Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 92

Từ đầu đến cuối, Ám Ưng luôn lạnh nhạt nhìn chăm chú vào Lâm Lăng.

Trong toàn bộ quá trình, hắn ta cũng chưa phát hiện Lâm Lăng làm ra động tác giả vờ uống thuốc độc nào nên rất vừa lòng mà gật đầu.

Kể từ đây, sinh tử của Lâm Lăng sẽ nằm trong sự khống chế của thế lực Minh Các.

“Hy vọng ngươi nhớ kỹ nỗi đau này, về sau nếu dám phản kháng thì kết cục chỉ có thể là chết, cầm thuốc giải đi.”

Ám Ưng thản nhiên nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, chợt lấy ra một viên đan hoàn màu xanh biếc rồi ném xuống đất.

Thấy thế, trong lòng Lâm Lăng dâng lên một cảm giác lạnh lẽo.

Con mẹ nó, nhớ kỹ cho ông!

Lâm Lăng thầm mắng một tiếng, mặt ngoài vẫn ra vẻ như nhận được ân lớn, vội vàng nhặt đan hoàn trên mặt đất lên rồi bỏ vào miệng.

Xèo ——!

Đan hoàn vào miệng là tan, lập tức hóa thành một năng lượng mát lạnh, chảy ra khắp người.

Luồng năng lượng này di chuyển khắp cơ thể, hình như đang nỗ lực tìm kiếm độc tố tiềm tàng trong kinh mạch hoặc mạch máu, sau đó lập tức khống chế nó.

Nhưng trong cơ thể Lâm Lăng lại rất sạch sẽ, hoàn toàn không có độc tố cần được khống chế.

Cuối cùng, năng lượng mát lạnh đó chỉ có thể tràn hết vào đan điền của Lâm Lăng, tẩm bổ xung quanh ba sợi linh mạch.

Mà dưới sự tẩm bổ này, Lâm Lăng mừng rỡ phát hiện, linh lực trong linh mạch lập tức phấn khởi sôi trào lên, dung lượng ban đầu lại tăng trưởng không ít.

Trong lúc mơ hồ, linh lực dư thừa lại có xu thế đánh sâu vào linh mạch thứ tư.

Cảm nhận được linh lực đột nhiên bùng nổ trong cơ thể, cảm xúc của Lâm Lăng trào dâng.

Hiển nhiên hắn cũng không ngờ, đan hoàn thuốc giải này lại ẩn chứa công hiệu như thế.

Lần này kiếm lời rồi!

Trong lòng nghĩ như vậy, Lâm Lăng vẫn ra vẻ thống khổ ngồi xổm trên mặt đất.

“Đã dùng thuốc giải rồi, sao ngươi còn chưa khỏi?” Thấy thế, Tử Dạ không khỏi dò hỏi.

“Ta cũng không biết, cảm giác còn rất đau.” Lâm Lăng nhíu mày và nói: “Không thì cho ta thêm một viên thử xem.”

Nghe vậy, ánh mắt Ám Ưng hơi trầm xuống, có chút nghi hoặc nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng.

Chẳng lẽ thuốc giải không nhạy?

Trước kia cũng không phải chưa từng xuất hiện chuyện này, là do trong quá trình luyện chế đan hoàn xuất hiện một ít thứ phẩm.

Nghĩ vậy, Ám Ưng cũng không do dự mà lấy ra thêm một viên đan hoàn.

Dù sao hắn đã trúng ‘Thiên Dương Độc’, mỗi tháng đều phải uống thuốc giải, nếu không đều sẽ bị độc tố xâm nhập kinh mạch đến chết.

Cho nên, cho dù Lâm Lăng muốn chơi trò gì, cũng không thể gây nên sóng gió.

“Đa tạ tổ trưởng.”

Lâm Lăng lập tức nhận lấy đan hoàn, sau đó lại nuốt vào lần nữa, khi cúi đầu, khóe miệng hắn lại nhếch lên một độ cong không dễ phát hiện.

Năng lượng của viên đan hoàn này cũng đủ để hắn đánh sâu vào sợi linh mạch thứ tư.

Sau khi đan hoàn vào miệng, cũng giống như vừa rồi, nó lập tức hóa thành một luồng năng lượng mát lạnh bùng nổ trong cơ thể.

Kế tiếp, dưới sự tẩm bổ của năng lượng đó, linh lực trong ba sợi linh mạch giống như núi lửa phun trào, trở nên mãnh liệt như nước.

Trái tim Lâm Lăng trầm xuống, lập tức thao túng tất cả linh lực để đánh sâu vào cái chắn của sợi linh mạch thứ tư.

“Rầm!”

Gần như không có bất cứ trì hoãn hoặc là cản trở nào, cái chắn vô hình kia lập tức vỡ vụn ra giống như pha lê yếu ớt.

Trong nhất thời, số lượng lớn linh lực điên cuồng tràn vào, cuồn cuộn không ngừng rót vào linh mạch vừa được sáng lập ra.

Thân thể Lâm Lăng bắt đầu hơi chấn động.

Ngay sau đó, chỉ cảm thấy một sức mạnh xưa nay chưa từng có tràn ngập mỗi một tế bào trong cơ thể.

Chiến sĩ cấp 4!

Lâm Lăng lập tức vui mừng khôn xiết, cảm thấy muốn được uống thêm viên nữa.

Đương nhiên, hắn cũng hiểu đột phá lần này không phải hoàn toàn là công lao của hai viên đan hoàn thuốc giải.

Là bởi vì trước đó, hắn đã tạo dựng cơ sở rất tốt nhờ hai viên Tẩy Tủy Đan và năm viên Khí Huyết Đan có được từ viện trưởng Ứng Nguyên Tử.

“Hả?”

Sự thay đổi khí tức của Lâm Lăng cũng khiến Ám Ưng và Tử Dạ chú ý, hai người ngạc nhiên nhìn Lâm Lăng.

Dưới tình huống như vậy mà cái tên này lại đột phá tu vi?!

Trước kia chuyện này chưa từng xảy ra lần nào.

“Hiện tại ngươi cảm thấy thế nào?” Tử Dạ nhịn không được mà hỏi.

“Đã khỏi rồi.”

Lâm Lăng đứng dậy, vẻ mặt sáng láng, hoàn toàn không nhìn ra có dị thường gì.

Ám Ưng thâm trầm nhìn thoáng qua Lâm Lăng, chợt lạnh lùng nói: “Căn cứ vào tình báo thời gian gần đây tìm được, Dương Thần Cơ không phải chủ mưu của kế hoạch tạo phản mưu quyền đoạt vị, hắn chết cũng không ảnh hưởng gì đến chuyện này.”

“Cho nên, tạm thời ngươi về lại học viện Thiên Diễn để chờ đợi nhiệm vụ sau đi.”

Nghe vậy, trong lòng Lâm Lăng khẽ rung động, không khỏi có chút tò mò.

Chủ mưu sau lưng sẽ là ai?

“Về sau Tử Dạ chính là cộng sự của ngươi, thuốc giải do nàng chia cho ngươi.”

Có vẻ Ám Ưng cũng là một người giữ lời hứa, hắn ta nặng nề mà nói: “Bao gồm thù lao và khen thưởng trợ cấp thêm của nhiệm vụ.”

Nói xong, hắn ta cũng không nói thêm gì nữa, thân thể giống như bị phân tách ra, đột nhiên biến thành một luồng sương đen rồi chậm rãi tiêu tan trong không khí.

Thấy tình cảnh này, trên mặt Lâm Lăng hiện ra một tia kinh ngạc.

Nhìn loại dao động linh lực này, không khó đoán ra Ám Ưng tu luyện võ học hệ Hắc Ám, hơn nữa cực kỳ quỷ dị.

“Quyết tâm uống thuốc độc vừa rồi của ngươi vượt qua tưởng tượng của ta.” Tử Dạ nhìn Lâm Lăng, đột nhiên nói: “Xin lỗi, trước đó không nói cho ngươi biết, gia nhập Minh Các chúng ta thì cần thông qua quá trình này.”

Lời nói của nàng ta thật sự mang theo một chút xin lỗi.

Bởi vì nàng ta cho rằng, cơ hội Lâm Lăng hoàn thành nhiệm vụ rất xa vời, thậm chí ngược lại sẽ bị Dương Thần Cơ gϊếŧ hại.

Cho nên nàng ta cũng rút ngắn quy trình của giai đoạn trước, thậm chí khi truyền nhiệm vụ còn không báo ra thông tin tư liệu của Dương Thần Cơ, hoàn toàn để hắn tự do phát huy.

Nhưng kỹ xảo ám sát của Lâm Lăng lại hoàn toàn vượt qua dự kiến của nàng.

Nghe thấy lời này, Lâm Lăng khẽ nhướng mày lên, xem ra nữ tử lạnh lẽo xinh đẹp này cũng không quá máu lạnh vô tình, ít nhất còn có một chút đồng cảm.

Lâm Lăng hỏi: “Nói vậy thì trước kia ngươi cũng từng uống thuốc độc?”

“Đúng vậy.” Tử Dạ không có cảm xúc mà gật đầu, hình như không để ý chuyện này lắm, chỉ nói: “Từ nhỏ ta đã là cô nhi, được tổ chức huấn luyện bồi dưỡng đến nay, mạng của ta sớm đã không thuộc về chính mình.”

Nghe vậy, Lâm Lăng im lặng không nói gì.

Hắn không đồng ý với quan điểm của Tử Dạ, nhưng cũng không nhiều lời.

Theo hắn thấy, mạng của ta do ta, không phải do trời, không ai được làm chúa tể hoặc là sắp đặt cả!

Sau đó, Lâm Lăng trò chuyện với Tử Dạ một lúc, xem như cũng hiểu biết một ít quy tắc cấm kỵ của tổ chức Minh Các.

Chủ yếu có hai điểm, là chấp hành nhiệm vụ và trung thành với Viêm Vương.

Nếu có chút phản kháng nào thì tổ Hỏa phụ trách hình phạt trong Minh Các sẽ ra tay.

Sau đó họ lấy danh nghĩa của Viêm Vương mà trừng phạt tất cả những kẻ trái lệnh.

Mà mức độ trừng phạt cũng rất đơn giản, đó là tử hình.

Lâm Lăng cũng không khỏi âm thầm may mắn, lần này cũng may có Lang Chu, xem như hóa hiểm thành lành vượt qua cửa ải uống thuốc độc này.

Hơn nữa hắn còn lấy được một ít chỗ tốt từ chuyện này, mượn dùng năng lượng của thuốc giải để tăng tu vi lên đến chiến sĩ cấp 4.
Bình Luận (0)
Comment