Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh

Chương 20

Chương 20: Cường cường liên thủ

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan cùng livetream nối mic, lượt người xem trong cả hai phòng phát sóng không ngừng tăng lên, nhanh chóng lọt vào bảng xếp hạng hot trên trang chủ của Kình Ngư, thu hút rất nhiều người qua đường ghé xem.

Vào khung giờ cao điểm buổi tối, hai người lập đội chơi xếp đôi, chưa đầy 30 giây đã tìm được trận.

Hệ thống ghép cho họ hai đồng đội: một người tên “Coca Cho Thêm Đá”, người còn lại tên “Trà Sữa Không Đường”. Ảnh đại diện lần lượt là ly coca và ly trà sữa, hiển thị mối quan hệ “chị em thân thiết” với độ thân mật cấp 100.

Trần Bắc Hà tò mò nói: “Muốn đạt cấp 100 này chắc phải chơi với nhau bao lâu nhỉ?”

Sở Tinh Lan cũng thấy mới mẻ, đoán: “Đây là độ thân mật cao nhất tôi từng thấy, chắc phải chơi với nhau ba bốn năm ấy nhỉ?”

Người xem trong livestream bắt đầu spam bình luận để giải thích:

[Một trận được 5 điểm thân mật, lên cấp 100 cần chơi hơn chục nghìn trận đó.]

[Đệt, chơi hơn chục nghìn trận mà vẫn là chị em tốt, không cãi nhau sao?]

[Haha, các anh gặp được cặp chị em đích thực rồi.]

[Tôi với bạn thân thì suốt ngày cãi nhau, cãi khi chơi game là chuyện thường.]

[Cái biểu tượng cấp 100 này nhìn shock ghê luôn!]

Trần Bắc Hà nói: “Bái phục bái phục, hơn chục nghìn trận, chắc chơi từ lúc server Thánh Vực mới mở nhỉ? Đúng kiểu game thủ kỳ cựu.”

Trong kênh chat đội, hai người kia đột nhiên gõ chữ nói chuyện.

Trà Sữa Không Đường: “Wow, cái ID này quen quá nè.”

Coca Cho Thêm Đá: “Hai người có phải là tài khoản phụ của Lan Thần với Bắc Thần không?”

Thâm Lam Huyễn Tưởng: “Không sai~”

Thâm Lam Huyễn Tưởng: “Bọn tôi đang đánh đôi nè.”

Trà Sữa Không Đường: “Aaaa không ngờ lại ghép trúng thần tượng!”

Trà Sữa Không Đường: “Tôi siêu thích Lan Thần chơi Khổng Ngẫu Sư luôn!”

Coca Cho Thêm Đá: “Tôi thì mê Đao Phong Chiến Sĩ của North lắm, ngầu cực kỳ!”

Coca Cho Thêm Đá: “Lát nữa vô bản đồ có thể chụp ảnh chung được không? [ngại ngùng]”

Bắc Phương Dĩ Bắc: “Không vấn đề, vô bản đồ chụp hình trước rồi mới đi nhặt đồ.”

Fan trong phòng livestream lập tức ghen tị.

[Tôi cũng muốn chụp hình chung aaaa~]

[Ghen tị với người được ghép trận với các anh, em cũng muốn được gánh đội ăn gà!]

[Tôi mở rank liền đây, thử xem trận sau có đụng được không.]

[Đồng đội là fan, áp lực lớn không hai anh?]

[Trận này mà tạ, chắc rớt fan tại chỗ luôn quá!]

[Haha, biết đâu fan chuyển thành antifan, vô livestream chửi luôn ấy chứ!]

Trần Bắc Hà nói: “Tạ là điều không thể, ván này chắc chắn sẽ ăn gà, nếu không thì tôi phát 666 bao lì xì.”

Sở Tinh Lan hỏi: “Fan đã thích Đao Phong Chiến Sĩ của cậu với Khổng Ngẫu Sư của tôi, hay là chiều lòng các cô ấy luôn?”

Trần Bắc Hà: “Được thôi, vậy chọn hai vị tướng đó đi.”

Tầng 3 — “Bắc Phương Dĩ Bắc” khóa tướng [Đao Phong Chiến Sĩ]

Tầng 4 — “Thâm Lam Huyễn Tưởng” khóa tướng [Khổng Ngẫu Sư]

Hai fan nữ phấn khích, spam hàng loạt trái tim trên kênh chat công khai.

Trần Bắc Hà mở mic nhóm, nói: “Hai bạn cứ chọn tướng tùy ý, chuẩn bị vào trận nhé.”

Tầng 1 chọn tướng đỡ đòn [Đoàn Trưởng Sắt Thép], có kỹ năng hồi máu diện rộng.

Tầng 2 chọn tướng hỗ trợ hồi máu mạnh nhất [Thần Chức Mục Sư].

Trần Bắc Hà khen: “6, một đôi hồi máu.”

Sở Tinh Lan cười: “Đãi ngộ này có hơi cao quá không?”

Hai fan ngại ngùng không bật mic, chỉ gõ chữ:

Coca Cho Thêm Đá: “Idol thì phải được đãi ngộ thế chứ~”

Trà Sữa Không Đường: “Bọn em sẽ cố giữ hai anh sống sót tới cuối cùng~”

Đội hình hai hỗ trợ hồi máu về cuối trận rất khó đối phó.

Trong vòng chung kết mùa S4, đội Hỏa Văn từng dùng đội hình hai hỗ trợ kéo trận đấu về cuối game. Đánh mãi mà máu bên kia cứ đầy lại… thực sự là tuyệt vọng.

Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan thời gian gần đây vẫn đánh đôi để luyện tướng, gặp đủ kiểu đồng đội nhưng chưa từng thử chiến thuật hai hỗ trợ hồi máu. Những người chơi hỗ trợ ngẫu nhiên hiếm khi có ý thức bảo kê chủ lực, toàn chỉ chọn tướng mình quen chơi.

Hôm nay gặp đúng fan, hai người liền chọn hai tướng hồi máu để bảo vệ họ.

Trần Bắc Hà: “Map này là Quần Đảo Hắc Ám, mình nhảy xuống Thành phố Biển nhé?”

Sở Tinh Lan: “Không vấn đề.”

Bản đồ Quần Đảo Hắc Ám có cấu trúc phức tạp, gồm 6 hòn đảo tài nguyên cao, cùng một đảo lớn nơi con người sinh sống.

Đảo lớn có các khu như Thành phố Biển, Thị Trấn, Thôn Trang, Gia Lâm, Bãi Biển… Muốn di chuyển giữa các đảo phải dùng cano, còn trên đảo thì có ô tô.

Trần Bắc Hà chọn Thành phố Biển làm điểm hạ cánh. Đây là khu thương mại ven biển, kiến trúc dày đặc, tài nguyên phong phú, gần Vịnh Nam. Nếu bo an toàn hiện ở đảo khác thì vẫn dễ cướp cano vượt biển, có thể tiến công được, thủ cũng tốt.

Vừa vào trận, hai fan liền chạy lại xin chụp ảnh cùng.

Trần Bắc Hà vốn là người né giao tranh giỏi nhất trong bản đồ này. Như thường lệ, cậu phân hai bạn hỗ trợ đi nơi khác chờ chụp ảnh xong rồi mới chia nhau đi nhặt đồ.

Hai fan biết thực lực của họ nên chủ động nhường trang bị tốt.

Tuy nhiên, lần này người nhảy Thành phố Biển khá đông. Trần Bắc Hà đang nhặt đồ thì bất ngờ bị một đội bốn người phục kích.

Cậu bị vây đánh bốn phía, Coca Cho Thêm Đá liều mạng hồi máu cho cậu. Sở Tinh Lan thấy có đội hình địch nhảy xuống từ nóc nhà liền hỏi gấp: “Chuyện gì thế?”

“Bên tôi có một đội bốn người.” Trần Bắc Hà vừa điều khiển nhân vật né kỹ năng vừa nói: “Cậu vòng ra sau đi.”

Còn có hai người hồi máu, cậu ta chết làm sao được.

Cú bùng nổ phối hợp giữa Phong Đao Chiến Sĩ và Khổng Ngẫu Sư thật sự quá mãn nhãn, khiến fan trong hai phòng livestream cũng khó mà tin vào mắt mình.

Không ngờ khi là đối thủ thì ngang tài ngang sức, mà khi làm đồng đội lại ăn ý đến vậy? Thanh máu của đối thủ biến mất trong nháy mắt?

[Hai C bùng nổ, đội địch bị diệt sạch trong một chiêu]

[Không ngờ hai người phối hợp lại ăn ý đến thế]

[Aaaaaa! Lan Bắc liên thủ, đẹp trai muốn xỉu luôn!!]

[Cú phản công khi còn ít máu này đúng là mãn nhãn]

[Con rối của Lan Thần vừa khống chế xong, tôi còn chưa kịp thấy rõ thì North đã bật chiêu cuối phản công]

[Lần đầu phối hợp mà kỹ năng liền mạch thế này! 666]

Thực ra, đây không phải lần đầu họ đánh đôi.

Thời gian gần đây hai người đã âm thầm huấn luyện trong phòng tối, bộ đôi Phong Đao Chiến Sĩ và Khổng Ngẫu Sư họ đã đánh không biết bao nhiêu trận nên đã quen thuộc với nhịp tấn công của nhau.

Chính vì vậy khi Sở Tinh Lan đến ứng cứu, Trần Bắc Hà mới có thể phối hợp kịp thời.

Hai người phối hợp tiêu diệt toàn bộ đội địch bốn người.

Đội kia trang bị rất tốt, sau khi tiêu diệt, cả hai thu toàn bộ trang bị vào túi, nhanh chóng hoàn thành bộ ba trang bị sát thương. Với hai tướng tấn công mạnh như họ, sau khi lên đồ đầy đủ thì đúng là thần thánh cũng không cản nổi.

Huống hồ còn có hai fan cầm tướng hồi máu bảo kê.

Thậm chí, họ có thể trực tiếp 2 đấu 4 giữa tâm bão, ép giao tranh, và… thắng!

[Bắc Thần bật chiêu cuối lao thẳng vào mặt đội địch luôn á?]

[Đây gọi là có hồi máu thì chơi láo!]

[Lan – Bắc phối hợp bùng nổ quá mạnh, tank cũng không chịu nổi]

[Hai tướng này còn có cơ chế giết người sẽ làm mới chiêu cuối, càng giết càng mạnh!]

[Hai tướng này thực sự rất hợp nhau]

Phong Đao Chiến Sĩ có thể làm mới chiêu cuối sau khi giết người để tiếp tục gây sát thương. Khổng Ngẫu Sư giết người thì con rối to ra và mạnh hơn. Hai người kết hợp thì đúng là phá hủy mọi thứ.

Tuy nhiên trong đấu trường chuyên nghiệp, chiến thuật này rất hiếm khi xuất hiện.

Dù trên lý thuyết rất mạnh, nhưng cả hai tướng đều là tướng máu giấy, máu thấp, thủ yếu, dễ bị đội địch nhắm vào và nhanh chóng bốc hơi nếu không phối hợp chuẩn.

Nếu không dồn chết mục tiêu trong pha đầu tiên để làm mới chiêu cuối, bộ đôi này sẽ sụp đổ hoàn toàn.

Vì vậy, đội hình này không ổn định, hầu hết huấn luyện viên đều không cho chọn khi thi đấu chính thức.

Trần Bắc Hà nếu chơi Phong Đao Chiến Sĩ, đội trưởng Chúc Thanh thường sẽ ghép với pháp sư khống chế; Sở Tinh Lan chơi Khổng Ngẫu Sư thì Hừng Đông sẽ sắp xếp thêm một đấu sĩ máu trâu hỗ trợ.

Hôm nay là lần đầu họ dùng cặp tướng làm nên tên tuổi trước công chúng, phối hợp không ngờ lại hoàn mỹ, khiến fan trầm trồ.

Ván này không nghi ngờ gì, họ đã “ăn gà”.

Về cuối trận, nhờ có hai tướng hồi máu bảo kê, Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan thoải mái xả sát thương, đối thủ không giết nổi họ, còn họ thì giết người cực kỳ chuẩn xác.

Khu tin nhắn hệ thống ở góc trái màn hình bị hai cái tên “Bắc Phương Dĩ Bắc” và “Thâm Lam Huyễn Tưởng” spam liên tục.

Kết thúc trận đấu, Trần Bắc Hà có 16 mạng hạ gục, Sở Tinh Lan cũng 16 mạng, gần như giết một nửa số người chơi trong trận.

Cả hai đều được trao danh hiệu “Sát Thần”.

Hai fan cũng rất vui, ghi được hàng chục pha hỗ trợ, điểm tích lũy gấp đôi bình thường, khiến họ không nhịn được phải chụp màn hình lại — được đại thần gánh thật là phê!

Tiếc rằng, đi rank mà gặp được họ thì quá hiếm.

Hai fan tiếc nuối gõ chữ chào tạm biệt: “Cảm ơn Lan Lan và Bắc Bắc đã giúp tụi em chiến thắng dễ dàng nhé~”

“Chúc mùa sau thi đấu thuận lợi!”

Dù là cao thủ, nhưng rõ ràng hai fan không thể so với tuyển thủ chuyên nghiệp về tốc độ phản ứng, khả năng mở giao tranh.

Nếu thay bằng tuyển thủ chuyên nghiệp thì sao?

Mùa giải S4, chiến đội Hỏa Văn dùng đúng chiến thuật hai hồi máu này và giành chức vô địch.

Vậy thì mùa sau, nếu Bắc Mục cũng chịu thử đội hình hai hồi máu bảo kê chủ lực liệu có thể tạo ra hiệu quả huỷ diệt như hôm nay?

Mùa giải S5, phải chăng Bắc Mục cũng có cơ hội tranh cup?

Fan nghĩ đến đây liền bắt đầu spam điên cuồng trong livestream:

[Làm ơn, thi đấu chính thức đừng cấm cặp đôi này nha!]

[Aaaaaaaa thật sự rất muốn thấy hai người chọn tướng tủ này trên sân khấu lớn]

[Hứa với bọn em đi, mùa sau nhất định phải đánh cặp đôi này!]

[Cặp hai C bùng nổ này nghiện thật sự]

[Năm đó North ra mắt cũng là bằng Phong Đao Chiến Sĩ mà]

[Thâm Lan cũng nổi lên nhờ Khổng Ngẫu Sư đúng không?]

[Vậy chẳng phải là định mệnh rồi sao?]

[Trước đây là đối thủ, giờ là đồng đội, thật sự là duyên kỳ ngộ]

Trần Bắc Hà vui sướng với màn giết người đã tay, mỉm cười: “Thuận lợi giành top 1, cảm ơn hai bạn fan đã phối hợp. Trận này ăn được gà, công lao bơm máu của hai bạn không thể bỏ qua.”

Sở Tinh Lan cũng đồng tính: “Đúng vậy, game đồng đội thì phối hợp là điều quan trọng nhất.”

Trần Bắc Hà hỏi khán giả livestream: “Ván sau mọi người muốn xem tướng nào? … Vẫn chơi Phong Đao Chiến Sĩ hả? Tôi chơi hàng ngày mấy bạn không chán sao?”

Sở Tinh Lan: “Bên tôi cũng kêu muốn xem tiếp Khổng Ngẫu Sư.”

Trần Bắc Hà dứt khoát: “Được, tối nay cho mấy bạn xem cho đã.”

Hai người lại tiếp tục bấm sẵn sàng.

Hai tướng này kỹ năng bổ trợ cực kỳ ăn khớp, chỉ cần phối hợp tốt, dồn chết mục tiêu rồi làm mới chiêu cuối, là có thể liên tục càn quét chiến trường.

Và quả nhiên, họ bắt đầu chuỗi thắng liên tiếp.

Thời gian nhanh chóng trôi đến 1 giờ sáng.

Sở Tinh Lan hỏi: “Cậu định stream tới mấy giờ?”

Trần Bắc Hà xoa cổ đau nhức, nói: “Chắc thêm một trận nữa rồi nghỉ. Ngồi mấy tiếng rồi, cổ tôi sắp rụng.”

Sở Tinh Lan: “Được, trận cuối.” Đọc Full Tại TruyenGG.vision

Lần này ghép được hai đồng đội có ID là chữ tiếng Anh.

Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan vẫn chọn Phong Đao Chiến Sĩ và Khổng Ngẫu Sư, rồi bấm sẵn sàng.

Trần Bắc Hà bật mic nhóm: “Map này là Cực Địa Hoang Nguyên, mình nhảy Lạc Nhật Thôn nhé?”

Sở Tinh Lan gật đầu: “OK.”

Hai đồng đội gõ “1” thể hiện đã hiểu.

Vào trận, hai đồng đội đi sát nhau như hình với bóng, chắc là quen biết nhau.

Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan để tăng hiệu quả đi nhặt đồ nên tách ra đi các khu khác trong thôn.

Tuy nhiên, chưa đến 1 phút, thanh máu của hai đồng đội đã tụt thê thảm.

Trần Bắc Hà vội hỏi: “Gì vậy?!”

Cavin: “Bị bao vây rồi!”

Cavin: “Cứu tụi tui với!”

Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan lập tức chạy tới ứng cứu.

Từ xa nhìn lại, có tận hai đội đang giao tranh, hai đồng đội kia trở thành bia đỡ đạn trong màn mưa kỹ năng.

Trần Bắc Hà bất lực: “Không cứu nổi rồi người anh em.”

Sở Tinh Lan: “Chờ đến lúc họ đánh xong thì chắc xác hai người cũng nguội lạnh rồi.”

Cavin: [khóc]

Cavin: “Tui vừa bước vào nhà thì gặp 4 thằng đàn ông lực lưỡng, quá căng thẳng nên nhấn nhầm nút, dùng dây móc bay thẳng vào mặt tụi nó, bị khống chế rồi đánh hội đồng luôn.”

Trần Bắc Hà: “…”

Phát hiện địch đông mà không rút lui, còn tự lao vào mặt họ bằng dây móc? Nếu mà làm thế trong thi đấu chuyên nghiệp, chắc chắn bị đem lên mạng chế meme.

Nhưng trong game online, thao tác lỗi khi căng thẳng là chuyện quá bình thường.

Davin: “Xin lỗi, tụi tui tạ ván này rồi.”

Hai cái avatar lập tức xám xịt, hiển thị đã out game.

Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan: “…”

Trận này đúng là mở đầu thảm khốc. Hai đồng đội xui xẻo vừa vào game đã đâm đầu vào ổ phục kích, bị đánh hội đồng đến chết.

Trần Bắc Hà khom người ẩn nấp. Sở Tinh Lan thấy cậu ta lén lút áp sát căn nhà kia, khẽ cười hỏi: “Cậu định đi… can ngăn hả?”

Trần Bắc Hà đáp: “Ừ, thử xem có can được không.”

Vốn là tuyển thủ chuyên đi can đánh nhau nổi tiếng nhất giải chuyên nghiệp, Trần Bắc Hà nhiều lần thừa lúc các đội khác đang đánh nhau dữ dội, khi máu ai cũng sắp cạn thì lặng lẽ xuất hiện, thu dọn toàn bộ chiến trường.

Cậu không phải kiểu tuyển thủ máu nóng lao lên là đánh, mà là người rất thông minh, cực kỳ nhạy bén nắm bắt thời cơ.

Trận này khởi đầu quá xui xẻo, chưa được một phút hai đồng đội đã bay màu, nếu muốn sống sót đến cuối thì chỉ có thể chớp thời cơ, chen chân vào kẽ hở.

Sở Tinh Lan nhanh chóng bám theo, cùng Trần Bắc Hà nấp sau một thân cây, quan sát chiến cuộc phía trước.

[Haha, hai người rình rập thế kia nhìn mắc cười quá]

[Lén lén lút lút như hai thằng trộm]

[Hai anh “già đời”, định nhân lúc người ta sắp chết để hốt trọn chiến lợi phẩm à?]

[Hai đội kia chắc không biết có kẻ thứ ba đang chực sẵn]

[Nếu ván này hai người mà còn ăn gà được thì tui bái phục luôn]

Trước mặt họ, hai đội 4 vs 4 đang giao tranh cực kỳ ác liệt. Dưới chân họ, chính là hai cái xác đồng đội của Trần Bắc Hà.

Đột nhiên, ánh mắt Trần Bắc Hà sáng lên, cậu ra tín hiệu “tấn công” trong game.

Sở Tinh Lan nhận tín hiệu liền lập tức hành động.

Khán giả chỉ thấy Trần Bắc Hà điều khiển Phong Đao Chiến Sĩ, lao ra như tia chớp, ném đôi đao cong từ hai tay tạo khống chế choáng trúng ba người.

Chiêu cuối kích hoạt, lưỡi dao sắc bén xoay tròn tạo thành ảo ảnh khắp chiến trường.

Con rối của Sở Tinh Lan từ bốn phía bay tới, như đang cổ vũ cậu ta trình diễn.

Hai đội kia đã giao tranh một lúc lâu, nhiều kỹ năng đã xài, máu cũng thấp. Trần Bắc Hà lao lên diệt ngay 4 người.

Những kẻ còn lại bàng hoàng định quay ra phản công thì Sở Tinh Lan tung kỹ năng khống chế đúng thời điểm, Trần Bắc Hà lập tức lao vào, hai người phối hợp mượt mà, dọn sạch chiến trường.

Góc trái màn hình liên tục hiện tin nhắn hệ thống….

Liên tục hạ gục 8 người, đạt trạng thái “Thần Thánh”.

[6666!]

[Hai người đúng là cáo già]

[Người ta đang hấp hối mà các anh còn lao vào kết liễu]

[Một pha can ngăn thành công, cả hai bên nằm hết]

[Hai người chơi không có đạo đức võ lâm gì cả!]

Game sinh tồn đâu có cần đạo đức võ lâm. Những thuật như mang tính xúc phạm như “lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn” thường là chiến thuật đỉnh cao.

Trên đấu trường, mấy vụ “đứng ngoài xem rồi đâm sau lưng” nhiều không kể xiết.

Tuyển thủ chuyên nghiệp đều sở hữu thị giác chiến thuật và phản ứng bậc thầy.

Dù mở đầu ván này là đại thảm họa nhưng Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan phối hợp cực kỳ ăn ý, liên tục phục kích tỉa sạch những kẻ yếu máu, vậy mà thật sự… sống đến cuối cùng.

—Victory!

Đêm nay livestream đánh đôi kết thúc với chuỗi thắng 10 trận.

Tài khoản phụ của họ đều ở mức 2500 điểm đỉnh cao, tức đã nằm trong tầng lớp cao thủ top đầu toàn máy chủ.

Tuy nhiên, dù trình độ cá nhân cao nhưng đa số người chơi mạng vẫn kém xa tuyển thủ chuyên nghiệp ở ý thức chiến thuật.

Nhìn biểu tượng chiến thắng sáng rực trên màn hình, Trần Bắc Hà nở nụ cười mãn nguyện: “Chuỗi thắng 10 trận, kết thúc quá hoàn hảo. Tôi off đây, hẹn gặp lại mai nha các tình yêu.”

Cậu nói xong thì tắt live cực nhanh, avatar tối đen.

Sở Tinh Lan nói tiếp: “Tôi cũng off đây.”

Trong phòng livestream, fan còn chưa đã cơn nghiền:

[Mới 1 giờ rưỡi thôi mà off hả trời]

[Ngày mai hai anh còn đi đôi không? Xem hai người phối hợp vui lắm luôn]

[Tuyển thủ eSports mà sao ngủ sớm dữ vậy?]

[Đúng đó! Đừng ngủ! Chiến tới sáng luôn đi!!]

Sở Tinh Lan mỉm cười giải thích: “Hôm nay stream lâu quá rồi, tôi off nghỉ trước. Mọi người cũng ngủ sớm đi nhé. Khi nào stream lại tôi sẽ ghim thông báo, nhớ theo dõi phòng livestream nhé.”

Vừa nói xong, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, trong tai nghe vang lên một giọng nói quen thuộc: “Tôi đói, muốn gọi đồ ăn, cậu có muốn ăn khuya không?”

Là… Trần Bắc Hà.

Fan cả hai bên: “???”

Sở Tinh Lan nhìn người đang đứng sau lưng mình, khóe môi cong lên: “Bắc Bắc rủ tôi đi ăn khuya, tôi off trước đây. Mọi người ngủ ngon.”

Nói xong, anh liền nhanh chóng tắt livestream.

Phòng bình luận nổ tung ngay lập tức:

[WTF! Hai người ở chung phòng hả? Giữa đêm gõ cửa phòng nhau luôn?!]

[Bắc Bắc~ gọi thân thiết quá trời luôn!]

[Trời má, kẻ thù không đội trời chung giờ không chỉ là đồng đội mà còn là bạn cùng phòng?]

[Chắc là do đội cố tình sắp xếp, để họ xây dựng ăn ý ấy mà]

[Tôi cũng nghĩ vậy, trước đây North ở cùng đội trưởng Chúc mà]

[North đột nhiên xuất hiện trong phòng stream của Lan Thần là tình tiết gì thế này?]

[Không nghe nhầm chứ? Đó thật sự là giọng của North đúng không?]

[Aaaaa CP tôi đẩy cuối cùng cũng ở chung! Mừng khắp thiên hạ luôn]

[Kẻ thù đánh nhau đánh nhau rồi đánh lên… giường? Hehehe]

[Tụi bây đúng là cái gì cũng “đẩy thuyền” được ha!]

Lúc gõ cửa phòng Sở Tinh Lan, Trần Bắc Hà thực sự không nghĩ quá nhiều. Cậu chỉ cảm thấy nếu đã gọi đồ ăn thì nên hỏi bạn cùng phòng có ăn không, đó là phép lịch sự cơ bản.

Ăn một mình mà bị người khác thấy thì cũng hơi khó xử.

Hôm nay ăn tối lúc 6 giờ, bây giờ đã gần 2 giờ sáng, chơi game cũng tốn nhiều sức, đánh suốt buổi tối, bữa tối đã tiêu hóa từ lâu rồi.

Cái bụng đói meo của cậu đang kêu gào đòi ăn.

Sở Tinh Lan đứng dậy đi ra cửa phòng nhìn Trần Bắc Hà: “Muốn ăn gì? Tôi mời.”

Trần Bắc Hà: “Tôi mời đi, cậu không rành quán gần đây.”

Cậu mở app đặt đồ ăn, vừa tìm vừa lầm bầm: “Không có nhiều quán còn mở vào giữa đêm. Quán thịt nướng 24h này cũng ổn, ăn nướng được không?”

Sở Tinh Lan cười nói: “Tôi không kén ăn, chọn cái cậu thích đi.”

Trần Bắc Hà: “Được.”

Cậu nhanh tay thêm một đống xiên nướng vào giỏ hàng rồi thanh toán.

Đặt đồ xong, hai người ra phòng khách ngồi đợi.

Trần Bắc Hà ngồi một lát thấy chán, đột nhiên nói: “Ván cuối hồi nãy thực ra rất mạo hiểm, nếu là thi đấu chuyên nghiệp thì chơi kiểu đó gần như không có cửa thắng.”

Sở Tinh Lan gật đầu: “Ừ, game thủ thường không có ý thức phòng tránh bị úp sọt. Nên bọn mình mới có cơ hội. Chứ tuyển thủ thì ai cũng là cáo già, gặp đội thiếu người là tiêu diệt sạch ngay.”

Trần Bắc Hà thở dài: “Haiz… không biết khi nào mới bắt đầu luyện chung với họ. Chúc ca cũng chưa nói đội hình mùa sau. Tôi đang muốn thử chiến thuật mới.”

Sở Tinh Lan nói: “Đừng gấp, bọn mình còn chưa ra khỏi phòng đen nữa.”

Nhắc đến “phòng đen”, Trần Bắc Hà không khỏi nhăn mặt: “Mấy nghiệm vụ huấn luyện trong đó đúng là tra tấn, mong là trước kỳ nghỉ tụi mình qua được hết.”

Sở Tinh Lan nhìn cậu, bỗng hỏi: “Cậu thường xuyên ăn khuya vậy à?”

Trần Bắc Hà đáp: “Cũng không hẳn. Chỉ dạo này thôi, nửa đêm hay đói.”

Sở Tinh Lan trầm ngâm một lúc rồi nói: “Có khi nào do quá trình trao đổi chất diễn ra nhanh hơn không?”

Trần Bắc Hà ngẩn ra: “Ý cậu là gì?”

Sở Tinh Lan giải thích: “Trong thời kỳ phân hóa, kỳ mẫn cảm hay kỳ ph*t t*nh, hormone tăng cao thì tốc độ trao đổi chất cũng tăng… Cậu đã đi khám chưa?”

Trần Bắc Hà: “Tôi định mai đi khám đây.”

Bị ánh mắt lo lắng của Sở Tinh Lan nhìn chằm chằm, Trần Bắc Hà cúi đầu vò tóc, giọng có phần bực bội: “Tôi cũng đâu muốn phân hóa muộn như vậy. Cậu nghĩ ai cũng như cậu, 16 tuổi đã phân hóa à?”

Khi Sở Tinh Lan phân hóa thành Alpha, Trần Bắc Hà cứ nghĩ mình cũng sẽ sớm phân hóa. Ai ngờ, tuyến thể pheromone vẫn hoàn toàn im lìm, chậm hơn anh ba năm, khiến cậu cực kỳ bực mình.

Sở Tinh Lan nghe vậy thì nhẹ nhàng xoa đầu cậu, giọng dịu dàng: “Không sao đâu. Người phân hóa muộn cũng nhiều lắm. Đừng quá áp lực, cứ thuận theo tự nhiên là được.”

Trần Bắc Hà lẩm bẩm: “Sao cậu nói y chang bác sĩ đội mình vậy…”

Ngừng lại một lát, cậu tò mò hỏi: “Này, phân hóa thành Alpha có cảm giác thế nào?”

Sở Tinh Lan mỉm cười: “Sao? Muốn tôi truyền thụ ít kinh nghiệm à?”

Trần Bắc Hà: “Ờ, chuẩn bị trước chút.”

Sở Tinh Lan nhớ lại: “Hồi đó tôi thấy người nóng như phát sốt, đầu óc mơ màng, sau đó đi bệnh viện tiêm thuốc ức chế là ổn. Nhưng mỗi người phản ứng khác nhau, chưa chắc giống cậu.”

Trần Bắc Hà gãi đầu: “Ồ, miễn là không quá khó chịu là được.”

Trong lúc họ đang trò chuyện thì tiếng gõ cửa vang lên.

Trần Bắc Hà nhanh nhảu ra mở cửa lấy đồ ăn.

Đồ được gói trong hộp nhôm lớn như cái chậu, Sở Tinh Lan nhìn đống đồ nướng chất đầy bàn mà cạn lời.

Đúng là đói thật, nửa đêm rồi mà gọi cả đống thế này…

Anh ngồi xuống đối diện, thấy Trần Bắc Hà đang cúi đầu gặm cánh gà, không nhịn được mà nói: “Bắc Bắc, mai đi kiểm tra, tôi đi cùng cậu nhé?”

Trần Bắc Hà ngẩng lên, hơi bất ngờ: “Cậu đi làm gì?”

Sở Tinh Lan: “Hỏi bác sĩ kỹ hơn một chút. Dù gì chúng ta cũng là bạn cùng phòng, nhỡ cậu đột nhiên phân hóa thì tôi còn biết đường xử lý.”

Trần Bắc Hà suy nghĩ một chút, rồi gật đầu: “Ừ, cũng được.”

Hết chương 20

Bình Luận (0)
Comment