Chương 15: Huấn luyện áp lực trong “phòng tối”
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Sau khi kết thúc buổi họp, Chúc Thanh dẫn Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan đến “phòng đen”.
Đây là một phòng huấn luyện đôi rộng khoảng 8 mét vuông, bên trong đặt hai bộ máy tính cạnh nhau, bàn phím, chuột, ghế chơi game đều đầy đủ. Trông không khác gì một phòng VIP trong tiệm net cao cấp.
Chúc Thanh vẫy tay: “Tiểu Bắc, Thâm Lan, vào đi.”
Trần Bắc Hà theo sau bước vào phòng, sắc mặt như thể sắp bước vào pháp trường.
Sở Tinh Lan không nhịn được cong khóe miệng, xem ra cậu ta từng có kỷ niệm không mấy vui vẻ ở “phòng đen” này?
Chúc Thanh chủ động bật hai máy tính lên, nói: “Bắt đầu từ hôm nay, từ 2:30 chiều đến 6 giờ, hai cậu hoàn thành các bài tập trong phần mềm huấn luyện. 8 giờ tối, dùng tài khoản phụ để đi đôi trong đấu đỉnh cao, làm quen nhịp độ và rèn luyện sự ăn ý.”
Anh quay đầu nhìn Trần Bắc Hà: “Hiện tại tin tức Thâm Lan về đội vẫn chưa được công bố chính thức. Lúc đi đôi nhớ đừng để bị lộ thân phận. Tôi đã chuẩn bị hai tài khoản mới, do tuyển thủ trẻ luyện lên mức 2500 điểm. Trong tài khoản có thẻ đổi tên, các cậu tự đặt lại ID. Mỗi trận đi đôi đều phải quay video lại, sau buổi huấn luyện nhớ nộp cho tôi xem.”
Hai người đồng thanh gật đầu: “Biết rồi, Chúc ca.”
Chúc Thanh thấy hai người ăn ý như vậy, khẽ cười cười, nói: “Vậy tôi qua phòng bên cạnh sắp xếp lịch huấn luyện. Phần mềm huấn luyện của Bắc Mục dùng thế nào, Tiểu Bắc chỉ cho Thâm Lan nhé. Mật khẩu đăng nhập tôi đã gửi cậu ấy rồi.”
Trần Bắc Hà: “OK, Chúc ca cứ đi lo việc.”
Chúc Thanh xoay người rời đi, tiện tay đóng cửa lại.
Trong phòng chỉ còn lại hai người họ. Trần Bắc Hà liếc nhìn Sở Tinh Lan, gãi đầu ngượng ngùng: “Đột nhiên thành đồng đội với cậu, thật sự chưa quen nổi.”
Sở Tinh Lan cười nhẹ, mắt cong cong: “Rồi sẽ quen thôi.”
Trần Bắc Hà ngồi xuống ghế chơi game bên phải, lẩm bẩm: “Lại bị nhốt vào phòng đen, chẳng biết lần này khi nào mới được ra.”
Sở Tinh Lan đi đến chiếc ghế còn lại, ngồi xuống một cách tự nhiên, quay đầu khẽ hỏi: “Có vẻ cậu rất ghét phòng đen này nhỉ? Trước đây từng luyện ở đây à?”
Trần Bắc Hà vò đầu: “Ừ. Hồi tôi mới từ đội trẻ được lên đội chính, bị nhốt trong đây huấn luyện suốt nửa năm. Nhìn thấy mấy phần mềm này là đau đầu.”
Sở Tinh Lan hiếu kỳ: “Phần mềm huấn luyện của Bắc Mục khó lắm à?”
Trần Bắc Hà nói với vẻ bất lực: “Khó thật đấy. Phần mềm thường đã đủ khó rồi, còn phòng đen này thì là bản ‘ác mộng’. Đấy, cậu mở phần mềm ‘Trại huấn luyện BM’ kia ra, đăng nhập bằng tài khoản Chúc ca gửi.”
Sở Tinh Lan làm theo chỉ dẫn.
Sau khi đăng nhập, trong phần mềm hiện ra rất nhiều nội dung huấn luyện: Luyện đi bản đồ, luyện né kỹ năng, luyện phản ứng thị giác động, luyện độ chính xác kỹ năng, v.v.
Trong game cũng có phòng huấn luyện, nhưng yêu cầu thấp hơn nhiều so với tuyển thủ chuyên nghiệp, vì vậy các câu lạc bộ thường tự phát triển phần mềm chuyên sâu riêng.
Sở Tinh Lan đánh giá: “Nội dung gần giống phần mềm của Hừng Đông.”
Trần Bắc Hà: “Thử chơi luyện né kỹ năng trước đi.”
Sở Tinh Lan chọn chế độ “luyện né kỹ năng”, chọn tướng và bản đồ rồi vào sân huấn luyện. Vừa vào bản đồ còn chưa kịp thích ứng đã bị bốn con bot siêu thông minh bao vây, kỹ năng tung ra dồn dập khiến anh bị sốc dame chết ngay lập tức.
Hệ thống: Bạn đã bị hạ gục. Trò chơi kết thúc.
Sở Tinh Lan: “……”
Anh sờ mũi, quay lại hỏi Trần Bắc Hà: “Chế độ này là 1v4 à?”
Trần Bắc Hà: “Đúng rồi. Chế độ luyện né kỹ năng này siêu b**n th**, bot sẽ đuổi giết cậu từ đầu tới cuối. Ban đầu là 1 đội 4 người, sau sẽ lên 8 người rồi 12 người. Cậu phải sống sót trong vòng vây của chúng.”
Sở Tinh Lan cười: “Nghe đúng là thử thách thật.”
Tuy nhiên, trong thi đấu không phải lúc nào cũng là các trận 4v4 công bằng. Trong game thể loại sinh tồn, gặp hai hoặc ba đội cùng lúc PK là chuyện thường, thậm chí trong các trận đấu chuyên nghiệp cũng không hiếm.
Vậy nên việc các tuyển thủ huấn luyện áp lực thoát hiểm hàng ngày thật sự rất cần thiết.
Sở Tinh Lan tò mò hỏi: “Còn các chế độ huấn luyện khác thì khó ở chỗ nào?”
Trần Bắc Hà đáp: “Huấn luyện đi bản đồ thì sẽ bật chế độ sương mù, phải đi trong tình huống không thấy rõ đường. Luyện kỹ năng chính xác thì liên tục có bot xuất hiện xung quanh làm nhiễu, chỉ cần tung hụt một chiêu cuối là phải làm lại từ đầu.”
“Chỉ khi hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện của huấn luyện viên giao mới được rời khỏi phòng đen.” Nói đến đây, Trần Bắc Hà không khỏi nhớ lại thời kỳ huấn luyện khi còn là tân binh, cảm khái: “Cực hình luôn ấy.”
Có vẻ như chương trình huấn luyện thường ngày ở Bắc Mục còn khắc nghiệt hơn cả đội Hừng Đông.
Sở Tinh Lan nhìn cậu: “Nhưng cuối cùng cậu vẫn hoàn thành hết đấy thôi?”
Trần Bắc Hà rạng rỡ: “Tất nhiên! Tôi muốn làm tuyển thủ chuyên nghiệp, nếu không vững cơ bản, vào trận mà đi sai vị trí hay tung hụt chiêu cuối thì lúc đó có khóc cũng muộn rồi.”
Sở Tinh Lan mỉm cười: “Cậu nói đúng lắm.”
Trần Bắc Hà bị ánh mắt anh nhìn tới làm lòng hơi bối rối, vội vàng dời tầm mắt, quay sang nhìn màn hình rồi dứt khoát nói: “Được rồi, theo lời huấn luyện viên, chiều nay huấn luyện cơ bản trước, tối đánh đỉnh cao.”
Sở Tinh Lan thu lại ánh nhìn, nhìn vào màn hình trước mặt: “Được, tập cái nào trước?”
Trần Bắc Hà nói: “Cậu mở menu nhiệm vụ góc phải phía trên, trong đó có danh sách các nhiệm vụ huấn luyện hằng ngày do huấn luyện viên giao. Bắt đầu từ mục đầu tiên.”
Hai người cùng lúc nhấp vào “Huấn luyện áp lực thoát hiểm” và bất ngờ phát hiện…
Sao hai người lại ở cùng một bản đồ? Trong game, hai nhân vật đứng đối diện nhau, tên hiển thị lần lượt là “North” và “Thâm Lan”.
Trần Bắc Hà ngẩn ra một chút, rồi kịp phản ứng: “WTF, Chúc ca mở chế độ huấn luyện đôi cho tụi mình à?!”
Sở Tinh Lan liếc nhìn màn hình của Trần Bắc Hà: “Có lẽ anh ấy muốn chúng ta cùng nhau làm bài tập thoát hiểm, luyện sự phối hợp?”
Trần Bắc Hà lập tức ngồi thẳng dậy: “Nhưng thế thì độ khó sẽ tăng gấp đôi đấy. Mẹ nó, có người đến rồi, chạy mau!”
Sở Tinh Lan ngoảnh đầu nhìn… Tuyệt thật, tới hẳn tám đứa!
Hai bên trái phải, hai đội bot đang bao vây họ vào giữa.
Trần Bắc Hà lập tức “bôi dầu vào chân” mà chạy, Sở Tinh Lan cũng nhanh chóng theo sau.
Cả hai vừa tránh kỹ năng, vừa điên cuồng dùng móc kéo bay liên tiếp trên không. May mà khoảng cách giữa bot và họ vẫn còn xa nên hai người nhanh chóng thoát khỏi vòng vây, một trước một sau.
Sở Tinh Lan vừa định thở phào thì đùng một cái, bốn con bot bất ngờ lao ra từ bụi cỏ phía trước.
Anh còn chưa kịp phản ứng, đối phương dùng chiêu cuối của Sứ Giả Băng Sương đóng băng cả hai ngay tại chỗ. Mấy con bot khác lập tức theo sau tung đòn dồn sát thương, máu hai người bốc hơi trong chớp mắt.
Hệ thống: Bạn đã bị hạ gục. Trò chơi kết thúc.
Hệ thống: Có muốn bắt đầu lại không?
Trần Bắc Hà: “……”
Sở Tinh Lan: “……”
Nhìn hai cái xác nằm trên mặt đất, cả hai nhìn nhau, ánh mắt tràn đầy bối rối.
Sở Tinh Lan nhịn cười hỏi: “Bot bây giờ thông minh vậy sao? Còn biết mai phục đánh lén?”
Trần Bắc Hà mặt không biểu cảm: “Hồi trước chưa thông minh như thế đâu. Tôi đoán là huấn luyện viên cố tình chỉnh, tăng độ khó cho chúng ta.”
Sở Tinh Lan bất đắc dĩ: “Được rồi…”
Cảm ơn Chúc ca nhé, vừa tới đã tặng ngay “quà gặp mặt” kiểu này.
Trần Bắc Hà nhanh chóng nhận ra phần mềm huấn luyện trong “phòng đen” đã được chỉnh sửa dữ liệu gần đây. Chắc chắn là để chuẩn bị cho việc Sở Tinh Lan gia nhập Bắc Mục, đặc biệt thiết kế chế độ siêu khó “đo ni đóng giày” cho hai người.
Còn khó hơn cả khi cậu còn ở đội trẻ năm xưa.
Chiến ý của Trần Bắc Hà lập tức bị k*ch th*ch, cậu xắn tay áo lên: “Làm lại! Một đám bot, tôi không tin không xử được bọn nó!”
Bật chế độ chiến đấu luôn rồi à?
Sở Tinh Lan nhịn cười nói: “Được. Chọn tướng dễ phối hợp một chút.”
Trần Bắc Hà nghĩ một lát: “Hay dùng tướng có sát thương bùng nổ cao, xông thẳng giết sạch?”
Sở Tinh Lan đồng ý: “Ừ. Đầu game trang bị yếu, cứ chạy thì khó sống, chúng ta giết dọn đường kiếm thêm đồ, sau này có bị vây cũng còn sức chống trả.”
Trần Bắc Hà: “Tôi chọn Đao Phong Chiến Sĩ nhé.”
Sở Tinh Lan: “Vậy tôi chọn Khổng Ngẫu Sư, kết hợp với chiêu cuối của cậu.”
Trần Bắc Hà: “Rồi, sẵn sàng đi.”
Hai người nhanh chóng chọn tướng, bắt đầu lại nhiệm vụ huấn luyện.
Thời gian trước, lần livestream lúc nửa đêm mà cả hai vô tình đụng nhau. Họ cũng dùng chính hai tướng này. Thật ra, Đao Phong Chiến Sĩ và Khổng Ngẫu Sư vốn là hai tướng khắc chế nhau, nhưng cũng có thể phối hợp cực tốt nếu ăn ý.
Đao Phong Chiến Sĩ khi có mạng hoặc hỗ trợ sẽ lập tức hồi chiêu cuối.
Khổng Ngẫu Sư khi tiêu diệt hoặc hỗ trợ sẽ khiến con rối của mình to hơn, chỉ số ngày càng mạnh.
Hai tướng đều có kỹ năng khống chế. Một tướng đánh gần, một đánh xa, có thể liên tiếp nối chuỗi khống chế đến 4 giây, đủ để tiêu diệt mục tiêu trong chớp mắt.
Chúc Thanh vốn giỏi các tướng đánh giao tranh toàn đội, không quen kiểu tướng triệu hồi nhiều thao tác như Khổng Ngẫu Sư. Vì vậy Bắc Mục trước giờ chưa từng dùng đến vị tướng này. Trần Bắc Hà cũng chưa bao giờ có dịp phối hợp với tướng đó.
Sở Tinh Lan nói: “Hình như đây là lần đầu tiên chúng ta làm đồng đội.”
Cả hai cùng đeo tai nghe chơi game. Nghe giọng trầm ấm của Sở Tinh Lan vang lên trong tai nghe, Trần Bắc Hà bỗng thấy cảm xúc phức tạp: “…Ừ, bắt đầu đi.”
Sở Tinh Lan nhấn nút bắt đầu.
Cả hai lại bước vào bản đồ huấn luyện, tiếp tục bị mấy con bot đuổi giết.
Lần này họ không vội vàng bỏ chạy. Chế độ huấn luyện áp lực cực kỳ khó, chỉ có phối hợp ăn ý và tận dụng mọi cơ hội mới có thể sống sót.
Ngay khi vào trận, Sở Tinh Lan đã tìm được sơ hở.
Một con bot đi lẻ, di chuyển hơi lệch khỏi đồng đội. Anh lập tức thả tín hiệu “tấn công”, Khổng Ngẫu Sư đỏ từ xa khóa mục tiêu.
2 giây khống chế từ kỹ năng “sợ hãi” của con rối kết hợp với loạt sát thương chuẩn xác khiến máu đối phương tụt nhanh còn nửa.
Thấy thế, Trần Bắc Hà không do dự tung dây móc bay tới, khi tiếp đất liền dùng kỹ năng W lao vào, đúng lúc hiệu ứng sợ hãi sắp hết, lập tức tung đòn song đao.
Song đao quay tròn gây choáng.
Con bot bị khóa kỹ năng liên tục, không kịp làm gì, Trần Bắc Hà tung chiêu cuối dồn sát thương, giết gọn chỉ trong vài giây.
—[BM-North] đã hạ gục [Đoàn Trưởng Kỵ Sĩ (máy)].
Trần Bắc Hà vừa hạ gục một mạng, chiêu cuối lập tức được làm mới.
Sở Tinh Lan hỗ trợ thành công, con rối phóng to thêm một vòng, sức tấn công tăng 10%.
Trần Bắc Hà phấn khích nói: “Tiếp tục! Tôi còn có thể giết thêm một con nữa!”
Sở Tinh Lan: “Được, lên đi.”
Lúc này, các đồng đội còn lại của đám bot cũng kéo tới. Trần Bắc Hà bật chiêu cuối, lao thẳng vào đám đông, hai thanh song đao tím trong tay vung lên tạo thành hiệu ứng ánh sáng lấp lánh.
Khi đã bật chiêu cuối, Đao Phong Chiến Sĩ có lượng sát thương cực kỳ khủng khiếp. Trần Bắc Hà với tốc độ tay cực nhanh gõ bàn phím, vừa lướt đi hình chữ S để né chiêu, vừa điên cuồng tung đòn tấn công về phía đám bot xung quanh.
Ở xa, con rối của Sở Tinh Lan hỗ trợ kiểm soát tình huống. Anh khống chế chính xác đối thủ mà Trần Bắc Hà đang truy đuổi, phối hợp giúp cậu giành thêm một mạng nữa.
Cùng lúc đó, Sở Tinh Lan với tốc độ tay siêu nhanh liên tục tung ra bốn con rối. Khi Trần Bắc Hà vừa kết thúc chiêu cuối, lượng sát thương giảm thì anh lập tức tung kỹ năng bùng nổ, con rối đã phóng to xuất hiện phía sau kẻ địch, dang tay ôm chặt lấy mục tiêu.
Double Kill
Trần Bắc Hà: “Làm tốt lắm!”
Sở Tinh Lan khẽ cong môi cười: “Nhặt đồ đi.”
2v4, cả hai phối hợp ổn định, tiêu diệt toàn bộ 4 tướng máy.
Trần Bắc Hà nhanh chóng nhặt hết các rương trang bị rơi ra xung quanh.
Lúc này, một nhóm bot khác lại sắp kéo đến, Trần Bắc Hà vội nói: “Chạy trước đã, chỉnh trang lại đồ rồi đánh tiếp.”
Sở Tinh Lan gật đầu: “Được.”
Cả hai dùng móc kéo bay qua không trung, một trước một sau nhanh chóng thoát khỏi vòng vây, đáp xuống một cụm công trình phía trước.
Trần Bắc Hà tìm được một căn phòng, vừa vào là lập tức ném hết đồ phù hợp với Sở Tinh Lan xuống đất: “Mau nhặt đi.”
Sở Tinh Lan vừa chỉnh trang xong trang bị thì lại nghe thấy tiếng bước chân gần đó.
Trần Bắc Hà không nhịn được thốt lên: “Vãi… lại tới nữa! Tốc độ gì mà ghê vậy?!”
Sở Tinh Lan bật cười: “Huấn luyện viên thật biết ‘chăm sóc’ chúng ta.”
Đám bot nối tiếp nhau không ngừng đuổi giết, đã thế còn bật luôn “tầm nhìn toàn bản đồ”, biết rõ họ trốn chỗ nào. Khó đến phát khóc.
Hai người chẳng còn cách nào, đành tiếp tục chạy trốn.
Cả một buổi chiều, họ bị đám bot siêu cấp truy đuổi đến khốn đốn.
Hệ thống: Trò chơi kết thúc.
Hệ thống: Trò chơi kết thúc.
Thông báo thất bại liên tục hiện ra khiến Trần Bắc Hà vô cùng chán nản.
Bài tập đặc biệt do huấn luyện viên sắp xếp riêng cho hai người, đúng là chế độ “địa ngục”. Dù cả hai đều phản ứng cực nhanh, chơi cả buổi chiều mà vẫn không thể vượt ải…
Sở Tinh Lan tổng kết: “Chúng ta vẫn chưa đủ ăn ý. Có vài lần kỹ năng không ăn khớp, bị bot phản đòn.”
Trần Bắc Hà gãi đầu, hơi xấu hổ: “Ờ thì… tụi mình chưa từng làm đồng đội, mới bắt đầu phối hợp không tốt cũng bình thường. Với lại, nếu vượt hết nhiệm vụ chỉ trong một buổi chiều thì còn mặt mũi nào cho huấn luyện viên nữa.”
Sở Tinh Lan bật cười, cong môi nói: “Cũng đúng. Chúc ca mới đầu đã cho bài khó, chứng tỏ anh ấy tin tưởng chúng ta, nghĩ rằng thực lực hai đứa thừa sức vượt qua.”
Trần Bắc Hà thở dài: “Haiz… lần này không biết bao giờ mới được thả khỏi phòng đen nữa.”
Sở Tinh Lan điềm đạm nói: “Không sao, cứ từ từ thôi.”
Tuy cả buổi chiều đều bị lũ bot truy sát, chết lên chết xuống nhưng tâm trạng của Sở Tinh Lan lại rất tốt. Anh thật sự rất thích chế độ huấn luyện “phòng đen” thế này.
Cầu mong Huấn luyện viên Chúc cho thêm vài bài khó nữa.
Hết chương 15