Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ

Chương 95

Sau khi ba gã ảo cảnh võ giả bị bắn chết, tiếp theo liền xuất hiện quang ảnh, hình dáng ngưng hóa lại không phải con người, đầu mang hình dạng ma thú.

Rống ——!

Bất chợt cùng với tiếng rống hung ác của lệ thú vang lên, hình bóng đầu thú kia cũng hiện ra một cách rõ ràng.

“Con nhện to quá!”

Ánh mắt Lâm Lăng hơi đơ cứng, sau khi thấy được hình dáng thực sự của con ma thú kia, trên mặt hắn không kìm được mà dâng lên một sự kinh ngạc.

Là một con Hắc giáp bạo nhện, ma thú cấp 4.

Thấy con ma thú này hình thể khổng lồ, toàn thân bao trùm tầng lớp giáp trụ màu đỏ sậm.

Đặc biệt là hai răng nanh bên khóe miệng nó, vừa nhọn vừa dài, vẻ ngoài nhìn qua vô cùng dữ tợn khủng bố.

Ngay lúc này tròng mắt đỏ tươi trong đôi mắt nó tập trung vào cơ thể của Lâm Lăng, đôi mắt âm lãnh đó pha lẫn ý nghĩ lọc da uống máu.

Vèo vèo vèo!!!

Dường như không cần một sự thăm dò nào hết, hắc giáp bạo nhện vừa xuất hiện liền lao đến Lâm Lăng.

Tám chi thô to đều nhau dưới thân nó đồng thời lao đến, tốc độ nhanh đến kinh người!

Thấy thế, hai chân Lâm Lăng đột nhiên dùng sức giẫm lên sàn nhà, đồng thời vừa lùi lại vừa đột nhiên khai hỏa khẩu AK47 trong tay.

Trong thoáng chốc, có liên tiếp những viên đạn bay ra giống như xé toạc không khí phóng đến hắc giáp bạo nhện.

Nhưng nào ngờ viên đạn mới vừa nãy còn có tác dụng đối với võ giả ảo cảnh giờ đây lại hoàn toàn mất đi tác dụng.

Chỉ thấy những viên đạn đó dường như đang bắn ở trên tấm thép kim loại, truyền ra từng tiếng ‘beng beng’, căn bản là không thể gây ra một chút thương tổn gì đối với hắc giáp bạo nhện.

“Phòng ngự mạnh thật đấy!”

Nhìn một màn này, Lâm Lăng không khỏi hít hà một hơi.

Đối với sự phòng ngự ngoài xác của hắc giáp bạo nhện cảm thấy ngạc nhiên.

“Pằng pằng pằng!!!”

Lâm Lăng lại lần nữa khởi động cò súng, liên tiếp bắn hơn mười phát đạn.

Nhưng, dưới sự tấn công mãnh liệt của AK47, hắc giáp bạo nhện kia không những không bị thương, ngược lại còn khích nó nổi lên thú tính điên cuồng hung ác, gào rống mãnh liệt vồ về phía Lâm Lăng.

Đối với điều này, Lâm Lăng âm thầm líu lưỡi.

Hiển nhiên là cũng không nghĩ tới, giáp xác con hắc giáp bạo nhện này có thể cứng đến biếи ŧɦái như vậy, ngay cả đạn cũng không thể gây ra một chút thương tổn nào.

“Ta không tin, súng máy hạng nặng tiếp theo này không gϊếŧ nổi ngươi!”

Trong đầu cố hồi tưởng lại, trên mặt Lâm Lăng lộ ra một ý nghĩ điên cuồng.

Rồi sau đó, ánh sáng chớp tắt trong chốc lát, khẩu đột kích súng trường AK47 trong tay Lâm Lăng đổi thành một khẩu súng máy.

Ở bên cạnh, còn có một dây những viên đạn dài.

Gatling súng máy.

Đây là một loại súng máy sáu quản xoay tròn.

Loại này lực sát thương cực kì khủng bố, một khi bóp cò súng, trong nháy mắt sẽ thấy những viên đạn phóng ra với tần suất lớn với tốc độ liên tục, uy lực đáng sợ!

Đôi tay Lâm Lăng ôm chặt súng máy, ý điên cuồng trong mắt càng thêm nồng đậm.

“Pằng! Pằng! Pằng……!!!”

Trong chốc lát, tiếng súng đinh tai nhức óc bỗng nhiên nổ vang trong ảo cảnh.

Lửa xanh ở nòng súng phun trào, từng viên đạn cực đại với sức bật mạnh mẽ không ngừng cuồn cuộn bắn phá ra.

Mà dưới sự quét đạn điên cuồng đó, hắc giáp bạo nhện đang nhồm lại kia trực tiếp bị oanh tạc bắn ngược ra xa, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.

Chỉ ngắn ngủn trong hơn mười hơi thở, thân thể khổng lồ của hắc giáp bạo nhện đã bị đục thành tổ ong vò vẽ, lừng lẫy mà chết.

“Gatling súng máy, uy lực quả nhiên hung hãn!”

Khóe miệng Lâm Lăng hiện lên một độ cong hưng phấn, vô cùng tán thưởng mà nói.

Kiếp trước, tuy rằng hắn chưa từng thực sự được sử dụng qua súng máy Gatling, nhưng tốt xấu gì cũng có cơ hội được chạm vào cảm thụ qua, trong đó có bao gồm cả một ít lựu đạn.

“Cửa ảo cảnh thứ 4, Lâm Lăng lại thông qua rồi.



Ngoại giới, lúc số lượng tơ hồng trên đỉnh đầu của Lâm Lăng lại tăng thêm nữa, những người vây xem xung quanh không khỏi thầm líu lưỡi.

Khảo nghiệm tu luyện ở huyễn sát trận tuy rằng không bao giờ ngừng nghỉ nhưng mỗi lần kẻ địch biến mất sau đó lại hiện ra kẻ khác ở cửa tiếp theo sẽ càng mạnh hơn.

Nhưng mà hiện tại số lượng tơ hồng trên đầu Lâm Lăng thể hiện rằng hắn đã đánh thắng cửa thứ ba rồi.

Những người ở đây tuyệt đại đa số đều đã từng vào Huyễn sát đài tu luyện, đối với kẻ địch ở cửa thứ ba bọn họ biết vô cùng rõ ràng.

Đó chính là ma thú có thực lực cùng đẳng cấp với người khảo nghiệm, nói cách khác, Lâm Lăng vừa rồi đối mặt chính là với một ma thú cấp 4.

Có điều ai cũng biết rằng ma thú trời sinh bản tính hung hãn, cơ thể so với máu thịt chi thân* (cơ thể tầm thường) của nhân loại rõ ràng là cường tráng hơn nhiều.

Dù ngươi đánh nó, có lẽ cũng chả khiến nó thương tổn là mấy.

Nhưng nếu là bị cắn trúng một cái, lập tức chết tươi.

Vì thế cho nên trong đại đa số tình huống, cho dù thực lực tương đương, nhưng ma thú có cùng đẳng cấp vẫn mạnh hơn.

Nhưng Lâm Lăng lại chỉ dùng thời gian mấy phút đồng hồ thôi đã nhẹ nhàng qua ải.

Hắn, rốt cuộc là làm thế nào được vậy?!

Nghĩ đến đây, đầu mọi người đã có chút tê dại, đối với chiến lực của Lâm Lăng đã bay lên tới một loại đẳng cấp khó có thể tưởng tượng nổi rồi.

Cái loại tình trạng này, chỉ sợ cho dù là Viêm Thần đá xếp hạng đệ nhất, cũng đều không thể với tới hắn.

Mà lúc này, sắc mặt của Viêm Phong Tuấn có thể nói là muốn khó coi bao nhiêu liền có bấy nhiêu.

Hắn nhịn không được nhìn thoáng qua vạn kim tạp sớm và hắc ngọc đao đã bị Cổ Vân Nhạc thu đi, không khỏi cảm thấy có chút đau lòng.

“Không thể tưởng được tiểu tử này thâm tàng bất lộ như thế, nếu còn cố đối địch với hắn là vô cùng ngu xuẩn.

Ánh mắt Viêm Phong Tuấn hơi trầm xuống, trong lòng thầm nghĩ lại, nảy ra một ý tưởng khác.

Hiện giờ Viêm Vương đang bước vào những năm tháng già nua, từ sau cái chết vô cớ của Thái Tử mười năm trước, đến giờ vẫn chậm chạp chưa có chọn được người lập tân Thái Tử.

Điều này dẫn tới rất nhiều hoàng tử bắt đầu nổi dã tâm mong muốn được kế thừa ngôi vị này, cho tới nay ở trong triều vẫn luôn chia phe phái đấu tranh gay gắt với nhau.

Mà vì mượn sức và lôi kéo nhân tài, các vị hoàng tử cũng là hạ đủ vốn liếng, không tiếc số tiền lớn dưỡng một đám tử sĩ để tùy thời ứng phó tình huống nguy cấp.

Cho nên giờ phút này, sau khi Viêm Phong Tuấn phát hiện ra năng lực của Lâm Lăng vô cùng lớn, lại không hề tức giận chút nào, trong lòng thực ra còn bắt đầu tán thưởng.

“Tiến cử hắn với đại ca, sau đó cùng với tên tạp chủng Viêm Thần kia tranh đoạt vương vị, tiểu tử này nhất định có thể trở thành một trợ thủ đáng gờm.



Trên mặt Viêm Phong Tuấn lộ ra một tia cười lạnh, vô cùng chắc chắn vào ánh mắt nhìn người của mình.

Hắn với Đại hoàng tử và các hoàng tử khác không giống nhau, là huynh đệ máu mủ cùng cha cùng mẹ sinh ra nên vấn đề phe phái tranh đoạt vương vị này, hắn đương nhiên đứng về phe Đại hoàng tử.

Nếu như ngày sau đại ca đăng cơ ngôi vị hoàng đế, như vậy hắn cũng có thể ở giữa đạt được rất nhiều lợi ích.

Thậm chí phong hầu phong tước, phân cho một lãnh địa phì nhiêu, cho dù không có vương vị, nhưng ở trong lãnh địa cũng giống như một nước nằm trong một nước muốn làm gì tùy ý mình.

Viêm Phong Tuấn càng nghĩ càng hưng phấn, quyết tâm thu phục Lâm Lăng làm việc dưới trướng của mình.

Điều quan trọng hơn là, nếu lần này Lâm Lăng thực sự có tên trên bảng xếp hạng của trận Huyễn Sát, vượt qua được vị trí số một của Viêm Thần, thì hắn sẽ thu lại làm việc dưới trướng.

Tình huống này không thể nghi ngờ là đang một mực đè ép Viêm Thần.

Đương nhiên, người ở đây có cùng ý nghĩa với Viêm Phong Tuấn cũng không phải ít, thậm chí có người còn thầm dùng truyền âm phù, truyền lại tin tức cho chủ tử của mình.

Mà lúc này, Lâm Lăng ở trong Huyễn Sát Cảnh bắt đầu gặp phải cửa ải thứ tư.

Lúc này đây xuất hiện chính là một người một thú.

Chiến sĩ kiếm khách cấp 4 cùng với ma thú thanh ảnh lang cấp 4.

Cấp độ khó khăn hiển nhiên đã tăng lên một ít.

Nếu là ở trong hiện thực, dưới tình huống không có hệ thống sủng vật tương trợ, vận dụng tất cả át chủ bài cho dù có thể đánh thắng, nhưng đối mặt với một người một thú này có lẽ cũng phải khổ chiến một phen.

Có điều, tình huống lại là hoàn toàn không phải vậy.

Pằng Pằng Pằng!!!!

Chỉ thấy tay Lâm Lăng khiên súng máy Gatling, tia chói từ đạn dày đặc giống như mưa rền gió dữ điên cuồng bắn phá về phía trước.

Tên võ giả con người kia tuy rằng phản ứng nhanh nhạy, trường kiếm trong tay cũng không ngừng múa may, nhưng dưới những viên đạn cuồng mãnh oanh tạc kia bắn ra, rất nhanh đã bại trận, không hề trì hoãn bị mất mạng ngay tại chỗ.

Còn về con thanh ảnh lang kia, bởi vì có thiên phú ma thú thuộc hệ gió cho nên tốc độ cực kì nhanh nhạy, lúc nhảy động phóng vụt liền biến thành từng dòng tàn ảnh màu xanh lá, tránh khỏi được những cơn sóng đạn xạ kích.

Nhưng mà, bởi vì quy tắc ảo cảnh đề ra, ẩn thân hay hiện ra bất luận là người hay ma thú đều không được chạy trốn.

Cứ như vậy, thanh ảnh lang vừa né tránh viên đạn, vừa tìm kiếm cơ hội tới gần Lâm Lăng.

Mỗi lần nó nhảy lên đều kéo gần lại khoảng cách giữa đôi bên.

Cuối cùng, vào thời điểm thanh ảnh lang đang ở chỗ cách Lâm Lăng chỉ có mấy thước, trong mắt lạnh lẽo của nó lóe lên, răng nhọn khắp miệng hiện ra, mạnh mẽ một đường xông thẳng đến Lâm Lăng.

Nếu bị cắn trúng một cái, nửa cái đầu Lâm Lăng sẽ bị cắn nát vụn giòn tan ngay tức khắc.

“Cuối cùng cũng lao tới rồi!”

Ánh mắt Lâm Lăng hơi ngưng lại, như thể vẫn luôn chờ đợi thời cơ này.

Ngay lập tức, thân thể của hắn trực tiếp ưỡn ra sau nằm trên mặt đất, đôi tay bóp chặt súng máy Gatling, dơ lên trên mãnh liệt càn quét bắn vào thanh ảnh lang.

Pằng Pằng Pằng!!!

Trong chốc lát, thanh ảnh lang không chút trì hoãn mà bị bắn bay ra ngoài, cả người đầy máu mơ hồ rơi xuống tan biến mất.

Kẻ địch kế tiếp ở ảo cảnh thứ năm, đã gia tăng lên hai gã võ giả cấp 4 cùng với hai ma thú.

Số lượng đối địch lần này chỉ dựa vào súng máy Gatling đã không thể có được hiệu quả rồi.

Ý niệm Lâm Lăng khẽ động, theo đó tưởng tượng ra hình dạng của vũ khí, trước người hắn ngay tức khắc xuất hiện một đống lựu đạn.

Lập tức, một tay Lâm Lăng lên nòng càn quét, tay còn lại cầm lựu đạn kéo chốt trực tiếp ném ra.

Một ma thú trong đó há mồm lao đến, lựu đạn vừa hay ném vào trong miệng nó.

“Đoàng!!”

Tiếng nổ lớn kinh người ầm ầm vang lên.

Ma thú kia trong nháy mắt bị nổ đến nát nhừ.

Pằng! Pằng! Pằng!!!!!

Theo sát sau đó, hai gã võ giả kia cùng với thanh ảnh lang cũng lần lượt bị từng trái lựu đạn cuồng mãnh oanh tạc, dường như không có lực chống cự, trở thành một mảng máu thịt mơ hồ.

Kẻ địch ở sóng ảo cảnh thứ sáu.

Phía trước lóe lên ẩn hiện tám dòng quang ảnh.

Bốn gã võ giả, hai thanh ảnh lang, còn có hai hắc giáp bạo nhện.

Quả nhiên, lại gia tăng gấp đôi.

Suy nghĩ của Lâm Lăng quả không sai, chẳng trách những người xếp hạng càng cao thì càng có thể định nghĩa trình độ cao thấp tổng hợp chiến lực.

Bảng xếp hạng ở huyễn sát đài, không thể nghi ngờ là khảo nghiệm thực chiến đối địch của mỗi người.

Đoàng Đoàng Đoàng…….

!!

Pằng! Pằng! Pằng!!!!

Trong lúc nhất thời, âm thanh súng máy bắn ra cùng với tiếng nổ mạnh của lựu đạn, ở trong ảo cảnh hết đợt này đến đợt khác vang lên, có thể nói là khói bụi mù mịt nổi lên bốn phía.

Bởi vì số lượng quân địch tăng nhiều, cho dù Lâm Lăng có hack vũ khí gian lận thì giờ phút này cũng bắt đầu có hơi ứng phó không nổi.

Đặc biệt là bốn ma thú kia khi phối hợp tác chiến cùng với bốn gã võ giả, lại càng trở nên khó giải quyết hơn.

Cuối cùng, Lâm Lăng bị bức đến dùng viên thú biến, cùng với thi triển hình thái chiến sĩ long hóa.

Hơi thở của hắn tăng lên trong nháy mắt!

Cánh tay tràn ngập lực long lân kia, hung hăng đấm một quyền lên người hắc giáp bạo nhện.

Phanh!

Không khí, nổ tung dưới nắm đấm đó.

Giáp xác cứng rắn như cương kia, trực tiếp bị xuyên qua, tạo thành một lỗ máu trên đó.

Thực lực của Lâm Lăng bạo trướng, chiến lực có thể so với cấp 5, cho nên lúc ứng phó cũng rất thuận lợi.

Những ma thú cùng võ giả ở cảnh giới cấp 4 đó đã không thể uy hϊếp nổi hắn.

Lập tức, một tiếng trống làm tinh thần hắn hăng hái thêm, phối hợp với vũ khí súng ống đạn dược từ kiếp trước, dường như đã sử dụng thành thạo, thực mau đã diệt sát được tất cả kẻ địch trong ảo cảnh.

“Đáng tiếc trước kia không có tiếp xúc quá nhiều với pháo mũi tên, bằng không tại đây trong ảo cảnh này, tuyệt đối là một trận hủy diệt.



Hơi thở Lâm Lăng hơi suyễn ngồi dưới đất, vừa cảm khái vừa chờ đợi kẻ địch ở ải ảo cảnh tiếp theo.

Vượt ải đã đạt đến ải thứ bảy.

Đây cũng là ảo cảnh của Viêm Thần lúc trước, dừng bước tại chiến tích này.

Tuy rằng cuối cùng hắn cũng không có vượt qua, nhưng lại là khẳng khái được xếp ở vị trí đầu trên hạng thạch chiến tích, ở học viện Thiên Diễn nổi tiếng kinh sợ tứ phương.

Thậm chí bởi vậy, hắn còn nhận được lời ngợi khen của Viêm vương.

Lúc này, chung quanh quang ảnh chớp động, sắp bắt đầu vượt qua cửa ải thứ bảy.

Đang nhìn kẻ địch ảo cảnh đang hiện ra cùng với số lượng dày đặc kia, Lâm Lăng không khỏi hít hà một hơi.

Bởi vì, những kẻ địch đó không thể nghi ngờ là đối với thực lực sau khi tăng trưởng thành long hóa hiện giờ của hắn, tất cả đều là chiến sĩ cấp 5, cùng với những ma thú cũng cấp 5.

Hơn nửa số lượng dày đặc kia tuyệt đối sẽ khiến cho da đầu người ta phải cảm thấy tê dại!

“Rống!”

Một tiếng rống hung lệ của ma thú vang lên, mấy chục thanh ảnh lang, hắc giáp bạo nhện cùng với một ma thú không biết chủng loại gì, trong một khoảnh khắc đồng loạt nhảy lên toàn bộ.

Chúng nó há to miệng rộng đỏ như máu, ầm ầm lao như điên về phía Lâm Lăng.

Cùng lúc đó, đám chiến sĩ cấp 5 kia cũng cầm các loại vũ khí, sôi nổi thi triển từng đường chiêu thức võ học, bạo liệt xông tới Lâm Lăng.

“Đến hết đi!”

Thấy một màn như vậy, vẻ mặt Lâm Lăng rất ngang nhiên, bên người sớm đã chồng chất hơn một trăm quả lựu đạn.

Linh khí trên người Lâm Lăng, lan tràn tỏa ra trực tiếp dẫn theo tất cả lựu đạn đưa lên.

Đoành______!!!

Thoáng sau đó, tiếng nổ mạnh kinh người vang vọng lên!

Ánh lửa khủng bố mãnh liệt tùy tiện bốc lên giống như núi lửa phun trào, trong nháy mắt cắn nuốt toàn bộ võ giả cùng ma thú quanh mình.

Trong đó cũng bao gồm Lâm Lăng, tất cả chỉ trong một khoảnh khắc tan tành mây khói….

Ý niệm hồi thể, sắc mặt Lâm Lăng tái nhợt mở đôi mắt ra, phát hiện trước tầm mắt mình lại trở lại một màu đen đặc một lần nữa.

Hiển nhiên, trở lại thế giới hiện thực, đôi mắt hắn lại rơi vào sự hắc ám.

Trong lòng Lâm Lăng thầm than một tiếng đồng thời cũng mở ra thị giác cùng chung với Tứ Bảo.

“Mau xem, Lâm Lăng đã khôi phục ý thức, hắn từ trong ảo cảnh trung ra tới rồi.



Chú ý tới nhịp thở nhẹ của Lâm Lăng, tất cả mọi người ở đây ngay tức khắc xôn xao ồ lên.

Ngay sau đó, vô số ánh mắt, như là cùng làm một động tác cùng nhìn về đá xếp hạng bên cạnh huyễn sát đài.

Đổi với xếp hạng hiện lên vách đá tiếp sau đây của Lâm Lăng, bọn họ vô cùng kích động tò mò.

Nếu xếp hạng của Lâm Lăng, thấp hơn Viêm Phong Tuấn.

Như vậy dựa theo đánh cuộc trước đó, Lâm Lăng nhất định phải chạy vòng quanh đài Huyễn Sát một vòng.

Có điều, vừa nãy nhìn qua chiến tích của Lâm Lăng, việc đó hiển nhiên là vô cùng xa vời rồi.

Điều bọn họ hiện tại chú ý nhất, không thể nghi ngờ được nữa đó chính là xếp hạng của Lâm Lăng, tột cùng là có vượt qua thứ tự đỉnh cao nhất trên đá xếp hạng, đăng đỉnh vương tọa.

Ong ——!

Mà lúc mọi người đang ngẩng đầu lên ngóng chờ như vậy, phù văn trên đá xếp hạng bỗng chớp động, bắt đầu dao động một nguồn năng lượng khó hiểu.

Thấy một màn như vậy, biểu cảm của mọi người hơi rùng mình, ánh mắt sáng lên nhìn chăm chú.

Kết quả xếp hạng, cuối cùng cũng sắp công bố rồi!!!
Bình Luận (0)
Comment