Vừa Xuyên Qua Liền Bị Đại Boss Để Mắt Tới

Chương 94


Cánh rừng chết bên cạnh bờ hồ.
Phốc xuy!
“U oa, đau…đau quá!”
“Fufufu, ngoan ngoãn trở thành thức ăn cho ta a.”
Con quỷ liếm lấy móng vuốt thấm đầy máu tươi của Mitsuri nở ra một nụ cười tàn nhẫn.
Lúc này bộ dạng của nó đã có chút biến đổi, móng vuốt biến càng thêm sắc nhọn.

Thân hình Loli được thay bằng thân hình BB căng đét, từ nửa người trên trải dài đến cái đuôi đều được bao bọc bởi lớp vảy cá màu xanh lam.

Khuôn mặt cũng trở nên hung ác cùng nham hiểm, khác biệt hoàn toàn với hình tượng tiểu Loli ngay thơ ban đầu.
Mitsuri đang nằm dưới một góc cây cũng lom khom ngồi dậy, tay nàng nắm chặt thanh Nhật Luân Đao do người huấn luyện cấp cho.
“Quả nhiên trừ đại thúc ra thì tất cả loài quỷ đều là xấu xa.”
Nàng nâng tay sờ lên vết cào trên ngực, đau muốn rớt nước mắt lẩm bẩm nói.
“Hừ! Chết đi!”
Thấy Mitsuri vậy mà còn có thể đứng lên được, con quỷ lập tức hừ lạnh, một lần nữa vung lên lợi trảo, lần này nó muốn một chiêu giải quyết nàng.
Chỉ thấy đầu móng tay của con quỷ xuất hiện những giọt nước, theo lực vung vẩy cánh tay của nàng mà những giọt nước này kéo dài ra thành những tia nước mỏng như sợi tơ.
Một số gốc cây xung quanh bị những sợi tơ này chạm phải đều như đậu hũ một dạng rất nhẹ nhàng gọt lấy.
Mitsuri hai mắt co rụt lại, nàng lúc này cũng cảm nhận được sự nguy hiểm chí mạng trong đòn đánh này, lần này khác hoàn toàn so với những đòn trước đây.

Mà có một điều càng thêm quan trọng nữa, đó chính là nàng vậy mà không thể né tránh đòn đánh này a.
“Fufufu, chiêm ngưỡng Huyết Quỷ Thuật của ta đi.”
Con quỷ nở một nụ cười dữ tợn, nó dường như đã thấy được hình ảnh Mitsuri bị cắt nát thành nhiều khối.
“Xong ta rồi…”
Tràn ngập sự sợ hãi bao trùm toàn bộ tâm thần của Mitsuri, khiến nàng đến cử động cũng làm không được.
Lúc này nhắm lại hai mắt chịu chết thì một hình ảnh nam nhân cao lớn hiện lên trong đầu.
‘Ngươi quá yếu!’
‘Mang lấy sự yếu đuối đó tránh xa ta ra một chút!’
“Phải rồi…ta muốn trở nên mạnh mẽ chẳng phải là vì muốn giúp hắn sao? Ta làm sao lại đem chuyện này cấp quên chứ? Với lại, ta còn muốn tìm bạn trai đâu!!”
Mitsuri mở choàng hai mắt ra, ánh mắt loé lên sự quyết tâm.
“Aaaa, đừng cho là chuỵ đây sẽ bỏ cuộc nhé! Mơ đi cưng!”
Hơi Thở Của Tình Yêu Thức Thứ Tư – Luyến Miêu Thời Vũ
Nàng dùng hết tất cả sức lực, nắm chặt thanh Nhật Luân Đao, cánh tay thoăn thoắt nhắm vào những sợi tơ nước kia liên tục chém tới.

Liên miên không dứt vết cắt chém xuất hiện trong không khí cắt nát những sợi tơ nước kia.
Con quỷ nhìn thấy nàng đột nhiên bộc phát cũng có chút kinh hãi, dù sao từ đầu đến bây giờ trong mắt nàng, nữ nhân này chỉ là ôm đầu chịu trận a.

Cho nên nó vẫn luôn định hình một việc trong đầu là nữ nhân này rất yếu, nàng cùng lắm là tốc độ hơi nhanh một chút mà thôi.
Nhưng là dù vậy thì con quỷ cũng không đứng nhìn Mitsuri thuận lợi bạo phát.

Nó nâng lên một tay còn lại, hai tay luân phiên cào về phía Mitsuri cùng nàng so sánh tốc độ.

Hàng loạt sợi tơ nước cắt vào mặt đất vang liên những tiếng ‘phốc…phốc’ liên tục.
Chỉ là Mitsuri lúc này đột nhiên bộc phát ra một loại tốc độ viễn siêu nó rất nhiều, thân ảnh mặc lấy bộ Hakama kia chỉ trong thoáng chốc liền biến mất tại trước mắt.
Keng!
Một cái chớp mắt sau đó, khi nó còn đang ngơ ngác tại chỗ thì một lưỡi đao bổng dưng xuất hiện ở bên cạnh chém thật mạnh vào cổ nó.
“Fufufu…vảy của ta cứng như sắt thép, ngươi không thể cắt đầu ta được đâu.”
Thấy những miếng vảy trên cổ mình chặn đứng lưỡi đao của Mitsuri, con quỷ lập tức điên cuồng cười to nói.
Chỉ là nó thách thức nhầm người.


Nếu đối diện là một thiếu nữ khác thì có vẻ mọi thứ sẽ giống như nó nói.
Đáng tiếc người đứng trước mặt nó lại là một cái cơ bắp nữ a.

Cánh tay của Mitsuri lúc này đột nhiên phồng to lên một chút, một cỗ sức mạnh bất thường từ trong cánh tay nàng truyền ra.
Đây rõ ràng không thể nào là sức mạnh của một thiếu nữ được.
Con quỷ bổng nhiên cảm thấy cả người mình hơi nghiêng sang một bên, nó cảm thấy cổ của mình như bị thái sơn đè xuống một dạng, cả người liền nằm rạp xuống đất.
Còn không đợi nó vùng vẫy đứng dậy thì đột nhiên có một bàn chân đạp lên đầu nó rồi ghì chặt lại.
Cảm thấy đầu mình không thể nhúc nhích, nó lại muốn cử động hai tay để tấn công nhằm cho mục đích tránh thoát.

Thế nhưng vừa cử động cánh tay thì nó mới phát hiện cả hai cánh tay của nó cũng bị một cái chân mạnh mẽ đạp lấy.
Sau đó trong tầm mắt hạn hẹp của nó lúc này liền phát hoạ ra một thân ảnh đang dùng hai tay cầm đao nhắm vào cổ mình, điên cuồng chặt xuống.
Coong…coong…
Động tác liền một mạch, cưs nhắm vào cổ của nó mà chặt.
Tựa như là chặt cá một dạng.
Trông rất là tàn ác, cùng vô nhân đạo.
Cuối cùng…
Phốc xuy!
Vảy cá chịu đựng không được bao lâu liền bắt đầu rạn nứt vỡ vụn, sau đó lưỡi đao của Mitsuri cũng thuận lợi cắt xuống đầu của nó.
Sau khi con quỷ tan biến, Mitsuri cũng thở phào nhẹ nhõm mà ngồi bẹp xuống đất.
“Quá đáng sợ a, suýt nữa thì chết!”
Đây là trận chiến đầu tiên của nàng, cũng là cột mốc của quan trọng trong câu chuyện quật khởi của một nữ kiếm sĩ mạnh mẽ bật nhất của Quân Đoàn Diệt Quỷ.
“Những thanh đao cứng nhắc như thế này có vẻ không phù hợp với ta a.

Chờ trở về lại hỏi Shinobu-chan xem có cách nào khắc phục hay không.”

Trở lại biệt thự của Tamayo.
“Sao ngươi lại ở đây?”
Gin vừa tỉnh lại từ “giấc ngủ” của mình, ngay sau đó liền nghe thấy tiếng sột soạt lật sách ở ngay bên cạnh mình.

Dù hắn không mở mắt nhìn thì cũng biết là ai đang ở bên cạnh, bởi vì chủ nhân của mùi hương này trong suốt mấy ngày nay thỉnh thoảng đều sẽ ở bên cạnh hắn đâu.
“Lại tỉnh rồi? Có tiến triển gì sao?”
Tamayo nghe thấy giọng hắn liền ngẩng đầu dò hỏi.
“À…có một chút.”
Nhắc tới chuyện này hắn cũng rất nhức đầu.
Bây giờ phần lớn tinh thần lực của hắn đều tập trung trấn áp ý chí của Zou Hakuten cùng với tinh thần tiêu cực của bản mình, có thể hiểu tinh thần tiêu cực ở đây chính là tâm ma của hắn a.
Chuyện trong quá khứ luôn day dứt hắn mặc cho hắn đã trấn áp rất tốt.

Thế nhưng việc này cũng không phải là biện pháp triệt để nhất, bằng chứng là hắn luôn gặp ác mộng khi đi ngủ.
Còn lại phần nhỏ tinh thần lực thì hắn dùng để ma diệt ý chí của Zou Hakuten, khiến cho tiến độ rất chậm chạp.
Mặc dù tốc độ chậm chạp nhưng cũng không phải là không có tiến triển, theo dự tính chuyện này hẳn phải kéo dài khoảng 3 tháng mới có thể hoàn toàn ma diệt cùng phân giải tên kia.
“Có tiến triển là tốt rồi.

Nếu cần gì thì cứ nói với ta.”
Tamayo nhẹ gật đầu.
“Vậy ngươi đi làm giúp ta một bình trà đi.”
“…”
Nàng ngồi nhìn hắn một lúc, rồi đứng lên bước ra khỏi phòng.

Tên này quả nhiên là không ngại miệng đâu.
Một lát sau, nàng trở lại cùng với một bình trà nghi ngút khói trên tay.
“Trà của ngươi.”
Ngồi xuống bên cạnh hắn, rót cho hắn một cốc trà rồi đưa tới trước mặt hắn.
“Ồ, cám ơn ngươi, Tamayo-chan.”
Gin ngồi dậy cầm lấy cốc trà và bắt đầu uống.

Một dòng nước ấm chảy vào trong bụng khiến hắn tỉnh táo hơn một chút.
“Không việc gì.”
Tamayo chỉ là mỉm cười nhẹ gật đầu một cái.
“…”
Cả hai đột nhiên lại lâm vào im lặng.
Một người ngồi uống trà, một người ngồi mỉm cười ngồi nhìn.
Bầu không khí bắt đầu có chút là lạ, khiến cho tự nhận là mặt dày Gin cũng có chút lúng túng.
“Ngươi nhìn ta làm gì?”
Không hiểu tại sao khi thấy cô nàng này nhìn chằm chằm mình như vậy thì hắn lại có chút không được thoải mái.
“Chờ ngươi uống xong ta lại rót cho ngươi cái khác.”
Tamayo chỉ là cười một tiếng rồi nhẹ nhàng nói.
Gin nghe xong cũng trầm mặc lại, sau đó liền nói: “Ngươi hẳn đã từng nhìn thấy một đoạn ký ức của ta đi, lúc ở trong hang động kia.”
“Ừm, đúng là có thấy qua một chút.”
Tamayo cũng không giấu diếm, mà gật đầu nói.
“Ngươi không hiếu kì sao?”
Hắn dùng giọng điệu có chút nghi hoặc hỏi.
“Có hiếu kì, nhưng ta cũng không muốn hỏi vì thấy ngươi không vui.”
Gin nghe vậy liền có chút nao nao gãi một bên má.

Câu này sát thương có chút lớn a.
Quả nhiên nữ nhân trưởng thành có khác, rất là thông tình đạt lý.
“Haizz, ta hiểu được ý tứ của ngươi, nhưng có một số chuyện vẫn là giữ nguyên như bây giờ mới là tốt nhất.”
Những hắn lại là thở dài một tiếng rồi nói.
Tình cảm của Tamayo hắn là cũng có cảm nhận được, dù sao hắn cũng không phải là chưa nếm mùi vị như kiếp trước, cũng không phải là loại sắt thép thẳng nam nào đó, ở cùng một thời gian lâu như vậy nếu nói không phát sinh tình cảm thì chính là nói dối.
Với lại hai người trừ thời gian nàng đi nghiên cứu thì phần lớn đều ở cạnh nhau, lửa gần rơm lâu này cũng cháy a.
Chỉ là trong tương lai dù kết quả cuộc chiến với Muzan có như thế nào đi chăng nữa thì hắn cũng không thể ở bên cạnh nàng được.
Nếu không may hắn chết thì chính là kết thúc.

Còn nếu chiến thắng được Muzan và thành công đi lại dưới ánh sáng mặt trời thì hắn sẽ tìm cách xuyên qua thế giới khác để tìm cách hồi sinh Ruri cũng Hakumen.

Hắn không thể ở yên tại thế giới này.
Cho nên vì thế, hắn không thể đáp lại tình cảm của nàng được.
“Tại sao? Là do ta đã từng có chồng con sao?”
Tamayo ngồi cúi mặt xuống, nhẹ giọng hỏi.
“Không phải a, ta không phải loại người ý tâm vào những chuyện đó, ngươi đừng hiểu lầm.

Ta chỉ là có nguyên do khác mà thôi.”
Gin nghe giọng nàng sa sút như vậy liền biết được nàng hiểu lầm, nên vội vàng mở miệng giải thích.

“Như vậy nguyên do là gì? Ta có thể biết được sao?”
Tamayo bàn tay nắm chặt góc áo hỏi.

Mặc dù nàng thấy vui khi hắn không để ý chuyện nàng đã qua một đời chồng.

Chỉ là khi nghe tới còn một nguyên do khác nữa thì nàng liền có chút bất an và muốn biết được nó là gì.
Gin lúc đầu cũng có chút do dự, nhưng khi nghĩ đến Tamayo đã giúp đỡ hắn rất nhiều, cộng thêm tình cảm của nàng như vậy, hắn liền rất khó để từ chối.

Có lẽ nói ra có thể sẽ làm cho mọi chuyện dễ dàng hơn đi.
Thế là hắn liền nói rõ nguyên do cho nàng biết.
“Rời đi? Ngươi muốn đi đâu? Ta có thể đi cùng ngươi.”
Ánh mắt Tamayo có chút phiêu hốt hỏi.
Việc có thể chiến thắng Muzan hiện tại ở trong mắt nàng vẫn rất là xa vời.

Còn chưa nói tới việc nàng hiện tại chưa tìm ra được thuốc hoá quỷ thành người, cho nên dù hiện tại có thành công tiêu diệt Muzan đi nữa thì nàng và hắn đều sẽ tan biến.
Mọi thứ hiện tại vẫn chỉ là những dòng chữ còn nằm trong một kế hoạch sẽ được áp dụng trong một tương lai không biết bao lâu nữa mới có thể diễn ra, có lẽ là 10 năm, 100 năm sau mới có thể diễn ra.

Trong thời gian dài như vậy thì cũng quá đủ cho hai người bọn hắn rồi.

Cho nên nàng không hiểu tại sao hắn lại đưa ra một lý do như vậy để chối bỏ nàng.
Chẳng lẽ hắn thật sự chán ghét ta sao?
Đây là những thứ mà Tamayo đang nghĩ trong đầu.
Thật ra Gin cũng là đang lầm tưởng một việc.

Hắn bây giờ đang dựa vào thường thức của một bộ truyện Shounen mà cho rằng cuộc chiến cuối cùng với Muzan sẽ nổ ra ở tương lai không xa, dù sao từ khi nhân vật chính xuất hiện là chỉ mấy năm sau là sẽ kết liễu được Boss rồi.
Việc này dẫn tới suy nghĩ của hắn và Tamayo có chút lệch nhau.
Nàng thì nghĩ cho tới khi tiêu diệt được Muzan thì còn rất nhiều tới gian, cho đến lúc đó nàng và hắn đã có thể ở cạnh nhau một thời gian dài rồi.

Dù sao nàng cũng không nghĩ mình có thể sống được sau khi tiêu diệt được chúa quỷ.
Còn hắn thì nghĩ thời gian mấy năm là quá ngắn, nếu chấp nhận nàng rồi sau đó không được bao lâu thì hắn phải rời đi.

Chuyện này đối với Tamayo mà nói là rất không công bằng cùng tàn nhẫn.
“Ta…cũng không biết.”
Hắn đối với tương lai của mình rất là mơ hồ.

Đơn giản bởi vì hiện tại mạng sống của chính mình lại không thể hoàn toàn nắm bắt ở trong tay, mọi chuyện không may đều có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

Vẫn còn có quá nhiều thứ hắn không thể nắm bắt được.
Bây giờ hắn chỉ có một con đường sống duy nhất đó là nhờ sự giúp đỡ của Tamayo nghiên cứu máu của Nezuko để chế ra thuốc hoá quỷ thành người.
Đến lúc đó thì hắn mới có thể có thêm một cơ hội để lựa chọn.
Một là sử dụng thuốc đó để biến thành người, hoàn toàn không sợ nếu Muzan chết thì hắn sẽ chết theo.
Hai là vẫn theo kế hoạch cũ, tìm cách hấp thụ Muzan.

Hoặc là một kết cục tồi tệ hơn nữa hắn bắt buộc phải giết Nezuko và hấp thu cô bé để tìm kiếm một cơ hội.
Trong quá khứ, Gin còn nghi ngờ việc không biết nếu Muzan chết thì hắn có chết theo hay không.

Nhưng bây giờ hắn đã có được đáp án, đó là hắn cũng sẽ chết theo Muzan a.
Bằng chứng chính là dù hắn có hấp thụ Zou Hakuten đi chăng nữa thì các tế bào cũng không thể tăng lên như lúc trước.

Điều này chứng tỏ cơ thể hắn đang bị hạn chế bởi một thứ gì đó.
Mà thứ này theo hắn đoán chính là số lượng máu mà Muzan đã cho hắn.

Từ những thứ này thì cũng có thể suy ra được, dù hắn có thể tránh thoát nguyền rủa đi chăng nữa, thì vẫn không thể nào hoàn toàn tránh thoát được sợi dây liên kết giữa hắn với Muzan.

Trừ phi hắn từ bỏ làm quỷ mà biến lại thành người bình thường.
“Ngươi…đang đùa bỡn ta sao?”

Tamayo cúi mặt xuống đất thấp giọng nỉ non.
Ngươi nói ngươi muốn rời đi?
Ta cũng muốn theo ngươi.
Nhưng rồi ngươi nói ngươi không biết phải đi đâu?
Ngươi xem ta là một trò đùa sao?
Thật khó khăn…thật khó khăn lắm ta mới tìm được một chút ấm áp trong cuộc sống u ám này, vậy mà…
Những suy nghĩ như vậy bắt đầu xuất hiện, cùng với nó là vô vàn hình ảnh hắn cùng nàng hiện lên ở trong đầu, những thứ này khiến nàng có chút không nhịn được…
Khi giọng nói của Tamayo vừa cất lên, Gin liền cảm giác được không đúng nên đã liền quay mặt lại nhìn nàng.
“Tamayo-chan…ngươi…”
Hắn hai mắt mở to nhìn lấy thân ảnh nhỏ bé đang ngồi trước mặt hắn khóc nức nở.
Một cảm giác quặng đau hiện lên ở trong lòng hắn.

Chẳng biết từ khi nào…hắn vậy mà cảm giác đau lòng khi thấy nàng khóc.
Trong đầu hắn bắt đầu hiện lên vô số suy nghĩ.
Ta làm như vậy là đúng sao?
Tại sao ta phải sợ sệt như vậy?
Tại sao ta lại không thể cố gắng để thay đổi tất cả thay vì sợ hãi cùng trốn tránh như vậy?
Từ Ruri tới Hakumen và lúc này là Tamayo, ta thật sự xứng đáng với các nàng sao?
Nguyên nhân vì sao Ruri và Hakumen chết đi?
Là do Muzan hãm hại sao?
Hay là do thần linh không thương xót?
Không!
Tất cả đều không phải!
Mọi việc xảy ra như vậy là do ta…
…quá yếu!
Ta sợ hãi!
Mặc dù xem bề ngoài ta như vậy trông rất là bình tĩnh nhưng thực chất bên trong ta luôn thom thóp lo sợ.
Ta sợ mình sẽ mất đi tất cả một lần nữa.
Tất cả đều là do sự yếu kém của ta.
Vậy mà trong lúc này…
…ta lại đổ lỗi cho Tamayo.
Biện minh cho sự yếu kém của mình bằng việc không muốn nàng bị tổn thương?
Thật buồn cười!
Đã mọi thứ rời khỏi tầm tay của mình thì cố gắng một lần nữa nắm bắt không được sao?
Đã tính mạng nằm trong tay người khác thì cố gắng cùng liều mạng để giành lại không được sao?
Dù sau này có rời đi những vòng xoáy kia thật sẽ không thể giúp hắn quay trở lại nữa sao?
Thật chắc chắn nó không thể giúp ta mang theo người khác cùng đi sao?
Cho nên…
Hà cớ gì lại ngồi nơm nớp lo sợ được cái này mất cái kia?
Cố gắng hết sức để giành lấy tất cả không được sao?
Nếu thất bại thì cùng lắm là chết thôi!
Khi nghĩ đến đây Gin liền không nhịn được cười khẽ một tiếng.
“Ta thật sự đã quá ngu ngốc a, Tamayo-chan!”
Tamayo đột nhiên cảm giác bàn tay mình bị nắm lấy.

Cả người bị một lực kéo mạnh mẽ kéo về phía trước.

Sau đó thân thể nàng liền bị hai cánh tay thô to hữu lực ôm vào trong lòng.
Ngay lúc Gin vừa nở nụ cười thông suốt kia.
Ở vị trí trung tâm ở nơi trái tim hắn.
Xung quanh quả cầu màu vàng kia dần dần hiện ra mười ba đạo hư ảnh hình quả trứng.

Bọn chúng nằm lơ lửng ở xung quanh, bao vây lấy vị trí trung tâm và liên tục chớp động cùng lấp loé.
Tựa như là thần phục một dạng.

Bình Luận (0)
Comment