Vực Sâu - Dịch Ca

Chương 9

Edit: Yee

"Phong ca, như thế nào, chơi đến sướng sao?" Một thiếu nam tóc vàng vẻ mặt nịnh nọt, nhìn y đầy mặt đậu thanh xuân phỏng chừng cũng chỉ mười bảy tám tuổi.

"Lại không đi học?" Hình Phong phanh đến một tiếng đóng cửa xe, hơi nhíu mày, nhìn ra tâm tình gã cũng không tốt.

"Ai nha, Phong ca, Tề đại ca bọn họ không phải sơ trung cũng chưa học xong, hiện tại đều mở công ty làm lão bản, ngược lại một đám cẩu đại học tránh không được đi dọn gạch." Tóc vàng vẻ mặt không cho là đúng, hiển nhiên cực kỳ phỉ nhổ đám sinh viên.

Biểu tình Hình Phong lạnh lùng, cũng không đáp lời, tiện tay một ném chìa khóa xe theo một đường parabol hoàn mỹ dừng ở trên tay tóc vàng, tóc vàng thiếu chút nữa không tiếp được.

Nam nhân xoay người liền đi, nhưng trước khi đi trầm giọng nói, "Lần sau còn để lão tử thấy cậu trốn học......"

Quay đầu lại, mắt thâm thúy nhìn thẳng tóc vàng, nháy mắt khiến cho thiếu niên lùi lại vài bước, sắc mặt trắng bệch nói, "Phong Phong ca, em em không trốn học không trốn học......đó cũng chỉ là khóa thể dục..."

Hình Phong không hề để ý tới tiểu thí hài lải nhải đằng sau, cả đầu đều là một ý niệm: Hôm nay làm tình thực khó chịu!

Chính mình còn cố ý mượn siêu xe của lão đại muốn chơi một phen xe chấn, kết quả tao hóa kia từ lúc bắt đầu khẩu giao liền một bộ muốn động muốn chết, thời điểm làm hắn rõ ràng sướng đến vừa khóc vừa kêu, chính mình trong lúc vô ý nói lời nói thô tục tán tỉnh liền chọc hắn âm trầm như người chết mặt không rên một tiếng, cuối cùng lại như gian thi.

Ngực Hình Phong khó chịu, cúi đầu châm điếu thuốc.

Rõ ràng chỉ là một nam nhân bình phàm, còn mẹ nó là chồng của nữ nhân kia, chính mình ma xui quỷ khiến thế nào mà thượng hắn, lại còn càng ngày càng nghiện, hận không thể đem hắn khóa ở nhà, mỗi ngày voi hắn như tính nô, tàn nhẫn làm hắn.

Muốn diện mạo không diện mạo, muốn dáng người không dáng người, trừ bỏ ở trên giường rất dâm đãng, lời nói thô tục khi bắn, còn lại không hề có ưu điểm.

"Thao!" Hình Phong lấy ra điện thoại bắt đầu bấm số.

Sau khi bên kia điện thoại nhận, Hình Phong nhíu nhíu mày, như hống nữ nhân thấp giọng nói, "Về đến nhà rồi?"

Bên kia vẫn không nói lời nào, Hình Phong hận không thể đem hắn từ điện thoại bên kia bắt tới dưới quần y làm chết hắn, y chịu đựng lửa giận, "Nói chuyện!"

Điện thoại kia đầu mới phát ra âm thanh, "Đúng......"

"Đúng cái rắm, về đến nhà rồi sao?" Khẩu khí nam nhân hơi chút nhu hòa.

Trong ống nghe chỉ nghe được tiếng hít thở rất nhỏ, nam nhân nhớ tới ánh mắt tuyệt vọng lại si tình của hắn, nhịn không được nheo mày nói, "Không có việc gì thì cúp máy."

Khi Hình Phong chuẩn bị kết thúc cuộc gọi, bên kia phát ra âm thanh nhỏ vụn nghẹn ngào, "Anh thật sự xem tôi là nữ nhân......"

Ngọa tào! Này mẹ nó thật hẹp hòi, trong lúc vô ý nói mấy lời thô tục, thế nào con mẹ nó còn nhớ!

Hình Phong hít sâu, ngay sau đó hung hăng nói, "Cậy mẹ nó muốn ngực không ngực, muốn âm đ*o không âm đ*o, muốn tử cung không tử cung, cậu nghĩ lão tử thế nào? Tôi thao mẹ cậu xem cậu là nữ nhân!"

Bên kia điện thoại hình như bị dọa, hô hấp đều dồn dập lên, thật lâu sau mới mang theo tiếng khóc nức nở nói, "Thực xin lỗi......"

Hình Phong trực tiếp cúp điện thoại, mẹ nó thiểu năng trí tuệ.

---

Tề Thanh về đến nhà tự nhiên thần kỳ phát hiện Thẩm Tiểu Thiến nấu cơm.

Hôm nay hắn bị nam nhân trực tiếp từ trong xe ném ra làm hắn tâm tình không tốt, mặt hắn âm trầm, trên mặt là nước mắt đã khô, trên quần áo còn dính chất lỏng kỳ quái, nhìn qua rất mất mặt, hắn sợ bị Thẩm Tiểu Thiến thấy, trực tiếp chui vào phòng vệ sinh tắm rửa, đem thân thể hôm nay bị nam nhân trong ngoài thao lộng rửa sạch sẽ.

Đây là lần thứ tư cùng nam nhân làm tình, trừ bỏ lúc trước vài lần bị làm không xuống giường, chính mình thể chất rõ ràng có tăng cường, hiện tại chỉ là cúc hoa sưng lợi hại làm hắn đi đường tư thế quái dị, mặt khác còn tính bình thường.

Chờ hắn tắm rửa xong lại thấy Thẩm Tiểu Thiến giống như ngồi ở bàn ăn bênchờ hắn.

Đôi mắt Tề Thanh đột nhiên có chút chua xót, cảnh tượng chính mình vô số lần thương nhớ đêm ngày, chấp niệm từ đại học đến nay, mong Thẩm Tiểu Thiến có thể giống như bây giờ, ngồi ở bàn ăn, ôn nhu mà cười với hắn.

Tề Thanh đột nhiên trào ra một loại cảm giác tự mình chán ghét mãnh liệt, hắn cảm thấy chính mình thực ghê tởm thực dơ bẩn, phóng túng cùng nam nhân làm tình, giống như kỹ nữ dâm đãng tùy ý nam nhân đùa bỡn xâm phạm, kéo thân thể bị tàn phá như vậy tới đối mặt vợ mình.  ̄︿ ̄

Thẩm Tiểu Thiến nhìn hắn, hai tròng mắt mỹ lệ ẩn tình hàm chứa lệ quang, đột nhiên mở miệng, "Chúng ta ly hôn đi."

Một khắc kia, Tề Thanh giống như bị điện giật, cả người cứng còng mà đứng.

Thẩm Tiểu Thiến vành mắt cũng có chút đỏ lên, cô quay đầu đi nói, "Tề Thanh, em biết anh bên ngoài có người, em cũng thế, dù sao anh đều đã biết, nếu anh không hề yêu em, kia chúng ta liền tách ra đi."

"Không phải......" Tề Thanh trong óc loạn cực kỳ, hắn căn bản không kịp phản ứng, liền thất thanh kêu lên, "Anh không có ngoại tình, căn bản không có!" Hắn nổi điên muốn đem hết thảy đều nói ra để vãn hồi đoạn hôn nhân này, nhưng Thẩm Tiểu Thiến lại nhàn nhạt lắc đầu nói, "Vô luận có hay không đều không quan trọng, trong khoảng thời gian này em cũng nghĩ thông suốt, chúng ta từ lúc bắt đầu chính là sai lầm."

Tề Thanh nghe một câu cuối cùng suy sụp ngã ngồi trên mặt đất. Nguyên lai hết thảy đều là số mệnh định đoạt, thứ đã không thuộc về chính mình dù bỏ hết công sức chung quy vẫn là công dã tràng.

Hắn ngẩng đầu, thật lâu sau ánh mắt mới dại ra mà lẩm bẩm, "Được...... Để anh ngẫm lại, buổi tối ngày mai anh sẽ cho em đáp án......"

Thẩm Tiểu Thiến lại cảm thấy biểu tình của hắn có chút không đúng, nhưng cũng không có nghĩ nhiều, cô kéo ra hành lý đã sớm chuẩn bị tốt, mang giày cao gót lộc cộc rời đi.

Mới đóng lại cửa lớn, cô nhịn không được lấy ra di động.

Khi cô nghe được giọng nam trầm thấp từ tính từ bên kia điện thoại, bỏ qua bi thương lúc trước, nhịn không được nhảy nhót mà nói, "Thân ái, em sẽ cùng hắn ly hôn, anh phải chờ em a ~~"

Nam nhân bên kia điện thoại không nói gì, lựa chọn trầm mặc.

Thẩm Tiểu Thiến có chút mẫn cảm nhận thấy không thích hợp, khẩn trương nói, "Anh...... Anh có phải hay không không nghĩ muốn em ly hôn?"

Nam nhân chậm rãi nói, "Không phải."

Thẩm Tiểu Thiến lúc này mới yên lòng, động tình làm nũng, "Em liền biết anh thích em, mười năm trước liền biết, em thật sự rất vui vẻ, em hiện tại muốn gặp anh!"

---

Tề Thanh cảm thấy thực lạnh, lạnh đến tận xương tủy, trong hoảng hốt trở lại mười tuổi, cha nuôi uống say dùng gậy gỗ hung hăng đánh  hắn, hắn bị đánh đến mất đi tri giác, bị ném ở trên mặt đấtWC lạnh băng.

Lúc ấy hắn liền hung hăng thề, muốn cho người thương tổn hắn không được chết tử tế, muốn người khiến hắn thống khổ toàn bộ biến mất!

Oán hận cực độ cùng tuyệt vọng tràn ngập đại não, hắn giờ phút này chỉ có thể nghe thấy thanh âm âm trầm: Giết cô ta, đem cô ta phanh thây, ăn luôn thịt cô ta, mài nhỏ xương cốt cô ta, đem đầu giấu ở tủ lạnh...... Khiến cô ta vĩnh viễn ở bên người mình.

Ngay trong lúc điên cuồng, lại bỗng nhiên nhớ tới người kia......

"Mẹ nó, thích bị lão tử làm như vậy?"

Thích......

"Tiểu mẫu cẩu, thích tôi sao?"

Tôi thích...... anh......

Lồng ngực vô cớ nóng lên, Tề Thanh nghĩ, trên đời này còn có người nguyện ý tiếp cận mình, còn có người thích mình, mình không phải cô độc.

Tề Thanh run rẩy lấy di động, điện thoại, điện thoại ở nơi nào.

Gấp không chờ nổi mà muốn nghe âm thanh của nam nhân, muốn nghe y cười kêu mình là tiểu mẫu cẩu, lúc này dù cho y  nhục mạ hắn cũng sẽ vui vẻ chịu đựng.

Hoảng loạn ngã trên mặt đất, Tề Thanh giống như điên quỳ trên mặt đất, rốt cuộc đả thông điện thoại, lại là tiếng tít tít.

Có việc gì, điện thoại vì sao không gọi được!

Có phải bởi vì chọc nam nhân tức giận, y mới không tiếp điện thoại? Này làmthế nào, hắn về sau có phải sẽ không để ý tới mình! Tưởng tượng đến loại khả năngnày, Tề Thanh cảm thấy mình sẽ điên mất, hắn đã mất đi hết thảy, hắn không thể lại mất đi y.

Không, mình muốn đi tìm anh ấy!

Tề Thanh điên khùng chạyra bên ngoài, di động áo khoác tất cả đều không mang. Lúc này hắn chỉ có một ý niệm, chính là đi gặp người kia.

Đêm càng ngày càng tối, Tề Thanh mặt rất hồng, đôi mắt lại giống u hồn đi về phía trước, dựa vào ký ức mơ hồ đi suốt một giờ, trời xanh không phụ người có lòng, rốt cuộc tìm được nơi đó.

Tề Thanh tâm tình lập tức nhảy nhót, hắn hưng phấn bồi hồi đứng ở cửa, nhịn không được ảo tưởng cảnh tượng nam nhân nhìn thấy hắn, sẽ dùng giọng nói trầm thấp gợi cảm đùa giỡn hắn, sẽ ôm hắn hôn hắn thậm chí là......

Khi cửa sắt mở ra, lúc hắn nhịn không được muốn tiến lên, nháy mắt...... bước chân đột nhiên im bặt.

Ngay sau đó như rơi xuống địa ngục, hắn toàn thân khó có thể ức chế run rẩy.

Thẩm Tiểu Thiến mặc áo khoác, kiều tiếu mà đứng ở cửa, nam nhân như đang cùng nàng nói chuyện. Không khí giữa hai người rất thân mật, thân mật đến mức Thẩm Tiểu Thiến tay tùy ý để ở trên vainam nhân.

Tề Thanh cho rằng chính mình nhìn lầm, hắn nhất định là nhìn lầm rồi, Thẩm Tiểu Thiến thế nào có khả năng cùng nam nhân quen biết...... Này thế nào có khả năng......

Nhưng từ lần đầu tiên bị cường bạo, đến sau này bị vũ nhục giẫm đạp tra tấn, sự thật nguyên bản chôn sâu trong lòng, chỉ là hắn cố tình xem nhẹ mà thôi.

Tề Thanh cảm thấy lạnh hơn, hắn lạnh đến hàm răng phát run, nước mắt nước mũi chảy ròng, hắn quỳ rạp xuống đất, ức chế không được nôn khan.

Thật ghê tởm, chính mình thật ghê tởm, vừa hạ tiện vừa ghê tởm, ghê tởm đến muốn nôn......

Hắn đoán không được nam nhân cùng Thẩm Tiểu Thiến lén lút sẽ nhạo báng mình như thế nào, cảm thấy hắn ngu xuẩn buồn cười hay là cảm thấy hắn dâm đãng hạ tiện không có tôn nghiêm. Nam nhân cùng Thẩm Tiểu Thiến lúc làm tình có phải hay không sẽ nói chồng cô so với kỹ nữ còn hạ tiện hơn, dù là ai cũng đều có thể tùy ý thượng hắn.

Thì ra hết thảy đều là giả, những nụ hônnóng rực, những cái ôm ôn nhu thậm chí là dây dưa triền miên tận xương tất cả đều là nam nhân giả vờ để trả thù......

Tề Thanh giống như đau đớn vô cùng cuộn tròn thân thể, như không thở nổi. Hắn túm lấy tóc mình, hận không thể xé rách da đầu độ hung hăng cào chính mình, thân thể dù đau đớn cũng không thể chống lại nội tâm bị xé rách đến đau nhức, hơn nữa miệng vết thươngkia càng lúc càng lớn, lớn đến cắn nuốt tất cả......

Chờ đến khi hắn ngẩng đầu, gương mặt đã tràn đầy nước mắt mà vặn vẹo cười.
Bình Luận (0)
Comment