Vũ Long

Chương 44 -

Vị giám sát tiếp tục nói với giọng khá là nghiêm túc: “Không được lại gần khu các thí sinh chưa thi đấu nói chuyện để tránh làm ảnh hưởng tâm lý của các thí sinh chưa thi đấu. Cậu có hiểu không? Mau đi sang bên đó cho ta, còn không thì rời sân thi đấu theo hành lang lúc trước cậu đã được dẫn vào đây đi gặp người nhà đi có lẽ họ đang mong tin vui của cậu đó.”

Vị giám sát lên tiếng chính là Trọng Vũ Tân người vẫn đứng gần Vũ Long.

Duy Tùng vẫn với vẻ mặt có được chút ỉu xìu trả lời vị giám sát Trọng Vũ Tân “Vâng tiền bối ta đi ngay.“

Duy Tùng khi đi vẫn với lại cố nói: “Ta định ở lại xem cậu thi đấu nhưng mà cha ta có lẽ đang nóng ruột nên ta phải đi ra ngoài khoe khoang chiến tích của mình thôi. Không lão cha ta lại sốt ruột phát điên mất. Hy vọng mai lại được gặp cậu.”

Duy Tùng sau đó men theo lối hàng lang lúc trước đi vào rời khỏi sân đấu trường.

Nhìn bóng dáng Duy Tùng rời đi Vũ Long có chút mất mát từ khi ra bên ngoài sơn cốc Duy Tùng là người đầu tiên cho cậu có cảm giác giống như người thân vậy.

Vũ Long tuy cậu khá chú ý trận đấu của Duy Tùng nhưng vẫn nghe loáng thoáng được tên của vị giám sát đứng gần mình. Cậu liền lên tiếng trước khi vị Trọng Vũ Tân giám sát này đinh nói gì đó: “Trọng Vũ Tân tiền bối mong được người chỉ dẫn vãn bối tiếp tực vòng kiểm tra thứ 2.”

Trọng Vũ Tân khá bất ngờ trước sự chủ động của Vũ Long nhưng vì đã được căn dặn nhanh nói: Được rồi Chấn Long đúng chứ? Cậu có khéo ăn nói thì cũng không giúp ích được gì đâu. Đi theo ta đến chỗ mấy thí sinh khác rồi cậu sẽ được sắp xếp thi vòng 2 nhanh thôi.”

Trọng Vũ Tân cũng không có quá hiếu kỳ dò hỏi Vũ Long gì đó nhanh chóng dẫn cậu đến khu các thí sinh đang chờ kiểm tra vòng 2 của cuộc dự tuyển.

Trong một căn phòng kình trên khán đài nơi mà nhưng người bên dưới sân không thể quan sát thấy những người bên trong có vài người đang quan sát cuộc kiểm tra vòng thứ 2 của cuộc tuyển chọn đệ tử.

Các cửa căn phòng lúc này được mở ra người bước vào phòng không ai khác chính là vị giám sát dẫn Vũ Long vào sân đấu trường.

Vị giám sát sau khi vào phòng liền khom người nói: “Lưu trưởng lão cùng các vị trưởng lão đệ tử đã làm xong việc được phân phó.”

“Trí Đặng lại đây ngồi đi chúng ta cùng xem đám nhỏ biểu hiện.” Một người với mái tóc hoa dâm khuôn mặt khá già dặn cất tiếng. Người cất tiếng chính là Lưu trưởng lão.

Vị giám sát dẫn Vũ Long vào sân thí đấu có tên là Trí Đặng này nghe được Lưu trưởng lão nói vậy cũng không nhiều lời liền tiến đến bên gần ông ngồi xuống nhìn xuống phía sân đấu trường qua cửa kính.

“Trí Đặng có quan sát được gì từ tiểu tử đó không?” Một vị trưởng lão với mái tóc đỏ hỏi.

Trí Đặng hướng vị trưởng lão đó cung kính định nói thì tiếng của Lưu trưởng lão làm Trí Đặng dừng lại: “Trần trưởng lão ông để cho Trí Đặng nó nghỉ ngơi đã chứ?”

Trần trưởng lão nói: “Lưu trưởng lão làm gì có vẻ trách móc ta vậy?”

Lưu trưởng lão nói: “Tôi không có trách móc ông, chỉ là cứ để cậu ý nghỉ ngơi đi. Các tin tức về thí sinh Chấn Long đó chúng ta không phải vừa đã trao đổi sao? Có quá nhiều nhận xét đôi khi chỉ khiến cho mọi việc càng trở thêm rối tung rối mù.”

Một vị trưởng lão nữa lên tiếng: “Trần trưởng lão, Lưu trưởng lão nói có lý đấy. Lê Phú Đức ta trong những hoàn cảnh như thế này cũng không muốn nghe quá nhiều nhận xét, hay ý kiên của người khác có thể làm dao động đến quyết định của mình.”

Lưu trưởng lão tán thành quan điểm Lê trưởng lão nói: “Những quyết định quan trọng như này cứ để ba người trưởng lão chúng ta gánh vác. Đám trẻ Trí Đặng và Lý Tống Nghĩa để chúng làm tròn nhiệm vụ của mình là được rồi.

Lê trưởng lão nói: “Dáng vẻ của Chấn Long đó ta nhìn thấy thế nào cũng không giống đứa trẻ mười hai tuổi đúng không Trần trưởng lão?”

Trần trưởng lão đáp lời: “Ta cũng cảm thấy vậy. Lưu trưởng lão có khi nào Kỳ Thạch lại kiểm tra sai sót không hay có gì đó có thể qua mắt được Kỳ Thạch?”

Lưu trưởng lão lắc đầu nói: “Kỳ Thạch kiểm tra không có sai đâu, các ông xem lại bản báo cáo kiểm tra mà Lý Tống Nghĩa cho người mang đến lại đi. Hai ông thật là xem báo cáo không kỹ càng. Định để tôi ôm hết việc sao?”

Lưu trưởng lão giải thích: “Chấn Long không chỉ là nhân loại cậu ta còn mang trong mình huyết thống long huyết nhân khá là mạnh mẽ đó.”

“Long huyết nhân, huyết thống long huyết nhân sao? Lê trưởng lão ánh mắt nghi hoặc nhìn Lưu trưởng lão.

Trần trưởng lão thắc mắc nói: “Huyết thống long huyết nhân khá mạnh mẽ sao chưa có thấy cậu ta có biểu hiện ra chút kỹ năng của long huyết nhân khi chiến đấu với Thư Kiên nhỉ?”

Lưu trưởng lão nói: “Cái này ta cũng không rõ theo như Kỳ Thạch kiểm tra được thì Chấn Long đúng là có mang huyết thống long huyết nhân. Chấn Long lại không có chút biểu hiện gì về kỹ năng chiến đấu của long huyết nhân. Một long huyết nhân mà không dùng kỹ năng của tộc mình cũng thật kỳ lạ. Điểm này cũng có chút kỳ lạ, có lẽ cậu bé không muốn ai biết mình là một long huyết nhân giữ lại một chút điểm bí mật nho nhỏ chết người này sẽ khiến nhiều đối thủ gặp quả đắng đây.”

Trần trưởng lão nói: “Các kỹ năng chiến đấu của long huyết nhân rất đặc biệt đó là thế mạnh của họ không ngờ một long huyết nhân như Chấn Long lại không hề sử dụng chúng thật kỳ lạ. Xuất thân của đứa nhỏ này ẩn dấu quá nhiều điều?”

Bình Luận (0)
Comment