Vương Bất Kiến Vương - Điệp Chi Linh

Chương 33

Chương 33: Đêm Giao Thừa

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Hai người cha của Trần Bắc Hà đều biết nấu ăn, đây cũng là lý do chính khiến cậu từ nhỏ đã trở thành người kén ăn. Tuy nhiên, hai người cha giỏi những món khác nhau: Cha Alpha giỏi nấu thịt kho, móng giò hầm,.. những món mặn, còn ba Omega thì thích nấu canh và bánh ngọt.

Trưởng thành trong một gia đình như vậy, yêu cầu của Trần Bắc Hà với đồ ăn rất cao.

Vào đêm Giao Thừa, hai người cha bận rộn trong bếp, Trần Bắc Hà thì đặt một đĩa đậu phộng với hạt dưa ở phòng khách vừa xem TV, không vào làm phiền.

Ngược lại, Sở Tinh Lan lại chủ động vào bếp, muốn học nấu ăn với bà nội.

Bà nội ngạc nhiên hỏi: “Sao đột nhiên lại hứng thú với nấu ăn thế?”

Sở Tinh Lan nghiêm túc trả lời: “Cháu muốn học vài món sở trường. Nấu ăn mà dở quá, sau này sẽ bị vợ chê cười mất.”

Bà nội cười híp mắt: “Đã nghĩ đến chuyện lấy vợ rồi à?”

Ông nội tò mò hỏi: “Cháu có bạn trai hay bạn gái chưa?”

Sở Tinh Lan đáp: “Chưa ạ. Nhưng cháu có người mình thích rồi.”

Bà nội vui vẻ vỗ vai anh: “Tốt quá rồi. Bà còn lo cháu kén quá không chịu yêu ai cơ. Miễn là có người thích là được.”

Ông nội liền hỏi thêm: “Là ai vậy? Có ảnh không, cho ông bà xem đi?”

“Chờ cháu theo đuổi được người ta rồi sẽ đưa về ra mắt ông bà nhé.” Sở Tinh Lan cười: Anh xắn tay áo bước đến bên bà nội, nói: “Bà ơi, dạy cháu cách làm thịt viên được không ạ? Cậu ấy rất thích ăn món này.”

Bà nội hào hứng nói: “Không thành vấn đề, bà sẽ dạy cháu từ đầu. Sau này rảnh rỗi thì dẫn cậu ấy về nhà, bà sẽ đích thân làm thịt viên cho cháu dâu ăn.”

Sở Tinh Lan không nói ra — thật ra, cậu ấy đã từng ăn món đó rồi.

Bà nội giỏi làm thịt viên chiên. Trần Bắc Hà từ nhỏ đã có khứu giác rất nhạy, mỗi lần ngửi thấy mùi từ cửa sổ là liền viện cớ “làm bài” hoặc “hỏi bài” để chạy xuống tìm Sở Tinh Lan và tiện thể xin ăn ké.

Cậu đặc biệt thích thịt viên chiên của bà nội, vì vậy lần này Sở Tinh Lan muốn học thật kỹ, để sau này nếu hai người ở bên nhau còn có thể tự làm cho cậu ăn.

**

Trên lầu, Trần Bắc Hà xem TV đến buồn ngủ vì không mấy hứng thú với phim truyền hình, thế là dứt khoát về phòng chơi game.

Sau khi mở Thánh Vực, một thông báo bật lên trên giao diện game. Trần Bắc Hà nhìn kỹ thì ra là trailer tướng mới!

Thánh Vực là game dạng đấu trường sinh tồn, ăn gà để chiến thắng nên tốc độ ra tướng khá chậm, mỗi năm chỉ ra 1–2 tướng mới, mỗi 2 năm mới có bản đồ giải đấu mới.

Vậy mà lần này lại tung ra cùng lúc hai tướng mới:

Tướng vật lý: Kẻ Lừa Đảo Cổ Tích

Tướng pháp sư: Kẻ Dệt Ác Mộng

Trần Bắc Hà mở giới thiệu để xem kỹ năng của tướng.

Trailer là đoạn CG kể lại câu chuyện quá khứ của hai tướng, nhưng Trần Bắc Hà lười xem nên bỏ qua phần cốt truyện, xem luôn kỹ năng:

Kẻ Lừa Đảo Cổ Tích là một cậu bé đội mũ đỏ, tay cầm cuốn truyện cổ tích.

Nội tại: Cổ Tích Méo Mó – mỗi đòn đánh thường và kỹ năng gây một tầng dấu ấn cổ tích, mỗi dấu ấn gây sát thương vật lý theo thời gian, tối đa 10 tầng.

Q – Mũ đỏ: Ném chiếc mũ đỏ trùm lên mục tiêu gây 100% sát thương vật lý, làm kẻ địch hoảng sợ 1.5 giây, cộng 3 tầng dấu ấn.

W – Táo độc: Ném tối đa 5 quả táo độc, mỗi quả gây 100% sát thương vật lý, sau 1 giây sẽ nổ trong phạm vi 2x2m gây 60% sát thương vật lý, mỗi quả trúng cộng thêm 1 tầng dấu ấn.

R – Lời nói dối long trọng: Biến hình thành người lớn, mở cuốn truyện, ngay lập tức kích hoạt tất cả dấu ấn. Nếu giết địch thành công, làm mới kỹ năng W.

Trần Bắc Hà đọc kỹ phần mô tả kỹ năng, rồi mô phỏng trong đầu cách gây sát thương của vị tướng này — combo tiêu chuẩn có lẽ là: QAAWR. Kỹ năng Q dùng để mở đầu, gây khống chế và tích 3 tầng ấn ký. Hai đòn đánh thường (AA) tiếp theo cộng thêm 2 tầng. W ném ra 5 quả táo độc, mỗi quả tích 1 tầng, tổng cộng 5 tầng. Tích đủ 10 tầng ấn ký, chiêu cuối sẽ phát nổ, gây sát thương lớn.

Cách gây sát thương khá phức tạp, người thao tác chậm chắc chắn sẽ không kịp bấm hết combo.

Hơn nữa, táo độc không phải kỹ năng khống chế, nếu ném hụt sẽ rất mất mặt. Hiệu ứng nổ có độ chậm trễ 1 giây, kẻ địch có thể né được bằng cách di chuyển.

Xét về hệ số sát thương, nếu combo đủ, Kẻ Lừa Đảo Cổ Tích hoàn toàn có thể hạ gục mục tiêu ngay lập tức. Táo độc gây sát thương diện rộng, nếu phối hợp cùng kỹ năng khống chế diện rộng của đồng đội, trong tình huống địch đứng gần nhau, vụ nổ táo có thể nhanh chóng quét sạch lượng máu cả đội hình đối phương.

Trần Bắc Hà tiếp tục xem tướng pháp sư Kẻ Dệt Ác Mộng:

Nội tại: Ác Mộng Quấn Thân – đánh và kỹ năng gây dấu ấn ác mộng tối đa 10 tầng, gây sát thương phép liên tục.

Q – Ác Mộng Vô Tận: Tạo ra một vùng không gian ác mộng kích thước 4×4m, kẻ địch bước vào không thể dùng kỹ năng dịch chuyển để thoát ra, mỗi giây chịu 100% sát thương phép, kéo dài 4 giây và khi không gian biến mất sẽ cộng thêm 4 tầng dấu ấn Ác Mộng.

W – Ký Sinh Ác Mộng: Đánh dấu một tướng địch, lập tức cộng 4 tầng dấu ấn Ác Mộng.

R – Đêm Tối Vĩnh Hằng: Kẻ Dệt Ác Mộng hóa thành bóng đen, bước vào trạng thái không thể bị chọn làm mục tiêu, đồng thời tung ra 4 sợi dây xích Ác Mộng nối với mục tiêu chỉ định, mỗi mục tiêu bị nối sẽ bị cộng thêm 2 tầng ấn ký và mọi sát thương nhận vào sẽ truyền qua các mục tiêu bị nối, mỗi lần truyền giảm 10% sát thương.

Mắt Trần Bắc Hà sáng mắt rực lên. Đệt! Hai con tướng này không phải là cặp đôi hoàn hảo à?

Cả hai đều là tướng gây sát thương liên tục qua dấu ấn.

Chiêu cuối của Kẻ Dệt Ác Mộng có thể nối cả team địch lại với nhau. Không gian ác mộng khiến địch không thể thoát thân. Sau đó phối hợp với Táo độc nổ diện rộng của Kẻ Lừa Đảo Cổ Tích…Nếu phối hợp tốt thì có thể dọn sạch cả đội hình đối thủ chỉ trong một pha giao tranh!

Tuy nhiên, độ khó thao tác của hai tướng này rất cao. Nếu quá trình tích dấy ấn bị ngắt giữa chừng, chuỗi sát thương sẽ không thể kích hoạt đủ. Kỹ năng có độ trễ nên dễ bị phá vỡ hoặc né tránh, cần có hỗ trợ và tanker khống chế đủ tốt để xây dựng chuỗi combo hoàn hảo.

Hiện tại, hai tướng này vẫn chưa chính thức ra mắt, mới chỉ được giới thiệu trong bản tin. Theo thông báo chính thức, tuần sau chúng sẽ ra mắt trong máy chủ chính thức của game online và đầu tháng 3 sẽ được đưa vào thi đấu chính thức ở mùa giải S5.

Trần Bắc Hà hứng khởi mở phòng huấn luyện, test kỹ năng của cả hai tướng. Sau đó cậu muốn bàn với Sở Tinh Lan xem bộ đôi này có thể dùng thi đấu không.

Cậu nhắn tin: “S5 Thánh Vực sắp ra 2 tướng mới, cậu xem trailer chưa?”

Sở Tinh lan không trả lời.

Trần Bắc Hà tiếp tục oanh tạc tin nhắn: “Tôi mới chơi thử Kẻ Lừa Đảo Cổ Tích, có sát thương bùng nổ cực mạnh, nhưng tỉ lệ trúng kỹ năng thấp lắm, phải thao tác cực kỳ chuẩn.”

“Kẻ Dệt Ác Mộng là tướng pháp sư, cậu phải tự chơi thử mới hiểu rõ.”

“Đâu rồi???”

“Không trả lời là sao? Bận cái gì vậy?”

“Nhanh ra đây! Nhìn thấy thì trả lời tôi.”

Sở Tinh Lan không phản hồi, Trần Bắc Hà đặt điện thoại sang một bên, tiếp tục luyện tướng.

Một lúc sau, bên ngoài vang lên tiếng gọi của Tạ Dật: “Bắc Bắc, chuẩn bị ăn cơm tất niên rồi.”

“A, đến rồi đến rồi!” Trần Bắc Hà tạm dừng luyện tập,  đứng dậy đi ra ngoài. Cũng không để ý điện thoại đột ngột sáng lên, là tin nhắn của Sở Tinh Lan.

“Đang nấu ăn trong bếp, không mang theo điện thoại.”

“Tướng mới cậu nói tôi xem qua rồi, chiêu cuối của Kẻ Dệt Ác Mộng hơi phức tạp, phải tự chơi thử mới hiểu rõ cách dùng.”

“Lát nữa ăn xong mình luyện cùng nhau nhé.”

Mười phút sau…

“Sao không thèm để ý đến tôi?” Đọc Full Tại TruyenGG.vision

“Nãy giờ không phản hồi, cậu giận rồi à?”

“Tôi thật sự không thấy tin nhắn, đừng giận mà [ủy khuất.jpg]”

Khi Trần Bắc Hà ra đến phòng ăn, cả bàn cơm tất niên đã bày đầy ắp, gà, vịt, cá, thịt đủ món. Mắt Trần Bắc Hà sáng rực, nuốt nước miếng nói: “Trời ơi, hoành tráng thế này á?”

Tạ Dật cười đưa đũa: “Con cả năm ở câu lạc bộ, ít khi về nhà nên ba nấu nhiều món ngon cho con ăn. Ăn nhiều vào nhé.”

Trần Bắc Hà vừa ăn được vài miếng thì có tiếng chuông cửa.

Tạ Dật ngạc nhiên: “Đêm Giao Thừa mà ai đến vậy?”

Trần Dục đoán: “Có khi là ban quản lý khu nhà.”

Trần Bắc Hà xung phong chạy ra mở cửa: “Để con ra xem.”

Cửa vừa mở ra, thấy ngay khuôn mặt cười tươi của Sở Tinh Lan. Trần Bắc Hà đầy dấu chấm hỏi, nhỏ giọng hỏi: “Cậu đến nhà tôi làm gì thế? Có chuyện gì à?”

Sở Tinh Lan ôn nhu đáp: “Tôi vừa chiên thịt viên, nhiều quá nên mang qua cho cậu ăn.”

Anh đưa hộp thủy tinh cho Trần Bắc Hà, bên trong là ba tầng thịt viên tròn vo xếp hàng ngay ngắn. Trần Bắc Hà cười tít mắt nhận lấy: “Giúp tôi cảm ơn bà nội nhé, tôi siêu mê món thịt viên của bà.”

Sở Tinh Lan cười nói: “Không phải bà làm đâu, là tôi học rồi tự nặn từng viên đấy. Trong nhân còn có cả củ cải cậu thích ăn.”

Trần Bắc Hà nghi ngờ nhìn anh: “Cậu làm á?”

Sở Tinh Lan gật đầu, nói nhỏ: “Hôm nay vừa mới học xong. Nể tình tôi nghiêm túc làm thịt viên cho cậu, đừng giận nữa nhé.”

Trần Bắc Hà ngạc nhiên: “Giận? Tôi giận gì chứ?”

“Cậu không trả lời tin nhắn của tôi, không phải là đang giận à?” Sở Tinh Lan tròn mắt.

“À, tôi để điện thoại trong phòng, chắc không thấy thôi.”

Sở Tinh Lan: “……”

Thì ra là do anh nghĩ nhiều quá. Mà cũng đúng, Trần Bắc Hà đâu có kiểu sẽ giận dỗi chỉ vì không được trả lời tin nhắn. Tên này tính tình đơn giản, chưa bao giờ để tâm mấy chuyện lặt vặt.

Trần Bắc Hà chợt nhớ đến chuyện ban nãy: “À đúng rồi, lúc nãy tôi hỏi cậu vụ tướng mới, sao không thấy cậu trả lời? Bận cái gì thế?”

Sở Tinh Lan cười: “Bận làm thịt viên đó. Tôi nhớ cậu thích ăn nên học với bà nội rồi làm thử. Mẻ thất bại thì để ở nhà, mẻ thành công mang sang cho cậu ăn thử.”

“…” Trần Bắc Hà nhìn hộp thịt viên trong tay, cảm xúc ngổn ngang.

Món thịt viên chiên này khá kỳ công, phải băm thịt, trộn nguyên liệu, nặn thành từng viên rồi chiên. Nếu không cẩn thận là cháy khét, mà để ngon được thì phải đạt đúng độ ngoài giòn, trong mềm.

Hồi nhỏ, Trần Bắc Hà đặc biệt thèm món thịt viên của bà lầu trên làm, thường xuyên chạy lên xin ăn ké. Không ngờ bây giờ Sở Tinh Lam lại nhân dịp năm mới học từ bà anh, còn đích thân mang sang tặng.

Trần Bắc Hà gãi đầu bối rối: “Tự nhiên tốt với tôi vậy? Có làm chuyện gì khuất tất, muốn nịnh tôi phải không?”

Sở Tinh Lan mỉm cười: “Cậu là đội trưởng, tôi đối xử tốt với đội trưởng một chút không phải chuyện đương nhiên sao?”

Trần Bắc Hà gật đầu hài lòng với câu trả lời này: “Ừ, thể hiện tốt lắm. Sau này trong chiến đội, tôi sẽ bảo kê cậu nhiều hơn.”

Thấy con trai ra ngoài nói chuyện mãi không vào, Trần Dục không yên tâm bước ra hỏi: “Bắc Bắc, con đang nói chuyện với ai vậy?”

Trần Bắc Hà định trả lời thì Sở Tinh Lan ghé tai thì thầm: “Nói là bà nội mang thịt viên sang, đừng nói là tôi. Không thì cha cậu lại càm ràm nữa.”

Trần Bắc Hà hiểu ý, chỉ tay về phía cầu thang.

Sở Tinh Lan nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt.

Khi Trần Dục bước ra thì không thấy ai, chỉ thấy Trần Bắc Hà tươi cười, tay ôm hộp thịt viên. Trần Dục nghi hoặc hỏi: “Đây là gì vậy?”

Trần Bắc Hà đáp: “Bà nội ở dưới lầu chiên nhiều thịt viên quá, biết con thích nên mang cho một hộp. Nãy con nói chuyện với bà ấy.”

“Ồ, sao không mời bà vào dùng bữa cùng?”

“Bà bảo nhà bà cũng đã nấu xong rồi, phải về ăn.” Trần Bắc Hà đóng cửa, ôm hộp thịt viên hớn hở trở lại phòng ăn.

Tạ Dật ngạc nhiên hỏi: “Thịt viên này ở đâu ra thế?”

“Là Sở… bà nội của Sở Tinh Lan dưới lầu mang lên đó, hehe, mọi người nếm thử xem.” Trần Bắc Hà gắp một viên thịt viên từ trong hộp bỏ vào miệng. Viên thịt chiên bên ngoài giòn rụm, bên trong mềm ngọt, thịt đậm đà xen lẫn chút vị thanh của củ cải, nhai mãi cũng không ngán, thật sự ngon tuyệt vời.

Không ngờ Sở Tinh Lan lại có thiên phú đến vậy, lần đầu làm mà đã có thể học được chín phần tay nghề của bà nội. Trần Bắc Hà ăn liền mấy viên, số còn lại thì cất vào tủ lạnh, định để mai nấu canh thịt viên.

Khi quay lại, cậu tiện tay cầm chiếc điện thoại trên bàn lên. Quả nhiên, thấy Sở Tinh Lan gửi cho mình cả đống tin nhắn. Do mình không trả lời nên đối phương mới tưởng mình giận thật.

Trần Bắc Hà nhắn lại: “Thịt viên ngon lắm [like][like]”

Sở Tinh Lan trả lời ngay: “Thích là tốt rồi, tôi đã nắm được kỹ thuật, khi nào có thời gian sẽ làm tiếp cho cậu ăn~”

Trần Bắc Hà: “Tôi nói là bà nội mang lên, thành công đánh lừa rồi.”

Sở Tinh Lan: “[Cười che miệng]”

Sở Tinh Lan: “Sau này đừng nhắc đến tôi trước mặt cha Alpha của cậu, không là ông lại càm ràm đấy.”

Trần Bắc Hà: “Biết rồi, ông ấy suốt ngày bảo cậu kỳ lạ, tôi thấy ông ấy mới kỳ lạ ấy.”

Sở Tinh Lan: “……”

Trần Bắc Hà: “Hehe, gửi cậu tấm ảnh bữa tất niên nhà tôi nè.”

Sở Tinh Lan cũng gửi lại một tấm ảnh: “Nhà tôi năm nay ăn hải sản là chính.”

Trần Bắc Hà: “Nhìn ngon quá [ch** n**c miếng]”

Sở Tinh Lan: “Không ăn hết, mai lại phải tiếp tục chiến đấu.”

Trần Bắc Hà: “Nhà tôi cũng vậy, làm quá trời đồ ăn.”

Sở Tinh Lan: “Ăn xong rảnh không? Muốn vào game luyện tướng mới một chút không?”

Trần Bắc Hà: “Tôi cũng định nói vậy. Máy tính ở nhà ông bà cậu đủ mạnh để chơi Thánh Vực không?”

Sở Tinh Lan: “Không sao đâu, máy ở phòng làm việc là do tôi mới mua online gần đây.”

Trần Bắc Hà: “Cậu chuẩn bị kỹ thật đó!”

Sở Tinh Lan: “Dù gì cũng được nghỉ Tết tận 10 ngày, không có máy thì chán chết mất.”

Trần Bắc Hà: “OK, gặp nhau trong game nhé!”

Hai người vừa ăn vừa gõ bàn phím lia lịa nhắn tin.

Bà nội thấy Sở Tinh Lan cứ tủm tỉm cười suốt, không nhịn được hỏi: “Tiểu Lan, con đang nói chuyện với ai mà vui vậy?”

Sở Tinh Lan không hề giấu diếm: “Nói chuyện với người con thích đó ạ.”

Bà nội vui mừng: “Tốt tốt, nói chuyện nhiều vào, dịp Tết là thời điểm tốt để tăng thêm tình cảm.”

Sở Tinh Lan cười híp mắt: “Vâng, ăn xong con vào phòng làm việc chơi game với cậu ấy một lát, không xem Gala Xuân cùng hai người đâu.”

Bà nội vội vàng bảo: “Không sao không sao, con cứ đi lo chuyện của con đi, theo đuổi vợ là quan trọng hơn!”

Trên lầu, Trần Bắc Hà cũng nói: “Ba, con ăn xong lên phòng chơi game nhé, không làm phiền hai người thế giới riêng đâu!”

Tạ Dật mỉm cười: “Được, đi đi.”

Trần Bắc Hà và Sở Tinh Lan mỗi người trở vào phòng mình, đóng cửa, khởi động máy tính.

Vừa đăng nhập vào game, Trần Bắc Hà đã thấy một lời mời từ hệ thống — bạn bè [Thâm Lam Huyễn Tưởng] mời bạn vào phòng tùy chỉnh, tên phòng là “Cùng nhau đón giao thừa”, bạn có đồng ý hay không?

Trần Bắc Hà nhấn đồng ý, vừa vào phòng liền gõ chữ: “Cùng nhau đón giao thừa? Cậu đặt tên phòng gì nghe kỳ cục vậy?”

Trong tai vang lên tiếng cười của Sở Tinh Lan: “Cùng chơi game đón giao thừa, không phải vui hơn xem Gala Xuân à?”

Trần Bắc Hà nghĩ một lát, nói: “Cũng đúng, vậy đánh đến đúng 0 giờ luôn nhé!”

Hai người mở một trận mới, ăn ý chọn bộ đôi tướng sắp ra mắt — Kẻ Lừa Đảo Cổ Tích và Kẻ Dệt Ác Mộng.

Trong chế độ luyện tập, cả bản đồ và bot đối thủ đều có thể tùy chỉnh.

Sở Tinh Lan là chủ phòng, thiết lập chế độ 2v2 để làm quen kỹ năng tướng trước. Sau vài trận, anh lại thiết lập chế độ sinh tồn 100 người, thử phối hợp thực chiến.

Ngoài hai người, còn lại 98 đối thủ đều là bot do hệ thống tạo.

Tuy nhiên đám bot trong phòng luyện không khủng khiếp như phần mềm luyện tập của Bắc Mục, chúng không mở hack nhìn xuyên tường hay tổ chức vây đánh. Hai người phối hợp thử nghiệm, còn có một ván thành công ăn gà.

Trần Bắc Hà phấn khích nói: “Hai tướng này thật sự là cặp đôi hoàn hảo!”

Sở Tinh Lan: “Ừ, vùng ác mộng tôi tạo ra vừa khít để cậu thả táo nổ, vùng đó là kỹ năng phong tỏa địa hình, kẻ địch không trốn được.”

“Chuẩn. Nhưng kỹ năng của cậu cần phản xạ và phán đoán chuẩn, lỡ không trúng thì quê lắm.”

 “Vì thế mới phải luyện nhiều. Thêm một trận nữa nhé?”

“OK!”

Hai người tiếp tục chơi trận đấu giữa người và máy.

Thời gian trôi rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến 0 giờ.

Trong phòng luyện, đột nhiên có pháo hoa được bắn lên trời. Hàng loạt pháo hoa rực rỡ bay lên từ vùng tuyết trắng, thắp sáng bầu trời đầy sao trong game.

Phong cảnh của Thánh Vực được thiết kế cực kỳ chân thực. Trong game có đạo cụ pháo hoa, không biết Sở Tinh Lan đã mua bao nhiêu, từng chùm pháo nối tiếp nhau nổ rực rỡ khiến Trần Bắc Hà không ngừng nhấn phím chụp ảnh màn hình, đẹp quá đi!

Sở Tinh Lan dịu dàng nói: “Bắc Bắc, chúc mừng năm mới. Thành phố Tinh không cho đốt pháo hoa cho nên chúng ta bắn chút pháo hoa trong game vậy.”

Trần Bắc Hà ngẩn người, rồi mỉm cười đáp lại: “Ừ, cậu cũng năm mới vui vẻ nhé!”

Sở Tinh Lan khẽ mỉm cười, lặng lẽ cầu nguyện dưới màn pháo hoa: “Hy vọng sau này, mỗi dịp năm mới, chúng ta đều có thể cùng nhau đón giao thừa.”

Hết chương 33

Bình Luận (0)
Comment