn họ.

Nhưng hiện tại, chúng đều được trao cho một mình Lâm Lăng, thậm chí hắn chỉ là một tân sinh.

Điều này lập tức khiến những viện sinh cũ đó cảm thấy không công bằng.

Đặc biệt là năm người đứng đầu kia, lúc này vẻ mặt bọn họ đều thật khó coi, nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, trong lòng cực kỳ khó chịu.

Họ nhất trí cho rằng, Lâm Lăng không chỉ đoạt đi sự nổi bật mà còn lấy mất khen thưởng của bọn họ.

Đương nhiên, lấy sự giàu có của học viện Thiên Diễn thì nhất định sẽ bù lại cho họ thôi.

Cho nên suy nghĩ này chẳng qua là lòng ghen ghét của bọn họ đang quấy phá.

Nhưng lúc này, có Ứng Nguyên Tử và đông đảo đạo sư cao tầng ở đây, những viện sinh cũ đó tuy khó chịu trong lòng, nhưng cũng không dám lên tiếng, thậm chí không dám đến gây chuyện với Lâm Lăng.

“Lâm Lăng, về sau nếu có nhu cầu gì thì cứ việc đến tìm ta.” Nhìn thấy Lâm Lăng chính thức trở thành viện sinh của học viện Thiên Diễn, tâm tình của Ứng Nguyên Tử rất tốt, vui mừng mà nói.

“Vâng, đa tạ viện trưởng đại nhân.” Lâm Lăng không kiêu ngạo không nịnh nọt mà gật đầu mỉm cười và nói.

Nhìn thấy Lâm Lăng bình tĩnh như vậy, tuy Ứng Nguyên Tử có địa vị rất cao trong học viện, nhưng lại rất vừa lòng với thái độ của Lâm Lăng.

Theo cái nhìn của lão thì về sau Lâm Lăng nhất định là nhân vật thành thánh phong thần, mà viện trưởng như lão cũng không thể biểu hiện điệu bộ như cao hơn người ta một bậc được.

Nếu không ngày sau lúc Lâm Lăng trưởng thành, chỉ sợ sẽ ghi hận lão.

“Còn về đôi mắt Luân Hồi, vẫn nên chờ Lâm Lăng thích ứng sinh hoạt trong viện rồi lại tìm hắn cẩn thận kiểm tra...”

Ứng Nguyên Tử trầm tĩnh đánh giá Lâm Lăng vài lần, đè suy nghĩ trong lòng xuống, cảm thấy mình đừng nên nóng vội quá.

Kế tiếp, sau khi đám người viện trưởng rời đi thì những tân sinh thông qua sát hạch như Lâm Lăng cũng bắt đầu được sắp xếp vào ở.

Không biết là đạo sư cố ý phân chia hay là trùng hợp mà ba người Lâm Lăng, Tần Vũ và Lôi Mông đều được sắp xếp vào cùng một gian ký túc xá.

Ký túc xá số 003.

Còn về chuyện kiểm tra thiên phú pháp sư ở tấm bia đá màu trắng, Lâm Lăng cũng không khăng khăng tiếp tục làm.

Nếu đã thành công thông qua sát hạch, hắn cũng không cần để lộ quá nhiều át chủ bài.

Cho nên Lâm Lăng cảm thấy hiện giờ mình vẫn nên tạm thời che giấu năng lực pháp sư.

Dù sao hắn còn có một nhiệm vụ ám sát.

Nếu như đến lúc đó không cẩn thận bị phơi bày ra thân phận rồi bị người ta đuổi gϊếŧ thì ít nhất còn có kỹ năng bí mật để tấn công bất ngờ.

...

“Ha ha, ba người chúng ta thật là có duyên.” Sau khi vào ký túc xá, hình như Tần Vũ rất vui vẻ, bật cười và nói với Lâm Lăng và Lôi Mông.

“Đúng là như thế.” Lôi Mông sờ đầu cười thật thà, tính tình hắn ta vốn chất phác, cũng không biết biểu đạt như thế nào.

Khóe miệng Lâm Lăng cũng nhếch lên một ý cười.

Lâm Lăng vốn có ấn tượng không tồi với hai người bọn họ, hiện giờ trở thành bạn cùng phòng cũng rất thú vị.

Gian ký túc xá này của bọn họ xem như một cái sân tách biệt.

Ba phòng một sảnh, ở cửa sau còn có một cái sân nhỏ, các loại gia dụng tuy không mới tinh, nhưng cái nên có cũng có hết.

“Lâm Lăng, không ngờ thằng nhãi ngươi lại giấu kỹ như vậy, còn ghê gớm hơn cả ta nữa.”

Sau khi quan hệ dần dần trở nên quen thuộc, cách nói chuyện của Tần Vũ cũng không lễ phép khách sáo giống như lúc trước nữa, giọng điệu này càng giống như đối đãi với bạn bè.

“Nghe nói tốc độ hấp thu linh khí thiên địa của thiên phú tu luyện chung cực rất nhanh.” Lôi Mông lộ ra vẻ mặt tò mò, lập tức dò hỏi: “Lăng ca, ngày thường ngươi tu luyện có cảm giác như thế nào?”

Lâm Lăng nhún vai, thản nhiên cười nói: “Hiện giờ tu vi của ta chỉ là chiến sĩ cấp 3, còn yếu hơn các ngươi một bậc, không có cảm giác gì lớn.”

Nghe thấy lời này, Lôi Mông và Tần Vũ hơi ngạc nhiên.

Lâm Lăng nói vậy cũng không phải gạt người.

Bọn họ biết, lúc trước tấm bia đá kiểm tra ở quảng trường hiện ra ba vòng sáng linh lực, tương ứng với tu vi linh mạch hiện giờ của Lâm Lăng.

Theo lý thuyết, tốc độ tu luyện của thiên phú chung cực nhanh hơn người bình thường rất nhiều mới đúng.

Lấy tuổi tác hiện tại của Lâm Lăng thì ít nhất cũng phải đạt tới tu vi chiến sĩ cấp 5, sao còn ngừng lại ở chiến sĩ cấp 3 chứ?

Hai người Tần Vũ không khỏi cảm thấy kỳ quái về chuyện này.

Dù sao nhìn tính cách của Lâm Lăng cũng không phải là người lười biếng và hay xao lãng.

Họ không ngờ được là, từ cấp bậc người thường tiến đến trình độ hôm nay mà Lâm Lăng gần như chỉ tốn thời gian vài tháng, mà trong đó còn bao gồm học tập pháp thuật.

Chỉ sợ trên toàn bộ đại lục Thương Khung Tốc, không ai có thể so được với tốc độ tu luyện này.

“Ta biết rồi, hay là ngươi thức tỉnh trễ, như kiểu già rồi mới có con ấy.” Nếu đã nghĩ không ra, Tần Vũ lập tức nói đùa một câu.

“Xem như vậy đi.” Lâm Lăng cũng hiền lành nở nụ cười trước sự hài hước của Tần Vũ.

Nhưng so sánh này cũng rất chính xác.

Hắn xuyên qua thế giới này từ thời kỳ trẻ con mãi tới thành niên thì hệ thống mới chịu kích hoạt.

Vậy xem ra, thật sự có cảm giác giống như già rồi mới có con.

“Được rồi, vì chúc mừng chúng ta có duyên gặp nhau, tối nay đến Phủ Tỉnh Hiên, không say không về.”

Tần Vũ nhếch miệng cười, nhìn về phía Lâm Lăng và nói: “Lâm Lăng hôm nay ngươi lấy được khen thưởng năm ngàn vạn, bữa ăn đêm nay phải do ngươi mời.”

“Được thôi.” Lâm Lăng vui vẻ chấp nhận.

Lấy tài sản hiện giờ của hắn thì chi tiêu của một bữa cơm đã không đáng để bỏ vào mắt.

Đương nhiên, hắn biết Tần Vũ là thiếu gia của phủ tướng quân, tài sản cũng nhiều vô số kể, bảo ai mời khách cũng chỉ là tìm việc vui mà thôi.

Lôi Mông đứng bên cạnh luôn lộ ra biểu cảm chất phác, hắn ta căn bản không biết xen mồm như thế nào trong lúc Lâm Lăng và Tần Vũ trò chuyện, chỉ liên tục cười theo.

Nhưng khi nghe thấy đêm nay có rượu để uống, nụ cười trên mặt hắn ta lại càng xán lạn.

Sau đó, ba người về phòng từng người, hơi dọn dẹp sắp xếp lại phòng ngủ sắp sửa sinh hoạt trong bốn năm sau này.

Lâm Lăng khóa cửa phòng lại, sau đó ngồi xếp bằng trên giường.

Đang muốn lấy giao diện hệ thống tiến hóa sủng vật ra thì Lâm Lăng đột nhiên cảm thấy nhẫn không gian trên tay có một tia dao động dị thường.

Vèo ~!

Ngay sau đó, một lá bùa màu vàng đột nhiên lao ra từ trong nhẫn không gian.

Lá bùa lập tức chớp động ánh hào quang, đột nhiên bốc cháy thành một ánh lửa ngay trước mặt Lâm Lăng.

Hả, bùa truyền âm à?

“Mục tiêu ám sát, Dương Thừa Cơ.”

Một giọng nói lạnh lẽo nhưng trong trẻo của nữ tử vang lên trong đầu Lâm Lăng.

Lâm Lăng cũng không xa lạ gì với giọng nói này, đó là lãnh đạo trực tiếp của hắn, Tử Dạ.

“Dương Thừa Cơ...” Lâm Lăng mặc niệm tên con mồi.

Phân tích từ cái tên này thì đó là nam nhân.

Nhưng trong lúc Lâm Lăng trầm tư, tính nghe những thông tin kế tiếp có liên quan đến con mồi thì lại không còn chút âm thanh nào nữa.

Trong đầu là một mảnh vắng lặng.

Gì?

Vậy là hết rồi á?!

Lâm Lăng lập tức lộ ra vẻ mặt ngơ ngác.

Trước kia khi hắn tiếp thu nhiệm vụ ở hắc điếm, trên bảng nhiệm vụ có rất nhiều tư liệu về mục tiêu ám sát.

Cho dù là giới tính, tuổi tác xuất thân hay những nơi bình thường ra vào đều được ghi nhận cực kỳ kỹ càng tỉ mỉ.

Sao tới tổ chức Minh Các này thì chỉ cho cái tên vậy?

Thế này cũng quá qua loa, quá hỏng bét!

Dù sao ở học viện Thiên Diễn, không tính đến đạo sư, chỉ là viện sinh thôi cũng có đến mấy vạn người.

Mà trong những người này nhất định sẽ có tỷ lệ giống tên giống họ.

Chỉ dựa vào một cái tên thì hoàn toàn không thể nhắm chuẩn vào mục tiêu.

Sắc mặt Lâm Lăng dần dần sa sầm xuống.

Nếu lúc này Tử Dạ đứng trước mặt thì chỉ sợ hắn đã chỉ vào mũi đối phương mà mắng.

Nhưng hắn nghĩ lại, có lẽ trong học viện Thiên Diễn thật sự chỉ có một người Dương Thừa Cơ và không có khả năng trùng tên.

Đồng thời, có lẽ cả tổ chức Minh Các cũng khó có thể gom được tư liệu các phương diện của người này, hắn ta cực kỳ bí ẩn.

“Lương tháng ngàn vạn, quả nhiên không phải dễ lấy như vậy.” Lâm Lăng âm thầm lắc đầu, phát ra một tiếng cảm khái.

Xem ra chỉ có thể thử vận may thôi.

“Tiến hóa sủng vật.”

Ngay sau đó, trong lòng Lâm Lăng khẽ dao động, điều chỉnh đến giao diện số liệu sủng vật của hệ thống.

“Bing, xin ký chủ lựa chọn sủng vật cần tiến hóa.” Giọng nói của hệ thống vang lên, đồng thời Lâm Lăng trực tiếp nhấn mở bảng số liệu của Lang Chu.

[ Lang Chu ]

Danh hiệu: 002

Chủ nhân: Lâm Lăng

Sức chiến đấu: 8000

Thọ mệnh: 10 năm

Kỹ năng: Độc tố trí mạng, Thiên Trọng Ti Võng

Cấp bậc: Cấp B sơ cấp

...

Tiền đề để thăng cấp là phải cường hóa đến vương cấp.

Cho nên Lâm Lăng không hề nghĩ ngợi mà lựa chọn tiến hóa vương cấp.

“Bing, cường hóa thành công, sủng vật Lang Chu danh hiệu 002 đã đạt được tiến hóa vương cấp, thực lực tăng lên toàn diện.”

Sau khi giọng nói do tiếng điện tử hợp thành của hệ thống vang lên, định mức trong thẻ vàng lập tức biến mất một ngàn vạn lượng.

Ngay sau đó, Lâm Lăng lại chọn hàng chữ thăng cấp.

Sau khi cấp bậc tăng lên, cấp B tiến hóa lên cấp A cần tiêu hao một ngàn vạn lượng.

“Bing, thành công thăng cấp, sủng vật Lang Chu danh hiệu 002 tiến hóa đến cấp A, thân thể lột xác thành trạng thái gân cốt sắt thép, chiến lực đạt tới 20000.”

“Bing, sủng vật Lang Chu danh hiệu 002, chúc mừng đạt được một kỹ năng đặc thù mới, Ẩn Mịch Hành Tung.”

Nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống, Lâm Lăng lập tức ngẩn ra.

“Lang Chu có kỹ năng mới.” Lâm Lăng cảm thấy thật mới lạ, lập tức xem xét một hồi.

Ẩn Mịch Hành Tung: Có thể tiến hành ẩn thân ở bất cứ hoàn cảnh nào, thời hạn là một trăm tám mươi giây.

“Tuyệt!” Lâm Lăng nhịn không được mà tán thưởng một tiếng về kỹ năng mới này.

Quả thực tuyệt không thể tả!

Trong tình huống bình thường, sở dĩ hầu hết thích khách chấp hành nhiệm vụ đều chọn vào lúc ban đêm là vì ánh sáng trong đêm đen yếu kém, rất có lợi để bọn họ ẩn giấu thân thể, từ đó tung ra đòn tập kích.

Mà hiện tại, kỹ năng ẩn thân mà Lang Chu có có được được hoàn toàn là năng lực thích khách tha thiết ước mơ nhất!

“Quái vật, quái vật.” Tứ Bảo bỗng kêu lên hai tiếng, nó chụp cánh, đưa ánh mắt sợ hãi nhìn chằm chằm vào Lang Chu.

Tứ Bảo chỉ có cấp bậc cấp B, ở phương diện chiến lực hoàn toàn không phải đối thủ của Lang Chu.

Lâm Lăng dùng chung thị giác với Tứ Bảo, cẩn thận quan sát hình dạng sau thăng cấp lột xác của Lang Chu.

Chỉ thấy hình thể của Lang Chu phóng to lên một vòng rõ ràng, làn da ngăm đen, toàn thân phủ kín ám văn, trên tám cái chân thô như ngón tay còn có một loạt gai ngược thật mịn và vô cùng sắc nhọn.

Sau khi đánh giá, Lâm Lăng càng cảm thấy con đường tiến hóa của Lang Chu hoàn toàn là sủng vật chế tạo dành riêng cho sát thủ!

“Lang Chu, thi triển ẩn thân cho ta xem một chút.” Lâm Lăng nổi lên ý chơi đùa, mặt khác là muốn thử hiệu quả của kỹ năng mới nên lập tức hạ lệnh.

Chỉ thoáng chốc, ám văn ngoài da của Lang Chu lóe lên một cách quỷ dị, toàn bộ thân thể nó cũng dần dần trở nên mờ nhạt, sau đó thì trong suốt biến mất.

“Không có chút bóng mờ nào cả, thực không tồi.” Thấy cảnh tượng như vậy, Lâm Lăng âm thầm gật đầu.

“Không biết sau khi ẩn thân, có chạm vào được không?”

Trong lòng nghĩ như vậy, Lâm Lăng thử đá ra một chân, đột nhiên đá vào vị trí Lang Chu biến mất.

Phanh!

Một tiếng động nặng nề vang lên, Lâm Lăng đột nhiên cảm thấy bàn chân đau đớn, cứ như đá vào một khối sắt, cứng rắn đến dị thường.

Hiển nhiên, sau khi Lang Chu ẩn thân, thân thể của nó vẫn có thể bị vật thể chạm vào.

Nhưng theo Lâm Lăng thấy thì kỹ năng này đã xem như rất ghê gớm.

Vì tăng cường thực lực của Lang Chu, Lâm Lăng lại tốn một ngàn vạn lượng để cường hóa nó lên cấp A vương cấp.

Mà sức chiến đấu của nó cũng lập tức tăng trưởng đến 35000, đủ để chống lại Hỏa Lân Hổ có địa vị mạnh nhất trong đám sủng vật, đạt tiêu chuẩn chiến sĩ cấp 7.

Sau cấp A chính là bậc S, tăng lên gấp mười lần, tương đương với một trăm triệu lượng.

Con số này quá khổng lồ, Lâm Lăng chỉ còn sót lại hơn hai ngàn vạn lượng, chỉ có thể chùn bước.

Hiện giờ chưa xác định được con mồi cần ám sát, Lâm Lăng cũng không vội tiêu hết tiền, để đó chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào xảy ra.
Bình Luận (0)
Comment