Đấu sĩ tóc bạc thao túng khối cầu băng xoay tròn cố gắng tiếp tục cuốn lấy rợi roi nhằm tước đi vũ khí của đối thủ. Đấu sĩ cầm roi thì đang gắng sức nắm giữ chiếc roi của mình không cho nó tiếp tục bị cuốn vào khối cầu băng.
Cả khán đài lúc này là những tiếng reo hò cổ vũ:
“Băng nhân Khảm La” “Khảm La” “Khảm La” rồi lại “Băng nhân Khảm La” cứ như vậy lập đi lập lại.
Ở một góc đài khác một đám khán giả của vị đấu sĩ còn lại cung không chịu kém cạnh cung hô lớn trợ uy cho đấu sĩ của mình:
“Chiến lôi Đằng Duệ” “Lôi Duệ bất bại” “Chiến lôi Đằng Duệ” “Lôi Duệ bất bại”
Dưới sân đấu trường có một cuộc chiến nảy lửa thì trên khán đài cũng có một cuốc chiến cuộc chiến này không có động tay chân nhưng lại động khẩu rất nhiều. Khiến cho không khí của đấu trường rất náo nhiệt.
Từ tiếng reo hò cổ vũ Vũ Long lúc này mới biết được tên hai vị đấu sĩ. Từ cách gọi của khán giả thì có thể thấy vị đấu sĩ tóc bạc tên là Khảm La chứ không phải đấu sĩ cầm roi như lúc đầu Vũ Long nghĩ. Còn vị đấu sĩ cầm roi chính là Đằng Duệ, “Chiến lôi Đằng Duệ” với cây roi điện đầy uy vũ khiến cho “Băng nhân Khảm La” bao phen chật vật.
Dưới sân đấu trường khối cầu băng ngày một lớn tốc độ quay ngày càng nhanh Đằng Duệ cảm thấy áp lực lên mình ngày càng nhiều, ánh mắt Đàng Duệ đã không còn được kiên định, trong ánh mắt đã bắt đầu mang chút lúng túng.
Đằng Duệ bộc phát lôi điện trên chiếc roi khiến cho bên trong qủa cầu băng phát nổ. Nhiều mảnh vụn từ quả cầu băng bay ra nhưng lại bị chính lực hút từ sự quay tròn của mình hút trở lại. Quả cầu băng vẫn không hề bị phá hủy.
Cuộc chiến đang ở thế giằng co, dưới đấu trường dường như đấu sĩ Khảm La đang chiếm chút ưu thế từ việc chiếc roi điện bị cuốn vào quả cầu băng. Nhưng ưu thế này không quá lớn khi mà thể lực của đấu sĩ Khảm La đang dần trở lên suy yếu. Đấu sĩ Đằng Duệ tuy đang xoay sở cầm cự để tránh đối phương cướp đi vũ khí nhưng thể lực của anh ta vẫn rất tốt khác hẳn với đấu sĩ Khảm La ngày một suy yếu. Chỉ cần đấu sĩ Đằng Duệ chịu đựng cầm cự được thì sẽ xoay chuyển được tình thế.
Hơi thở của đấu sĩ Khảm La đã trở nên khó nhọc, lúc này quả cầu băng với đường kính lên đến 2m nổ tung.
Các khán đài ồ lên một tiếng sau đó là một tràng nhưng tiếng hét hưng phấn cùng tiếng hô ‘Khảm La” “Khảm La” lại một lần nữa vang vọng khắp khán đài. Khán giả cổ vũ Đằng Duệ thì khá là im lặng khuôn mặt hầu hết đều biểu cảm một cái gì đó nghiêm trọng chăm chú quan sát sân thi đấu.
Trên sân sau khi khối cầu băng nổ lớn thì đấu sĩ Khảm La cũng đã biến mất không thấy đâu nhưng điều mà khiến mọi người bị thu hút thực sự lại là quang cảnh dưới đấu trường. Dưới sân đấu trường lúc này không còn là một sân cát bằng phẳng nữa, nó đã biến thành một thế giới băng. Sau khi vụ nổ xảy ra thì khắp mặt sân được một lớp bằng bao bọc. trong không trung thì lơ lửng những tảng băng lớn nhỏ, to thì bằng một cái bàn, nhỏ thì bằng nắm tay. Tất cả đều lơ lửng giữa sân.
Đấu sĩ Đằng Duệ đã thu hồi được toàn bộ cây roi của mình về, khuôn mặt không có chút biểu cảm nào lạnh lùng liếc nhìn xung quanh tìm kiếm bóng dáng của đối thủ.
Vũ Long có thể thấy rõ khuôn mặt đấu sĩ Đằng Duệ tuy không có chút biểu cảm nào nhưng ánh mắt thì thật sự đã thay đổi so với ban đầu rất nhiều. Vũ Long thấy trong ánh mắt đấy hiện nên sự e sợ, một cải cảm giác ớn lạnh không phải từ cái lạnh của băng đang bao chùm toàn bộ sân thi đấu mà là từ đối thủ, người tạo ra cái cảnh tượng này.
Nhiều tảng băng trôi nổi bắt đầu chuyển động xoay tròn quanh đấu sĩ Đằng Duệ. Tốc độ của chúng ngày một nhanh giống như tạo thành một cơn lốc toàn băng vậy. Nhưng tảng băng cứ xoay tròn như vậy bao vây lấy Đằng Duệ. Đằng Duệ thấy tình hình không ổn, trở lên cẩn thận đề phòng động tĩnh xung quanh, không những vậy Đằng Duệ còn chủ động biến chiếc roi của mình thành cái khiên. Đằng Duệ đang có dấu hiệu lo lắng đế phòng các đợt tấn công bất ngờ mà Khảm La có thể mang đến. Thời gian trận đấu đã trải qua đã cho Đằng Duệ một kinh nghiệm đó là không thể không đề cao cảnh giác với một đấu sĩ như Khảm La. Khảm La luôn có những cách tấn công và phòng thủ làm Đằng Duệ bất ngờ.
Sự lo lắng này của Đằng Duệ rất đúng khi mà ngay sau khi Đằng Duệ chuẩn bị xong việc phòng thủ, thì từ trong cớn lốc băng nhiều tảng băng với đường kính 1m lao về phía Đằng Duệ với vận tốc cực nhanh. Đằng Duệ chỉ còn biết thụ động dùng chiếc khiên đón lấy những tảng băng này đồng thời phát ra nhưng tia lôi điện trên khiên phá vỡ những tảng băng đó. Đằng Duệ liên tục phải xoay người về các phía đón đỡ những đợt tấn công tưởng chừng như không bao giờ kết thúc bởi các tảng băng liên tục đánh tới.
Khi mà Đằng Duệ cảm thấy việc di chuyển của mình khi xoay người có chút khó khăn do nhưng tảng băng bị phá hủy dơi dưới chân ngày một nhiều thì cũng là lúc Đằng Duệ cảm thấy có một mối nguy hiểm cực lớn đang đến. Rất nhiều tảng băng từ mọi phía đồng loạt lao tới Đằng Duệ. Đằng Duệ vốn đang định thi triển chiêu thức gì đó thì nhưng tảng băng liên tiếp đã đánh xuống mặt sân xung quanh Đằng Duệ khoảng hơn 3m. Các mảnh vỡ của nhưng tảng băng trước đó đã chất đầy xung quanh Đằng Duệ bị những tẳng băng mới liên tiếp đánh tới chúng giống như thủy triều từ mọi phía ập vào hỏn đảo là Đằng Duệ. Không phản ứng kịp với tình huống bất ngờ này nửa người dưới Đằng Duệ bị băng bao phủ giữ chặt.
Đằng Duệ vốn định nhảy lên cao thoát ra khỏi tình cảnh đó nhưng ngay khi băng chạm tới nhanh chóng đông kết lại rất chắc chắn khiến Đằng Duệ không thể thoát ra. Lớp băng này cũng không giữ chân Đằng Duệ được bao lâu nhưng người băng đâu có cho Đằng Duệ thời gian. Người băng Khảm La đã ngay lập tức nhảy ra chém về phía lưng đấu sĩ Đằng Duệ. Đằng Duệ cảm nhận được sự tấn công từ đằng sau, không có quay người lại mà toàn lực bạo phát lôi điện trong người, lấy Đằng Duệ là trung tâm một quả cầu với đầy lôi điện nổ lớn.
Người băng đang trên đà lao tới chém đấu sĩ Đằng Duệ trước vụ bạo phát do Đằng Duệ tạo ra không có kịp chuyển hướng chỉ kịp thu mình lại hình thành một quả cầu băng bao bọc lấy bản thân.
Vụ nổ làm cho quả cầu bằng nứt vỡ bắn ngược lại bay trên không trung. Quả cầu băng nứt võ hết bên trong lộ ra một thân hình của Khảm La đầy thương tích. Chịu đựng những vét thương từ vụ nổ Khảm La lộn vài vòng trên không cố gắng tiếp đất với bộ dáng loạng choạng. Sau đó thì qùy gục xuống một tay trống xuống mặt sân một tay thì ôm ngực. Máu từ vết thương trên khắp người Khảm La nhỏ xuống sân nhanh chóng bị đông cứng lại.