Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 902

Lời nói của nàng rất có thuần thục, vừa lấy lòng không mục đích lại mang thiện ý kéo quan hệ để dựa hơi.  

Nghe thấy thế, Lâm Lăng đương nhiên hiểu rõ như gương.  

Hiện tại hắn đang cần ngân lượng, có thể tiết kiệm một số tiền này không nghi ngờ là rất tốt.  

“Vậy đa tạ Đào tổng quản rồi.”  

Lâm Lăng cũng không giả vờ khách sáo, gật đầu đồng ý.  

“Tiểu Lục, ngay tức khắc an bài chỗ ngồi thượng đẳng nhất của phòng đấu giá cho hai vị khách quý này.”  

Sau đó Đào Yên gọi tiểu nhị của tiệm đến phân phó nói.  

“Vâng.”  

Tiểu nhị vội vàng đi trước chuẩn bị hai chỗ ngồi cho khách quý dành cho Lâm Lăng và Vệ Quý Nguyên.  

“Nghe nói vật át chủ của buổi đấu giá đêm nay là một con mãnh thú, ta có chút hiếu kỳ có thể mang tới cho ta nhìn qua không?”  

Nếu đối phương đã có ý định lấy lòng, Lâm Lăng dự định mượn cơ hội này quan sát con Lôi Phong kia xem có đáng giá hay không, muốn thu làm sủng vật.  

“Nếu Lâm thiếu gia có hứng thú hiện tại có thể dẫn ngươi đi quan sát một phen.”  

Đối với chút chuyện nhỏ này, Đào Yên không có chút cự tuyệt, lúc này liền dùng thân phận tổng quản của mình, đích thân đưa Lâm Lăng bọn họ đi thăm quan nội sảnh.  

Phục vụ đãi ngộ so với Lữ Tá hiển nhiên là còn cao hơn một bậc.

Tại một căn mật thất ở bên trong sảnh lớn, dưới sự dẫn đường của người đàn ông trung niên, Lữ Tá và Hoàng Tinh Nghị cùng nhau đi tới đây.  

Tất cả các vật phẩm đấu giá cho buổi đấu giá tối nay đều được đặt ở đây. Nếu như không phải khách hàng quan trọng thì người bình thường không thể tới đây được.  

Vừa bước vào, Lữ Tá đã để ý tới một chiếc hộp sắt nhỏ trên bệ đá.  

“Ầm!Ầm!Ầm!”  

Tiếng đập rất nhỏ liên tục vang ra từ bên trong chiếc hộp sắt.  

Ánh sáng phù văn trên chiếc hộp sắt lưu chuyển khiến cho lực đập lên chiếc hộp nhỏ hẳn đi.  

Thứ được cất bên trong chiếc hộp này là một con ong nhỏ biến dị, hiển nhiên lúc này nó đang vô cùng tức giận và kiên cường. Biết là không thể mở ra nhưng nó không ngừng va vào chiếc hộp.  

“Không tồi, rất hung dữ.”  

Lữ Tá khen ngợi một tiếng, linh thức mạnh mẽ phát tán.  

Vù!  

Tuy nhiên khi linh thức của hắn ta chạm vào bề mặt của hộp sắt, một luồng năng lượng phù văn dao động đột nhiên mở ra. Linh thức của Lữ Tá đột nhiên bị đẩy ra nên hắn ta không thể xuyên qua chiếc hộp này.  

“Phù văn phong ấn này lợi hại thật, ngay cả linh thức của ta cũng không thể ngăn chặn được nó.”  

Trong mắt Lữ Tá lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn ta nói: “Không biết con thú này có hình dạng như thế nào. Nếu như ta có thể nhìn thấy tận mắt thì tốt quá.”  

Hắn ta biết các buổi đấu giá chắc chắn sẽ chuẩn bị những công cụ trưng bày đặc biệt. 
Bình Luận (0)
Comment